FAILED MISSION

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bakugou hiện tại đang rất phiền muộn.

.

Một giờ trước, Kirishima vẻ mặt nghiêm trọng gọi cậu đến văn phòng để hội họp, đi rồi mới phát hiện, trong phòng chỉ có hai người là Aizawa-sensei và Kaminari, hơn nữa rất kỳ quái là, biểu cảm của Aizawa-sensei cũng nghiêm trọng như Kirishima mà Kaminari lại lộ ra vẻ có chút hả hê tươi cười nhìn cậu. Trực giác của cậu tự nói với mình, lúc này khẳng định sắp đụng phải chuyện phiền toái gì đó.

.

- Bakugou, hiện tại có một nhiệm vụ cần em đi hoàn thành, hơn nữa là, không phải em thì không thể được.

Aizawa nghiêm túc nói.

- Nhiệm vụ gì? Em nghĩ hẳn không phải là chuyện tốt gì.

Aizawa thật bình thản nói.

- Ngày hôm qua em nhận nhiệm vụ khác nên không biết tình huống bên này. Bọn ta nhận được thông báo từ cấp trên, văn kiện cơ mật trong nước bị một tên tội phạm đánh cắp, phải mau chóng nghĩ cách thu hồi. Gã đó vô cùng xảo quyệt, mọi người trằn trọc cả ngày mới phát hiện tung tích của hắn, đang muốn xuất thủ thì hắn lại công bố văn kiện trong người có để thiết bị tự nổ, còn uy hiếp nói nếu chúng ta tới gần, lập tức cho nổ bom.

Nói đến đây, Aizawa thở dài, tiếp tục bảo.

- Lúc đó cũng là cấp bách nên đành chịu, chỉ có thể tạm thời để hắn chạy thoát. Bất quá, thầy có để vài người âm thầm theo dõi, hiện tại có được tin tức đáng tin, tối hôm nay hắn sẽ đi tới thanh lâu động lớn nhất Edo, đã dự tính được phòng ở nơi đó rồi.

Luồng dự cảm không tốt trong ngực Bakugou càng ngày càng mạnh.

- ...Vậy cho nên?

- Người theo dõi nói, phần văn kiện vẫn giấu trên người hắn. Tuy rằng không biết mục đích hắn đến tột cùng là cái gì, nhưng không hề nghi ngờ tối nay là cơ hội tốt nhất để thu hồi văn kiện, chỉ cần em có thể giả trang thành nữ phục vụ viên trong khách điếm, thừa dịp hắn không phòng bị thì...

- Cái gì!!!!!! Thầy nói em phải đi hầu hạ một tên *beep* *beep* *beep* kia sao?????

Bakugou trong nháy mắt bùng nổ, cũng biết sẽ thành thế này mà.

- Các người cmn tại sao không tự mà đi!!

- Bình tĩnh một chút! Bakugou.

Aizawa bình tĩnh khoát tay áo.

- Hắn đối với gương mặt bọn thầy đã có ấn tượng, thế nhưng hắn chưa bao giờ thấy qua em. Hơn nữa, dĩ nhiên với điều kiện của em, giả thành con gái nhất định sẽ không bị nhận ra... Này, trước tiên để thầy nói hết đã được không!... Hiện tại hy vọng lớn nhất của mọi người là em, để có thể mau chóng báo cáo kết quả công việc cho cấp trên, không thể làm gì khác hơn là nhờ em tạm thời chịu oan ức một chút, có thể chứ?

Nhìn sang vẻ mặt có lỗi của Kirishima, Bakugou tuy là tức giận đến mức phun cả khói, nhưng không thể làm gì khác hơn là cố nén biểu hiện ra ngoài, nặng nề thở dài mấy hơi, nội tâm đấu tranh sau một lúc lâu rốt cục bất đắc dĩ mở miệng.

- Hừ... Thầy đã nhờ cậy em như vậy, em không đáp ứng thì làm sao lấy lại được văn kiện...

- Thật tốt quá, trước tiên Bakugou-kun hãy mặc trang phục nữ để làm quen với nó nào.

Kaminari vừa lộ ra bộ dáng tươi cười vừa nhao nhao muốn thử.

- Cmn bố đồ sát mày!!!

Bakugou rống to hơn, lấy tay kẹp cổ Kaminari.

- Bakugou, cần thành thạo trước, thầy phải đặc biệt dặn dò em vài điểm.

Aizawa hắng giọng một cái.

- Lúc nhìn thấy phạm nhân, có thể sẽ phát sinh một vài tình huống em không tưởng được, đến lúc đó thật hy vọng em có thể khắc phục khó khăn, kiên trì hoàn thành nhiệm vụ, bọn ta vẫn sẽ canh giữ ở gần đó chờ tin tức của em.

- Thật đúng là phiền phức... Được rồi, phạm nhân ngoại hình ra sao?

Bakugou hỏi.

- Hmm... phải hình dung thế nào đây, là một tên... vừa tóc xanh, vừa có tàn nhang trên mặt. Tốt nhất là có thể mê hoặc hắn, nếu như phải chính diện giao chiến, có lẽ là một đối thủ không dễ đối phó.

- Bakugou-kun, phải mê hoặc phạm nhân đến thần hồn điên đảo đó, tôi tin tưởng cậu sau khi giả gái vẫn rất có tiềm lực.

Kaminari hướng về phía trước nhíu lông mày.

Hừ!! Đám các người nhìn có chút hả hê nhỉ! Bakugou tức giận nhìn Kaminari và một bên Kirishima đang cố nín cười.

Trong lòng cậu đang phiền muộn như sóng ập tới. Nếu như đêm nay người nọ dám có hành vi vượt ranh giới đối với cậu làm ra chuyện gì đó, cậu tuyệt đối sẽ không chút do dự cầm kiếm nạo đối phương! Ô...chờ chút, nếu là trang phục nữ nhân, hình như không thể mang theo kiếm...

.

Tám giờ tối, thanh lâu động lớn nhất Edo đèn đuốc sáng chói, mà trái với khách ở ngoài cười cười nói nói bên trong lại là một nơi tô son điểm phấn, Bakugou tức giận đến xám ngắt mặt mày.

- Bakugou, nhịn một chút là qua, cậu mặc như vậy kỳ thực rất đẹp mắt...

Kirishima cười thoải mái, nói ra quả thực là lời thật lòng, ở dưới ngọn đèn kim sắc chiếu rọi xuống, Bakugou mặc bộ kimono ngũ sắc, lộ rõ xương quai xanh trắng nõn, vị trí yết hầu được quấn một chiếc khăn xảo diệu che giấu, trên mặt mặc dù chỉ đạm trang một tầng hơi mỏng, nhưng từ cặp mắt sắc chu lại kì diệu toát ra một loại mị lực làm lu mờ tất cả son phấn tầm thường, trên đầu đeo tóc giả, hai bên cắm những cây ngọc châu theo từng bước rung rung, các động tác di chuyển không ngừng lay động, khiến tư mạo chập chờn, xinh đẹp tuyệt luân.

- Rất không được tự nhiên. Tóc này, y phục này, còn có guốc gỗ trên chân này! Nguyên lai phụ nữ mỗi ngày đều phải mặc cái thứ phiền toái này đi tới đi lui sao! Để như vầy căn bản là không có cách nào hành động linh hoạt như thường!

Bakugou cảm thấy ngay cả bước đi cũng thành vấn đề, trên đỉnh đầu từng tảng chồng chất, trên người lại ăn mặc một đống nặng nề, guốc gỗ trên chân càng ghìm muốn chết, cậu hoàn thành nhiệm vụ thế nào đây! Còn chưa ra khỏi gian phòng cũng sẽ bị đối phương bắt được rồi!

- Bakugou, bọn tớ đã tận lực hết sức rồi, các cô gái ở đây đều ăn mặc như vậy. Nói chung xin cậu tạm thời nhẫn nại một chút, ực...

Kirishima đang nói đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt, không được, Bakugou như vậy quá đẹp, hắn có chút khống chế không được.

'Tách' một tiếng, Kaminari nhấn phím chụp ảnh của điện thoại di động.

- Này, chụp cái rắm!

Bakugou đang muốn phát tác, Kirishima đột nhiên đưa cho cậu một tờ giấy nói.

- Đây là hiệu số căn phòng phạm nhân đêm nay sẽ tới, còn có năm phút đồng hồ nữa, Bakugou, cậu chuẩn bị một chút đi. Còn lại mọi người theo tôi đi ra bên ngoài đợi mệnh.

- Vâng!!

.

Mười phút sau, Bakugou rốt cuộc cũng miễn cưỡng học xong phương pháp bước đi mà không ngã sấp xuống, cậu đẩy cửa ra, với một kiểu tư thế không được tự nhiên đi đến hành lang. Bakugou nhìn tờ giấy trong tay, lầu tám phòng E, chỉ mong tên kia đừng làm cái chủ đề biến thái gì, bằng không thì một đao thọc chết hắn. Trước khi lên đường cậu cố ý dấu một thanh đao nhỏ trên người làm vũ khí, hy vọng lúc đó không cần phải dùng tới nó.

Dọc hành lang hai bên có bố trí cái gương, cậu lúc lơ đãng, đúng dịp thấy bản thân trong gương dáng dấp hoàn toàn xa lạ mỹ lệ.

- Hừ...thật chịu không nổi cái bộ dáng này, nhanh lên tốc chiến tốc thắng đi!!!

.

Đến lầu tám, Bakugou vò tờ giấy thành một cục ném vào thùng rác, quả nhiên mặc như vầy thật khó chịu, nếu như lần sau có cơ hội nhất định phải làm cho bọn họ thật cực khổ mới được, lại nói, phòng E là ở đâu vậy?

Cậu nhìn chung quanh, cách chỗ mình không xa đúng lúc thấy bảng hiệu trên cửa phòng viết "8E", liền không chút nghĩ ngợi từng bước đi tới, trước cửa gõ một cái.

- A ha? Tốc độ đúng là nhanh thật...

Người ở bên trong vừa nói vừa mở cửa, trong nháy mắt, hai người đều ngây dại.

- De...Deku??? Sao lại là mày ???!!!!

- Kac...Kacchan!!!!!! Tại sao cậu lại ở chỗ này ????

.

Mặt của Bakugou mau chóng từ hồng chuyển xanh, từ xanh chuyển đen, đây là chuyện gì? Chờ một chút, chẳng lẽ cậu lại bị đám người kia đùa bỡn? Bọn họ đã sớm biết phạm nhân là Deku, mới gọi riêng cậu đến để hoàn thành nhiệm vụ này sao? Ngẫm lại lời của Aizawa-sensei thì, một tên nào là vừa tóc xanh vừa có tàn nhang..... Đây không phải rõ ràng là chân dung hắn sao! Cậu sớm nên phát hiện! Đám người kia ngay từ đầu đã thông đồng với nhau, tốt lắm, thậm chí để giành được sự tín nhiệm của cậu, còn cố ý giả bộ làm ra một dạng tựa thật lại nói láo như thế! Còn có tên Kaminari vẻ mặt đầy ắp thâm ý như nắm rõ hết thảy, đây có thể là chủ ý do hắn nghĩ ra! Đúng, nhất định là như vậy! Những người kia, đợi đấy, bố sẽ đồ sát từng đứa!!!!

.

- Làm sao cậu lại trang điểm thành bộ dạng này? Có điều...thật xinh đẹp...

Deku nói, vươn tay nhéo nhéo cằm Bakugou.

- Tôi theo đuổi cậu lâu như vậy, mỗi lần đều bị cậu cự tuyệt, không nghĩ tới sẽ gặp được cậu ở đây, thực sự là ngoài dự liệu của tôi. Chẳng lẽ là...

Deku đột nhiên tới gần Bakugou.

- ...Cậu là bị tình yêu của tôi làm cho cảm động, nên mới chủ động đến hiến thân sao?

Tỉnh táo, hiện tại nhất định phải tỉnh táo, Bakugou liều mạng nuốt trôi tức giận để không cho mình hiện lộ ra ngoài, cái văn kiện chết tiệt kia nhất định là giấu ở nơi nào đó trên người thằng cha này, phải nghĩ biện pháp lấy lại, hừ...nhiệm vụ hoàn thành đồ sát tên khốn này sau cũng được.

- Nếu mày đã nói như vậy, tại sao còn không cho tao đi vào?

- A, xin lỗi xin lỗi, mới vừa rồi tôi kích động quá.

Deku cười cười kéo tay của Bakugou.

- Mau vào đây.

.

Bakugou vừa bước vào đã được Deku xoay người lại vững vàng ôm vào trong ngực.

- Kacchan....

Hơi thở nóng ấm của Deku phun ở bên tai, Bakugou cảm thấy mặt mình một trận nóng rần, cậu muốn tránh thoát, lại nghe được 'Keng' một tiếng, hình như vật gì rớt ra khỏi người mình.

Là đao nhỏ!!!!

Nguy rồi! Bakugou vội vàng vươn tay muốn nhặt đao lên, nhưng tay người kia lại nhanh hơn.

- Cậu biết ở đây không có dao cho nên mới cố ý mang tới sao? Bất quá tạm thời có vẻ không cần dùng đến, bởi vì....

Deku ném đao qua một bên, mạnh mẽ mang Bakugou bổ nhào trên giường, nhìn gương mặt phóng đại gần trong gang tấc nói.

- Tôi hiện tại rất muốn ăn cậu.

- Đừng...ưm....

Bakugou không kịp nói, một cái hôn hung hăng ngăn lại cái miệng của cậu, tràn đầy bá đạo cuồng nhiệt, còn có khát vọng đã lâu cùng cấp bách khó dằn nổi, Bakugou không biết đầu lưỡi Deku lại ma lực như vậy, ở trong khoang miệng ẩm ướt mà khuấy loạn, liền có thể khiến cho cậu quên mình đang ở chỗ nào. Hơi thở hai người gắn bó quấn quít, cậu cảm thấy nhiệt tình của Deku làm dấy lên một ngọn lửa ở trong cơ thể mình, duy trì liên tục khiến nhiệt độ cơ thể dâng cao làm cho cậu không rảnh suy nghĩ cái khác, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không đoái hoài tới.

Lấy lại tinh thần thì cậu mới phát hiện, kimono trên người mình đã bị kéo ra hơn phân nửa, tóc giả và guốc gỗ từ lâu rơi ở một bên, khăn ở trên cổ cũng không thấy, mà Deku một bên cắn xương quai xanh của cậu, một bên chuẩn bị đem bàn tay tiến vào chỗ sâu trong bộ đồ.

- Chờ...chờ một chút!!

Bakugou đột nhiên nhớ tới mình còn có chính sự phải làm, cậu mím môi một cái, rốt cục đỏ mặt nói.

- Tao giúp mày cởi quần áo....

- Kacchan ngày hôm nay thật chủ động...

Tay Deku chống đỡ hai bên thân thể Bakugou, thanh âm hơi khàn khàn.

- Ít...ít nói nhảm...

Quá mất mặt! Chỉ cần tiếp xúc với cái hôn của hắn liền chóng mặt quên mất phải làm cái gì, tiếp tục như vậy đừng nói là mê hoặc hắn, không làm được thì mình cũng sẽ bị hắn mê hoặc...Tay của Bakugou có chút khẩn trương dò vào bên trong kimono của Deku, tại nơi bắp thịt rắn chắc chậm rãi lục lọi....Cái văn kiện kia rốt cuộc hắn cất ở đâu? Dù sao bất quá, vóc người của thằng khốn này thật không tệ...

- Kacchan, cậu sờ tôi như vậy, tôi sảng khoái không chịu nổi...

Thanh âm của Deku đột nhiên càng trở nên khàn khàn, lọt vào trong tai Bakugou lại gợi cảm muốn chết.

- Cậu là muốn dụ dỗ tôi sao....?

Không đợi cậu trả lời, tay của Deku chẳng biết từ lúc nào đã luồn vào kimono của cậu, lướt qua hai hạt trước ngực thì một trận như bị điện giật lại vui sướng khiến cậu nhịn không được cả người run rẩy, mà cái tay kia cũng không có dừng lại, một mạch trượt xuống phía dưới cầm lấy phân thân đứng thẳng từ lâu, nhanh nhẹn vén động.

- A....ưmm...

Cảm giác trơn nhẵn khiến cả người Bakugou thoải mái như muốn nhũn ra, nhiệm vụ gì văn kiện gì trong nháy mắt liền ném ra sau gáy, cậu có chút khó nhịn ngẩng đầu, thấy Deku một bên liếm ngực mình, một bên tay chuyển động càng lúc càng nhanh ở phía dưới, trên phân thân tràn đầy thứ dịch sền sệt, bởi vì quá mức hưng phấn mà rỉ ra dịch thể...

- A...Deku....

Mãnh liệt cùng kích thích ở một chỗ dưới hạ thân đánh vào thị giác, Bakugou cảm thấy mình lập tức sẽ vọt tới đỉnh điểm, chỉ cần Deku nhanh một chút, nhanh một chút...

Đột nhiên, cái tay kia đình chỉ động tác.

- Ưm....

Bakugou không khỏi kháng nghị một tiếng, nghi hoặc nhìn về phía Deku, đối phương chỉ cười tiến đến trước mặt cậu, hai mắt nheo lại ở dưới ánh đèn mờ có chút mị hoặc, sau đó hôn lên cậu.

Nụ hôn này cùng lúc trước tuyệt nhiên bất đồng, mềm nhẹ mà ôn nhu, đầu lưỡi âu yếm đảo qua khe hở giữa cánh môi, tiếp tục cẩn thận mút cắn, phảng phất như nếm thử mỹ vị.

- Ưm...

Dục vọng chưa được thỏa mãn trong thân thể còn đang thiêu đốt, Bakugou không tự chủ được trầm mê trong khiêu khích, ngẩng đầu lên chủ động đáp lại nụ hôn này.

Thẳng đến khi cậu cảm giác trên người mát lạnh, Deku đã lưu loát lột ra toàn bộ quần áo và đồ dùng hằng ngày của hai người, không nói gì mà chụp lấy hai chân cậu, hung hăng đè trước ngực, dò xét lối vào ở giữa hai đùi.

Động tác này khiến Bakugou thoáng cái khẩn trương, toàn thân nhịn không được mà căng thẳng.

- Chờ một chút...mày muốn làm gì?

Hô hấp của Deku có chút gấp gáp, hắn nhìn cậu, tựa như đang nhìn một con mồi rơi vào trong túi.

- Cậu nói sao? Là làm cậu.

- Này, không được...a!

Một ngón tay không chút lưu tình tiến vào, Bakugou cảm thấy một trận trơn nhẵn mà kỳ quái đau đớn, cậu lần đầu nếm được cảm giác phía sau bị tiến vào, nhất thời rất không quen, bản năng muốn chống cự, lại bị Deku đè cổ tay lại.

- Đừng lộn xộn.

Những lời này như câu thần chú, Bakugou trong lúc hoảng hốt rốt cuộc cũng không lộn xộn nữa.

Ngón tay ra vào trở nên thông suốt, Deku kiên nhẫn đợi cậu chậm rãi thích ứng, từ từ mở rộng đến ba ngón tay, thấy cậu không còn chống cự như ban đầu, liền đổi sang phân thân từ lâu đã sưng đến khó nhịn của mình hướng vào trong cửa động.

- A....aaa!!!

Dị vật tráng kiện hơn so với nhiều ngón tay khiến Bakugou cảm thấy mình bị hung hăng mở rộng, cậu không kịp thích ứng, Deku đã dứt khoát đi vào, tiếp theo không kịp chờ đợi mà rút ra cắm vào vài cái.

Cảm giác được bao bọc như này thực sự rất tuyệt vời, Deku nhịn không được tăng tốc độ, người dưới thân lúc đầu còn kháng cự. Đột nhiên, chạm đến một điểm thì trong miệng người kia không tự chủ lộ ra một tiếng rên nhẹ.

Bakugou còn không kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì thì một luồng khoái cảm đột nhiên tràn ra, Deku lập tức thông suốt mà luật động, mỗi một lần đều thúc vào điểm kia khiến cậu sống không bằng chết, đau đớn dần rút đi, thay vào đó là những cơn khoái cảm, theo độ trừu động mạnh yếu không ngừng xỏ xuyên qua toàn thân.

Bakugou từng đợt choáng váng và thoải mái, rên rỉ từ lúc nào trượt ra khỏi môi cậu hoàn toàn không biết. Trong từng đợt mạnh mẽ đâm vào, ý thức và hô hấp đều trở nên hỗn loạn.

- A...Deku...De....A....aa!!!

Thanh âm này khiến Deku có chút không khống chế được, tần suất động càng lúc càng nhanh, giống như là muốn đem người dưới thân đâm thủng, cuộn trào mãnh liệt và vui vẻ phảng phất như thủy triều cuồn cuộn bao trùm lấy hai người, bao trùm lên toàn bộ căn phòng, làm cho không khí tràn đầy dục vọng.

Thủy triều càng trướng càng cao, cuối cùng hai người đều lên tới đỉnh, một lần lại một lần, thẳng đến khi mệt mỏi rã rời...

.

.

Chờ chậm rãi bình phục lại, Bakugou đã mệt mỏi đến động cũng không muốn động. Deku hôn một cái vào trán cậu, đứng dậy đi lấy khăn tay.

Bakugou nhìn đến thân thể, đột nhiên có chút hoảng hốt, tình hình đã phát triển vượt xa dự liệu của mình, cậu vốn chỉ là đến để lấy phần văn kiện, không nghĩ tới về sau lại kìm lòng không được làm loại sự tình này, hơn nữa còn thấy thoải mái? Tại sao lại biến thành dạng này? Đây không giống tác phong của cậu...

Được rồi, văn kiện!

- Deku...chết tiệt...

Bakugou vừa nói vừa khởi động thân, phần eo đau nhức khiến cậu không khỏi nhíu mày.

- Đều đã đến nước này rồi, mày nên giao cái văn kiện kia ra đi chứ?

- A? Văn kiện gì?

Deku vẻ mặt mịt mờ.

- Đừng giả ngu! Đương nhiên là văn kiện cơ mật trong nước!

Bakugou căm tức đẩy cái người đang ôm mình từ phía sau ra, muốn níu áo đối phương, lại phát hiện chỉ có thể nhéo cằm.

- Người của bọn tao đã theo dõi mày hai ngày rồi, ngay cả ngươi đêm nay dự định vào căn phòng số bao nhiêu đều nghe được, tuyệt đối không sai.

Deku ủy khuất lần thứ hai ôm cậu.

- Kacchan, có phải là cậu lầm cái gì không? Cậu nói bên cậu nghe được số phòng là bao nhiêu?

- Không phải là 8E sao! Căn phòng này là 8E!

Deku lắc đầu.

- Nơi này là 8B, chỉ là nước sơn trên biển số có chút tróc ra mới có thể nhìn như 8E mà thôi. Người bình thường chỉ cần nhìn kỹ một chút đều có thể phát hiện!

Nói xong, Deku thò tay lấy tấm phiếu phục vụ ở đầu giường, trên phiếu có ghi rõ hiệu số của căn phòng chính là 'Lầu tám phòng B'.

Bakugou cảm thấy ngực mình có chút nghẹn lại.

- Cái....cái gì?????!!!!!!!!!!!!!!!!!

.

.......

.

Bakugou Katsuki.....nhiệm vụ thất bại.


__END__


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net