Thông báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

À... Tài khoản này (cũng như blog dịch chui tí tẹo dành cho doujinshi) sẽ nghỉ khoẻ mọi thứ liên quan đến cp của Gintama. Chính xác thì tôi sẽ hoàn thành nốt mấy pj đang làm dở (nhớ không nhầm thì chỉ còn mỗi một dj Mitsuba x Tenko với fic này) hoặc đã nhận với bạn edit cùng hợp tác (này thì bạn ấy muốn đọc được là chủ yếu nên khỏi đăng) và sau đó nghỉ khoẻ. Lẽ ra tôi định xoá sạch những cái đã đăng thay vì làm nốt những cái còn dở, nhưng rốt cuộc thì thứ nhất là nhiều quá xoá không xuể, thứ hai nhìn cái nào cũng đáng yêu không nỡ xoá.

(Dưới đây là phần lảm nhảm hơi không liên quan)

Sau cái kết đẹp như mơ hôm vừa rồi, thay vì tri ân bộ truyện cũng như bác Sorachi, chúng ta lại có nội chiến về cắpconmẹnópồ. Nếu là bất kỳ lúc nào khác có war cp, tôi sẽ cố mà cho qua, nhưng lại là vào lúc Gintama kết thúc chặng đường 15 năm này - vào cái lúc lẽ ra, tôi không biết nữa, gửi đôi lời cám ơn đến ông khỉ hay nhìn lại những khoảnh khắc đáng nhớ của Gintoki và đồng bọn chẳng hạn, bất kỳ điều gì. Thế nhưng lại là cái thứ kia, và nói không ngoa ngọn nguồn toàn từ fandom của OTP của tôi mà ra - tuy là những thành phần quy chụp hay đục khoét đối với OK thì cũng chẳng hay ho gì (bài ca người nọ và người kia ai cũng nói chán rồi, và chửi fandom tớ chỉ khó chịu nhưng động đến OkiKagu tớ sẽ rồ lên, khoan nói ship gì đó, quan hệ canon của cả hai, kiểu quan hệ đứa-bạn-tui-không-ưa-nhưng-nó-có-bề-gì-thì-tui-quyết-không-làm-lơ-được, như mọi quan hệ Sorachi xây dựng, cũng rất - tôi mạn phép dùng một từ - "tuyệt vời". Điểm mạnh nhất của Gintama đối với tôi luôn là các nhân vật và mối quan hệ của họ, bên cạnh những trò con bò họ gây ra.) Tôi nhớ cái hồi khi nhắc về Gintama nói chung và OkiKagu nói riêng, tôi không nhớ đến đủ chuyện thị phi như bây giờ, mà chỉ nhớ những lúc cười sằng sặc như uống nhầm thuốc vì cảnh ăn lẩu và thậm chí là những cảnh tĩnh suốt 5, 6 phút chỉ độc mấy anh em xạo chó cùng nhau, những lúc đần mặt ra nhìn nỗi đau những con người mọi khi vẫn nhí nhố đó trải qua, hay những lúc ngồi xuyên đêm mải mê dịch này dịch nọ rồi tự cười hay tự méo mặt một mình, hay sự hào hứng nho nhỏ khi có những vote đầu tiên... Gintama không phải bộ đầu tiên khiến tôi mê mệt (đó là Soul Eater cơ), nhưng là bộ đầu tiên tôi hoà mình vào một cách tích cực và chủ động như bây giờ, và dù rằng giờ có chán nản đến đâu, may thay, tôi vẫn có thể chắc chắn tôi không hối hận vì đã biết và yêu quý họ cũng như bố già gorilla của họ.
Nhưng thế nào đi nữa, tóm lại vẫn là nản lắm. Đối với fandom nói chung và đối với fandom OTP nói riêng.
Lảm nhảm chán chường mãi chỉ tổ thêm chán, chẳng bằng một câu cảm thán tục tĩu xua tan cáu giận: Tầm này fan phiếc con c*c :) Nốt cái vid Joui rồi rúc vào hang là vừa :)
Ô chửi bậy xong đúng là thoải mái thật :D
Mà nhìn về mặt tích cực thì trong tất cả những thứ tôi dịch thì dj OK nói riêng và dj Gintama nói chung là bị mang đi nhiều nhất, đến nỗi có lần bị phốt trên cfs ahahaha (xin đừng phốt ổ dịch chui bé tẹo của em pls, tương tác có chút xíu à, lượt đọc của mình tự đọc là chủ yếu, fandom sìn hầu hết dead hoặc không có :D ), giờ thì tôi có thể buông bỏ thù hận với web lờ (viết là n) bị nguyền rủa và cu gới 2001...
À cái này thì đ*o :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net