Chương 184: Giao lưu với fans trong concert

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Brought to you by Bộ ba đau lưng
Trans: WazzaPink & HanaThao2903
Edit và beta: GàX1128
Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức

Park MoonDae tiếp tục được nâng lên không trung. Ngay cả khi đôi tay và đôi chân nâng lên hay thả xuống một cách đột ngột, nét thanh lịch của cậu vẫn được thể hiện rất rõ ràng.

Cùng lúc đó, cậu bắt đầu cất tiếng hát.

Tất cả yêu thương đã tan đi 연심 녹아
Khi mọi thứ trở về với hư vô 기대 없을 때까지
Giọt nước mắt lăn dài trên má애타고 부수어
Đến tận giây phút cuối cùng.떠도는 티끝 때까지

Tương ứng với lyrics của bài hát huyền bí đó, màn trình diễn diễn ra một cách lặng lẽ nhưng cũng tồn tại giây phút cao trào.

Master fansite đầu đời, người đang ngơ ngác nhìn, đột nhiên nhận ra điều gì đó.

"Micro!"

Kể từ lúc bắt đầu ngồi trên ghế, cậu đã sử dụng micro đeo tai, không phải loại đứng hay cầm tay.

"Lúc đầu mình còn nghĩ em ấy không thể cầm micro là do cánh tay bị mấy dãy vải bao bọc.."

Không chỉ là vì lý do đó mà còn là vì màn trình diễn vẫn chưa đi đến kết thúc.

Tôi vẫn ở nơi này, đợi người

그래도 기다리리

Khi điệp khúc cuối cùng vang lên, phần nhạc đệm chợt bùng lên thành một giai điệu chậm rãi chỉ với một dây đàn. Giữa phần nhạc nền buồn bã ấy, những tấm vải ôm người ca sĩ dần nới lỏng ra, chàng trai nhẹ nhàng ngã xuống như ngọn lửa đang lung lay trước gió.

Trên màn hình điện tử, một bầu trời đêm đầy mây hiện lên.

-...!

Ngoài ra còn có những loại vải đơn sắc đung đưa trong gió giữa bầu trời đầy mây tăm tối, cảm tưởng như không thể trông thấy một ánh sao. Ở vị trí trung tâm, chàng trai với bộ trang phục màu trắng đang lơ lửng. Ngay cả khi cậu không còn níu lại bất cứ mảnh vải nào, cơ thể của Park MoonDae vẫn được giữ lại trong không trung như thể đang được nâng lên bởi vô hình

"!"

Cô gái không có thời gian để nghĩ vì sao cậu ấy lại làm được vậy. Tất cả yếu tố của khung cảnh này đều tạo nên một sự tương phản ấn tượng, cứ ngỡ như một bức tranh thuộc loại hình nghệ thuật hiện đại.

Bộ vest trắng của chàng trai tỏa sáng nhờ ánh đèn chiếu vào.

Bài hát được tiếp tục suôn sẻ

Khoảnh khắc người đến nơi đây 마침내 오신
Tôi nhất định sẽ thốt lên rằng người quá đỗi xinh đẹp. 어여쁘다 하실 날까지

Không giống với bài hát gốc bùng cháy nhiều năng lượng hơn, phần nhạc đệm phác họa rõ ràng một nỗi buồn man mác.

Tôi nhất định sẽ đợi em
기다리리

m thanh của dàn nhạc đồng diễn vang vọng khắp cả sân. Và trên thực tế, ta có nguyên một dàn nhạc đang chơi trên sân khấu.

Mô phỏng theo giai điệu, cơ thể Park MoonDae chậm rãi hạ xuống.

Sau đó, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, cậu lặng lẽ ngồi xuống trên ghế.

Những tấm vải được cột ở khắp mọi hướng, bị tháo ra và rơi vãi khắp sân khấu như những làn sóng trên mặt biển.

Píp

Đột ngột, ánh đèn tắt đi khi màn trình diễn kết thúc.

***

-WAAAAAAAAH!!!!!!

Tiếng la hét cổ vũ vang vọng cả quảng trường concert khiến phía sau sân khấu cũng phải run rẩy.

Các nhân viên, những người xem màn trình diễn trên màn hình led trong khi khuân vác hành lý, đã rất kinh ngạc.

Sau đó, họ đồng tình rằng nếu được thấy một màn trình diễn như thế này thì mua vé xem concert rất đáng tiền.

Ý nghĩ tương tự cũng xảy ra với nhân viên part-time, người đang bất mãn nghịch điện thoại.

"Coi trực tiếp chắc còn kinh khủng hơn nữa..."

Tuy nhiên, vì gián tiếp xem màn trình diễn thông qua màn hình, nên sự choáng ngợp nhanh chóng tan biến.

"...Nhưng, không phải tất cả là nhờ mấy cái thiết bị kia sao?"

Anh ta cho rằng tất cả những thứ này là ý tưởng của đạo diễn chỉ đạo sân khấu, còn nam thần tượng đó chỉ cần ca hát hết mình.

"Có khi còn nhép không chừng."

Tên nhân viên cố gắng phớt lờ cảm xúc mãnh liệt trước đó, quay qua soi mói khuyết điểm.
Thực ra trong tâm anh ta lại thấy có chút mâu thuẫn. Anh ta đang phân vân liệu có nên sử dụng ngôn từ tiêu cực trong bài viết của mình hay không.

Cùng lúc đó, bên tai nghe thấy tiếng thì thầm từ phía bên kia hành lang.

Đó là những lời lớn tiếng mà anh ta chưa từng nghe thấy từ khi concert bắt đầu.

-Chuyện gì vậy?

-Có chuyện gì xảy ra à?

-Tai nạn hở?

Từ khoảng cách rất xa, anh ta vẫn nghe được ai đó hét lên "Lấy máy thở Ôxi đi.!"

Nhưng ngay khi màn trình diễn của Lee SeJin bắt đầu, hầu như anh ta không thể nghe thấy tiếng ồn xung quanh được nữa.

"Oh, thôi nào."

Anh ta đang cố lắng nghe để tìm tư liệu thú vị đăng bài viết.

Một lúc sau, anh ta nghe thấy vài tiếng xì xào của những nhân viên khác đang khiêng đồ và một người trong số họ nói.

-Hình như cậu ấy bất tỉnh là do thiết bị đè lên cơ thể thì phải?

-Đúng vậy.

-Là Park MoonDae à ?

-Tôi nghĩ vậy. Tôi định đi xem thử nhưng khi đang đến gần để nghe ngóng mấy nhân viên nói chuyện thì họ phát hiện và đuổi tôi ra.

-Tiếc vậy...

-..!

Nhân viên part-time, người đang giả vờ như không nghe thấy gì, nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

"Cái tên trình diễn trên không ấy hả?"

Có rất nhiều videos về cậu ta trên WeTube nên anh ta cũng biết tên. Anh ta biết ca sĩ nam đó là Park MoonDae, người đạt hạng nhất trong "Công Ty Cổ Phần Thần Tượng".

Anh ta không tin được việc cậu ta đã gục ngã mà đợi đến tận khi hoàn thành xong màn trình diễn của mình, cứ như một kiểu "kính nghiệp" vậy.

"...Nếu cậu ta ngã xuống thì phần còn lại của buổi concert sẽ ra sao?"

Đúng hơn, anh ta đang nghĩ với ý mỉa mai nhất có thể. Nhưng sau tám phút, cuối phần trình diễn solo của CheongWoo, anh ta vẫn nghe thấy giọng hát của cậu ta trên nền nhạc của bài hát nhóm kế tiếp.

Khi thời khắc nửa đêm rời đi 번지는 Midnight
Hình ảnh xung quanh bỗng trở nên biến dạng 일그러진 초점이
Với đôi bàn tay run rẩy, 흔들려
Tôi cố gắng chống trả với thời gian.시간을 애태워

Park MoonDae, người đang được chiếu lên trên màn hình kia, trông rất khỏe mạnh.

-...!

Không hề có dấu hiệu của việc gục xuống trước đó.

Điều này khiến cho một vài người biết về tình trạng sức khỏe của cậu ấy, cảm động.

"...Tuyệt vãi."

Giống như cơn giận đột nhiên nguôi ngoai, nhân viên ấy cảm thấy nhẹ nhõm.

Trông thấy một thần tượng phải nghiến răng để hoàn thành màn trình diễn đã làm giảm lòng tự ti của anh ta.

-Tất cả về vị trí nào!

-Vâng~!

Sau khi sắp xếp lại đống hành lý bừa bộn và trở lại lối vào hành lang trước đó, anh ta thoáng trầm ngâm.

-...

Vì mọi người đang bị phân tâm bởi concert nên anh ta đã lấy điện thoại ra và đăng một bài viết.

_________________________
[Review giữa buổi hòa nhạc của một nhóm nhạc nam thần tượng]

Nhiều tiếng la hét của fans. Sh*t, chẳng hiểu vì sao mà lúc nào cũng hét lên như vậy nữa.

Tôi sẽ chán chết nếu không có màn trình diễn trên không. Ghê thiệt. Tên kia hát hay vãi l

Nhưng hình như có vấn đề gì đó. Khi xuống sân khấu, cậu ta đột ngột ngất xỉu và nhân viên phải cung cấp máy thở ôxi cho cậu ta. Nói thiệt, tên đó đúng là một vị vua.
________________________

Anh ta không viết bất kỳ ý xấu nào trong bài đăng nhưng phản hồi bên dưới lại rất tiêu cực.

Thằng là nhân viên bán thời gian trong concert của TeSTAR à?

— Có cố gắng cốt lê đó bé fan gơn.

— Ờ, tao đếch care

— Kể cả mấy đứa làm sale tập sự cũng không dám thở ra cái bài xàm lờ này đâu. Bịa tốt lắm, next!

-Mấy tên khốn này...!

Nhân viên này còn tự hào đăng một bức ảnh về nam ca sĩ mặc vest đang đi xuống cầu thang trong hậu trường để làm bằng chứng.

"Cái này sẽ chặn họng mấy người!"

Ba mươi phút sau...

-Ai đăng bài viết này đây?

"Hự."

Nhân viên bán thời gian bị túm tại trận ngay lập tức và bị áp giải tới trước nhân viên bảo vệ vì vi phạm hợp đồng bảo mật.

Nói chung, cũng chẳng phải chuyện gì vui lắm.

Mặc dù vậy, bỏ qua những vấn đề phía sau hậu trường, concert vẫn tiếp tục một cách trôi chảy và đi đến giai đoạn giữa concert.

Đã đến giờ thực hiện talk show.

***

-Hôm nay là concert thứ hai của TeSTAR đó.

-Một lần nữa, cảm ơn mọi người rất nhiều vì sự có mặt tại concert "Enchanted Me".

-Wow!

Các thành viên cười to và vỗ tay cho Ryu CheongWoo.

Hầu hết mọi người đều ướt đẫm mồ hôi, hít thở thật sâu để lấy lại hơi và uống nước ở những màn trình diễn trước, nhưng trông vẫn có nét quyến rũ riêng.

Sau đó, nhân viên văn phòng nọ phóng to camera vào Park MoonDae và Lee SeJin để chụp hình hai người họ ngồi cạnh nhau. Cô nàng nghĩ.

"Mình muốn Lee SeJin làm MC hơn."

Cô nàng đã từng là master Fansite của "Twin", nhưng giờ, cô đã mở một Fansite mới cho hai chàng trai, gọi là "Puppy Bear".

"Lúc thấy danh sách bài hát bị lộ ra là mình đã biết không có sub-unit rồi."

Tiếc thật. Cô ấy rất muốn nhìn thấy màn trình diễn của hai cậu ấy...Không, phải là rất cần.

Mặc dù sau khi nhanh chóng tính toán, cô ấy vẫn hài lòng.

"Số followers tăng chóng mặt nè."

Số người theo dõi của fansite mới mở được sáu tuần đã vượt xa tài khoản fansite của nhóm nhạc đến từ công ty tầm trung.

Vậy nên, không chần chừ, cô màng đóng ngay fansite cũ.

"Đó là lý do vì sao mà mình cần phải chụp nhiều ảnh hơn nữa."

Suy cho cùng, việc tận dụng những nhóm thành viên nổi tiếng nhất của một nhóm nhạc là điều đúng đắn. Cô gái lạnh lùng tính toán và rút ra kết luận.

"Đặc biệt, Lee SeJin là kiểu thần tượng sẽ nổi tiếng trong quãng thời gian rất dài".

Nhân tiện, người phía trên sân khấu tiếp tục nói.

-Ah! Bây giờ nhìn kỹ lại mới thấy khoảng cách giữa chúng ta sao xa quá! Mình thậm chí không thể giao tiếp bằng mắt với bất kỳ ai trong số mọi người luôn á ~! Ai muốn đối mắt với tui nào?

-Tui tui!

-Ở đây nè! Gương mặt của mị ở đây~!!!

Cả quảng trường tràn ngập tiếng la hét.

Lee SeJin mỉm cười và hỏi: "Ở đây? Hay ở đó?" chỉ tay ở đây rồi lại chỉ hướng khác.

Park MoonDae cũng nở nụ cười và đề nghị.

-Vậy, để tiếp tục, các bạn có muốn nghe lời chào từ chúng mình không?

-Ồ! Ý hay đóa ~ Đứng dậy nào!

-Xin chào mọi người!

-Mong là mọi người đã có một quãng thời gian vui vẻ.

Những thành viên TeSTAR đứng dậy khỏi chỗ ngồi và cúi đầu chào khán giả ở mọi góc của sân khấu.

Khi đó, cả hội trường tràn ngập tiếng cười và reo hò.

Master fansite của "Puppy Bear" mím môi và đưa máy ảnh dõi theo Keun SeJin.

"Phải chi cậu ấy shows thêm abs thì hay biết mấy."

Cô nàng muốn cậu ấy cho xem múi, dù chỉ một khắc thôi cũng được. Cô ấy tự tin bản thân có thể bắt được nó trong một cái búng tay. Không may thay, điều này đã không xảy ra nhưng phần ment vẫn diễn ra bình thường.

-Mọi người có thích buổi concert ngày hôm nay không?

-CÓ!!

Master fansite của "Puppy Bear" vô thức trả lời theo các khán giả từ mọi phía. Tuy cảm thấy có chút lúng túng nhưng cô nàng vẫn đáp lại vì không nhịn được.

"Thật sự rất vui."

So sánh với buổi concert thứ nhất, họ có nhiều đạo cụ lộng lẫy hơn. Các màn trình diễn solo làm bật lên được tài năng riêng biệt của từng thành viên. Vì vậy, cô nàng không thể làm gì khác ngoài việc yêu thích họ nhiều hơn.

Cụ thể, cô ấy thích nhất là màn trình diễn solo của Park MoonDae và Lee SeJin.

Sau màn trình diễn đầy tính chất nghệ thuật và huyền bí của Park MoonDae, là màn trình diễn đầy năng động và rực rỡ của Lee SeJin khiến cô nàng càng cảm thấy gấp đôi sự hài lòng.

"Mình không nghĩ vậy vì là master fansite của hai đứa! Nói một cách khách quan, cả hai đều mang lại những màn trình diễn xuất sắc nhất...!"

Vẻ mặt của master fansite rất bình tĩnh nhưng trong lòng thì đang gào thét.

-Ồ! Thật tuyệt vời khi mọi người thích chúng. Bọn mình đã cố gắng rất nhiều á!

-Cảm ơn mọi người rất nhiều!

-Thật ra, bọn mình còn chuẩn bị thêm vài thứ đặc biệt cho mọi người nữa. Đó là một màn trình diễn tùy cơ ứng biến!

-HỞ?

Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp mọi nơi.

"Mong là không phải thứ gì đó tồi tệ."

Vị master fansite đã nhìn thấy trong vài concert. Mỗi lần idols nói họ đã chuẩn bị thứ gì đó "tùy cơ ứng biến" là lại sẽ làm thứ gì đó ngu ngốc. Cô ấy lo lắng nghiến răng.

Tuy nhiên, các thành viên lại rất hào hứng và tiếp tục nói.

-Nhưng trước hết, trên màn hình sẽ xuất hiện những câu hỏi. Nếu mọi người đồng ý thì hãy mở đèn lightstick. Nếu không đồng ý, thì tắt đi nhó.

-Các bạn có muốn thử không? Tắt hết đèn nào.

Có một vài người vẫn còn hơi mơ màng, nhưng ngay lập tức, cả hội trường đều tối thui.

-Wow, mọi người có thấy sợ không ta?

-Bởi vì có hơn 20,000 người nên chắc ai cũng shock hết nhỉ.

-Đúng đó.

-Thật ra, mình cũng thấy sợ nữa. Mọi người mở lại có được không...? Haha, cảm ơn mọi người rất nhiều. Thank kiu!

Luật chơi sau đó rất đơn giản.

Một vài thành viên giải thích nếu fans nghĩ câu hỏi trên màn hình là đúng thì mở lightstick còn nếu nghĩ là sai thì hãy tắt chúng đi.

-Okay, bắt đầu nào...e hèm, "Seon Ahyun thích chó hơn mèo". Các bạn nghĩ sao?

Cạch cạch.

Hầu hết đèn lightstick đều sáng và đung đưa trước sau.

-Ồ! Không cần sử dụng điều khiển trung tâm luôn! Tất cả mọi người đều ĐÚNG!

(Trans: "Điều khiển trung tâm" là kiểu điều khiển đèn của lightstick theo nhịp điệu của bài hát hoặc ánh sáng sân khấu. Chúng được điều khiển bởi một nhóm chuyên gia lập trình theo list cố định của concert.)

Khi Lee SeJin cố tình đùa giỡn, Ryu CheongWoo bật cười và thông báo câu trả lời chính xác.

-Câu trả lời là....ĐÚNG!

- An tuê~ Sao lại đoán được hay thế nhỉ?

Seon AhHyun ngượng ngùng gật đầu. Các thành viên vỗ tay, cười đùa và tiếng reo hò vang lên khắp cả khán đài. Tương tự, tiếp theo sau là những câu hỏi về các thành viên còn lại. Khán giả đoán trúng hơn phân nửa nhưng tất nhiên cũng có lúc sai.

-Ồ không nha. Raebin có sử những emojis này khi em ấy nhắn tin trong group chat ó! Câu trả lời là ĐÚNG! Raebin là một người có bề ngoài trưởng thành nhưng tâm hồn ẻm trẻ con lắm.

-Mình bơi giỏi mà! Loviewers các bạn thật sự nghĩ SeJin này không biết bơi sao?

Giữa tiếng cười, câu hỏi cuối cùng đã đến.

Đó là về Park MoonDae. Cậu đã giữ im lặng trong suốt cả cuộc đối thoại, nhưng khi đến lượt, cậu nhẹ nhàng đọc câu hỏi đang hiện trên màn hình.

-Hmm. "Lượng thức ăn lớn nhất mà Park MoonDae từng nấu là phần dành cho bảy người". Mọi người nghĩ sao?

Tách tách.

Có một vài lightstick tắt đi, nhưng hầu hết đều mở.

"Vì có bảy người nên chắc cậu ấy phải nấu bảy phần."

Master fansite của "Puppy Bear" cũng mở đèn lightstick của cô nàng.

-Câu trả lời là...Ồ! Là SAI!

"HỂ!"

Sau khi từng thành viên liên tục nói tiếc quá, Park MoonDae lại cầm lấy micro.

-Một phần là không đủ cho mấy tên này đâu. Mình thường phải chuẩn bị phần dành cho 12 người lận.

-À ~

Cậu nhanh chóng an ủi khán giả.

-Chúng mình sai rồi.

-Mình cũng không ngờ luôn mà.

Sau khi họ tinh nghịch cười đùa, phần hỏi đáp đã đến hồi kết thúc.

-Ừm, sau đó.... Những người bị trả lời sai là Kim Raebin, Lee SeJin và Park MoonDae!

-Ồ~ Một sự kết hợp thiệt là toẹt vời!

Khi Lee SeJin tự hủy, các thành viên bật cười.

-Và mấy người này sẽ bị phạt!

-...??

- Có hình phạt á?

Khán giả tưởng họ thực hiện phần hỏi đáp này để nghỉ ngơi trước khi biểu diễn, nhưng dường như nhóm còn đang chuẩn bị điều gì đó.

-Rồi ạ. Chờ một chút nha~

Khi các thành viên ngồi dậy, những nhân viên đi lên sân khấu để di chuyển ghế và bắt đầu chuyển những cái hộp to sang phía bên trái và phải.

-Gặp lại mọi người sau nha~

Những thành viên được trả lời đúng đi về phía bên phải, trong khi ba người còn lại thì di chuyển về phía bên trái.

Những cái hộp bên phải được trang trí với những hoa văn đẹp mắt.

Còn bên trái....chúng giống mấy cái hộp giấy có họa tiết đầu động vật đơn giản.

-...??

Trong khi khán giả bật cười khúc khích và bàn tán về trường hợp bất thường này, nhạc dạo đột nhiên vang lên. Điều đáng ngờ là phần intro của bài hát có vẻ tươi sáng và năng động.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net