part 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một vương quốc nọ. Trên

một cánh đồng hoa cẩm chướng

rộng lớn.

Một tiểu công chúa với mái tóc

nâu vàng dài mượt huyền ảo,

đôi mắt sâu thẳm, trên lưng là

một đôi cánh to lớn, tựa đại

bàng bay trong thảo nguyên, tựa

hải âu vượt bằng đón gió.

Đôi cánh

vững trãi, hùng vĩ bay lượn nổi

bật trên rừng hoa cẩm chướng

tím. Động tác điêu luyện, hút

hồn vạn vật bởi vẻ đẹp thần tiên.

Đằng xa 1 tiểu hoàng tử đang

núp sau một cây cổ thụ cao lớn,

không nén nổi cảm xúc:

- A! Có yêu quái

Tiểu công chúa quay lại, chuyển

hướng về phía hoàng tử, hạ cánh

an toàn, hiên ngang chân trần

trắng muốt, từng bước nhẹ

nhàng bước tới, vung tay túm lấy

cổ áo cậu hung hăng nói:

- Ngươi là ai?

Là thuộc hạ của dì Resis đến hại

ta phải không?

- Resis...?

- Đúng không..?

- Nhà ta có rất nhiều nữ hầu? Ta làm sao nhớ là ai được! Vừa nói dãy dãy ra nhưng vô lực.

- Nhà ta ở lâu đài đằng kia ngươi thấy không?

- Thật cao! Ngươi là hoàng tử sao?

- Mọi người thường gọi ta như vậy!

- Mẹ ta kể hoàng tử vương quốc Death rất đáng yêu?

- Mẹ ngươi gặp ta rồi sao?

- Mẹ ta đã từng gặp hoàng tử... chỉ có ta là chưa được gặp thôi mẹ thôi.

- Vậy ngươi nói mẹ nào kể cho ngươi?

- Dĩ nhiên là mẹ trong giấc mơ rồi, người có đôi cánh còn đẹp hơn cả ta , người nói hoàng tử khi chơi đùa rất dễ thương còn nói ta phải bảo vệ người vì người sẽ gặp một tai họa lớn từ quỷ dữ...

- Nếu ta không phải hoàng tử chẳng phải lúc nãy sẽ giết ta luôn sao? Vậy ngươi còn đáng sợ hơn quỷ dữ.

- Dĩ nhiên là không phải rồi! Nàng cười, ta chỉ giết thuộc hạ của dì ghẻ Resis muốn hãm hại ta thôi.

- Ngươi tên gì? Hoàng tử hỏi:

- Ta tên" Carna"... công ... ( chưa nói hết câu)

- Còn ta tên "Rav "... hẹn gặp lại, ta về đây!

- Hoàng tử... người có biết bay không?

- Ngươi thấy đấy!Ta không có cánh...

- Ta đưa ngài về...

- sẵn lòng! Thưa quý cô.. vị hoàng tử nháy mắt cười đẹp tựa nắng mai.

Cả hai bay trên không trung hướng về phía cung điện...

Ngày hôm sau hoàng tử lại đến cánh đồng hoa cẩm chướng nhưng không còn gặp carna nữa... vài ngày sau cũng vậy. Dù tìm kiếm vẫn không có chuyển biến tốt.

- Lại ở trong tòa tháp lạnh lẽo này nhưng ta có thể làm gì khác... nếu như trái lệnh phụ vương và mẹ ghẻ chỉ thêm ghét ta thôi! Mỗi một tháng, ta công chúa Carna của vương quốc Carnation sẽ được ra ngoài một lần đến cánh đồng hoa cẩm chướng xinh đẹp mà cha nói mẹ rất yêu thích. Mỗi đêm ta thường mơ thấy vị hoàng tử "Rav" của vương quốc Death mà mẹ hay nhắc đến trong mơ.

Cũng không biết chàng còn nhớ đến ta không ?

Đến ngày Carna bay đến cánh đồng hoa thì không thấy hoàng tử đâu! Thật đáng tiếc, sao ngài ấy có thể đợi một con yêu quái như ta chứ. Từ đó họ cũng không gặp lại nhau nữa.

(5 năm sau)

Carna được tròn 18 tuổi, cái tuổi mà cô mong đợi nhất từ trước đến giờ! Vì nàng lúc này có thể dấu được đôi cánh của mình giống như bao người bình thường, giống tất cả mọi người...

-Ta có thể đi chơi giữa chỗ đông người mà không lo bị nói là quái vật!bị đánh đập như lúc xưa

- Bước chân xuống vương quốc nhộn nhịp, phố xá xinh đẹp , điều mà Carna lần đầu được thấy, hẳn là rất vui sướng không từ ngữ nào tả được, mừng suýt nữa làm lộ mất đôi cánh .

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net