Chương 2061-2062: Nữ phụ trong truyện nam chính (7-8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: BeltiousSoulia/Dã Linh


Chương 7 (2060):

Ôn Nhã Vy vốn định ném gà quay vào thùng rác, dù gì cô nàng cũng định đói chết rồi. Song đĩa gà kia vừa thơm vừa ngon vừa hấp dẫn, nhìn qua đã biết là đầu bếp bỏ công làm, ném đi thì uổng lắm. Còn viên thuốc trong tay nữa, hai thứ này đều là đồ cô nàng chộp được lúc lấy bao lì xì.

Nếu như còn là người khỏe mạnh thì có lẽ cô nàng sẽ không chờ nổi mà điều tra xem mấy thứ này là sao rồi.

Nhưng giờ đây cô nàng đã thành người bị bỏng da hết 70% không thể gặp ai, gương mặt trong gương kia đầy vết bỏng. Cánh tay hoàn toàn không thể nhấc lên được nữa, giơ nhẹ lên thì sẽ đau.

Giờ Ôn Nhã Vy đang ngồi trước bàn trang điểm, uể oải dựa vào lưng ghế, ánh mắt mang theo vẻ mệt mỏi nhìn người trong gương, cũng không dám nhìn kỹ. Diện mạo này đến bản thân cô nàng nhìn cũng còn thấy sợ.

Mấy tài sản dưới danh nghĩa của mình cô nàng đã sắp xếp xong, sau khi chết thì luật sư sẽ quyên góp giúp.

Tuy Ôn Nhã Vy đã bồi thường rất nhiều tiền vi phạm hợp đồng, bề ngoài nhìn có vẻ đã không còn tiền nữa. Song cô nàng ở giới giải trí lăn lộn nhiều năm như thế, sao không chừa đường lui cho mình được chứ.

Sau khi xảy ra chuyện thì cô nàng đã thành đồ bỏ đi, không còn chỗ đứng trong giới giải trí.

Vì Ôn Nhã Vy quá nổi, căn bản không có ngôi sao nữ nào là bạn hết. Không, từng có, chỉ là giờ người ta hình như không tính là bạn nữa. Còn về nguyên do của tai nạn kia thì cô nàng không muốn truy cứu nữa. Dù có dốc hết số tiền còn lại cũng tra không ra, vì cô nàng đã là đồ bỏ đi, sẽ không có người giúp đỡ.

Mà người nhà sau khi biết cô nàng xảy ra chuyện có từng đến thăm. Sau này biết Ôn Nhã Vy đã bồi thường rất nhiều tiền, biệt thự cũng bán, lại nghe là việc điều trị sau này cũng rất nhiều tiền. Nên, mấy người kia đi ngay trong hôm ấy luôn, từ đó không gọi cho cô nàng được một cuộc.

Nếu không phải cô nàng đã chuẩn bị một đường lui cho mình, còn để lại ít tiền tài châu báu ở chỗ khác thì sợ là không chỉ bị hủy dung thôi mà còn phải lưu lạc đầu đường.

Nếu đã không có người để ý đến mình thì cô nàng sẽ quyên góp hết số tiền còn lại.

Nửa giờ sau, Ôn Nhã Vy nhìn đĩa gà quay kia thì quả thật kìm lòng không đậu.

"Dẫu sao cũng phải đói chết, đồ ngon thế này dù cho có độc nhưng cũng đưa đến trước mặt rồi, không thử mấy miếng thì đúng là quá tiếc."

Trong lòng Ôn Nhã Vy nghĩ vậy, cùng lắm là ăn gà quay xong rồi lại đói thêm mấy ngày. Nếu không ăn thì chắc chắn cô nàng sẽ chết không nhắm mắt.

Do đó, Ôn Nhã Vy nhanh chóng ăn gà quay, thật sự là vội vàng. Hai ngày không ăn cơm, cô nàng thật sự đói thảm luôn, còn khổ hơn việc phải ăn kiêng để đóng phim nữa. Từng miếng từng miếng gà nuốt xuống bụng, dần dần cảm thấy no.

Vốn tưởng hai ngày không ăn gì, nhìn thấy thứ đồ dầu mỡ này chắc chắn sẽ nuốt không trôi, nhưng hoàn toàn không có. Cũng không biết đầu bếp làm món này là ai, cô nàng khá muốn mời người ta đến để nấu cho mình bữa cơm tối cuối cùng.

Sau khi ăn gà, Ôn Nhã Vy chỉ cảm thấy toàn thân tràn trề sức lực, còn uống hết một chai nước suối.

Kế đó, cô nàng giơ viên thuốc màu trắng trong tay lên, "Gà cũng ăn rồi, cũng không thiếu viên thuốc kỳ lạ này." Nói xong, cô nàng nuốt xuống.

Đường Quả và mấy người trong nhóm đợi tầm nửa tiếng thì rốt cuộc cũng có động tĩnh.

[Ôn Nhã Vi]: Xin hỏi, đây là nhóm gì thế? Vừa nãy tôi giật được hai bao lì xì, có một đĩa gà quay và một viên thuốc lạ, tôi ăn sạch rồi.

Mọi người trong nhóm thấy Ôn Nhã Vi xuất hiện thì vui vẻ cực kỳ.

[Giáo Hoa]: Đây là nhóm giao lưu thế giới, tôi là chủ của nhóm này.

---

Truyện được đăng tại wa..tt__pad pthao200620. Các bạn nhớ ghé watt~~pad pthao200620 đọc để ủng hộ nhóm mình nhé. 

Cảm ơn các bạn nhiều và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~  

=====

Chương 8 (2061):

[Ôn Nhã Vy]: Chào chủ nhóm, nhóm giao lưu các thế giới? Đây là nhóm thế nào vậy? Thật không dám giấu, đĩa gà quay mà khi nãy cô gửi quá ngon luôn, tôi không nhịn được.

Lời của cô nàng làm mấy người trong nhóm không khỏi cười phá lên. Hình như người mới này rất thú vị à nha.

Mấy người khác tạm thời chưa nói gì, để người làm chủ nhóm như Đường Quả giải thích với Ôn Nhã Vy.

Lúc nghe Đường Quả nói thành viên của nhóm này đều đến từ đủ loại thế giới thì Ôn Nhã Vy sững sờ. Lúc hỏi các thế giới tu tiên, ma pháp và thế giới giữa các vì sao có giống cô nàng tưởng tượng không thì Ôn Nhã Vy kích động vô cùng.

[Ôn Nhã Vy]: Hóa ra là vậy à, không ngờ trước khi chết tôi còn có thể gặp được chuyện lạ thế này. Chủ nhóm, đĩa gà quay cô gửi lúc nãy ngon quá, còn nữa không? Cô cần gì, tôi lấy tiền tài châu báu trang sức đổi với cô.

Lúc này Ôn Nhã Vy đã mở két sắt ra, thấy nickname của Đường Quả là hai chữ "Giáo Hoa" thì cô nàng nghĩ gửi ít châu báu có vẻ ổn. Cô nàng liếc nhìn đồ trong két, có châu báu kim cương đẹp mắt, cũng có ít đồ sưu tầm xa xỉ, còn có vàng thỏi, cuối cùng quyết định chọn loại châu báu đẹp đẽ gửi qua cho Đường Quả.

[Ôn Nhã Vy]: Có thể cho tôi thêm một đĩa gà quay nữa không?

Cô nàng định thỏa mãn dạ dày rồi an tâm lên đường. Đột nhiên nhớ đến viên thuốc cực ngon khi nãy, cô nàng nhanh chóng tìm lịch sử, thấy tên thuốc là "Mỹ dung đan" thì cũng không để ý nhiều, tìm được người gửi bao lì xì.

[Ôn Nhã Vy]: Mùi vị của viên thuốc ấy cũng ngon, Tử Vân, không biết anh có cần gì không? Tuy tôi không tiện ra ngoài nhưng có thể gọi dịch vụ giao hàng, chỗ tôi là thế giới của người phàm, không biết anh từng nghe nói qua chưa. Nickname của chủ nhóm nếu giống như nghĩa mà tôi nghĩ thì hẳn mọi người từng nghe cô ấy nhắc đến rồi. Nếu có thể thì tôi mong có thể đổi thêm vài viên thuốc hơi thơm, hơi ngọt, còn có thể chống đau để uống.

Phải, sau khi uống viên thuốc xong thì cô nàng cảm thấy trên người mình giảm bớt đau đớn hẳn. Đồ tốt thế này, cô nàng không biết người ta có bằng lòng không, chỉ có thể đưa điều kiện của mình ra trước.

Tóm lại, chết cũng phải chết cho dễ chịu chút nhỉ. Kiếm nhiều tiền thế rồi, ccòn chưa thật sự được hưởng thụ gì nữa.

[Tử Vân]: Thuốc ấy à, tôi có nhiều lắm.

Được người ta khen là thuốc ngon, Tử Vân cũng dở khóc dở cười. Nhưng hình như cô nàng muốn dùng đồ đổi với chàng ta, không phải muốn chiếm hời, tâm trạng của Tử Vân khá tốt. Từ sau khi trải qua chuyện của Kỷ Tiểu Tư, chàng ta cực kỳ căm ghét hạng người thích chiếm lợi mà không muốn mất gì.

[Margaret]: Lúc nãy cô nói là cô định chết à? Có thể kể là chuyện gì không?

[Xích Tiêu]: Phải đó, sống tốt chừng nào, sao lại muốn chết chứ? Giờ đã gặp được bọn ta rồi, còn chưa làm quen nữa đó, lẽ nào không nuối tiếc ư?

[Mạc Vân Thiên]: Cô gái nhỏ này hẳn còn rất trẻ đúng không, có khó khăn gì cứ nói ra, xem thử bọn ta có giúp được không.

  ......

Người trong nhóm thi nhau tỏ thái độ, có một người mới đến có tính cách tốt, họ thật sự rất mừng. Lúc trước họ từng hỏi Đường Quả, biết được dù cô là chủ nhóm thì cũng không thể kéo người vào, đúng là có hơi tiếc.

[Giáo Hoa]: Hay là chia sẻ câu chuyện của cô đi, cô có thể vào nhóm giao lưu đã nói lên rằng đây cũng xem như một cơ duyên rồi.

Ôn Nhã Vy vừa nghĩ thì thấy cũng đúng. Cô nàng chưa từng nghe qua giật bao lì xì còn có thể giật được đĩa gà quay. Giờ ăn no rồi, cô nàng không muốn chết đến thế nữa. Nếu đã vậy thì không bằng tìm hiểu xem nhóm này là thế nào, tránh để lại tiếc nuối.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net