things you said when you thought i was asleep |trans|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

things you said when you thought i was asleep

Author: smoldejuns

Translator: jimnprince

Link bản gốc: https://twitter.com/smoldejuns/status/1447012548943900672

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem ra ngoài

Note:

- Mình để lowercase giống nguyên gốc, có thể clickback nếu không thấy thoải mái

- Một mẩu drabble ngăn ngắn về chuyện về chung một nhà của Hanh Tuấn, có sự xuất hiện của em Dương nữa, đáng yêu thì thôi rồi luôn ╰(*'︶'*)╯♡ Mặc dù hôm nay chẳng là ngày gì nhưng Hà Nội lại bắt đầu mấy ngày mưa nên mình muốn mang chút ấm áp nhỏ xíu vào giấc mơ của mọi người ♡

- Vẫn như mọi khi, mọi người thấy drabble đáng yêu nhớ vào thả tim ủng hộ tác giả nha~

________

'nói nhỏ thôi,' một giọng thì thầm gấp gáp. 'cậu ấy đang ngủ. anh biết cậu ấy là một tên sâu ngủ nhưng phải cẩn thận, được chứ?'

'dejun!' yangyang lập tức hét lên qua loa điện thoại, và quả thực là một thử thách quá mức khó khăn với dejun khi phải giữ nguyên khuôn mặt đang-ngủ-và-không-hề-nghe-thấy-cái-giọng-hét-100-đề-xi-ben-của-thằng-em, còn khó hơn với biểu cảm há hốc mồm, hai mắt mở to có chút hài hước của guanheng trong khi anh cố gắng che tiếng loa và liếc về phía dejun (người đã rất nhanh chóng nhắm bên mắt đang he hé mở, lạy chúa)

'cái thằng quỷ này. sao anh mày lại chấp nhận bắt tay với mày cơ chứ?'

'bởi vì em là chìa khóa dẫn đến thành công cho lời cầu hôn của anh? bây giờ thì nhanh đi, em hét để kiểm tra xem ảnh thực sự ngủ chưa thôi, và có vẻ là mình an toàn rồi. em rút cạn năng lượng trong người ảnh từ chỗ công viên giải trí đó anh. anh nợ em một-'

cái quái gì vậy?

'–bây giờ thì nhanh mẹ nó lên và đo đi anh trai! trước khi ảnh tỉnh dậy và phá hỏng kế hoạch, rồi em sẽ để anh tự làm nốt phần còn lại của màn cầu hôn–'

đó là tất cả những gì dejun nghe lỏm được trước khi tay cậu được nâng lên, vô cùng dịu dàng–dejun cố gắng thật tập trung làm sao cho những ngón tay của cậu trông thả lỏng như một người đang say ngủ; có lẽ các ngón tay cậu đã hơi căng ra trong lúc bận bịu suy nghĩ nhưng mọi thứ vẫn ổn–bởi ngay sau đó cậu cảm nhận được một sợi chỉ nhỏ được quấn quanh gốc ngón tay đeo nhẫn, trái tim cậu đập nhanh đến mức cậu cảm tưởng như nó có thể bật ra khỏi lồng ngực và chạy biến đi xa cả dặm rồi...

'trời ơi yangyang, thành công rồi.. cậu ấy không động đậy gì luôn! theo anh mày tới tiệm vào ngày mai nhé?'


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net