Chương 9. Nàng là một mĩ nhân tuyệt sắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến buổi tối, Phượng Cửu Nhi đi tắm rửa thay một bộ y phục khác, rồi mới bắt đầu sắp xếp lại chỗ đồ mà người của Cửu vương phủ mang tới.

Dược liệu do người của Cửu vương phủ đưa tới đều là những trân phẩm mà nàng chưa từng thấy ở hiện đại, không, phải là, cực phẩm mới đúng!

Nghe nói Cửu vương gia quyền khuynh thiên hạ, nắm quyền lớn đến hoàng thượng cũng phải cố kị ba phần, tùy tiện đưa tới những thứ trân quý như vậy, quả nhiên là người có tiền.

Ách nô bưng vào một bát canh bổ huyết, nháy mắt với nàng, ra hiệu cho nàng uống.

Phượng Cửu Nhi không chần chờ, đợi cho canh nguội một chút, liền uống cạn một hơi.

Ách nô lại cầm thuốc trị thương, nhìn cô.

Phượng Cửu Nhi nói: " Ngươi cũng bị thương rồi, ngươi dùng trước đi."

Ách nô nhìn nàng, đáy mắt có vài phần nghi hoặc, dường như chưa thể thích ứng được với sự biến đổi này của nàng

Phượng Cửu Nhi trong quá khứ luôn ngây ngây ngốc ngốc, sao có thể suy nghĩ được một cách tỉnh táonhư bây giờ?

Phượng Cửu Nhi nhìn ra được sự nghi ngờ của hắn, nàng cười nói: "Đừng sợ, ta bị ngã một phát, não trở nên thanh tỉnh hơn, chỉ là......"

Nàng đi lại gần, nhỏ giọng nói: " Trong phủ có người muốn hại ta, cho nên, chuyện bệnh tình của ta đã chuyển biến tốt, không nên nói ra ngoài."

Ách nô gật đầu thật mạnh, ánh mắt lộ ra niềm vui sướng.

Phượng Cửu Nhi mới phát hiện, thì ra ách nô có một đôi mắt rất đẹp.

Đáng tiếc khuân mặt của hắn đã bị hủy, nếu không, chỉ bằng đôi mắt này, nhất định sẽ là một tuyệt sắc mĩ nam.

"Ngươi bị bọn họ đánh phải không? Cởi y phục xuống, ta bôi thuốc cho ngươi."

Nha hoàn quỳ trong phòng nàng đêm qua, nói cái gì mà " tiểu thư nhà chúng thần không có vụng trộm cùng nam nhân", thực ra, không phải là tỳ nữ của nàng.

Mà là tỳ nữ của Phượng Thanh Âm, luôn đi bên cạnh Phượng Thanh Âm.

Bởi vì Phượng Thanh Âm với Cửu Nhi luôn đi cùng nhau, nha hoàn đó cũng thường xuất hiện bên cạnh Cửu Nhi, cho nên, không một ai nghi ngờ hành vi của nàng ta đêm qua.

Nhưng thực tế là, bên người Phượng Cửu Nhi chỉ có một vú nuôi đã nuôi nàng từ nhỏ, cùng với một nam bộc bảo vệ nàng bằng của tính mạng, ách nô.

Ách nô lắc lắc đầu, cự tuyệt đề nghị đó của Phượng Cửu Nhi, hoàn toàn không thèm để ý đến vết thương trên người mình.

Phượng Cửu Nhi cũng bất lực, chỉ đành băng bó cho mình trước.

Đợi ách nô lui ra ngoài, Phượng Cửu Nhi nhìn chính mình ở trong gương, đôi mắt vô thức khóa chặt ở trên mặt.

Cả nửa khuân mặt bị hủy, nhưng mà, tại sao vết sẹo này lại nhìn kì quái như vậy?

Nàng nhìn kĩ vết sẹo trong gương một hồi lâu, đột nhiên ánh mắt trầm xuống, ngón tay xé thật mạnh vết sẹo trên mặt xuống.

Một chiếc mặt nạ bằng da mềm, cứ như vậy bị nàng xé ra.

Vết sẹo này, thực sự là giả!

Sau khi Phượng Cửu Nhi xé vết sẹo xuống, màu da trắng nõn, làn da sáng long lanh, ngũ quan nhỏ nhắn xinh xắn, khuân mặt trái xoan hoàn mĩ không có chút tì vết!

Nàng vậy mà lại là một đại mĩ nhân tuyệt sắc! Phượng phủ có nhiều tiểu thư như vậy, căn bản không có một ai trong số họ xinh đẹp bằng cô.

Ngay cả Phượng Thanh Âm người mà Phượng Quân Trác coi trọng nhất, cũng là người có dáng vẻ xinh đẹp nhất, bây giờ đặt cạnh Phượng Cửu Nhi, cũng chỉ có thể làm nền cho nàng mà thôi!

Nàng...... xinh đẹp như vậy......

"Ách nô!" Cửu Nhi khoác u phục lên người, giận dữ quát một tiếng.

Ách nô canh giữ ở bên ngoài lập tức đẩy cửa vào.

Nhìn thấy mặt nàng, mặt ách nô biến sắc, nhanh chóng đóng cửa phòng lại.

Qua biểu hiện của hắn, Phượng Cửu Nhi nháy mắt đã hiểu ra, chuyện về vết sẹo này, hắn biết.

"Tại sao?" Mỗi ngày đều là vú nuôi cùng ách nô chăm sóc nàng, thuốc này cũng là hắn đưa cho nàng tự bôi lên mặt.

Lẽ nào, đến ách nô cũng phản bội nàng sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net