Hắn cắn cô, cô cắn lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tg: hình và chap không liên quan đến nhau 😆😆

~~~~~Vào truyện~~~~~~~

- Đi lên phòng của anh Subaru trước vậy_ Yuriko lén nhảy vào cửa sổ cô đứng ngoài cửa sổ rồi nhìn vào phòng của anh.( tg: chị có kinh công à??)

- Bốp...( Tiếng đổ vỡ )_ Subaru đập phá từ cái này đến cái khác
Tay anh thì bị chảy máu do bị rạch bởi con dao bạc mà anh từng đưa cho Yui.

- Suba...ru _ Yuriko lỡ thốt lên.

-Yoko_ Subaru quay đầu lại nhưng không thấy ai( tg: Đơn giản là chị giật mình nên té xuống dưới rồi.)

- Chắc mình lại tưởng tượng nữa rồi, Yui, Yuriko sao lại như vậy hai người mà anh yêu thương nhất nhưng từng người lại bỏ anh ra đi..._ Subaru nhìn về tấm ảnh của Yui và Yuriko khiến anh như rơi sâu vào vực thẩm cô đơn và lạnh lẽo như lúc hai người họ chưa xuất hiện bên cạnh anh.

~~~~~~Còn về phía Yuriko~~~~~

-Um..._ Yuriko bị một người con trai ôm vào một góc cô định la lên nhưng bị hắn cưỡng hôn hắn nói. " Nếu cô mà la lên thì tôi...."

- Được rồi tôi không la_ Yuriko nhìn lên chiếc áo dính đầy máu của hắn cô nghĩ chắc hắn đang bị truy đuổi với lại sức hắn mạnh quá nên đành chịu trận một lúc.

Hắn nhìn chằm chằm vào cô một lúc nhíu mày rồi nói: " Rốt cuộc cô là con người hay là ma cà chua...à không ma cà rồng vậy hả".

- Máu lai _ Yuriko nhìn vào mắt hắn như muốn cắn cho hắn một phát.

-Không biết mùi vị máu của cô như thế nào nhỉ_ Hắn vuốt cái cổ trắng nõn của cô rồi cười.

-Không được anh mà hút máu tôi thì tôi sẽ tìm tới tận nhà anh đòi lại gấp đôi._ Cô phùng má nhìn hắn.

- haha... cô dám đòi lại gấp đôi sao_ Hắn nói rồi cắn lấy cái cổ trắng nõn của cô, máu cô được lai bởi  mẹ của Maito thuộc dòng máu hiếm  nên máu cô đặc biệt hơn có thể khiến cho người hút máu cô lần đầu nhất định phải hút thêm một lần nữa.

-Ah..uhm, cái tên này anh dám...._ Yuriko cắn lại hắn.

- Cô dám..._ Hắn chưa hết bất ngờ khi cô gái vừa bé vừa lùn này dám cắn ngược lại mình thì bị cô dùng sức đẩy mạnh hắn ra, rồi chạy vụt đi.

-Này , nhỏ lùn kia tôi không tha cho cô đâu._ Hắn đang bị thương nên không đuổi theo cô được.

- Tui không có lùn chỉ là tui chưa phát triển thôi, hẹn ngày không gặp lại_ Cô vừa chạy vừa la thật to.

- Tôi nhất định sẽ tìm được cô, nhỏ lùn không phát triển_ Hắn nói rồi bỏ đi.

Yuriko về đến phòng mình thì gặp Yuma đang....

Tiết lộ chap sau chút:
Uhm... nhẹ thôi...đau...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC