Chương 1433 - 1434: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (69-70)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh


Chương 69 (1433):

Hắn liên tục dỗ Ô Linh Linh rất lâu.

Tổng Giám đốc Hứa vốn có ấn tượng không tệ với Lục Cảnh, còn phái trợ lý đi xem tình huống bên ngoài, phát hiện Lục Cảnh vậy mà đang dỗ bạn gái, ấn tượng tốt đột nhiên giảm xuống 3 phần.

10 phút trôi qua, 20 phút trôi qua, Ô Linh Linh vẫn không bỏ qua.

Tổng Giám đốc Hứa đã hết kiên nhẫn đợi tiếp, hạng mục hợp tác của họ quan trọng như vậy, kết quả Lục Cảnh vì dỗ bạn gái mà vứt ông sang một bên.

Ông có thể đợi 20 phút, thứ nhất, là khẳng định năng lực của Lục Cảnh, thứ hai, đương nhiên là nể mặt Lục Thị.

Giờ Lục Cảnh quét mặt mũi của ông như thế, hợp tác, thôi bỏ đi.

Đợi Lục Cảnh không dễ gì mới dỗ được Ô Linh Linh thì nhìn thấy Tổng Giám đốc Hứa lạnh mặt bước ra từ ghế lô.

Hắn vội vàng chạy qua xin lỗi, "Tổng Giám đốc Hứa, xin lỗi, vừa nãy..."

"Giám đốc Lục, nếu cậu đã bận thì bận tiếp đi. Hôm nay quả thật muộn lắm rồi, tôi cũng định quay về bầu bạn với vợ, tránh để bà ấy lo lắng." Trên mặt của Tổng Giám đốc Hứa lại lộ ra ý cười, "Bình thường vợ tôi sợ ảnh hưởng đến công việc của tôi cơ bản sẽ không gọi cho tôi, vì để cho bà ấy yên tâm, tôi phải về rồi."

"Tổng Giám đốc Hứa, thế..."

Lục Cảnh còn muốn nói chuyện hợp tác, Tổng Giám đốc Hứa đã đi rồi, hoàn toàn không có ý quay đầu, cũng không nhắc chuyện hợp tác.

Hắn không phải tên ngốc, đương nhiên hiểu là hôm nay đã đắc tội với Tổng Giám đốc Hứa.

Sắc mặt hắn ảo não, chỉ cảm thấy Tổng Giám đốc Hứa quá không nể mặt, tạm thời cũng không đổ lỗi nguyên nhân của chuyện này lên người Ô Linh Linh.

Thấy cảnh Lục Cảnh vứt Tổng Giám đốc Hứa ra phía sau, Đường Quả sung sướng chìm vào giấc ngủ.

Trước khi đi ngủ, cô nhắc nhở hệ thống, "Sau này nhớ giúp Lục Cảnh mở máy, đúng rồi, cài một quảng cáo nhỏ về định vị vị trí người yêu cho Ô Linh Linh. Ả ta rất thông minh, ta tin ả ta sẽ biết làm thế nào."

Hệ thống: Má ơi, người phụ nữ này thật xấu quá mà.

Nhưng yêu cầu của ký chủ đại đại, đương nhiên phải thỏa mãn cô rồi.

Có lần 1 sẽ có lần 2, sau này Lục Cảnh về nhà muộn một chút, Ô Linh Linh sẽ gọi điện thoại đến.

Vốn đã nói ổn với khách hàng, cũng sẽ vì dỗ Ô Linh Linh mà mất đi cơ hội hợp tác.

Chuyện thế này xuất hiện vài lần, bố Lục cực kỳ bất mãn với Lục Cảnh.

Lục Cảnh cũng biết cứ tiếp tục thế này không được, mỗi lần hắn tắt nguồn điện thoại, không biết làm sao mà điện thoại lại mở nguồn.

Hắn tưởng điện thoại hư rồi, còn cố ý đi đổi cái mới. Kết quả đến lúc mấu chốt vẫn như vậy.

Cuối cùng, hắn quyết định lúc đang bàn nghiệp vụ thì cho số điện thoại của Ô Linh Linh vào danh sách đen.

Ô Linh Linh gọi không được, sốt ruột.

Vô tình nhìn thấy được quảng cáo ở đâu đó, biết được có thể định vị nên nhân lúc buổi tối Lục Cảnh về nhà ngủ không chú ý, ả lét lút cài định vị vào máy hắn.

Điện thoại của Lục Cảnh có lúc gọi không được, ả cho rằng hắn chắc chắn đang làm chuyện gì đó có lỗi với mình.

Ả nhất định phải làm rõ, rốt cuộc là con đũy nào đến dụ dỗ Lục Cảnh của ả, ả sẽ cho con đũy kia đẹp mặt.

Lại có một ngày, 10 giờ rồi mà Lục Cảnh chưa về.

Lúc bàn nghiệp vụ cho Ô Linh Linh vào danh sách đen, hắn quả nhiên mỗi lần đều thành công.

Hôm nay, bởi vì vị khách này khá khó đối phó nên chắc chắn phải mất nhiều thời gian hơn.

Ô Linh Linh gọi điện thoại không ai nghe, cuối cùng đành phải định vị chỗ của Lục Cảnh. Nhìn thấy vị trí của Lục Cảnh hiển thị ở một quán rượu lớn, ả không nói hai lời đã qua đó tìm người.

Có lẽ là vận may của Lục Cảnh kém, lúc Ô Linh Linh đẩy cửa phòng bao ra thì thư ký của vị khách hàng kia vừa hay đang rót rượu cho hắn.

Ô Linh Linh nhìn thấy rồi, thế thì tệ hại chừng nào?

=====

Chương 70 (1434):

Ả lao đến cầm ly rượu hất thẳng vào mặt cô thư ký. Ả xuất thân là đầu gấu, đánh lộn quen rồi, bước lên kéo tóc thư ký vị khách kia đè xuống đất mà hung hăng bạt tai.

Vừa tát vừa mắng, "Con đũy, cho mày dụ dỗ Lục Cảnh này, xem tao đánh chết không. Dám quyến rũ Lục Cảnh, ăn mặc lẳng lơ thế này, mày không xem thử mày già chừng nào à? Đúng là trâu già còn muốn gặm cỏ non."

Lúc đó, trong phòng bao là một mảnh im lặng.

Vị thư ký bị đè trên đất đánh thực ra là bồ nhí của vị khách kia. Ông ta là người phản ứng lại đầu tiên, đi lên đá một cú làm Ô Linh Linh bay ra.

Ô Linh Linh bị đá vào chỗ thắt lưng, bị đàn ông cao to mạnh mẽ đá một chân, ả không đề phòng, lúc đó cuộn tròn trên đất, đau khổ hét thành tiếng.

Lục Cảnh cũng phản ứng lại, thấy bộ dạng đau khổ như thế của Ô Linh Linh thì chút tức giận trong lòng cũng tiêu tan, không trách móc ả, vội chạy lên xem ả sao rồi. .

Mà cô bồ nhí bị tát mấy bạt tai kia nhào vào lòng khách hàng, khóc u u.

Cảnh tượng xuất sắc như vậy, Đường Quả đương nhiên sẽ không bỏ lỡ, "Đúng là một tuồng kịch hay nha."

Hệ thống: Emmmmm.

"Linh Linh, em không sao chứ?"

"Đau..." Sắc mặt Ô Linh Linh nhợt nhạt, che lại eo. Lục Cảnh vội bế ả lên, lạnh lẽo nhìn vị khách kia, "Tổng Giám đốc Lưu, có phải là anh quá đáng quá không, dù thế nào đi nữa cũng không thể ra tay nặng vậy chứ?"

"Quá đáng?"

"Giám đốc Lục, tôi còn muốn hỏi, sao ả đàn bà điên này lại đột nhiên xông vào phòng bao, không nào lời nào đã đánh thư ký của tôi? Tôi còn tưởng là ai, hóa ra ả điên này là người phụ nữ của cậu à. Thế thì Giám đốc Lục, có thể quản cho tốt người phụ nữ của cậu không, ả có thể phát điên bất cứ lúc nào như vậy, lần sau còn không biết sẽ cắn ai."

Tổng Giám đốc Lưu nói xong thì dắt thư ký rời đi.

Ông ta muốn truy cứu, nhưng Lục Cảnh là thiếu gia nhà họ Lục, cộng thêm việc Ô Linh Linh nhìn qua bị thương không nhẹ. Lục Cảnh mất đi hợp đồng này, cuộc sống chắc chắn sẽ càng khốn khổ, ông ta hà tất phải lằng nhằng, người muốn xử Lục Cảnh còn nhiều lắm.

Vị thiếu gia này của nhà họ Lục, không có thành tựu, chỉ cần có ả điên này ở thì đừng mơ cất đầu dậy được.

Lục Cảnh ngược lại muốn trách cứ Ô Linh Linh, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nhăn mặt trắng bệch của ả thì mềm lòng, chỉ ôm ả đến bệnh viện cứu chữa.

Một chân kia của Tổng Giám đốc Lưu quả thực không nhẹ, Ô Linh Linh bị thương rất nặng.

Trách nhiệm này không có cách nào truy cứu.

Ô Linh Linh cũng biết ả hiểu lầm, liên tục xin lỗi Lục Cảnh, cuối cùng hai người hòa thuận như lúc ban đầu.

Chỉ là ả không biết, Lục Cảnh ở chỗ bố Lục đã triệt để mất hết hy vọng, ông ta sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội đứng dậy nào nữa.

Như vậy, mọi tiền đồ của Lục Cảnh thật sự thua trong tay Ô Linh Linh rồi.

Đường Quả cũng không chú ý tiếp, phần phía sau có hệ thống nhìn rồi. Nghe nói Lục Cảnh làm ở một vị trí không quan trọng của Lục Thị, ăn rồi chờ chết, chẳng có tiền đồ gì đáng nhắc tới, trở thành trò cười của nhà họ Lục.

Nhưng Ô Linh Linh thì rất hài lòng vì Lục Cảnh cuối cùng cũng có thể về nhà đúng giờ.

Bây giờ ả vẫn kiểm tra Lục Cảnh khá nghiêm khắc như cũ.

Ả Ô Linh Linh này, bố Lục biết, nhà họ Lục cũng biết.

Nhưng một con cờ bị vứt bỏ, bọn họ căn bản không quan tâm tương lai Lục Cảnh sẽ cưới dạng phụ nữ gì.

Vậy nên, lúc Lục Cảnh sắp xếp Ô Linh Linh đến bên cạnh hắn làm việc, không có ai phản đối.

Thời gian chớp mắt qua đi, mấy năm nữa lại trôi qua.

Đường Quả đã tốt nghiệp đại học, sau khi cô tốt nghiệp thì tiếp nhận công ty trong nhà, không đi làm ở nơi khác.

Mà Kiều Các, từ y tá Kiều trở thành bí thư Kiều. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net