four

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 note : trong fic này Jungkook vẫn ít tuổi hơn Jimin nhé > <

nsfw

_____________________


 Căn phòng khách – nơi Jimin đứng chôn chân - lại chìm vào khoảng lặng thường có khi Taehyung rời đi. Em, bất động, đưa mắt nhìn tới cái bao ni lông chứa tất cả những gì người bạn em mang tới. Giữa mấy gói snack, em chỉ chú ý tới hộp thuốc ức chế. Bối rối.

Jimin bình thường sẽ uống 2 viên nhộng ấy, theo đơn thuốc mà bác sĩ kê. Tuy nhiên, em chợt nhớ lại chúng chả còn tác dụng gì nữa. Từ khi em nhìn thấy bức ảnh của Jungkook.

Chàng omega đã đấu tranh với bản thân mình, nói đúng hơn là con sói của em chống lại chủ của nó. Jimin chẳng hề muốn sử dụng tới mấy viên thuốc kia nữa, nhưng kì phát tính sắp tới ép em phải nuốt trôi chúng vào bụng.

Nhưng,

Lần này thì không như thế nữa.

Em mở chiếc hộp, bóc ra một viên từ vỉ thuốc đen ngòm. Bước vào bếp, rót lấy một cốc nước và ngay khi Jimin chuẩn bị đặt viên thuốc lên nơi đầu lưỡi, cả cơ thể em phàn nàn như một phản xạ tự nhiên. Tất cả các thứ cơ chạy dọc theo cánh tay, đôi chân đều kêu lên đau đớn, y như sắp đổ sập xuống như một toà lâu đài cát.

Jimin coi việc này tựa một lời cảnh bảo, như một cánh tay tát lên má để khiến em thức tỉnh. Và mang những kết quả của lần uống thuốc trước về với tâm trí em.

Em đã từng đọc, về những lời tuyên bố của chuyên gia về việc omega tự ý thay đổi liều thuốc của bản thân. Rằng nó vô cùng nguy hiểm. Jimin dựng tóc gáy, rùng mình.

'Ngay cả những thay đổi nhỏ nhất cũng có thể gây tổn thương cho cơ thể omega.'

Nhưng không có gì là hoàn toàn chắc chắn, đúng không? Chưa có ai dám chính thức khẳng định những nghiên cứu đó cả.

Tuy vậy, Jimin không cần phải có bằng chứng nào hơn những bài báo mà em đã đọc. Biểu hiện của cơ thể em là chắc chắn.

Em sẽ không uống chúng.

Kể cả những viên thuốc cũ của em, em sẽ không uống chúng lần này. Bởi vì chúng có giúp em chống chịu được tiền kì này đâu kia chứ?

Jimin cảm thấy lạc lõng.

Omega đáng thương bắt đầu đổ mồ hôi, và hít khở khó khăn một lần nữa; y hệt lúc Taehyung chưa tới. Điều đó khiến em hốt hoảng. Jimin rên rỉ thống khổ.

Đôi mắt Jimin bắt đầu ngập nước, và nó khiến em đau đầu tới tê tái, chóng mặt và mất phương hướng.

Jimin không nhận thức được điều gì đang xảy ra, có lẽ là một cơn sốt khác do tiền kì phát tình.

Rồi nó khiến em ngất lịm đi.

Jungkook, mặt khác, người alpha đang chuẩn bị sẵn sàng cho buổi hẹn. Cho buổi hẹn 'tự sắp đặt' của gã.

Tay gã lại gặp tấm ảnh của em, nhìn nó với ánh mắt tràn trề tò mò. Thì thầm với bức ảnh, hy vọng nhân vật trong đó có thể nghe thấy, 'tôi đang tới với em đây, thiên thần.' Jungkook mỉm cười tự mãn, đưa tay còn lại lên chỉnh chiếc caravat đen nổi bật trên nền sơ mi trắng.

Địa chỉ của Jimin được ghi bên cạnh điều kiện ở phía sau tấm ảnh, nên Jungkook lướt qua nó, nhẩm đi nhẩm lại vài lần trước khi đặt chân lên phố.

Gần với nơi Jungkook ở, thật may mắn làm sao. Chàng alpha không phải đi bộ quá xa hay phải chờ đợi gì cả. Gã ghét việc đó.

Là một alpha, Jungkook sở hữu một tính cách điển hình. Gã thích là người chủ động, là người chiếm ưu thế; táo tợn và tự phụ. Đôi khi gã cũng có thể tinh nghịch, tự coi mình là trung tâm (điều này đúng vì gã gần như là spotlight của mọi bữa tiệc), và cả vô liêm sỉ nữa. Một fuckboy, có thể gọi vậy chăng? Nhiều năm làm escort đã dẫn gã tới con đường như hiện tại.

Nhưng đồng xu nào cũng có hai mặt, Jungkook cũng vậy. Biết nhún nhường, đầy tò mò và vô cùng hiếu chiến. Gã tự nghĩ bản thân thật may mắn khi được Chúa ban tặng cho gương mặt điển trai này, và nhờ vào nhan sắc nổi bật, Jungkook đã nộp hồ sơ vào công ty escort này.

Và vì lí do đó, gã chẳng có lấy một lời phàn nàn nào cả. Và vì lí do đó, Jungkook luôn cố gắng đạt được những điều bản thân muốn, và đánh bay những câu 'không'.

Và cũng vì lí do đó, gã tới gặp Jimin.

Khi tới đúng địa chỉ, và đứng trước cánh cửa gỗ im lìm, Jungkook đưa tay gõ cửa. Một... hai... rồi ba lần. Jungkook bắt đầu cảm thấy nhộn nhạo. Gã không thích chờ đợi. Gã dựa hẳn người, áp tay vào khung cửa.

"Cái gì-" Jungkook nói như một câu cửa miệng, "Ji-Jimin?" lắp bắp.

Tình hình có vẻ rất nguy cấp.

Giống như bị tạt một gáo nước, hay như vừa được ra lệnh, đôi mắt Jimin bật mở khi cảm nhận được tiếng gọi mình. Một loại liên kết vô hình nào đó. Em từ từ ngồi dậy, mệt mỏi để giữ cho cơ thể mình không ập xuống.

Em đưa mắt tới đồng hồ lặng yên trên bức tường. 9 giờ.

"F-fuck."

Jimin gồng chân, bấu víu vào tất cả mọi thứ xung quanh để đứng dậy, sử dụng tất cả sức lực còn lại để hướng tới nơi mà con sói trong em đang gào thét. Em hiện tại thật làm một mớ hỗn độn thảm hại. Người omega run rẩy kịch liệt, cả khuôn mặt nhuốm màu đỏ ốm yếu, đôi môi dày sưng lên, lưng áo dính dớp mồ hôi và bên dưới thì chảy ra ướt đẫm chất dịch.

Tiếng nói phía ngoài cửa lại vọng vào. "J-Jimin, mở cửa đi nào. Tôi.. tôi là escort của em."

Những giọt nước mắt tràn đầy hai bên má, không lâu để chúng chảy khắp xuống cằm. Em đang rối loạn, và chìm trong hoảng sợ. Em không thể cất tiếng đáp trả người alpha vì giọng nói này đang phản bội chủ nhân của nó. Em không thể di chuyển vì sự dính dớp ướt át khó chịu bên dưới.

Nên em không thể đứng dậy, Jimin cố hết sức để bò về phía cánh cửa gỗ. Một cách chậm rãi hết sức, chàng omega cố gắng không để bản thân ngã xuống, phía trước mờ loà vì ánh nước chảy ra từ mắt em.

"Jimin... bé nhỏ, tôi đang không mấy dễ chịu ở ngoài này, em biết không?" Jungkook cất tiếng khi không thấy động tĩnh nào từ bên trong, gã tựa trán lên khung cửa, thở dài.

Vị alpha bỗng giật mình. Lững và vầng trán của gã đang đổ mồ hôi, hơi thở dồn dập đổ vào buồng phổi. Nhưng mà, kì phát tình của gã vừa xuất hiện hai tuần trước, không thể nào...?

Từng từ ngữ thốt ra từ miệng người bên ngoài cửa kia khiến Jimin vặn vẹo một cách đau đớn. Giống hệt những đứa trẻ tinh nghịch, khi chúng sợ hãi, chúng sẽ dùng hai lòng bàn tay nhỏ xíu mà ôm lấy tai mình. Jimin hiện cũng như vậy, em muốn bỏ ngoài tai tất cả mọi thứ xung quanh mình; cả cơ thể run rẩy trong hoảng loạn. "K-không, không, không mà..." Nó là tất cả những gì người omega có thể nghĩ tới, có thể nói ra. Em đã sợ hãi, bởi vì chính mình, bởi vì kì phát tình, và bởi vì Jungkook.

"Jimin.. mở cái cửa chết tiệt này ra đi. Tôi có thể nghe thấy tiếng tim em đập ở đây... em đang trong kì... Hãy để tôi-" Jungkook thất vọng thì thầm với cánh cửa, biết chắc người bên trong có thể nghe thấy. Gã gục gối xuống sàn, vẫn tựa cả người vào cánh cửa và yếu ớt đấm lên nó.

"Làm ơn... Jimin.. tôi cần phải chăm sóc em."

Và đó là tất cả để Jimin tuôn trào một lần nữa. Em khóc. Nhưng vì cái gì? Vì sự bực bội? Em cắn chặt môi dưới, ngăn không cho nước mắt rơi nữa nhưng chúng vẫn chảy dài trên má. Đến mức môi em bật máu, vị tanh tưởi thấm vào từng tế bào trong khoang miệng Jimin. Hai tay em đã rời khỏi vành tay đỏ rực, và vì lẽ đó em có thể nghe thấy tiếng người kia sụp đổ xuống sàn. Khiến em thấy nhói trong lồng ngực. Jimin cũng tìm thấy mạch đập của Jungkook nữa.

Và cuối cùng chuyện này cũng xảy đến.

"Jungkook!" Jimin cất giọng đầy ngọt ngào, và cũng ở một tầng lo lắng nhất có thể. "Jungkook... t-tôi cần cậu."

Người omega sau tất cả, đã vỡ tan như một tấm kính mỏng. Em không thể nào đứng vững được trước những cơn sóng đang ồ ạt tạt vào mình nữa. Jimin còn chẳng biết tại sao bản thân lại gọi lên cái tên 'Jungkook' ấy, còn chẳng biết người đứng ngoài cửa là ai. Với em, nó thật xa lạ nhưng với con sói bên trong lại khác.

Con sói của Jimin đã nhận ra giọng bạn đời của nó.

Bên ngoài cửa, Jungkook ngay lập tức phản ứng với tiếng gọi của omega kia. Gã cố sức đứng dậy, nhưng thật mệt mỏi, rã rời, mệt mỏi...

"Jimin, Jiminie tôi cần em mở cánh cửa này. Nó- nó là thứ đang chia cắt chúng ta. Em hiểu không, baby?"

Jimin lắng nghe, rồi gật đầu – dù Jungkook không thể thấy được.

"N-nhưng tôi.. tôi không thể di chuyển được." Jimin thốt lên khe khẽ, xấu hổ. Và vẫn đang run rẩy vì những giọt nước mắt đã rơi xuống.

Jungkook (như thể cũng cảm nhận được nỗi đau từ omega của gã) nhẹ giọng dẫn lối cho Jimin. "J-Jimin, baby. Nghe này. Em có thể bò tới cạnh cánh cửa vì tôi không, xin em?"

Nhờ lời chỉ dẫn của chàng alpha, Jimin ngước lên cánh cửa. Em có thể làm được mà.

Trải thẳng hai bàn tay lên mặt sàn, và đặt toàn bộ trọng tâm vào nơi đó, chàng trai di chuyển hết sức nhẹ nhàng, chậm chạp và tràn đầy đau đớn. Mỗi centimet gần với người kia hơn là mỗi mẩu sức lực còn lại của Jimin biến mất. Sự tỉnh táo của em cũng biến mất.

Jungkook cũng vậy. Gã có thể cảm nhận được sự hiện diện của em gần hơn và gần hơn. Gã nghe tiếng tim em đập loạn xạ trong lồng ngực hơn, nghe tiếng thở dồn dập hơn. Đặc biệt nhất là mùi hương của em ngày càng rõ rệt, điều khiển tâm trí Jungkook. Căn phòng tràn ngập pheromones của Jimin sẽ là một quả bomb đối với Jungkook.

Dù vậy, gã muốn vào bên trong càng sớm càng tốt.

Một chút nữa thôi để...

Jimin nhận ra mình đã ở trước tay nắm cửa. Dựa tay vào bức tường bên cạnh, và kéo cả trọng lượng cơ thể lên. Quá khó khăn khi tầm nhìn của người omega càng mờ thêm, đầu óc chao đảo. Thậm chí còn thật khó thở nữa. Nhưng Jimin quyết mở cánh cửa ấy cho bằng được.

Em thành công.

Cánh cửa bật mở, trước khi Jungkook có thể phản ứng hay nói bất cứ điều gì, cơ thể Jimin bỏ cuộc ngay tại đó, em gục xuống. Tuy nhiên lần này, đã có một vòng tay đỡ lấy Jimin.

Mặc dù vậy, Jungkook vẫn còn một chút tự chủ để nín thở, tránh việc mùi hương vanilla ngọt lịm kia tràn đầy trong buồng phổi. Tránh việc gã lún sâu hơn vào vũng bùn này.

Jungkook lẻn vào trong, dùng chân đá ngược cánh cửa và mang Jimin đến bên giường.

Gã tìm thấy phòng ngủ của em, dịu dàng đặt em xuống tấm ga trắng. Ngay khi đảm bảo Jimin sẽ không rơi xuống sàn, Jungkook rảo chân bước khỏi cánh cửa phòng ngủ, hít thở không khi it mùi Jimin hơn.

"Thật nguy hiểm đấy." Gã thú nhận với chính bản thân mình. Gã cảm nhận được từng ngọn máu đỏ chảy trong mạch, mang hưng phấn dọc chiều dài cơ thể. Làn da, và cả phần bên dưới của Jungkook đều nóng bừng đếu điên đảo. Gã nghĩ gã không thể ở lại đây trong tình trạng này nữa.

Nhưng khi Jungkook chưa kịp nhấn số gọi cho công ty, để từ chối cuộc hẹn với Jimin, gã đông cứng.

Jimin cất giọng gọi hắn. Đầy quyến rũ, đầy mê hoặc, đầy gọi mời.

Điều đó làm Jungkook nghĩ lại. Rằng gã không đủ chắc chắn và cương quyết để rời đi như gã nghĩ.

Gã alpha bỏ rơi chiếc điện thoại của mình, tiến vào bên trong phòng Jimin.

Chỉ một hình ảnh thôi, nó sẽ ám ảnh gã hàng năm liền. Và gã không có ý định sẽ để nó rơi vào lãng quên chút nào.

Jimin đang vặn vẹo và quằn quại giữa tấm ga nhàu nhĩ, hai má đỏ rực nóng bỏng, đôi mắt nhắm nghiền kèm theo đôi môi hé mở. Em đang gọi tên gã với giọng điệu ngọt ngào nhất gã từng nghe. Chính là chất giọng gã mong mỏi được biết lúc trước.

Tông giọng mà gã bị thu hút. Jungkook tìm được chủ nhân của nó rồi.

Chàng omega đã bước vào kì phát tình, ngay lúc nghe Jungkook cất giọng lần đầu tiên. Nó như một cơn sóng thần vậy, càn quét tất cả những gì nó đi qua. Bao gồm cả lí trí lẫn con người của Jimin. Chỉ chừa lại con thú bên trong. Jimin không thể hứng chịu nó được. Bụng dưới em quặn lên từng đợt, vì phía dưới mở rộng : Jimin cần được nhồi đầy ngay lập tức. Nếu không, một cơn phát tình thế này sẽ đặt em vào vùng nguy hiểm.

Jungkook không thể nhấc chân khỏi nơi gã đang đứng – vài giây trước khi gã cho phép bản thân nhìn ngắm thiên thần nhỏ bé đang vật vã trên giường kia. Pheromones của Jungkook đã đáp lại lời chào hỏi của một omega đang phát tình – omega của nó.

Jungkook cũng vậy, phát tình.

Jimin bò đến cuối giường, hướng về nơi Jungkook đang đứng, thút thít và nức nở. Đổ mồ hôi và thở hắt ra, "J-Jungkook..."

Vị alpha không thể chịu thêm một giây nào cả. Gã thở dài trong thất bại, các ngón tay bắt đầu cởi bỏ thắt lưng. Gã sẽ biết cách dẫn dắt một tình huống như thế này nếu kì phát tình không đâm vào gã như một viên đạn. Jungkook không thể nghĩ thông suốt, Jimin cũng vậy.

Không khí trần ngập mùi hoang dại, và theo cách đó, hai người sẽ kết thúc trên giường, làm tình một cách thô bạo nhất. Thậm chí là Jungkook còn có thể làm Jimin đau đớn, với sức mạnh mà gã vốn có.

Jungkook trăn trở với hàng ngàn suy nghĩ và xúc cảm trong đầu khi lần mò tới từng khuy áo sơ mi. Một trong số chúng là gấp gáp.

Alpha này muốn làm rối tung người omega nhỏ kia lên, tới một bờ vực nào đó.

Tất cả những gì em có thể làm là ngân nga thủ thỉ lặp lại cái tên của người kia.

"Okay baby. Đợi tôi một chút nào."

Jimin gật đầu ngay lập tức, chấp thuận với mọi yêu cầu của Jungkook. Bởi vì ngọn lửa bùng cháy bên trong đang điều khiển em, Jimin khát cầu phải làm alpha của em hài lòng. Bằng mọi giá, việc gì cũng được. Cần phải nghe lời alpha và phải trở thành của alpha.

"Làm ơn... Jungkook. Tôi cần nó..."

Jungkook đáng thương ngước mắt lên nhìn Jimin ngay khi em nói câu đó, rồi gã ước mình chưa từng làm vậy.

Chiếc quần của em đã rơi xuống tận đầu gối rồi. Jimin kéo cả chiếc quần bên ngoài lẫn boxer xuống cùng một lúc. Ánh nhìn quả Jungkook bắt được hình ảnh chất nhờn trong suốt giữa hai chân em lập tức chảy xuống bắp đùi.

"Fuck."

Gã nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ những gì còn xót lại trên người, ngoại trừ tấm che đậy cuối cùng. Qua một lớp vải dai dẳng, Jimin nhận biết được rõ mồn một cái thứ cứng ngắc tới khổ sở đang trốn trong đó.

Quỳ xuống mép giung bên cạnh mép giường, Jungkook đặt hai tầm mắt ngang hàng với nhau.

Em trông thật xinh đẹp, hơn cả trên bức ảnh kia. Chàng omega xinh đẹp nhất trong cuộc đời Jungkook. Viền mắt em hơi sưng đỏ vì khóc quá nhiều, hai con ngươi nâu thăm thẳm nhìn xoáy vào gã; đôi môi dày liên tục hé mở đòi hỏi sự chú ý của gã, cặp má đỏ hồng được tô điểm bởi các dấu vết của nước mắt..

"Hey, Jiminie, baby" Hai tay chăm sóc bờ má mềm mại, gã nói. "Đây có phải là... lần đầu của em không?"

Gã hỏi thẳng. Gã biết được đôi phần, Jimin trông thật ngây thơ và trong trẻo; vì lẽ đó mà Jungkook không thể lờ đi thắc mắc của mình.

Và gã nhận lại được một cú gật đầu nhẹ như một câu trả lời.

Jungkook không thể nào đối xử với em một cách vô cảm được.

Omega của gã chưa mất lần đầu sao? Là điều tuyệt vời nhất mà gã từng mơ tới.

Con sói của cả Jimin và Jungkook đều biết nó thuộc về người còn lại. Cái cách mà kì phát tình của họ phản ứng và bị tác động bởi người kia không phải là một sự tình cờ hay ngẫu nhiên nào cả. Hai người là bạn đời của nhau.

Nhưng sẽ có thời gian cho việc đó sau.

Jungkook vuốt ve gương mặt Jimin thêm một lần nữa trước khi nghiêng người sang và thì thầm vào tai em. "Tôi sẽ chăm sóc em tối nay nhé, thiên thần. Đừng sợ." Đó là những điều Jimin cần nghe lúc ngày và ngay tức khắc tan chảy, rúc vào hõm cổ của người alpha.

"Fuck Jimin. Đừng khiêu gợi tôi như thế."

Sau khi nói như vậy, Jungkook đứng dậy một lần nữa. Jimin – làm theo gã trong vô thức, quỳ gối thẳng trên giường.

Một bức tuyệt tác nghệ thuật – Jungkook nghĩ. Làn da trắng như hoà vào ánh nắng, cơ thể còn mới mẻ; thu hút hơn là cặp đùi lộng lẫy. Jimin thật hoàn hảo đối với gã, Jungkook bất chợt cảm thấy hài lòng và tự hào vì là bạn đời của em. Chính xác, bạn đời của Jimin.

"Jimin, lại đây nào."

Jungkook mở rộng vòng tay của mình, nung chảy Jimin trong một cái ôm ấm nóng. Kéo lấy hai cẳng chân của em, Jungkook ép nó phải áp quanh eo mình. Vị alpha đỡ lấy em bằng hai bàn tay dưới tấm lưng dẻo dai.

"Chúa ơi! Tôi mới là người chết ngất tối nay mất." Jungkook rúc vào vai Jimin. Một thân hình quá đỗi quyến rũ mà gã sẽ âu yếm trong màn đêm này. Thân hình omega của Jungkook.

Bám dính sẽ là từ ngữ miêu tả Jimin lúc đó. Với hai tay vòng qua cổ Jungkook, đầu omega một lần nữa cọ xát vào vị alpha. Em cảm thấy có một sự cần thiết, rằng phải để mùi chocolate và hoa hồng kia phủ quanh mình. Jimin cố gắng tự đánh dấu mùi của gã lên mình.

"Baby, em thật nguy hiểm mà."

Không chỉ có vậy, Jimin đang nghiến răng lên bắp tay của người alpha một cách da diết nhất. Điều đó khiến cho Jungkook, người đang cố gắng đưa cuộc tình này theo một cách nhẹ nhàng, hứng tình hơn hẳn một bậc.

"Hey, chúng ta sẽ làm sau mà. Chờ một chút nào Jiminie."

Jimin chỉ ngân nga đáp lại. Nhưng em vẫn tiếp tục.

Tóm chặt lấy cơ thể của omega, Jungkok cuối cùng cũng đặt hai người lên giường một cách 'đúng' nhất.

"Em mềm quá, hahh..."

Rướn người sang bên cạnh, gã nhẹ nhàng đặt Jimin rơi xuống tấm đệm, một tiếng rên nhỏ thoát ra khi làn da trần của em chạm xuống mặt vải.

"Em nóng bỏng quá Jimin. Và em biết gì không?" Jungkook nói chuyện với làn da của em, với một tông giọng đầy tự mãn. Gã đặt bản thân mình vào giữa hai chân em.

"Em sẽ là của tôi. Của tôi."

Đó là những gì gã alpha nói, trước khi trao cho em một nụ hôn nồng đượm đam mê cùng khát khao. Tẩm thêm một chút hoang dại.

Sự dịu dàng vốn có của Jungkook dần biến mất. Jimin nhận ra được alpha của em đang trở nên ham muốn thế nào, bình thường thôi. Bởi vì cơn phát tình đột ngột mà.

Cả hai cùng quyện vào một nụ hôn sâu ướt át nữa, nơi Jungkook thám hiểm khoang miệng của Jimin, kết thúc bằng việc trêu đùa em bằng đầu lưỡi theo cách dụ hoặc nhất; lấp đầy không khí im lặng với những tiếng rên ngắt quãng.

Cùng với nó, bàn tay Jungkook bắt đầu chu du trên cơ thể Jimin, không quên chăm sóc từng nơi mà nó lướt qua; như thể tìm được kho báu vậy.

Jungkook dừng tay trước hai điểm màu café sữa trước ngực em. Người alpha để ý cách Jimin vặn vẹo và níu gã chặt hơn khi gã gảy qua điểm mẫn cảm này.

"J-Junkook... đừng trêu mà."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net