Chương 24. Ngươi là ai? (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: MinHyeYoung_1304

Edit: nattaka_

Check: nattaka_
______________________________________

- Cũng lâu rồi.

Alberu đưa tay lên khi anh nằm xuống giường.

- Ta đoán chúng ta vẫn có thể liên lạc ngay cả khi cậu chuyển sang chiều không gian khác.

Vẻ ngoài của anh trông bình thường. Tuy nhiên, Alberu đã bị băng bó khoảng nửa phần thân trên, bắt đầu với cánh tay phải.

Mặt anh cũng rất nhợt nhạt. Và trên hết, anh trông như bị đánh bầm dập vì một bên má bị đỏ ửng và sưng phồng lên.

"Ông Ron! Thái tử!"

Raon giật mình trước sự xuất hiện của họ và đẩy mặt vào màn hình.

- Đã lâu không gặp, Raon.

"Ông Ron!"

Ron cũng vậy, cũng là một mớ hỗn độn.

Không giống như Alberu, người có 1/4 dòng máu Dark Elf pha trộn trong người, cánh tay của Ron bị bó bột dù cho ông có thể sử dụng thuốc chữa bệnh nếu bị thương. Tất nhiên, cậu không ám chỉ đến cánh tay giả mà Mary tạo ra cho ông, mà là cánh tay thật của Ron.

Trên hết, một trong những cái chân của Ron, có thể được nhìn thấy trên ghế, cũng đang bị bó bột.

- Nó là gì?

Sau đó, Beacrox xuất hiện trên màn hình.

Có vẻ như anh ta vừa bước vào phòng ngủ.

"...Chuyện gì đã xảy ra?"

Beacrox phớt lờ ánh mắt sắc lạnh của Choi Han.

"Điện hạ, chuyện gì đã xảy ra?"

Cale nhắm mắt lại nhìn Alberu, nhận được ánh nhìn của cậu, Alberu chuyển tầm mắt lên trên trần nhà.

- Ta nghĩ thật lạ khi ta nhìn thấy cái tên 'Cale Henituse' trong tọa độ được trình bày bởi thiết bị liên lạc video. Cuối cùng, cậu đã kết nối được với thiết bị mới mà cậu nhận được chưa?

"Điện hạ."

Cale gọi anh bằng một giọng trầm thấp, chỉ sau đó, Alberu mới quay lại nhìn Cale. Quan sát anh, Cale đã có linh cảm.

"Ngài đang tức giận."

Alberu, không giống với vẻ ngoài thường ngày của mình, đang rất tức giận.

Ron cũng vậy, dường như cũng trong tình trạng tương tự, vì nụ cười hiền lành của ông ấy thậm chí còn đáng sợ hơn.

- Ta sẽ tóm tắt sơ qua về tình hình hiện tại.

Beacrox rót trà vào tách trà của thái tử trên bàn cạnh giường. Nhìn thấy Ron ở yên thay vì làm việc là một điều kỳ lạ đối với Cale.

- Trước tiên thì.

Thái tử ngồi dậy và dựa lưng vào thành giường. Anh dừng lại một lúc khi phát hiện họ đang phục vụ trà chanh cho mình. Tuy nhiên, sự dừng lại chỉ diễn ra trong thời khắc ngắn ngủi và Alberu đã uống hết ly trà được đưa cho.

- Sau khi cậu rời đi—

"Vâng."

- Con trai cả của Flynn đã chết.

'Gì?'

Con trai cả của Flynn đang được bảo vệ bên trong cung điện hoàng gia.

Họ không thể đưa tên đó đến nơi nào sâu bên trong cung điện hoàng gia vì nó đã sụp đổ. Tuy nhiên, hắn vẫn được bao quanh bởi những hiệp sĩ nghiêm ngặt canh phòng.

- Hắn đã bị đầu độc.

Thái tử đã không nói hết lời ở đó.

- ..... Ngoài ra, cô con gái út của công quốc Orsena đã biến mất.

Người sống sót duy nhất của công quốc Orsena. Cô con gái út của họ đã biến mất.

- Ngay trước mắt ta.

Có một nụ cười nở trên môi của Alberu. Nó méo mó vì giận dữ.

- Cale.

"Vâng, điện hạ."

- Hãy nhận lấy nghiệp chướng này.

Lông mày của Cale hơi nhíu lại.

- Những tên thợ săn đã hét lên câu đó, đúng không?

"Vâng, đúng vậy."

- Ờ. Đó là lý do tại sao, người mà ta đối phó lại là một thợ săn.

Tên thợ săn đã hét lên 'Hãy nhận lấy nghiệp chướng này' bất cứ khi nào họ vượt qua các chiều không gian. Tất nhiên, cụm từ này được nói sau khi phải trả giá.

Bang!

Raon dùng chân trước đập vào bàn.

"Một thợ săn khác!"

Cale nhận thấy những ngày gần đây Raon thường xuyên đập bàn bằng chân trước của mình và tranh luận xem liệu nó có ổn hay không.

'Những tên khốn này——'

Đồng thời, cậu cũng đầy phẫn nộ và khó chịu trước những gã thợ săn.

'Tại sao bọn chúng lại tiếp tục tấn công vương quốc Roan trong khi họ phải đứng yên?'

'Chúng đang lấy con gái út để giết con trai cả của Flynn đấy sao?'

Trên tất cả mọi thứ.

"Haa. Các người..."

Nhìn thấy Alberu và Ron thương tích đầy mình. Cậu chỉ muốn nổi cơn thịnh nộ.

Bản thân cậu thực sự không thể hiểu nổi tình huống này.

Cale và nhóm của mình. Trừ khi là bị khiêu khích, tất cả họ đều chỉ sống lặng lẽ một mình. Alberu là thái tử và là vị vua kế vị của vương quốc, nhưng anh không phải là bạo chúa. Thay vào đó, anh  là người xử lý các vấn đề của chính phủ một cách nhẹ nhàng và tận dụng tình hình theo cách mà anh ấy thấy phù hợp.

"... Tôi khó chịu."

Cale rùng mình trong giây lát.

'Có phải suy nghĩ của tôi vừa mới bị rò rỉ?'

Không, cậu chắc chắn đó là ai khác. Cale quay đầu về phía người đó.

Choi Han đang đứng yên, nhìn chằm chằm vào màn hình với ánh mắt sắc bén.

Cale và Raon ngạc nhiên nhìn Choi Han. Tuy nhiên, Choi Han lại liên tục nắm lấy và thả cán kiếm của mình.

"Bị thương có nghiêm trọng không?"

Sau đó, Sui Khan xen vào trong khi nhìn về phía Alberu.

- Không hẳn.

"Hai người trông có vẻ bị thương nặng, những người khác cũng bị thương nặng như vậy sao?"

- .... Ta là người bị thương nặng nhất.

Ngay khi Alberu đưa ra câu trả lời, anh có thể thấy được biểu cảm của Cale thay đổi đáng kể ngoài thiết bị liên lạc video.

"Haaa."

Cale không thể nghĩ được gì để nói khi nghe người nắm quyền chỉ huy cuộc chiến và hiểu rõ tình hình hơn bất kỳ ai khác, đang tuyên bố rằng anh ta là người bị thương nặng nhất.

Thay vào đó, cậu hỏi một câu hỏi khác.

"Ngài có thể nói rõ hơn về các sự kiện một chút được không?"

Vào lúc đó, Cale đã nhìn thấy ánh mắt của Alberu di chuyển sang hướng khác.

"Hmm?"

Alberu giơ ngón tay lên và chỉ vào màn hình với vẻ mặt kỳ quặc.

- Choi Han.

Ngón tay của anh hướng về Choi Han.

"Vâng?"

Thái tử, người đang nhìn Choi Han như thể đang thắc mắc, gật đầu như thể đã hiểu ra điều gì đó.

- Phải, họ trông giống cậu.

Đôi mắt của Choi Han ngay lập tức giảm đi sự giận dữ và thay vào đó là một cái nhìn đầy thắc mắc.

- Giống như Choi Han. Họ là những người tương tự như người Hàn Quốc nhưng lại mặc trang phục hoàn toàn khác đến và bắt con gái út của Orsena trước khi biến mất trong giây lát.

Alberu đã từng đến Hàn Quốc với tư cách là hắc hổ nên anh ấy nhận thức được trang phục hiện đại trông như thế nào.

Những người đó có vẻ là người Hàn Quốc, nhưng họ lại ăn mặc khác với những người Hàn Quốc mà anh đã thấy?

- Bộ trang phục rất đặc biệt. Ta chưa bao giờ nhìn thấy nó trước đây. Nó có hơi lỗi thời.

Bộ não của Cale bắt đầu xử lý thông tin.

Nếu đó là kiểu trang phục mà lần đầu tiên thái tử nhìn thấy.

Thêm vào đó, nó có liên quan đến các thợ săn và vượt qua chiều không gian bằng cách nói rằng họ đang cống hiến nghiệp của mình?

Một câu trả lời nhanh chóng được rút ra.

"... Chúng đến từ quận trung tâm?"

Quận trung tâm. Có khả năng cao thợ săn mà Alberu đang nói tới là từ giáo phái Blood.

- Ta đoán là vậy.

Alberu gật đầu như thể anh cũng đoán được điều tương tự.

"Có thiệt hại nghiêm trọng không?"

- ..... Một cung điện khác đã bị phá hủy.

Sau cung điện hoàng gia, một cung điện khác đã bị phá hủy.

"Những tên thợ săn thật tồi tệ! Chúng đã phá một cái rồi! Bây giờ là hai cái, quá đáng lắm rồi!"

Raon thể hiện sự tức giận dữ dội của mình, nhưng Cale đã tập trung chú ý vào những lời tiếp theo của Alberu.

- Chúng bắt con gái út của Orsena đi và gọi cô ta là vật hy sinh.

'.... Họ điên rồi!'

Cale đang đau đầu.

'Tôi nghĩ chúng ta sẽ phải đi thẳng đến quận trung tâm sau khi dọn dẹp xong Shaolen.'

Cậu mở miệng, sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

"... Ngài sẽ ổn chứ?"

Alberu mỉm cười trước câu hỏi đó.

Hai cung điện sụp đổ chỉ trong một thời gian ngắn và thái tử lại bị thương trong một cuộc chiến với quân xâm lược. Anh cũng để cho kẻ thù trốn thoát mà không có bất kỳ thông tin nào.

- Chà, không có lý do gì để các quốc gia khác đánh giá thấp vương quốc Roan một cách dễ dàng như vậy. Công việc trùng tu đang được tiến hành. Vấn đề duy nhất là chúng ta cần phải xây lại một cung điện khác.

Thái tử nói một cách kiên quyết như thể không có vấn đề gì lớn, nhưng mọi người đều biết.

Có quá nhiều điều tồi tệ đã xảy ra với vương quốc Roan cùng một lúc.

- Thế còn cậu?

Như để thay đổi chủ đề, Cale trả lời câu hỏi của Alberu bằng một tiếng thở dài.

"Ha ... Chỉ để ngài biết thôi."

- ?

"Tôi nghĩ Mary sẽ trở thành hoàng đế. Điều đó phụ thuộc vào cô ấy."

- ?

"Ồ, và tôi đang được đối xử ở đây còn tốt hơn cả Thần Chết."

- ?

"Và tôi nghĩ rằng mình sẽ đảo lộn thế giới này."

- ...... đảo lộn thế giới?

Alberu ngơ ngác nhìn Cale.

- Cậu đang làm cái quái gì ở đó vậy?

"Tôi chỉ đang làm những gì tôi phải làm."

Beacrox nhìn Cale với vẻ mặt khó chịu. Sau đó, anh thấy Raon gật đầu liên tục như thể đồng ý với lời nói của cậu, và Choi Han, người đang đứng cạnh họ với ánh mắt như đang nói rằng không có gì sai với câu trả lời của Cale.

Cùng với khoảng thời gian thư thái nhàn nhã của một cậu bé tóc hoa râm lần đầu tiên được anh trông thấy.

- Haaa.

Anh thở dài và nghĩ.

'Ngài sẽ tự làm tốt thôi.'

- ...... Ta cần một lời giải thích chi tiết hơn.

Alberu nói lại một lần nữa.

Nhưng yêu cầu của anh không thể được đáp ứng.

Whi-whiing——

Có một cơn gió mạnh.

Và cửa sổ kêu lạch cạch.

"Nó đang đến."

Sui Khan nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy đám mây mưa đen đang tiến đến gần rào chắn từ phía xa.

Cale đứng dậy ngay lập tức và Raon mở miệng nói.

"Mary vẫn chưa tới đây!"

"Tôi sẽ liên lạc lại với ngài sau."

- Ta hiểu rồi.

Cale nhìn Alberu, Beacrox và Ron trước khi mở miệng.

"Hãy chăm sóc bản thân và làm việc tốt."

- Ngài thậm chí còn không tự mình làm điều đó.

Đó là lời xì xào của Beacrox, nhưng Cale phớt lờ nó. Thay vào đó, cậu tập trung vào lời nói của Ron.

- Mấy đứa nhóc đâu?

Cale trả lời ngắn gọn.

"Chúng sẽ đến sớm thôi."

Eruhaben đã được lên lịch để đón bọn nhóc vào tối hôm nay. On và Hong hiện đang cố gắng tìm hiểu tình hình ở thủ đô. Cale đã chuẩn bị trước cho sự an toàn của bọn nhỏ, nhưng cậu sẽ đưa chúng về càng sớm càng tốt.

- Hẹn gặp lại.

Sau lời chào của Alberu, cuộc gọi đã bị ngắt.

"Đi thôi."

Cale mở cửa ngay lập tức.

"Ồ! Cậu cũng đi à?"

Sau đó, trợ lý phụ trách nhóm 6 đang chạy về phía họ.

"Vâng, tiểu thư vẫn chưa trở về."

- Nhân loại, ta sẽ đến chỗ rào chắn trước.

Raon đang lơ lửng trong khi vô hình. Mặc dù Eruhaben đang bảo vệ cô, nhưng Cale vẫn lo lắng cho Mary.

"Ra ngoài sẽ rất nguy hiểm!"

"Không thể rời đi?"

"...... Không hẳn."

Người trợ lý lầm bầm câu trả lời cho câu hỏi bình tĩnh của Cale.

"Tôi sẽ đi trước."

Choi Han đi ra khỏi lâu đài với một con diều hâu đen trên vai.

Cale liếc sang bên cạnh và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mây mưa đến nhanh hơn hôm qua. Gió cũng mạnh hơn.

Đó là sự thật cho thấy cường độ mây mưa đang tăng lên từng ngày.

'Tốt thôi.'

Ngoài ra, Margrave đã leo lên pháo đài hình tháp được xây dựng bên trong bức tường và đang ra lệnh cho những người khác.

Nhờ đó, khiên của hắc pháp sư đã bao phủ quận 9 nhanh hơn hôm qua.

"Trợ lý-nim."

"Vâng."

"Vui lòng gửi lá thư này tới Margrave-nim."

Ngay lúc đó, cảm xúc biến mất khỏi khuôn mặt của Ian, cố vấn trưởng.

"Đó có phải là một ân huệ?"

Nụ cười.

Anh có thể thấy nụ cười được hiện ra của một người đàn ông đeo chiếc mặt nạ.

"Tôi không biết tại sao Margrave lại nhìn tiểu thư của tôi một cách nhiệt tình. Tôi cũng không biết tại sao phụ tá thân cận nhất của ông ấy, cố vấn trưởng Ian lại được chỉ định cho chúng tôi."

Khuôn mặt vô cảm của người phụ tá bị phá vỡ. Khóe môi anh nhếch lên.

"Tôi sẽ không làm việc gì cho các ứng cử viên."

"Chà, tôi đoán chúng ta phải gọi nó là một công việc kinh doanh cá nhân."

Cale đưa tờ giấy cho anh ta, một lần nữa.

"Đó là việc kinh doanh cá nhân. Hãy giao lại cho chú của cậu."

"......."

Cố vấn trưởng Ian, cháu trai duy nhất của Margrave và là hậu duệ cuối cùng còn sống trong huyết thống của họ. Anh nhận lấy mảnh giấy và thở dài.

"Tôi không nên đọc nội dung của ghi chú, phải không?"

"Anh có thể xem qua. Đó là .... nếu anh tự tin xử lý được nó."

"Hmm."

"Nhưng tôi khuyên anh nên để ngài ấy xem xét và cùng thảo luận về điều đó sau."

"Tôi đoán tôi sẽ làm vậy."

Ian cẩn thận nhét tờ giấy vào túi trong của áo khoác. Rồi lại nhìn các trợ lý của Heni Wishrov.

"Cậu không tò mò về ý định của hầu tước sao?"

"Tôi cũng có thể nghe về nó sau. Vậy thì, tạm biệt."

Cale không tò mò lắm về ý định của hầu tước.

'Nếu đó là mục đích của anh ta, thì rõ ràng rồi.'

Nếu tiết lộ cựu hầu tước là kẻ dị giáo, hầu tước hiện tại sẽ gặp rắc rối lớn.

'Nhưng tôi vẫn tò mò.'

Anh ta không nên biết rằng Cale có liên quan đến ngôi đền của ngọn lửa thanh tẩy. Tuy nhiên, anh ta đang nhắm đến thứ mà Mary có.

'Chà, tôi sẽ sớm tìm hiểu về nó.'

Cale ra khỏi lâu đài mà không cần suy nghĩ sâu xa.

"Hmm."

Tuy nhiên, thỉnh thoảng cậu lại bí mật bỏ một tay ra.

Thssss. Thssss.

Sự pha trộn giữa ánh sáng vàng và hồng bắt đầu xoáy vào tay Cale.

- Tôi muốn đánh một tiếng sét!

- Bình tĩnh nào.

Tên rẻ tiền chạy loạn cả lên, và đá tảng vĩ đại đang ngăn anh ta lại.

- Nó làm tôi nhớ lại quá khứ! Khi bóng tối sắp ập xuống phương tây, tôi đã đốt cháy tất cả! Không ai ở thủ đô có thể ngăn cản được tôi!

- Chà, chà. Bình tĩnh. Cale, cậu đã xong chưa? Hãy cho cậu ta một số tiền để cậu ta bình tĩnh lại!

Cale phớt lờ cuộc trò chuyện giữa hai sức mạnh cổ xưa của mình.

"Hmm."

Và Ian, người nhận được lá thư, vội vàng di chuyển.
  
    
*****

"Đây là gì?"

"Thuộc hạ của Heni Wishrov bảo tôi giao cái này cho ngài, hầu tước-nim."

Margrave cau mày khi nhìn thấy người phụ tá của mình, Ian, vội vã đến. Anh nhanh chóng thả lỏng vẻ mặt khi nhìn thấy mảnh giấy được giao cho mình một cách bí mật.

Người đó.

Hắn là một trong những trợ lý của Heni Wishrov.

"Cậu đã đọc nó?"

"Tôi được bảo là phải đọc nó với ngài."

"Ta hiểu rồi."

Hầu tước Helson xác nhận rằng mọi người đều đang bận rộn bảo vệ những đám mây mưa xung quanh mình, đảm bảo không có ai khác ở bên cạnh trước khi mở tờ giấy.

'Họ đã nói gì?'

"Huh?"

"... Hầu tước-nim?"

Hầu tước gấp lại tờ tiền trước khi Ian nhìn thấy nội dung của nó.

"Chú?"

Ian thấy nước da của hầu tước dần tái đi.

'Chuyện gì vậy? Tờ giấy đã nói gì? '

Cậu tò mò về nội dung của tờ giấy.

Nhưng lại không thể nhìn thấy nó. Hầu tước ngay lập tức cất tờ tiền vào tay mình.

"Tối nay, nói với hắn rằng ta sẽ gặp hắn sau đó."

"Vâng, hầu tước."

Hầu tước nắm chặt lan can.

Xì xào. Xì xào.

Các hắc pháp sư bằng cách nào đó đã chặn cơn mưa đen như trút nước bằng những chiếc khiên của họ.

Chiếc khiên bị phá hủy và được đúc lại nhiều lần.

Hầu tước nhắm chặt mắt lại.

'Làm sao cô ta biết được?'

Nó đã được viết trên giấy.
  
   

《Không phải họ nói rằng những kẻ dị giáo sẽ bị xử tử ngay lập tức sao? 》
   
  
'...... Heni Wishrov. Làm sao cô ta lại biết được điều đó? '

Hầu tước nhận ra rằng bản thân lời đề nghị của anh dành cho cô không phải là một vấn đề. Anh cảm thấy ớn lạnh và đưa tay vuốt ve cổ mình.

"Haa."

Heni Wishrov được phản chiếu trong mắt anh khi cô bước vào rào chắn. Sau cô là đại hoàng tử. Margrave theo dõi khi thuộc hạ của Heni đến gần cô ấy.

Crắc-

Chính lúc đó.

"Hầu tước! Lá chắn đã bị phá vỡ!"

Một lỗ hổng đã được hình thành giữa tấm chắn bị nứt.

"Nhanh lên và chặn nó lại!"

Tấm chắn nhanh chóng được sửa chữa. Tuy nhiên, một vài cơn mưa đen đã vượt qua cái lỗ của tấm chắn trước khi họ có thể làm cho cái lỗ này khép lại hoàn toàn.

"Hãy bảo các Dark Elf hấp thụ cơn mưa đen đó! Di tản dân chúng lên mặt đất! Một khi đất bị xói mòn, sẽ rất khó để ngăn chặn nó!"

Margrave lên tiếng.

Anh không có thời gian để nhớ về nội dung của tờ giấy.

"Ah."

Ngay lúc đó, anh thở dài.

Tak! Tak!

Tiếng xương va vào nhau vang lên bên tai. Một chiếc ô được hình thành trên không khí, chắn ngang cơn mưa đen. Mưa đen chạm vào xương trắng và đã bị hấp thụ hoàn toàn.

"....Quả như mong đợi."

Heni Wishrov. Cô đang đứng dưới cái ô đó, chào đón cấp dưới của mình.

"Hmm!"

Margrave đã giao tiếp bằng mắt với một trong số họ.

"Cậu ta là người đã đưa cho tôi tờ giấy."

Giọng nói của Ian đã được nghe thấy nhưng Margrave chỉ có thể nhìn thấy khóe miệng tươi cười của người trợ lý.

- Nhân loại, tại sao ngươi lại cười như vậy? Ngươi là đang tính lừa đảo ai đó?

Cale lắng nghe giọng nói của Raon và nhàn nhã đưa mắt khỏi Margrave.
  
    
______________________________________

Tiếp tục với các chương tiếp theo ...
  
  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net