Đêm ngày: tất cả đều là em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

             Seoul, ngày xx tháng x năm 20xx

  Ngân Thượng...
Ngày ta gặp nhau, anh cho đó là duyên số.
Ngày ta về chung một mái nhà, anh cho đó là định mệnh.

Anh đã nghĩ chúng ta có 5 năm bên nhau và nhiều hơn thế.
Anh đã mộng tưởng về tương lai của chúng ta.
Đã nghĩ rằng em sẽ là của anh mãi mãi...
Nhưng thực tại nghiệt ngã, thực tại mang ta xa nhau.

Hối tiếc?
Có chứ! Seoul nhỏ bé như vậy mà chẳng thể tìm thấy em!
Hỏi anh có hi vọng không?
Có chứ!...
Gió nhẹ, mây trôi, vạn vật đổi thay..., một ngày đẹp trời, giữa dòng đời tấp nập, ta vô tình tìm thấy nhau, vô tình như cách ta gặp nhau vậy!
Nhưng em à, hãy về bên anh sớm nhé!
Bởi...
      Đêm về, anh nhớ em thêm một chút...
  Nhớ Ngân Thượng nhỏ bé cuộn tròn trong lòng anh.
  Nhớ Ngân Thượng mỗi lần ăn macaron  xong lại than phiền sợ mập.
  Nhớ những món ăn em đã nấu cho anh, không gian như ngừng lại, anh cảm giác chúng ta khi ấy thật giống một gia đình bé con.
  Và nhớ em nhiều nhiều nữa...

     Ngày sang, anh thương em thêm một chút...
  Anh sợ rằng, không có anh...
Có ai khiến em phải chịu ủy khuất, để đêm về lại thút thít một mình.
Anh muốn bên em, muốn lau đi giọt nước mắt ấy, muốn hôn lên đôi mí mắt đã nhòe đi, muốn ôm em vào lòng mà vỗ về an ủi...

  Liệu một mình chống chọi với thế giới này, em có ổn không?
  Sợ thấy em đau lòng, sợ thấy em tổn thương, sợ nụ cười trên môi em biến mất, sợ dáng vẻ vô tư của em đã không còn nữa.
  Anh đau lòng...
  Anh bất lực...
Em nói anh phải làm sao mới tìm được em, mới quay lại được khoảng thời gian hạnh phúc đó?...
  

                                     - Cho SeungYoun -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net