Nhật ký quan sát lựa chọn duy nhất của mèo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mèo cũng có thể mắc chứng sợ lựa chọn.

Quan sát viên Doãn Hạo Vũ nhìn Riki, người lúc này đang ngồi ở trước bàn ăn Tòa nhà B, vừa ăn một bánh sữa trứng vừa vui vẻ lướt, ghi chép lại những phát hiện mới nhất vào trong sổ nghiên cứu về mèo.

Về lý do tại sao Riki lại xuất hiện tại Tòa nhà B lúc 7:40 sáng, đồng thời Doãn Hạo Vũ, cũng là một nhà nuôi dưỡng mới tập bán thời gian, cho biết. Mèo dậy quá sớm dì phụ trách nấu cơm còn chưa tới, tủ thức ăn của tòa nhà A được mô tả là trống rỗng, ngoài một vài chai đồ uống có ga, không biết mấy túi bánh ngọt xách về từ bên ngoài về lúc nào. Thành viên khác ở tại nhà A cũng còn chưa có dậy, họ cũng không nhờ vả được. Vì vậy, khi nhận được tin nhắn cầu cứu của Riki cách đây 5 phút, Doãn Hạo Vũ cũng thành thạo gõ hai chữ "Tôi" trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, đồng thời hy sinh thời gian ngủ quý báu của mình mở cửa cho Riki.

"Morning Patrico~ "

Ánh mắt của Riki rơi vào mái tóc vểnh lên ngây ngô của Doãn Hạo Vũ theo hướng cửa mở ra, nghiêng đầu mỉm cười chào hỏi. Vừa mới ngủ dậy rời giường còn chưa tình, một câu chào hỏi bình thường nhẹ nhàng cất lên, truyền đến tai Doãn Hạo Vũ trong tai giống như có như không mà nũng nịu.

Đợi mèo nhỏ vào nhà rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, đang chuẩn bị đòi ôm lấy một cái đầu tiên của buổi sáng tốt lành, nhưng mèo đánh trống lảng, quay đầu lại bối rối, Doãn Hạo Vũ thở dài nhìn bóng lưng của mèo nhỏ của anh đang đi về phía nhà bếp.

"Riki tối hôm qua chưa ăn cơm sao? Làm sao đói như vậy a."

Hai tay ôm lấy eo thon của Riki, đầu vùi vào cổ anh, mái tóc rối bù cọ xát vào vành tai ửng hồng. Nếu như đem Doãn Hạo Vũ so với một loại động vật, thì bây giờ nó là một bé cún german shepherd dog của Đức với đôi tai cụp xuống, mỗi giây chờ đợi đáp lại, đôi tai lại cụp xuống thêm một phút. Trong ghi chú nghiên cứu có viết rằng mèo cần một thời gian phản ứng nhất định, vì vậy Doãn Hạo Vũ chỉ cần cứ dựa vào anh như vậy và chờ đợi.

Nhưng lần này thời gian chờ quá lâu, lâu đến mức Doãn Hạo Vũ thiếu chút nữa ngủ gật, gần như hoài nghi không biết Riki có phải đang ngủ đứng hay không.

"Riki? Riki! Anh có nghe thấy em nói không? Riki!"

Bàn tay đang ôm eo đưa lên chọc vào má người trong ngực.

"Ồ! Là ai ?"

Bị giật mình nhỉ.

"Còn có thể là ai khác ngoài Patrico, Riki đang quá tập trung suy nghĩ gì à."

"Đang suy nghĩ là không biết đó ăn bánh mì nướng trắng hay bánh sừng bò."

"Cái gì vậy! Tùy tiện chọn là được rồi!"

"Đã lâu rồi anh không được nướng bánh mì nướng, nhưng bánh sừng bò có vẻ ngon hơn ...Patrico sẽ chọn món nào cho?"

"Đều không chọn, em ẽ lấy cho anh một túi bánh sữa trứng."

Vì vậy sáng nay mới có một màn này.

Doãn Hạo Vũ đang ngồi ở đối diện cập nhật hồ sơ quan sát trong đầu, lật lại xem ký ức trong quá khứ, nhận thấy rằng các chướng ngại lựa chọn của mèo đều có thể truy tìm được.

Các hình ảnh có liên quan trùng khớp là từ chương trình phát sóng trực tiếp của Tencent.

" Món ăn nào Riki thích nhất?"

" Ừ. . . Anh muốn. . ."

Riki chỉ lên đầu mình, nhìn Doãn Hạo Vũ phía sau và phát tín hiệu cầu cứu.

"Ah Riki cần phải suy nghĩ về một lúc."

Các quan sát viên có trình độ nhận tín hiệu chính xác và phản ứng nhanh chóng.

Khi tất cả những người khác cũng trả lời xong câu hỏi, Riki vỗ vỗ đầu gối của Doãn Hạo Vũ hỏi em ấy món ăn vặt nào vừa ăn ngon hơn. Câu hỏi này khá khó đối với những người quan sát, vì Doãn Hạo Vũ không biết Riki đã ăn gì nên phải nhờ AK bên cạnh giúp đỡ.

"Món nào Riki ăn vừa rồi là ngon?"

" Hả?"

"Suỵt! Anh nhỏ giọng một chút!"

" Anh cũng không biết, Liangpi (凉皮) cũng không tệ."

Doãn Hạo Vũ nhận được câu trả lời bằng cách yêu cầu sự giúp đỡ từ bên ngoài, ngay lập tức truyền tin tức đến tai Riki.

"Mình thích fān, Liangpi (凉皮) hờ hờ"

Hồi ức kết thúc, Riki vừa vặn ăn xong bánh sữa trứng trên đĩa, trên môi còn vương một chút nhân, liền bị đầu lưỡi liếm rơi. Doãn Hạo Vũ cắn chặc môi dưới ánh mắt nhìn thẳng, nước bọt tiết ra nhanh chóng trong miệng bánh sữa trứng nhất định ăn rất ngon, Doãn Hạo Vũ nghĩ như vậy.

Khi Riki đi rửa mặt trong phòng vệ sinh, quan sát viên trẻ tuổi cuối cùng cũng buồn ngủ, quay trở lại phòng và rơi vào một cái bẫy mềm mại dưới giường.

Riki đã chuẩn bị xong mọi công việc, đi vào phòng của Doãn Hạo Vũ và nhìn thấy trước mắt một bé cún nằm sấp ở trên giường thở dốc. Riki tăng nhiệt độ điều hòa lên 26 độ C, kéo chặt rèm cửa để khóa tia nắng cuối cùng ở ngoài, ngồi xổm trên giường và để lại một cái hôn trên má Patrico.

" Vất vả rồi Patrico, anh đi đây."

Vừa mới xoay người liền bị kéo tay cổ tay, Riki theo lực ngồi lên giường, người bên cạnh khóe miệng hướng lên trên vạch trần sự thật đang giả bộ ngủ.

"Riki thật sự sẽ không ngủ với em một lúc sao? Đã lâu rồi em không ở một mình với Riki."

Dạo này lịch trình của bọn họ bận rộn, không có cơ hội cùng nhau đi tập nhóm, kí túc xá chia làm hai tòa AB, mèo nhỏ cuồng công việc chỉ thích đi sớm về muộn. Nhìn như vậy thời khắc này đúng là hai người đã lâu không gặp.

Doãn Hạo Vũ thật ra thì chỉ đang nói đùa và muốn trêu chọc mèo nhỏ, nhưng mèo nhỏ lại mở hộp thoại nhấp vào WeChat trên điện thoại di động, khẽ cắn ngón trỏ trái hai cái, nghiêm túc không biết làm thế nào để nói với chị quản lý để cho cô ấy đến muộn hoặc chờ thêm một chút .

"Em đùa thôi! Đi trước đi Riki. Em một lúc nữa sẽ đến đó. Phạt anh mua cho em một tách cà phê!"

"Vậy thì Patrico, tạm biệt ~"

Quan sát viên lăn lộn trên giường một cách hào hứng và không quên cập nhật những phát hiện của mình.

Doãn Hạo Vũ cảm thấy Bắc Kinh ở đâu cũng tốt, nhưng tắc đường suốt ngày đêm là điều không tốt, rõ ràng là những người đầu tiên rời ký túc xá, nhưng những người cuối cùng lại đến phòng tập trước.

Cậu cần ly cà phê do Riki mua để an ủi khi bị tắc đường. Doãn Hạo Vũ nghĩ như vậy liền bước nhanh đi hướng phòng luyện tập.

Đẩy cửa ra, con mèo của anh đứng yên trước gương trong phòng tập, bên trái là Châu Kha Vũ và Trung Anh đang nói chuyện, bên phải là cái loa lớn AK đang ngăn cản.

"Hôm nay Riky cùng em chụp ảnh trong phòng tập đi. Không phải anh nói muốn nhảy cùng nhau sao?"

" Be hê, Sensei muốn chụp cùng em! "

Hôm nay mèo nhỏ cũng được hoan nghênh, Doãn Hạo Vũ rất tự hào.

Tấm gương phản chiếu ánh mắt rối rắm của Riki, khi thì cắn môi dưới, khi thì véo cằm xoa râu, thỉnh thoảng lại thuận theo tóc sau đầu xoay ngón trỏ ở đuôi tóc, không để ý tới Doãn Hạo Vũ tiếp cận phía sau anh.

"Riki em tới rồi!"

"oh!"

Lại bị giật mình.

"Riki  em cũng muốn quay phòng tập nhảy "

"Hả, Patrico cũng muốn ?"

"Vâng! Em chưa quay nó lần nào, đang đợi khi Riki rảnh rỗi!" Doãn Hạo Vũ ngụy trang thành một bé cún bị ướt đẫm trong mưa.

"Vậy à? Hay cùng với Patrico, Kha Vũ, AK, chúng ta lần sau, hờ hờ." Con mèo tốt bụng đã rơi vào bẫy.

"!? Em cũng chưa quay lần nào! Sensei thiên vị!"

Doãn Hạo Vũ bịt kín tai Riki và quay đầu lại để lại cho AK một nụ cười đắc ý.

Mèo cũng mắc chứng sợ lựa chọn.

Nhưng khi Doãn Hạo Vũ xuất hiện trong các lựa chọn, lựa chọn này vô điều kiện trở thành đáp án chính xác duy nhất trong lựa chọn duy nhất.

Quan sát viên Doãn Hạo Vũ uống ly cà phê và viết kết luận này vào dòng cuối cùng của báo cáo thí nghiệm.

end.

梨涡原点

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net