Chương 24: Anh trai tổng giám đốc ơi, yêu em lần nữa đi! (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mạc Ngưng

Suýt chút đè ngã Lý Thanh Thanh.

Lý Thanh Thanh kéo cô đến bậc thang, nhìn cầu thang mấy chục bậc. Cô ta thầm nghĩ thừa dịp Hàn Chính Vũ chưa về giải quyết xong Bạch Vi Vi luôn.

Cô ta sẽ không để người phụ nữ này cản trở con đường của mình. Bạch Vi Vi như thế này, Hàn Chính Vũ sẽ không thể lý hôn được. Chẳng lẽ cô ta phải đợi mấy chục năm nữa, đến khi Bạch Vi Vi chết mới được làm bà Hàn sao?

Mặt Bạch Vi Vi đầy vẻ hồn nhiên trong sáng: "Dì muốn đưa Vi Vi đi đâu vậy?"

Mặt Lý Thanh Thanh lộ rõ vẻ chán ghét nhưng giọng nói lại rất dịu dàng: "Dì dẫn cháu đến thế giới cực lạc."

Nụ cười của Bạch Vi Vi càng xán lạn hơn: "Dì cũng đi với cháu sao?"

Lý Thanh Thanh hung hăng đẩy cô về phía trước: "Không, chỉ mình cháu đi thôi."

Bạch Vi Vi dù có ngã chết thì cũng có thể nói do cô điên dại tự ngã chết, không liên quan gì đến cô ta.

Bạch Vi Vi không hề phản khác, mặc mình rơi xuống.

Hệ thống bắt đầu nóng nảy: "Cô hy sinh lớn như thế làm gì?"

Lúc này Bạch Vi Vi mới thật sự lộ ra vẻ bi thương: "Mi không hiểu, ngớ ngẩn."

Chỉ một giây sau, ngay khi cô vừa rơi xuống, thì đã được một đôi tay cường tráng mạnh mẽ ôm lấy, nhưng trọng lực suýt khiến cả hai ngã xuống lầu.

Hàn Chính Vũ lảo đảo bước xuống mấy bậc cầu thang, một tay anh nắm chặt lấy lan can, một tay ôm chặt Bạch vi Vi không buông.

Anh vừa vào thì đã thấy Bạch Vi Vi ngã từ trên lầu xuống. Đầu óc anh choáng váng. Đến khi ôm Bạch Vi Vi vào lòng rồi, cảm giác tan nát cõi lòng chỉ nghĩ đến đã sợ mới ập đến.

Còn Lý Thanh Thanh thấy Hàn Chính Vũ về, ánh mắt lóe lên vẻ sợ hãi. Ban nãy anh có thấy cô ta đẩy Bạch Vi Vi xuống không?

Bạch Vi Vi có vẻ chẳng biết sợ là gì, thấy Hàn Chính Vũ còn cười tủm tỉm: "Anh ơi, anh về rồi."

Hàn Chính Vũ hít sâu một hơi rồi bước nhanh xuống lầu, đặt Bạch Vi Vi trên ghế sa lon, kiểm tra trên dưới một lượt xem có bị thương ở đâu không rồi mới thở phào một hơi.

Bạch Vi Vi tò mò nhìn anh, rồi vô tư nói: "Anh cũng muốn đưa Vi Vi đến thế giới cực lạc sao?"

Hàn Chính Vũ nhíu mày: "Thế giới cực lạc gì?"

Bạch Vi Vi chỉ Lý Thanh Thanh đang đứng trên bậc thang, nói: "Dì này nói muốn đưa Vi Vi đến thế giới cực lạc."

Vẻ mặt Hàn Chính Vũ cứng đờ rồi ngẩng đầu, quả nhiên trông thấy Lý Thanh Thanh đứng đó.

Lý Thanh Thanh ưu nhã đi xuống, bước đi chậm rãi, dịu dàng như nước, vẻ mặt cũng có chút lo lắng.

"Em trông thấy Vi Vi muốn xuống lầu, nhưng vì đi đứng không tiện nên ngã xuống. Em muốn giữ chặt cô ấy nhưng không được..."

"Đủ rồi." Hàn Chính Vũ tức giận ngắt lời cô ta: "Cô đến làm gì?"

Lý Thanh Thanh bị Hàn Chính Vũ quát đến muốn bộc phát.

[Đinh! Độ thiện cảm của nam chủ tăng lên ba mươi. Độ thiện cảm với Lý Thanh Thanh giảm xuống mười lăm.]

Bạch Vi Vi lén hỏi hệ thống: "Độ thiện cảm của Hàn Chính Vũ với Lý Thanh Thanh nhiều không?"

Hệ thống: "Ba mươi, tình bạn, không thân lắm. Đến bạn tâm giao cũng không đến."

Cho nên nguyên chủ tưởng Hàn Chính Vũ thích Lý Thanh Thanh, hoàn toàn là linh tinh.

Bạch vi Vi: "Độ thiện cảm của nam chủ đối với ta cũng ở mức bạn bè không thân lắm sao?"

Hệ thống: "..."

Độ hảo cảm tất nhiên có chia tình yêu và tình bạn. Nhưng hệ thống rất lười, không muốn giải thích.

Lý Thanh Thanh cố gắng nặn ra một nụ cười dịu dàng động lòng người, trong mắt có vẻ ướt át, như thể uất ức đến không nói nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC