Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Hermione đi đến bàn Slytherin vào buổi sáng, cô bắt gặp ánh mắt của Riddle. Cô đã mong đợi sự xúc phạm cay nghiệt sẽ hướng vào mình nhưng đã mất cảnh giác khi  thấy Riddle nở một nụ cười rạng rỡ.

"Chào buổi sáng, Granger, cô ngủ ngon chứ?" 

Không chỉ Hermione bị sốc mà cả Malfoy cũng vậy, và cậu há hốc mồm khi thấy Tom Riddle đang thực sự mỉm cười. Nhưng Hermione chỉ mất một phút để nhận ra rằng Riddle đang chế nhạo yêu cầu của cô vào tối ngày hôm qua để hắn cười nhiều hơn. Hermione đảo mắt trong khi nở một nụ cười gượng gạo trên môi.

"Thật là hài hước đó, Riddle!" 

Hermione lúng túng đứng sau lưng hai chàng trai nói. Nếu bất kỳ ai khác ở vào vị trí của Riddle, Hermione sẽ đi đến kết luận rằng họ đang tán tỉnh cô ấy, tuy nhiên đây là Riddle.

"Malfoy, dịch sang để quý cô đây ngồi." 

Vì vậy, bây giờ hắn ta đang gọi cô ấy là 'một quý cô'? Mặc dù rõ ràng là không còn chỗ trống, nhưng Malfoy vẫn cố gắng di chuyển đủ để tạo ra một khoảng trống nhỏ giữa hai người họ. Thật không may, nó đủ lớn để Riddle ra hiệu cho Hermione ngồi xuống. Cô không biết Riddle định làm gì, nhưng dù sao cũng đành ngồi vào, vì cô không thể từ chối lời đề nghị. Đùi của họ đã chạm vào nhau, cô ấy đã chạm vào Riddle! Malfoy đã lúng túng di chuyển để tạo khoảng trống , trong khi Riddle dường như không gặp vấn đề gì với việc tiếp xúc.

"Vậy tôi phải đợi đến khi trời tối mới có thể hôn cô sao?"

Riddle thì thầm vào tai  Hermione, ghé sát vào đủ để cô cảm thấy hơi thở của hắn  đang phả vào cổ cô.

"Tôi nhớ mình đã nói rằng ý tưởng đó đã làm tôi rùng mình"

Hermione lẩm bẩm khi nhìn xuống, cô lấy thìa và dĩa trong khi hai tay đang run rẩy, má cô ửng đỏ.

"Tôi nhớ mình đã nói đừng xúc phạm tôi"

Riddle trả lời mặc dù tông giọng của hắn ta không thay đổi, nhưng sự đe dọa từ lần trước vẫn hiện rõ. Và Hermione đủ tinh ý để phát hiện ra sự đe dọa đó đang hướng tới mình.

Tom Riddle là một chàng trai kỳ lạ. Hắn có mái tóc màu nâu sẫm được cắt theo kiểu cổ điển dành cho nam giới  vào những năm 1940, nhưng hắn ta giữ cho mái tóc của mình gọn gàng hơn nhiều so với hầu hết các chàng trai khác, nó được giữ nếp một cách hoàn hảo. Da của hắn nhợt nhạt, nhưng không phải là dạng yếu ớt, nó sáng hơn màu da của Hermione. Nó dường như là một loại mị lực khiến hắn ta trở nên hấp dẫn trong mắt bạn khác giới, giống như một thiên thần sa ngã. Bàn tay hắn đang miết quanh mép đĩa, Hermione cảm thấy thôi thúc muốn lướt đầu ngón tay của mình lên làn da mát lạnh như đá cẩm thạch của hắn. Riddle có một đôi mắt rất đẹp giờ đã bị che khuất bởi hàng mi đen dày và cong. Đôi mắt của Riddle khiến Hermione liên tưởng đến biển vì nó rất sâu. Biển đẹp và chết chóc bởi vì bạn không thể biết nó sâu bao nhiêu, và có bao nhiêu những con quái vật ẩn bên trong nó,đang rập rờn xung quanh bạn. Nhưng Hermione biết chính xác những gì đang ẩn sâu bên trong Riddle.

Riddle tự hào về bản thân khi biết rằng ánh mắt bối rối lướt qua khuôn mặt của Hermione là vì hắn. Hắn tự hào về sự ửng hồng trên mặt và cổ của Hermione khi hắn đề cập đến việc hôn cô. Và hắn thích thú khi biết rằng mình đã lọt vào trong suy nghĩa cô. Hắn đột ngột đứng dậy, tay và chân khẽ chạm vào chân cô, nhanh chóng bước ra khỏi Đại sảnh sau khi trừng mắt nhìn Abraxas. Ánh sáng sắc  lẹm có nghĩa là sẽ có một cuộc họp tối nay.

Nó bắt đầu lúc 6 giờ và mọi người đều biết rằng họ phải có mặt chính xác vào lúc 6 giờ. Họ biết hình phạt nếu đến muộn. Riddle không coi ai trong số họ là bạn của mình, họ chỉ là những quân cờ, và người duy nhất mà Tom nghĩ là có thể có ích là Abraxas.

"Cuộc gặp gỡ này sẽ không lâu đâu. Black, qua đây. Ngay bây giờ!" 

Tom vừa nói vừa xoay cây đũa phép trên tay. Mọi người đều tròn mắt nhìn Black khi cậu ta sải bước về phía trước. Cậu tự tin bước đến bên Tom nhưng sự sợ hãi trong mắt thì lại không thể che giấu. Sợ hãi, điều mà Tom ghét nhất. Sợ hãi có nghĩa là yếu đuối.

"Tôi có thể làm gì để phục vụ ngài, thưa Chúa tể của tôi?" 

Black nói, đầu cúi xuống tôn trọng. Cậu ta đứng trước mặt Riddle, bàn tay bắt đầu run rẩy.

Riddle biết không ai trong số các chàng trai thích hắn ta, một số thậm chí còn ghét hắn và nếu có thể họ đã sớm loại bỏ hắn. Nhưng họ vô cùng sợ hãi, họ đều phải như vậy. Tất cả mọi người đều biết hậu quả của việc không tuân theo, và họ biết rằng họ sẽ không bao giờ thoát khỏi hắn ta. Nhưng tất cả đều dã nhầm khi bắt đầu đánh giá thấp sức mạnh của hắn
ta.

"Nott"

Riddle quay lại, Nott gần như sởn da gà khi nghe thấy tên cậu. ta. Nhịp tim của cậu ấy tăng lên khi những kí ức bị trừng phạt hiện lên trong đầu, xem xét bất kỳ sai lầm nào mà cậu ấy có thể mắc phải.

"V-vâng, thưa Ngài?"

Cậu ta lắp bắp.

"Các quy tắc, nếu ta nói sai, vui lòng nhắc lại cho ta. Không ai được biết đến buổi họp của chúng ta"

"Vâng, đó là quy tắc, thưa Chúa tể!"

Nott trả lời, cố gắng loại bỏ nỗi sợ hãi khỏi giọng nói của mình. Cậu ấy nhớ lại sai lầm của mình khi đó vào sáng nay.

Sáng nay Nott đã đến và nói với bạn mình rằng cậu ấy phải hủy bỏ kế hoạch của họ vào tối nay, vì cậu ấy phải đi họp. Đó là một sai lầm nhỏ. Nott thậm chí còn không đề cập đến tên của Riddle, cậu ấy đã không cung cấp bất kỳ thông tin nào về nó. Chắc chắn Riddle sẽ không trừng phạt cậu vì một điều gì đó quá tầm thường.

Nhưng hành động của Riddle đã đi ngược lại với suy nghĩ của Nott


"Black"

Riddle  quay lại đối mặt với cậu ta.

"Vâng thưa Chúa tể!"

Black có chút sợ hãi, hai bàn tay run run. Tất nhiên cậu ta biết rằng Riddle sẽ đối mặt với cậu ta một lần nữa nhưng cậu ta đã không hy vọng điều này.

"Ngươi có phải là bạn của Nott không?"

"Vâng, thưa Chúa tể"

"Crucio cậu ta."

"C-cái-cái gì?"

 Black lắp bắp, hy vọng mình đã nghe nhầm.

"Ta sẽ không lặp lại "

Giọng hắn lạnh lùng hướng ánh mắt tới chỗ Nott đang đứng.

Đôi mắt của Nott mở to, cầu xin Black bằng ánh mắt đừng làm điều đó, và đầu gối của cậu đang rung lên không thể kiểm soát được. Điều này không công bằng, điều này quá tàn nhẫn. Nhưng Black không còn lựa chọn khác hoặc là Nott hoặc chính là bản thân cậu ta phải chịu đau thương.
B

lack nhấc đũa phép lên và nhẩm thần chú từng chút từng chút hành hạ Nott.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net