Chương 17: Ngủ chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn xong, Dew và Nani cùng nhau xem tivi. Chẳng biết tự nhiên thế nào, ban đầu là mỗi người một chỗ, lúc sau thì Nani đã chui tọt vào lòng Dew, thỉnh thoảng còn dùng đỉnh đầu cọ cọ cằm cậu:

- Nhột quá! Em ngồi yên tí được không?

Dew bất lực lên tiếng nhưng người trong lòng khi nghe xong vẫn cứ cọ. Thấy thế, cậu chàng câu môi cười - một cách gian xảo như đang mưu tính chuyện gì mà tay thì nhanh nhẹn ôm chặt chiếc eo nhỏ của Nani:

- Có gan thì cọ nữa đi, tôi đè em ngay tại đây. Tin không?

Dứt lời, Dew cảm nhận được người trong lòng thoáng cứng đờ - Nani - trợn tròn mắt, mắng:

- Đồ xấu xa! Cậu nói thế mà không ngượng miệng hả? Hở tí là đè tôi, đè tôi. Còn không biết ai đè ai.

Dew nhìn đỉnh đầu Nani, nâng tay vò vò. Sau đó, cậu cúi đầu kề miệng sát vào tai người kia:

- Em muốn biết là ai đè ai sao? Bây giờ em thử đè tôi xem, xem ai mới là người gào khóc. Còn nữa, không có đứa con trai nào chẳng ham muốn người mình yêu cả. Chỉ là biết tiết chế hay không thôi. Bé ương ngạnh của tôi, em nên hiểu điều đó!

Dew vừa dứt lời, Nani đã ngã người về sau tựa vào lòng ngực cậu. Lúc này, chàng trai nọ thoáng nghe thấy nhịp tim đều đặn của đối phương. Anh ngửa cổ, nâng nay ấn đầu Dew xuống, trao cho cậu một cái hôn nóng bổng. Tiếng môi, lưỡi giao hòa của hai vị trên sô pha khiến người ta ngại ngùng.

Xong cái hôn đó, Nani thở hồng hộc dựa vào vai Dew:

- Bây giờ chỉ có thể làm thế này. Khi tôi đủ mười tám tuổi rồi tính sau.

Dew cười lặng lẽ, chôn mặt ở hõm cổ Nani, lát sau cậu còn đặt ở nơi đó một nụ hôn:

- Giỡn với em thôi, em lại tưởng thật. Lỡ tôi có được em rồi, bỏ em, em phải làm sao? Khi yêu không thể trao cho người ta hết, hiểu không?

Nani nâng tay vò rối tóc Dew. Anh không đồng tình mà phản bác:

- Bởi vì người đó là cậu, tôi tin tưởng cậu, liền muốn trao hết cho cậu. Nếu cậu dám phản bội lại tình cảm của tôi, tôi sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa.

Dew vẫn đang vùi mặt vào hõm cổ Nani, cậu tham luyến hít hà mùi hương ngọt ngào của cơ thể anh:

- Tôi không bao giờ bỏ em đâu. Tôi sẽ bám dính em, cả đời.

- Được rồi, cậu buông tôi ra. Tôi đi tắm.

Nani thoát khỏi vòng tay Dew, thuận tiện niết má cậu vài cái. Sau đó, anh đi thẳng vào nhà tắm.

- Gia chủ cho tôi một cái khăn tắm và một bộ đồ ngủ ạ!

Cùng với tiếng nước chảy, Nani nói vọng ra. Dew ngồi trên sô pha bất lực cười, cậu nhanh nhẹn đi lấy khăn tắm, quần áo đưa vào phòng tắm. Cậu chàng còn định nhìn lén nhưng người kia chẳng cho cơ hội nào.

Sau khi Nani tắm xong, Dew dịu dàng cầm máy sấy tới làm khô tóc cho anh. Lại thuận lợi hôn lên tráng người thương, cậu mới thỏa lòng đi tắm.

Dew bước ra khỏi phòng tắm là đến lượt Nani sấy tóc cho. Hai người đều trao cho đối phương những cử chỉ dịu dàng nhất, những sự quan tâm, trân trọng nồng đậm nhất!

- Lát nữa em ngủ chung giường với tôi nha?

Nani nghe xong liền lắc đầu cự tuyệt:

- Nhà cậu có phòng dành cho khách mà, tôi ngủ ở phòng đó.

Dew bất mãng, muốn nói lại thôi. Sau đó, cậu dùng đủ mọi cách từ dụ dỗ, nói lời ngon ngọt cho tới năng nỉ, làm nũng đều không thể thay đổi quyết định của Nani. Chàng trai nọ bấy giờ dở trò giận dỗi, vào phòng ngủ đóng sầm cửa lại.

Nani nhìn cửa phòng đã đóng, cười lắc đầu. Tiếp đến, anh hướng phòng khách đi tới. Những tưởng mọi chuyện sẽ như thế cho tới sáng mai nhưng không. Ai ngờ đêm khuya, con người giận dỗi nào đó lại lẻn vào phòng khách, bế người yêu đã ngủ say sang phòng mình:

- Bảo em ngủ phòng tôi em không chịu. Phải ngủ cái phòng với chiếc giường bé tí này.

Đặt Nani lên giường, Dew thỏa mãn ôm anh vào lòng như ôm bảo vật, mặt chôn vào tóc người kia, chẳng mấy chốc liền ngủ say. Cảm nhận được hơi thở đều đặn của đối phương, Nani mở mắt, đôi mắt phượng bây giờ cong cong:

- Tôi biết thế nào cậu cũng dùng cách này. Đồ ngốc! 

Nani vừa lòng hôn lên tráng người thương. Lại nghe cậu nói mớ:

- Bé ương ngạnh, đừng nghịch! Để anh ngủ một tí.

Bấy giờ, trong lòng Nani đều là ngọt ngào, anh thỏa mãn vùi đầu vào lòng ngực Dew, khoác tay lên eo cậu:

- Ngủ ngon nha! Của nợ đáng yêu của tôi.

Khi anh đã chìm vào giấc ngủ sâu, của nợ nào đó lại mở mắt, một đôi mắt thanh tỉnh triệt để như đang thừa nhận rằng nãy giờ chủ nhân của nó vốn không hề ngủ. Dew nhìn đỉnh đầu người trong lòng, cười ngọt đến sâu răng:

- Đã biết tôi sẽ làm vậy sao từ đầu cậu không đồng ý? Đúng là đã ương ngạnh còn thích làm kiêu mà!

Dew cười, chỉnh lại tư thế ngủ cho Nani được thoải mái. Xong việc, cậu ôm người trong lòng càng chặt hơn, thuận lợi chìm vào giấc ngủ.

Trên giường, hai con người ôm lấy nhau, chân Nani đan xen chân Dew, tạo thành một cảnh tượng ấm áp.

--------

T/g: Suy đi tính lại hai người đều muốn ngủ cùng đối phương chứ gì. Tôi biết mấy người quá! -_-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net