A Cool Guy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nghe này bố già, tôi có chuyện muốn nói với chú. Là về Maka."

Spirit liếc xéo cục nợ tóc trắng đã huỷ hoại cuộc đời chú. Trước lúc thằng con trai hư hỏng này xuất hiện, mọi chuyện nào có phức tạp như vậy — không thể nói việc gì cũng xuôi chèo mát mái, nhưng từ khi có thêm nó, thái độ lạnh nhạt Maka dành cho chú có vẻ trầm trọng hơn hẳn, và xung quanh con bé rặt những loại đàn ông không đáng tin.

"Soul Eater."

Lưỡi hái trẻ tuổi nhếch mép, hàm răng nhọn hoắt loé lên. Chú thật không thể hiểu nổi làm sao mà thằng nhãi này — bởi vì cậu này đích thị là một thằng nhãi ranh ngu ngốc không hiểu được sự phức tạp của cuộc sống — lại có thể gần gũi với Maka đến thế. Cậu ta không có điểm gì gọi là đáng lưu ý ngoài cái bộ dạng xúc phạm người nhìn. Chẳng phải chú đã dạy con phải có tiêu chuẩn cao hơn thế ư?

"À, như đã nói, tôi muốn nói chuyện của Maka."

"Mi muốn làm gì bé con của ta?"

Soul cau mày. "Đừng nói thế. Cô ấy không phải tài sản của ai cả." Thằng nhóc gầm gừ, như thú dữ bị kiềm hãm trong lồng hẹp. Có lẽ nếu chú nêu ý kiến với Tử Thần thì họ sẽ kiếm giúp chú một cái lồng cho cậu ta? "Tôi không ưa chú, và khi tôi nói vậy, ý tôi là tôi ghét chú xúc đất đổ đi," cái vẻ thoả mãn của thằng nhóc khiến chú cảm thấy cách diễn đạt đó — chắc là học được từ Maka — đã mở rộng vốn từ của nó đến một bến bờ mới. "Nhưng, vì tôi là một người đàn ông tuyệt vời, tôi nghĩ nên báo trước cho chú biết để chuẩn bị tinh thần."

"Thế cơ đấy? Chuyện gì mà phải chuẩn bị tinh thần?"

"Tôi sẽ kết hôn với con gái chú."

Spirit chớp mắt.

Hai người vẫn ở đây, trong văn phòng của chú, Mặt Trời vẫn cười cợt trên cao, kim giây của đồng hồ vẫn đều đặn tích tắc, nhưng hình như cả thế giới trước chú đã đóng băng cả. Tất nhiên là chú đã nghe nhầm rồi, vì Soul Eater đã biểu hiện rõ ràng, hơn cả rõ ràng là đằng khác, rằng nó không có ý đó với Maka yêu dấu của chú — điều duy nhất giúp chú yên giấc trong đêm, biết rằng một thằng con trai đang sống chung trong cùng một căn hộ với thiên thần bé bỏng của chú.

"Gì cơ?" Hy vọng giọng chú nghe bình tĩnh. Vì chú không bình tĩnh một tí nào.

"Thì, ý tôi là, không phải bây giờ," Soul nói, "vì tôi còn chưa ngỏ lời với cô ấy. Và cũng không hẳn là bọn tôi đang hẹn hò. Tôi chỉ muốn nói trước cho chú biết tôi sẽ lấy Maka — nếu, chú biết đấy, cô ấy đồng ý. Vì chú không có quyền quyết định ở đây. Tôi không định xin phép chú hay gì đâu, giờ không phải là những năm một ngàn tám trăm hồi ấy nữa, nhưng tôi cần phải thông báo cho chú. Tôi không có bao nhiêu cảm tình với chú, nhưng cứ thế mà rước con gái chú về thì thật không hay ho."

Spirit tựa lưng vào ghế, nặn ra một vẻ mặt thản nhiên. "Ai biết được con bé có đồng ý không?"

Soul nhún vai. "Ai biết đâu. Maka hoàn toàn có thể nói không nếu muốn. Tôi không nhất định phải lấy cô ấy. Nhưng tôi thật lòng muốn lấy cô ấy. Ngay khi có thể ngỏ lời, tôi sẽ ngỏ lời với tâm thế đó, nhưng chẳng có gì ràng buộc cô ấy phải nhận lời cả. Nếu cô ấy không muốn lấy tôi, cũng được thôi. Tôi chỉ thông báo trước cho chú biết vậy. Trời đất Tử thần ơi, nói vầy nghe cổ lỗ sĩ quá, nhưng cô ấy đâu có tự nhiên thành cái gì của tôi chỉ vì chuyện này hay bất cứ chuyện gì xảy ra, vì tôi không cho là Maka có thể thuộc về ai..." Soul tặc lưỡi, quay mặt đi. "Chuyện chính là chú cần phải biết. Vì chú không thể cản trở bọn tôi được - đấy là nếu cô ấy đồng ý."

Chú gần như không kiểm soát được giọng điệu của mình, buột ra, "Mi không thể ngỏ lời với con bé được."

"Tôi không thể á?" Soul lặp lại qua kẽ răng nghiến chặt. Đúng là trò dằn dỗi của trẻ con. "Bố già nghe cho rõ nhé, chú không kiểm soát tôi, và chú chắc chắn không kiểm soát Maka. Nếu tôi muốn ngỏ lời với cô ấy, tôi sẽ ngỏ lời."

"Mi cứ lải nhải 'nếu' Maka đồng ý. Theo ý ta thì có vẻ mi đã thò sẵn một chân ra ngoài cửa* rồi."

*one foot out the door: ý nói sẵn sàng thoái lui

"Chà, cũng may tôi không có hỏi ý chú." Soul ngồi phịch xuống ghế, chân gác chéo, đế giày dính bùn khiến Spirit khó chịu. Nhưng cậu ta giữ gìn giày dép ra sao là chuyện ngoài lề. "Tôi không định dồn ép cô ấy. Tôi sẽ chấp nhận bất kể câu trả lời của cô ấy là gì. Đàn ông đàng hoàng chẳng ai lại đi ép cưới cả." Cái nheo mắt của cậu ta có vẻ gì đó như là buộc tội.

"Mi nghĩ mi biết hết rồi à?" Lưỡi hái lớn tuổi hơn liếc xéo. "Còn chuyện kinh tế trong nhà? Còn con cái? Còn sự an toàn của con bé?"

Soul đảo mắt, "Về vấn đề thứ nhất, tôi đang làm công ăn lương dưới trướng của chính Thần Chết. Thứ hai, nếu cô ấy muốn có con, tới lúc đó chúng tôi sẽ bàn bạc, nhưng đó là về sau. Hiện tại cô ấy muốn tập trung vào sự nghiệp — mà chuyện này ai cũng có thể biết nếu như chịu nghe ngóng một chút. Cuối cùng, tôi có thể và luôn sẵn sàng che chắn cho cô ấy, và tôi có bằng chứng hẳn hoi."

Spirit nhăn nhó nhìn ngực Soul, nơi chú biết có một vết sẹo dài thật dài chạy chéo qua đến tận dưới bụng.

"Chú cứ làm như hôn nhân bằng cách nào đó sẽ thay đổi được cô ấy vậy. Mà có phải tôi định làm ngay đâu," Soul nhún vai, "Tôi mới hai mươi hai, ai lại muốn kết hôn sớm thế? Hơn nữa Maka vẫn đang mang tâm lý chém-cha-cái-chế-độ-gia-trưởng-khốn-kiếp-biến-phụ-nữ-thành-đồ-vật-thuộc-sở-hữu-của-chồng-mình, nên tất nhiên bây giờ tôi sẽ không hó hé dù chỉ một câu." Cậu ta tỏ vẻ rõ-thế-còn-gì, và khi Spirit nghĩ kỹ lại thì đúng là thế thật. "Đây là kế hoạch dài hạn, tầm mười năm chẳng hạn. Sống chung mãi mãi không cần chứng nhận của chính quyền cũng không thành vấn đề. Ý tôi là, theo một cách nào đó thì chế định thăm nom** đối với các cặp Chuyên gia-Vũ khí cũng tương tự như các cặp vợ chồng thôi." Hai chân Soul thôi không bắt chéo. "Ai biết được cô ấy có đồng ý không?"

**visitation rights: quyền thăm nom, chăm sóc con cái sau khi cặp vợ chồng ly hôn

Con bé sẽ đồng ý.

Spirit biết. Vì bất kể chú căm thù thằng lỏi con đã giằng mất con gái cưng ra khỏi vòng tay chú đến đâu, cậu chàng thực sự đối xử tốt với con bé. Soul luôn đảm bảo Maka chịu đi ngủ vào những ngày con bé làm việc quá sức, và tuy vẫn hay chọc ghẹo đùa cợt nó, nhưng cậu ta luôn giúp nó đi đúng hướng một cách đúng mực. Hai đứa cạnh tranh trên cùng một chiến trường, và Soul tôn trọng con bé hơn cả lòng ái mộ dành cho nó.

Chính Maka đã về nhà tuyên bố sẽ dọn tới sống cùng Soul, gói ghém đồ đạc ra đi không một chút do dự, và choàng tay ôm lấy cậu ta trên con mô tô kinh khủng đó, và...

Gần như không thể nghĩ về một trong hai đứa nó mà không nghĩ ngay đến đứa còn lại.

Khi Maka nhìn vào Soul, con bé nhìn thấy nhiều hơn là bề ngoài, và ngược lại, Soul hiểu nó có lẽ còn hơn người cha như chú.

Con bé sẽ đồng ý thôi.

Nhưng còn lâu chú mới nói cho thằng kia biết.

Thay vào đó, chú xua nó ra khỏi văn phòng, và ngay khi cánh cửa khép lại, chú bắt đầu lên kế hoạch làm sao để đối phó với thiệp mời đám cưới.

Soul Evans chết tiết. Thằng nhóc này đúng là ngầu thật.

T/N: Tôi muốn dịch "cool" từ đầu đến cuối là "ngầu", nhưng trong hầu hết trường hợp thì nó khiến câu cú cụt lủn, mà ngữ cảnh không cho phép tôi sử dụng tổ hợp "ngầu lòi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC