Chương 2050-2051: Cô gái mất đi ánh sáng (107-108)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: BeltiousSoulia/Dã Linh


Chương 107 (2050):

Sau đó họ trơ mắt nhìn Đường Quả ôm mặt anh, nhanh chóng hôn 2 cái.

Bầu không khí vốn nghiêm túc bị phá vỡ trong nháy mắt.

MC thấy vậy vội vàng chạy đến phỏng vấn Lâm Nhàn, hỏi giờ anh có cảm tưởng gì, hỏi tâm trạng của anh sau khi thắng, còn hỏi anh có thể đoán được là hôm nay sẽ thắng không?

Lâm Nhàn: Vui mừng, trong dự đoán.

MC lại hỏi anh là còn muốn nói gì tiếp không.

Lâm Nhàn: Mong là trong trận đấu đơn kế tiếp Tiểu Quả có thể tiếp tục dùng cách này để cổ vũ cho tôi.

MC:...

Sau khi đoạn phỏng vấn này bị quần chúng biết thì sắc mặt của họ không biết nên diễn tả thế nào, đủ loại biểu cảm, hình tượng của Lâm Nhàn trong lòng họ ngay lập tức sụp đổ. Ai mà ngờ Lâm Nhàn là người như thế.

Kế tiếp đương nhiên là trận đấu đơn, phảng phất như là chiến trường của mình Lâm Nhàn.  

Giang Ngôn Đông không thể cứu vãn, dù thực lực của hắn không tệ nhưng trong loại tình huống này thì cũng không phải là đối thủ của Lâm Nhàn.

Nhưng Đường Quả tin là dù Giang Ngôn Đông có bình thường cũng không thắng nổi Lâm Nhàn.

Lần này đội của Lâm Nhàn giành hạng nhất, cuối cùng có thể đi đấu quốc tế rồi, làm mọi thành viên đều mừng hết cỡ.

Lâm Thị cũng không ngờ mấy tên nhóc nhà mình có thể giành được thành tựu như thế. Trong lòng vui mừng thì đồng ý hết mọi hứa hẹn lúc đầu.

Sau đó, toàn bộ siêu thị dưới danh nghĩa của Lâm Thị đều giảm giá, trên đó còn viết lý do giảm giá là chúc mừng các tên nhóc nhà họ giành được quán quân cả nước, không có gì báo đáp nên giảm giá cho mọi người.

Không phải chỉ là giảm giá trong siêu thị thôi sao? Tiền họ kiếm chủ yếu cũng không dựa vào cái này.

Lúc này, người dân thành phố đều biết là các cậu ấm của tập đoàn Lâm Thị giành được quán quân, mấy người lớn trong nhà vui sướng nên muốn tri ân mọi người.

Cảnh giảm giá rầm rộ thế này trước giờ chưa từng có.

Sau đó mọi người, bao gồm mấy bác gái sáng sớm nào cũng đi mua đồ ăn trong miệng đều lẩm nhẩm là mong trận tiếp mấy chàng trai trẻ ưu tú này vẫn giành được chiến thắng.

Thi đấu quốc tế lần này không ở trong nước. Mấy hôm sau, Đường Quả cùng nhóm Lâm Nhàn ra nước ngoài để làm quen.

Mà Giang Ngôn Đông còn chưa vực dậy khỏi việc thất bại thì nghe tin Tiêu Linh và Ôn Vân Dương bị thương.

Lúc trước Ôn Vân Dương không ra sân, hắn có hỏi thì ai cũng bảo là trong nhà cậu ta xảy ra chuyện lớn, buộc phải về. Giờ hắn mới hiểu, xảy ra chuyện gì chứ. Là Tiêu Linh bị bắt cóc, sau khi biết thì Ôn Vân Dương chạy đi cứu nên mới khiến mình bị dây vào. Giờ đây còn phế một chân, cả đời này chỉ có thể làm một tên què.

Hắn nhìn Ôn Vân Dương, sắc mặt cậu ta trắng bệch, gầy đi không ít, bỗng có hơi rối bời. Cũng không trách Tiêu Linh mãi chăm lo cho Ôn Vân Dương.

Hắn chỉ tức là vì sao câu lạc bộ không nói với mình là Tiêu Linh gặp chuyện.

Mọi người bảo là Giám đốc Lý sợ lộ ra sẽ làm ảnh hưởng đến hắn thi đấu nên mới giấu.

Giang Ngôn Đông không chấp nhận lý do này, hắn cảm thấy dù thế nào thì chuyện quan trọng thế này cũng phải báo mình biết.

Giám đốc Lý không chịu được tên này nữa, giờ cái danh thần thoại bất bại cũng mất rồi, Giang Ngôn Đông còn dám làm loạn? Với cả, trong tình huống như thế, dù có nói ra thì hắn làm được gì chứ?

Xông đi cứu người rồi biến thành tên què giống Ôn Vân Dương à? Loại chuyện dính dáng đến phạm pháp thế này không phải nên trực tiếp báo cảnh sát đến giải quyết sao?

Tự mình chạy đi tìm chết, đúng là một con heo!

Giám đốc Lý còn chưa hỏi là có phải hắn không muốn chơi game hay không, tuy trong lòng ông ta oán giận Giang Ngôn Đông nhưng cũng niệm tình hắn từng đem đến vinh quang cho câu lạc bộ, thực lực cũng ổn nên không định lật mặt.

Không ngờ... Giang Ngôn Đông lật mặt trước.

"Không ở đây nữa?"

"Ừm, ông niêm yết giá của tôi lên đi, tôi không muốn ở đây nữa. Ở lại nơi không có tình người này không có ý nghĩa gì."

Giám đốc Lý hít sâu một hơi, ráng nhịn không chửi người, "Được thôi."

---

Truyện được đăng tại wa..tt~~pad pthao200620. Các bạn nhớ ghé watt__pad pthao200620 đọc để ủng hộ nhóm mình nhé. 

Cảm ơn các bạn nhiều và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~  

=====

Chương 108 (2051):

Giám đốc Lý nói là làm, ngày hôm sau ông ta niêm yết giá trị con người của Giang Ngôn Đông. Tuy rằng đã thua một trận đấu, nhưng thực lực và danh tiếng của hắn vẫn còn đó, lúc được treo lên thì mọi câu lạc bộ đều ngạc nhiên.

Giang Ngôn Đông, không phải đấy chứ??

Sau khi xác nhận thì các câu lạc bộ khác đều bàn bạc để thu phục Giang Ngôn Đông về phe mình.

Trong giới eSports ấy à, thắng thua là chuyện thường tình, lần này họ đều nhìn rõ, đúng là nhóm của Lâm Nhàn phối hợp cực tốt, quả là hoàn hảo, trình độ chiến đấu đã được nâng lên một tầm cao mới. Cộng thêm Đường Quả dùng sắc đẹp giúp Lâm Nhàn phát huy vượt mức bình thường, Giang Ngôn Đông thua cũng chẳng sao, vừa hay chọc thủng nhuệ khí, hắn còn trẻ, vẫn còn cơ hội.

Nên không quá mấy hôm thì Giang Ngôn Đông đã ký với một câu lạc bộ khác.

Một thời gian sau, Giám đốc Lý cười tủm tỉm dẫn mấy thanh niên gương mặt non nớt vào, còn nói với họ, "Câu lạc bộ của chúng tôi vẫn còn có thực lực, chỉ cần các em dám lăn xả, cố gắng nỗ lực thì tương lai cũng không phải không thể vẻ vang hơn Giang Ngôn Đông."

Bởi vì mấy tên không ra gì lúc trước nên Giám đốc Lý quyết định tự mình ra trận, dụ mấy người kia đến câu lạc bộ ký hợp đồng.

Trước đó ông ta đã xem nhiều rồi, người ông ta tự mình chọn thì hẳn là lúc này đây sẽ không tệ nhỉ.

Không chỉ vậy, ông ta còn định đổi người quản lý là người phụ trách tuyên truyền của câu lạc bộ, mấy đồ con lợn này đúng là quá ngu, vậy mà dùng chiêu thấy ai cũng xào couple của giới giải trí, couple cái mẹ mày ấy. Xào couple với Giang Ngôn Đông, nên là loại hình tượng như Đường Quả, hoặc là người đứng trên một cao như hắn. Một người mới vào ngành đã xào với hắn thì không phải xào phế rồi à? Rắm cũng không biết mà đòi học chiêu kia.

Nếu đã vậy thì hà cớ gì không dứt khoát mời thẳng mấy đoàn đội của giới giải trí đến chứ?

Giám đốc Lý đang suy nghĩ thì nghe được chuyện Lư Hồng muốn từ chức.

Ông ta nhìn rồi nói, "Huấn luyện viên Lư suy nghĩ thêm đi, tôi vẫn tin vào bản lĩnh của cậu." Giám đốc Lý khá tiếc Lư Hồng, không muốn để anh ta đi.

Ông ta suy ngẫm một lúc thì hiểu ý của Lư Hồng, "Anh Lư này, anh thấy mấy thanh niên mà tôi vừa tìm tới thế nào?"

Lư Hồng hỏi sơ về tình hình của mấy người kia, biết được họ đều ở mặt tiền quận 1, đều là mấy chàng trai tầm 15 tuổi.

Lúc trước anh ta từng tìm hiểu, toàn là vua của mấy người qua đường, có giấc mơ về thể thao điện tử.

"Rất được, lúc trước từng may mắn xem qua mấy video về mấy trận đỉnh cao của mấy em đó."

"Huấn luyện viên Lư à, tôi biết trong lòng cậu luôn mang hoài bão về thể thao điện tử, nhưng nơi nào có người thì luôn có tranh chấp, dù anh đi đâu thì cũng vậy." Ông ta vỗ vỗ Lư Hồng, nhỏ giọng, "Còn không bằng ở lại chỗ tôi, chuyện lúc trước không nhắc nữa, chẳng lẽ cậu không thích mấy cậu bé kia ư? Dạy ở đâu mà chẳng là dạy, dạy thành thế nào không phải do cậu nói là được à? Trừ việc quản lý thì vấn đề chiến lược không phải đều giao cho cậu à, trước giờ tôi có nhúng tay vào đâu?"

"Cậu về cân nhắc lại đi, rời khỏi đây thì không được tự do thế đâu. Giang Ngôn Đông đã đi, Tiêu Linh cũng bị tôi đuổi, Ôn Vân Dương cũng rút lui, đoàn đội cũng do tôi quản lý rồi. Huấn luyện viên Lư, tôi công nhận thực lực của cậu, có ở lại không phải xem cậu rồi."

Nói xong thì Giám đốc Lý đặt đơn xin từ chức trước mặt Lư Hồng, vỗ vai anh ta, "Tôi đã sớm có linh cảm là lần này thua, thua cũng bình thường, tôi không hề thất vọng. Chuyện này cũng gõ một hồi chuông cho chúng ta, đâu ra truyền kỳ bất bại chứ, chẳng qua là một trò cười mà thôi."

"Về suy nghĩ đi."

=====

Hông bão chap vì mai là hết thế giới này rồi ~~

- Minh Nguyệt


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net