1.12. Đọc nhân vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc nhân vật

Đọc những tiểu thuyết và câu truyện khác để xem cách các nhân vật hiện lên là một bước cơ bản cho sự chuẩn bị của bạn.

Hãy đọc những khắc họa nhân vật này từ Burmese Days của George Orwell và Notes on a Scandal của Zoë Heller. Ghi lại ý kiến của bạn về cách khắc họa nhân vật của họ.

*Lời người dịch: Mình đã tìm bản dịch của những quyển tiểu thuyết này trên mạng nhưng không có, nên là mình ngồi tự dịch. Và cũng vì là tự dịch nên vẫn sẽ có chỗ sai sót hoặc khó hiểu, nếu phát hiện mong mọi người chỉ ra nhé. Nếu muốn đọc bản tiếng Anh hãy skip, nó sẽ ở ngay dưới phần dịch.

Có file PDF của những đoạn trích này bằng tiếng Anh, link ở phần comment và như trước, nếu không vào được link thì pm mình để nhận mail.



Thứ đầu tiên mà người ta chú ý ở Flory là một vết bớt đáng ghét hình lưỡi liềm kéo lê xuống má trái, từ mắt đến khóe miệng. Nhìn từ bên trái, khuôn mặt của anh ta trông có vẻ đau khổ, đáng ghét, trông vết bớt như một vết bầm tím - vì nó có màu xanh lam đậm. Anh ta khá ý thức về sự gớm ghiếc của nó. Và mọi lúc, khi anh ta đang không ở một mình, anh ta hay có những hành động bất thường - chuyển động liên tục mong người ta không thấy vết bớt của mình.

Orwell, G. ([1934] 1967), Burmese Days, Penguin: Harmondsworth, p. 14.


Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Sheba là vào một buổi sáng thứ Hai, đầu mùa đông năm 1996. Tôi đang đứng trong bãi đậu xe của Nhà thờ Thánh George, lúc đó tôi đang lấy sách ra khỏi cốp xe và cô ấy đi qua cổng bằng xe đạp – loại xe Butcher Boy kiểu cũ với một cái giỏ lớn ở phía trước. Tóc của cô ấy trông như mấy kiểu tóc rối bù đầy nghệ thuật: mấy lọn tóc ôm lấy hàm, và một cái gì đó trông như đũa xuyên qua búi tóc thô ráp ở phía sau. Đó là kiểu tóc của mấy nữ diễn viên khi họ đóng vai các cô bác sĩ gợi cảm. Tôi có thể nhớ lại chính xác những gì cô ấy đã mặc. Trang phục của Sheba khá phức tạp – chân váy ngắn với rất nhiều lớp xếp ly. Tôi biết cô ấy đang đi giày màu tím. Và chắc chắn có một chiếc váy dài, bởi vì tôi biết rằng nó có thể ảnh hưởng tới hình ảnh của cô ấy trên bục phát biểu. Khi cô ấy tháo đồ - với một tấm vải lanh, khá khó chịu, bỏ qua một chút - tôi thấy rằng chiếc váy được làm từ một loại vải mỏng. "Không thực" là từ tràn vào tâm trí tôi. Một người không thực, tôi nghĩ. Sau đó, tôi khóa xe và bỏ đi.

Sheba giới thiệu chính thức sau đó, cùng ngày, khi Ted Mawson, phó giám đốc, đưa cô ấy vào phòng giáo viên vào giờ nghỉ trưa để gặp gỡ và chào hỏi.

Tôi đang ngồi ở một góc xa khi Mawson dẫn Sheba vào, vì vậy tôi có thể theo dõi tiến trình chậm chạp đi quanh phòng của họ trong vài phút, trước khi tôi phải nặn ra một nụ cười thích hợp.

Tóc của Sheba rối hơn so với buổi sáng. Những sợi tóc lỏng lẻo đã chuyển sang thẳng đứng, mà đáng lẽ nó phải mượt và những sợi tóc mai mờ buổi sáng được buộc lên đã xổ ra, tạo thành hình lọn như điếu xì gà quanh đầu. Bây giờ tôi lại thấy cô ấy rất gầy. Khi cô cúi xuống bắt tay các nhân viên đang ngồi, thân hình cô gập lại một nửa như một tờ giấy.

"Giáo viên môn làm đồ gốm mới!" Ông Mawson gầm gừ nhưng vẫn giữ lịch sự lúc ông ta và Sheba cúi xuống chỗ Antonia Robinson, một trong những học sinh ưu tú, làm mấy người đang ồn ào phải im lặng. Sheba mỉm cười và vỗ nhẹ vào mái tóc của mình.

Đồ gốm. Tôi lặng lẽ lặp lại từ đó với chính mình. Nó quá hoàn hảo: tôi hình dung cô ấy, một cô gái mơ mộng sẵn sàng đứng vào chỗ để chân hai bên bánh sau, nặn những bình sữa có mùi vị lốm đốm.

Heller, Z. (2003) Notes on a Scandal, Penguin: London, pp. 11–13.

Start Writing Fiction

Extracts used in 'Reading characters'


George Orwell – Burmese Days

The first thing that one noticed in Flory was a hideous birthmark stretching in a ragged crescent down his left cheek, from the eye to the corner of the mouth. Seen from the left side his face had a bettered, woe-begone look, as though the birthmark had been a bruise – for it was a dark blue in colour. He was quite aware of its hideousness. And at all times, when he was not alone, there was a sidelongness about his movements, as he manoeuvred constantly to keep the birthmark out of sight.

Orwell, G. ([1934] 1967) Burmese Days, Penguin: Harmondsworth, p.14.



Zoë Heller – Notes on a scandal

The first time I ever saw Sheba was on a Monday morning, early in the winter term of 1996. I was standing in the St George's car park, getting books out of the back of my car when she came through the gates on a bicycle – an old-fashioned, butcher-boy model with a basket in the front. Her hair was arranged in one of those artfully dishevelled up-dos: a lot of stray tendrils framing her jay, and something like a chopstick piercing a rough bun at the back. It was the sort of hairstyle that film actresses wear when they're playing sexy lady doctors. I can't recall exactly what she had on. Sheba's outfits tend to be very complicated – lots of floaty layers. I know she was wearing purple shoes. And there was definitely a long skirt involved, because I remember thinking that it was in imminent danger of becoming entangled in her spokes. When she dismounted – with a lithe, rather irritating, little skip – I saw that the skirt was made of some diaphanous material. Fey was the word that swam into my mind. Fey person, I thought. Then I locked my car and walked away.

My formal introduction to Sheba took place later the same day when Ted Mawson, the deputy head, brought her into the staffroom at afternoon break for a 'meet and greet'.

I was off in a far corner when Mawson ushered Sheba in, so I was able to watch their slow progress around the room for several minutes, before having to mould my face into the appropriate smile.

Sheba's hair had become more chaotic since the morning. The loose tendrils had graduated to hanks and where it was meant to be smooth and pulled back, tiny,  fuzzy sprigs had reared up, creating a sort of corona around her scalp. She was a very think woman, I saw now. As she bent to shake the hands of seated staff members, her body seemed to fold in half at the waist like a piece of paper.

'Our new pottery teacher!' Mr Mawson was bellowing with his customary, chilling good spirits, as he and Sheba loomed over Antonia Robinson, one of our Eng Lit women. Sheba smiled and patted her hair.

Pottery. I repeated the word quietly to myself. It was too perfect: I pictured her, the dreamy maiden poised at her wheel, massaging tastefully mottled milk jugs into being.


Heller, Z. (2003) Notes on a Scandal, Penguin: London, pp. 11–13.


© The Open University


Lisa Walker

Orwell grounds us in the physical, then adds layers of personality, demeanour and actions on top of this. His character seems very much defined by their abnormality, a physical "hideousness". Orwell brings his character to life with the 3D description as he examines the face front different angles.

Heller's character is through the lens of the character narrating, so Sheba's persona is created from connotations with the bike, hair, outfit and profession. It paints a visual picture but leaves reader feeling some enigma, after all it reveals as much about the character describing as the focus of the description.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net