Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nơi này vẫn chưa cho phóng viên vào đâu nhỉ?" Lý Thấm nhìn vị trí đỗ xe, chỉ có một chiếc xe bảo mẫu dừng ngay bên đường, trong lòng liền đoán ra chắc chắn khu vực này đã được phong tỏa.

"Ừ. Chiếc xe phía sau có phải của Từ Lộ không?" Trợ lý nhìn chiếc xe kia, hỏi.

Lý Thấm nhún vai, ra hiệu bản thân không rõ lắm, quay đầu nhìn về phía biển số xe của chiếc xe kia.

"Biển số xe FV*, xe của diễn viên HongKong à?" Trợ lý theo tầm mắt của cô ấy cũng nhìn thoáng qua, sau đó tiếp tục hỏi.

"Là biển số xe Quảng Đông - HongKong** đó. Đoàn làm phim của chúng ta có diễn viên HongKong à?" Lý Thấm cũng thấy được chiếc xe kia là biển số xe đặc biệt, trong lòng cô ấy cảm thấy khó hiểu. Biển số xe bảo mẫu của Từ Lộ, là chữ "Kinh", hơn nữa, bình thưởng chỉ có nghệ nhân HongKong mới sử dụng biển số Quảng Đông - HongKong này thôi, để thuận tiện tới lui giữa trong nước và HongKong.

*Biển số FV: cho phép xe di chuyển từ Đại Lục đến HongKong.

** Biển số Quảng Đông - Hong Kong: cho phép xe di chuyển từ HongKong vào Đại Lục

Lý Thấm nói xong, trong lòng thầm suy tính, có thể dừng xe ở đây thì chắc chắn là diễn viên chuyên nghiệp. Rốt cuộc có phải là Từ Lộ không? Cô ấy không đoán ra được tình huống là như thế nào, thế là dứt khoác không nghĩ nhiều nữa, chỉ mơ hồ có chút chờ mong. Hôm nay có thể gặp mặt Từ Lộ, hơn nữa, hơn hai mươi ngày tiếp theo đều sẽ luôn ở cùng với Từ Lộ.

Đợi sau khi tài xế mở cửa xe, Lý Thấm nhìn tình huống xung quanh một chút. Phía xa xa đã có vài đài truyền thông, nhưng bọn họ đã được phía đoàn phim thống nhất sắp xếp, tạm thời không cho tùy tiện đi lại và phỏng vấn.

"Thấm Thấm, em muốn đi chào hỏi không?" Trợ lý nhìn thấy sau khi Thấm Thấm xuống xe vẫn không ngừng nhìn về phía chiếc xe kia, thế là mở miệng hỏi.

"Đi xem thử một chút đi." Lý Thấm trả lời một câu rồi cất bước đi về phía trước.

Nhưng lúc cô ấy đi đến phía trước chiếc xe kia thì cánh cửa bên hông xe tự động chậm rãi mở ra. Lý Thấm bước đến xem thử, đối diện với mình chính là Từ Lộ.

"Lộ Lộ, quả nhiên là em!" Lý Thấm hưng phấn kêu lên, tháo xuống bộ mặt lạnh lùng, lập tức lộ ra nụ cười xán lạn, khóe môi hơi hướng lên trên, bên môi xuất hiện một lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu.

Cũng không đợi cô ấy nói xong, nụ cười trên gương mặt trong nháy mắt lập tức cứng đờ. Ánh mắt xuyên qua Từ Lộ, nhìn thấy phía sau lưng cô còn có một người phụ nữ. Trên đầu của người kia đội một chiếc mũ lưỡi trai New York Yankees, mặc chiếc áo khoác màu tím, lộ ra nụ cười nghiệp vụ tiêu chuẩn của nữ minh tinh, nhìn thẳng vào cô ấy.

"Văn... Văn lão sư, xin chào." Lý Thấm chỉ mất một lúc đã nhận ra người phụ nữ ngồi phía sau lưng Từ Lộ. Mặc dù đây là lần đầu tiên cô ấy gặp mặt Văn Vịnh San, nhưng cô ấy đã xem hết bộ phim <Phong thanh> của Từ Lộ. Gương mặt của Lý Ninh Ngọc kia đã khắc sâu trong tâm trí.

"Xin chào, lần đầu gặp mặt." Văn Vịnh San nói, lập tức xoay người, hơi cong chân đứng lên, chủ động vươn tay về phía Lý Thấm.

"Không ngờ Văn lão sư cũng ở đây." Lý Thấm có chút lúng túng giơ tay ra, nhẹ nhàng nắm tay của Văn Vịnh San.

Văn Vịnh San ngồi về lại chỗ cũ, ánh mắt chứa chan tình cảm nhìn về phía Từ Lộ, giơ tay lên, chỉ về phía cô.

"Vận khí của Lộ Lộ siêu tệ. Xe của em ấy bị hỏng, không kịp chạy đến Thượng Hải, cho nên tạm thời đi nhờ xe của tôi. Tôi sợ sau khi hoạt động của em ấy hoàn tất thì không tìm được xe, cho nên cùng đi đến đây đợi em ấy." Giọng nói cưng chiều của Văn Vịnh San vốn dĩ không thèm che giấu. Hơn nữa, nàng cũng không hề giấu diếm chuyện mình đến đây vì để đưa đón Từ Lộ.

Lý Thấm mím môi, lúm đồng tiền nơi khóe miệng càng rõ thêm vài phần.

"Vậy chị đi trước nhé." Vốn dĩ Lý Thấm định đi cùng Từ Lộ, nhưng sự xuất hiện ngoài ý muốn của Văn Vịnh San đã làm rối loạn kế hoạch của cô ấy. Có lẽ Văn Vịnh San tự mang theo khí tràng, cho dù nàng cười thì toàn thân vẫn tản ra một loại khí chất không dễ tiếp cận, cũng khiến cô ấy mất tự nhiên.

"Em đợi một chút cũng đi rồi." Từ Lộ phát hiện ra Văn Vịnh San đang ghen, dĩ nhiên không dám ra ra vào vào với Lý Thấm, cùng nhau xuất hiện ở hiện trường.

Lý Thấm hơi gật đầu, lập tức quay người đi đến sân bãi hiện trường khai máy. Vừa đi, Lý Thấm vừa cảm thấy trong lòng không hiểu sao lại có chút mất mát. Lúc đầu, cô ấy vô cùng hào hứng vì được gặp mặt Từ Lộ, nhưng không ngờ bên cạnh cô còn có những người khác. Ngoài ra còn khó hiểu tại sao Văn Vịnh San lại tự mình đến đưa rước Từ Lộ.

"Thấm Thấm, xem ra quan hệ của Văn Vịnh San lão sư và Từ Lộ rất tốt đó." Trợ lý không đúng lúc nói một câu, càng khiến cho cảm giác mất mát trong lòng Lý Thấm tăng lên gấp bội.

"Chỉ là bạn bè bình thường tạm thời mượn xe mà thôi." Lý Thấm có chút không vui nói.

"Em thấy không giống lắm. Mượn xe tạm thời thì có cần phải đi chung toàn bộ hành trình không? Hơn nữa, ánh mắt Văn Vịnh San lão sư nhìn Từ Lộ, chậc chậc chậc, không còn lời nào để nói." Trợ lý lộ ra biểu cảm ăn dưa, giống như cảnh tượng vừa trông thấy chính là một ruộng dưa vậy.

"Chuyện này cũng không có gì lạ. Nếu như Lộ Lộ mượn xe của chị thì chị cũng sẽ ở đây đợi em ấy." Lý Thấm bĩu môi, phủ định suy nghĩ của trợ lý, nhưng trong lòng lại càng thêm không thoải mái. Rõ ràng là bộ phim của cô ấy và Từ Lộ, hơn hai mươi ngày này bản thân và em ấy sẽ sớm chiều ở chung. Nhưng, có phải em ấy muốn Văn Vịnh San ở bên cạnh bản thân không?

Ánh mắt ở trợ lý ngay lúc đó sáng lên, ý vị sâu xa nhìn thoáng qua Lý Thấm.

"Sao lại nhìn chị như vậy chứ?" Lý Thấm bị nàng ấy nhìn có chút run rẩy, hỏi.

"Văn Vịnh San lão sư đã kết hôn rồi, đương nhiên sẽ không dính líu đến mấy chuyện tình cảm. Nhưng mà, chị và Từ Lộ lão sư đều là người độc thân, lại phải diễn phim tình cảm, vậy cảnh phim chắc chắn rất ngọt." Trợ lý lộ ra dáng vẻ ngọt ngào, dường như trước mắt đã hiện lên cảnh tượng Lý Thấm và Từ Lộ chị chị em em.

"Cho dù bối cảnh của bộ phim là gì thì chắc chắn chị cũng phải diễn thật ngọt." Lý Thấm vô cũng khẳng định, nói.

Cùng lúc đó, Văn Vịnh San nhìn theo bóng lưng rời đi của Lý Thấm, tâm trạng đề phòng lúc nãy mới dần ổn định lại.

"Chị San, vậy em đi nhé?" Từ Lộ nói.

"Ừ, nhớ kỹ phải quản lý biểu cảm nhé, nếu không lại có meme mới á." Văn Vịnh San dặn dò. Thật ra nàng muốn dặn dò Từ Lộ phải giữ khoảng cách với Lý Thấm hơn, nhưng những lời như vậy nàng thực sự rất khó thoát ra khỏi miệng.

.--- .. -. -.-- .- -.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net