Bị dỗi thì phải làm sao đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để đây tôi kể cho mọi người nghe một câu chuyện. Cảnh báo trước, đây là câu chuyện buồn của Song Jaewon tôi thế nên dù là tôi kể cái gì quý vị cũng phải giữ thái độ thật nghiêm túc lắng nghe và cố gắng thấu hiểu đấy nhé! Nhớ kĩ chưa nào???

Chả là lâu nay tôi với anh bồ Hưng Bin yêu nhau giống như bao đôi khác, có lúc vui và có lúc rất vui. Í lộn, có lúc vui và có lúc hổng vui. Thì tất nhiên mà, đời người sao mà êm xuôi tốt đẹp hoài được đúng không quý vị?

Tôi biết, cãi nhau nhiều sẽ dễ dẫn đến tan vỡ tình ta, nhưng dân gian cũng từng bảo 'cãi nhau là khi ta hiểu nhau hơn' cơ mà. Thế là rốt cuộc tôi cũng chả biết có nên cãi nhau với bồ hay không.

Nói đúng hơn, tôi sợ cãi nhau rồi chia tay, nhưng tôi cũng rất thích ghẹo gan bồ =)))))

Với một chiếc Kim Ngưu tháng 4 điển hình như tôi, tôi rất thích chọc bồ tôi chửi. Đáng buồn thay, bồ tôi lại là một Ma Kết tháng 1 có khả năng kiềm chế cơn giận một cách cực kì đỉnh kout.

Mỗi khi tôi cố tình chọc ảnh, ảnh chẳng bao giờ chửi tôi, ảnh chỉ dỗi tôi tận 3 hôm thôi. Anh chưa bao giờ lớn tiếng với tôi nhưng tôi lại càng sợ anh giữ im lặng hơn. Chẳng thà tôi chọc rồi anh quát tôi, còn hơn là tôi chọc rồi ảnh làm lơ tôi luôn.

Có một hôm, anh bồ tôi vào bếp pha chế món nước uống nào đó mà tôi chưa từng thấy. Tôi hiếu kì mới lại hỏi anh 'người yêu ơi, anh pha nước gì thế?', không đợi anh trả lời, tôi làm ngay cú backhug như trong phim truyền hình bà tôi hay xem mỗi 6h tối, rồi tôi lại nói 'Cho em ké miếng được hong? Nhìn ngon quá.'

Là một người yêu 100 tốt, bồ tôi đương nhiên rất vui vẻ đồng ý. Anh bảo anh thấy trong tủ lạnh có sẵn mứt dâu, lại có đủ thứ nước uống mà tuần trước tôi và anh đi siêu thị mua về chất vào, thế là anh nảy ra vài sáng kiến muốn mix chúng lại xem có tạo ra được kiệt tác nào không.

Anh còn bảo tôi đừng ôm eo anh nữa, sợ tôi khom lưng mãi rồi mỏi lưng. Eo ôi, trên đời này làm gì có ai sướng như tôi??? Có người yêu xinh trai, đáng yêu lại cực kỳ quan tâm mình, cuộc đời không còn gì mãn nguyện hơn được nữa.

Nói thì nói thế thôi, chứ tôi cứ ôm khư khư anh thì anh cũng chỉ cười rồi vừa được tôi ôm vừa pha nước cho tôi uống.

Nhìn anh cứ loay hoay pha pha chế chế mà lòng tôi lâng lâng, hạnh phúc kiểu gì ấy!

Ngày bé tôi nuôi ước mơ trở thành ca sĩ, được tỏa sáng dưới ánh đèn sân khấu lấp lánh, được người khác hâm mộ và có kinh tế vững vàng, lo được cho gia đình, giờ thì ước mơ của tôi là chăm chỉ kiếm tiền, sau này mua một căn nhà nhỏ rồi cùng anh bồ tôi sống một cuộc sống hai người thật hạnh phúc. Có tiền rồi, bọn tôi sẽ có càng nhiều thời gian dành cho nhau, dành cho gia đình. Tôi muốn bọn tôi thay phiên về hai nhà vào từng dịp lễ, Chuseok thì về nhà tôi, Tết thì về Việt Nam thăm quê ảnh. Cuộc sống mĩ mãn thế này thì ai cũng mong.

'Jaewon' - đến khi anh người yêu dùng ly nước đã pha chế xong, lành lạnh áp vào mặt tôi thì tôi mới rớt xuống trần gian (nãy giờ tôi trên mây đấy).

Vẫn đôi mắt cong cong, vẫn là nụ cười tỏa nắng đó, tôi không nhịn được hôn chóc chóc lên cả khuôn mặt anh. Mỗi một cái hôn là một sự trân trọng tôi dành cho anh, và cũng mong anh biết Song Jaewon tôi thích anh đến nhường nào.

Tôi hạnh phúc cầm ly nước lên, định bụng chắc sẽ cực kì ngon đây, nhưng ai ngờ.... nó đắng đắng khó uống kiểu lạ lắm! Tôi buột miệng nói ra suy nghĩ trong lòng mình 'khó uống quá'. Rồi xong! Bồ tôi đã nghe thấy và nụ cười trên miệng ngay lập tức tắt ngúm.

Lúc đó tôi biết, mình không cứu được bản thân nữa rồi! Đúng là không có cái ngoo gì bằng cái ngoo này!!!

Tôi thất thần, hoàn toàn ngơ ra không biết phải cứu vãn tình thế như nào đây. Và rồi anh bồ tôi giật lại ly nước, trầm giọng nói 'khó uống thì đừng có uống', sau đó bỏ đi ra phòng khách ngồi thưởng thức ngon lành.

Ngày nào cũng bày trò ghẹo anh thì anh chẳng thèm giận, lỡ lời một hôm anh lại dỗi mất 3 ngày.

Tôi thử mọi cách rồi, từ ôm ôm đến hun hun mà anh người yêu cứ né, anh không đuổi thẳng nhưng thái độ cho thấy anh rất khó chịu. Tôi đã xin lỗi anh rồi, dỗ anh mãi mà anh vẫn chưa nguôi.

Các vị hiền triết làm ơnnnnn hãy cho tôi biết cách dỗ vị ấy đi mà!!!!! Ảnh dỗi tôi sắp tròn 72 tiếng đồng hồ rồi đó! Tôi muốn ôm muốn hun muốn ăn bánh anh làm lắm rồi! Thật sự tôi chịu không nỗi nữa.

Quý vị hãy cứu tôi với....

______________________

Hello mọi người, lâu rồi hong gặp hen!

Bộ truyện này tui viết từ hồi năm ngoái, và đã rất lâu rồi tui mới viết lại. Tui đã từng lưu rất nhiều idea vào phần bản thảo, nhưng rồi lại chả viết được gì. Ý tưởng viết nên chap lần này là vid một người chị của tui up lên blog, Jaewon bảo nước anh Bin đưa không ngon, và thế là đầy tui nảy số.

Hiện giờ tui không còn đu TPST sôi nổi như ngày xưa nữa, cũng chỉ hít ke HwaBin thôi (cp khác tui không hít nữa rồi). Hi vọng dù không ai đọc thì đây vẫn sẽ là một ngôi nhà nhỏ chứa đựng sự yêu thương mà tui dành dụm dành riêng cho 7 nhỏ.

Hẹn gặp lại một ngày không xa!!!

[28.03.2023]
Jan


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net