15. Dư luận (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐺🐟

Theo sau tiếng cuồn cuộn của máy giặc, còn có tiếng nhỏ nước tí tách trên sân thượng, cuối cùng Tống Á Hiên đã phục bàn xong hai trận giải mùa xuân cuối cùng.

Có thêm sự giải thích chuyên nghiệp của bạn trai, tiến độ của cậu nhanh hơn không ít. Hài lòng khép máy tính lại, ngẩng đầu vừa nhìn thời gian đã thấy gần mười một giờ rưỡi rồi, cậu đứng dậy đi đến bên cạnh Lưu Diệu Văn đang nấu mì, có hơi uể oải dựa vào vai hắn lẩm bẩm, "Tối nay anh không về phải không?"

Đóng nắp lại, điều chỉnh nút điện từ thành lửa nhỏ, đặt đồ trong tay xuống rồi rửa tay, "Em có muốn anh về không?"

Tống Á Hiên đương nhiên không muốn, hai người cũng hơn một tuần không gặp rồi.

Nhưng trước giờ Tống Á Hiên là một người hiểu chuyện, "Tối nay mấy anh, không cần huấn luyện sao?"

"Không cần, trận đấu đầu tiên của tụi anh là tuần sau."

"Vậy em không muốn anh đi." Cậu ôm lấy Lưu Diệu Văn từ phía sau, chóp mũi dán sát vào gáy hắn, cẩn thận thưởng thức hương cúc non thoang thoảng đã nhung nhớ từ lâu, cảm giác quen thuộc lâu ngày không gặp bao trùm lấy toàn thân.

Lưu Diệu Văn cười nhẹ vì cậu bám dính, quay người ôm lấy thắt lưng cậu, "Xem thi đấu xong rồi?"

"Ừm." Đôi mắt trước giờ luôn trong veo của Tống Á Hiên đã hiện lên tia máu rõ rệt, tuy rằng đôi mắt màu hổ phách đang sáng ngời, nhưng Lưu Diệu Văn vẫn đau lòng vì những tia máu bắt mắt đó.

Tối nay bất kể ra sao cũng không cho Tống Á Hiên thức khuya nữa.

Mùi thơm của mì trứng xộc vào mũi, Lưu Diệu Văn vỗ nhẹ hông cậu, "Đi, ăn khuya."

Đêm này, hai người con trai mét tám ôm nhau ngủ trên chiếc giường không xem là rộng rãi của Tống Á Hiên, Tống Á Hiên gối đầu trên cánh tay Lưu Diệu Văn, còn chưa "tán tỉnh" đến mười phút đã được cảm giác an toàn của người bên gối đưa vào giấc mộng.

Lúc chìm sâu vào mộng, Lưu Diệu Văn còn đang cọ cọ ở xương quai xanh của cậu, phát hiện ra người trong lòng không còn tiếng lẩm bẩm mới dừng động tác lại, trên mặt là sự ôn nhu và yêu thương không che giấu được.

Đưa tay giúp cậu vén tóc mái vướng nơi mắt, lại không nhịn được chân thành hôn nhẹ vào vầng trán trắng trẻo đó, chắc chắn là mệt lắm rồi mới không thèm quan tâm bạn trai chình ình ở bên cạnh, mà lại nhắm mắt đi tìm Lưu Diệu Văn trong giấc mộng.

——————————

Sáng sớm hôm sau bị tiếng điện thoại làm ồn tình, thấy Lưu Diệu Văn chưa tỉnh giấc, Tống Á Hiên nhẹ chân nhẹ tay xuống giường ra ban công nghe máy.

"Alo? Chị Vi?"

"Á Hiên, tối nay em rảnh không?"

"À, tối nay có livestream."

"Livestream? Làm bình luận viên đó hả?"

"Khụ, vâng." Tống Á Hiên trong lòng khó tránh nghi ngờ rằng có phải chị Vi cũng nhìn thấy mấy lời bàn tán cười nhạo sau lưng mình hay không.

"Vậy làm sao giờ..." Chị Vi ở bên kia điện thoại do dự một lát, "Hay là vầy đi, chị nói với bên kia một tiếng giúp em đổi giờ, tại vì tối nay MC đã định sẵn sẽ phỏng vấn sau trận đấu xin nghỉ đột xuất, chị tìm em đến làm."

"Em.... em đều được ạ, chị sắp xếp đi." Dù sao cậu cũng chỉ là người làm thêm.

"Được, chiều nay đến sớm chuẩn bị trước nha, livestream tối nay chị đổi giúp em."

"Vâng."

Tối nay Tống Á Hiên không xuất hiện trong live như đã hẹn mà thế bằng người khác, bên Official cũng không đưa ra thông báo đổi giờ, người có tâm tư khó tránh sẽ dùng mấy chuyện này để viết bài.

Một blogger cá biệt của giới E-Sports đăng bài suy đoán có phải Tống Á Hiên sợ rồi, vì thế mắng mặt trong live của tối nay, quay người đi phỏng vấn sau trận đấu.

Người hâm mộ cố hết sức phủ định và làm sáng tỏ đều không có tác dụng gì lớn, dư luận trước giờ đều giỏi đổi trắng thay đen, bất kể đúng sai.

Tống Á Hiên không muốn nhìn trận chiến tranh luận này, thở dài bất lực vì bên Official không làm sáng tỏ việc cậu vắng mặt, chỉ bảo streamer thuyết minh của tối nay nói một câu cho qua. Cậu cũng không rõ staff bên Official quên mất hay là cố ý không nói để kéo nhiệt độ, chiêu trò trong đó Tống Á Hiên cũng lười đi đoán.

Cậu cũng không muốn tự mình lên tiếng làm sáng tỏ, phí thời gian sức lực bước vào vũng bùn mà tốn sức chẳng được gì.

Càng có người bôi đen Tống Á Hiên nói, cho rằng cậu là một MC nhỏ nhoi mà kéo giới E-Sports vào vòng fandom tầm thường, thật sự khiến Tống Á Hiên bất lực hết cách đành giữ im lặng. có khổ mà không nói được.

Thuyết minh của cậu được đổi đến trận tiếp theo trong cùng một buổi tối, cũng tức là nói cái đêm cậu thuyết minh trận sau, liên tục hai vòng đều do cậu thuyết minh.

Đây cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu, một đêm chỉ có mình cậu thuyết minh, không có người khác để so sánh, xem như chuyện tốt nhỉ? Nhưng một đêm thời gian dài như thế, năng lực của mình có chống đỡ nổi không, cậu cũng không chắc nữa.

Lưu Diệu Văn mấy hôm nay vẫn luôn có trận huấn luyện, thời gian đại khái đều là từ 3 giờ chiều đến 9 giờ tối, kết thúc trận huấn luyện còn ở bên Tống Á Hiên luyện tập đến gần 12 giờ, rồi thúc giục cậu đi ngủ.

Lưu Diệu Văn biết chuyện mình có thể làm chỉ có cùng cậu nói chuyện hoặc giải đáp vấn đề, nhưng điều này với Tống Á Hiên mà nói đã là cảm giác an toàn tuyệt đối nhất rồi.

Trên thực tế thì lúc Lưu Diệu Văn một mình xem thi đấu cũng khá yên tĩnh, mọi mạch suy nghĩ đều ở trong đầu, nhưng xem cùng Tống Á Hiên thì lại khác.

Cứ mỗi qua nửa phút thì đều nghe thấy tiếng của Lưu Diệu Văn từ trong tai nghe, Tống Á Hiên rất hưởng thụ, mỗi lần nói chuyện ghi chép vào sổ đều viết được nhiều hơn lúc tự mình xem video.

Hai ngày sau đó Lưu Diệu Văn cố tình khiến Tống Á Hiên chủ động nói ra, mình giữ chức khán giả kiên nhẫn, giúp cậu uốn nắn một vài sai sót nhỏ.

Theo ý kiến của Lưu Diệu Văn, hai tuần này Tống Á Hiên đã tiến bộ vô cùng lớn, có lẽ không thể so với thuyết minh chuyên nghiệp, nhưng đối phó với livestream thì sẽ không có vấn đề gì lớn.

Nói ra cũng trùng hợp, vào đêm Tống Á Hiên sắp xếp ca làm, bo3 trận đầu tiên chính là OR giao đấu YE, một bên là đội của bạn trai mình, một bên là đồng đội từng cùng đấu trận hữu nghị, trước khi livestream Tống Á Hiên thật sự cảm nhận được cảm giác thân thiết chết tiệt.

【Liên Minh Anh Hùng*Livestream thuyết minh hợp tác giữa Haiya & Official】

Hắng hắng giọng bắt đầu hành trình thuyết minh của đêm nay.

"Chào buổi tối tất cả mọi người, chào mừng đến với livestream thuyết minh hợp tác giữa Haiya & Official, tôi là streamer thuyết minh của đêm nay, Tống Á Hiên."

Ống kính quét một vòng các tuyển thủ, Lưu Diệu Văn dưới ống kính có hơi phúng phính, cậu nhớ rõ lúc mình sờ gương mặt đó vẫn sắc xảo từng nét mà, nhưng may là sức sống trẻ trung của  thiếu niên nên có trước ống kính thì vẫn còn đó, vẫn cảnh đẹp ý vui như thế.

Có lẽ là sau khi thấy Lưu Diệu Văn thì có thêm một phần thân thiết và sức mạnh, sự căng thẳng trên mặt mũi Tống Á Hiên cũng dịu đi không ít, đôi mắt sáng ngời sắc lửa, "Có thể nhìn thấy tinh thần trạng thái của tuyển thủ chúng ta đều khá tốt, chờ đợi mọi người đem đến trận đấu đặc sắc của tối nay."

Chưa bao lâu đã bước vào tiết mục chọn tướng.

"Tuyển thủ đầu tiên của OR đã chọn Ryze, thực ra hôm giải mùa xuân OR chỉ từng dùng tướng này trong một ván, vì ván đó Ryze đã đánh cho đối diện phát ngốc, dẫn đến trận sau đó Ryze vẫn luôn bị cấm không thể ra sân nữa."

Âm thanh còn chưa dứt YE ở đối diện đã nhanh chóng hiện lên hai tướng, "oh, họ chọn nhanh thật, lập tức khóa chặt Braum và Lissandra."

"Thực ra ở giải mùa xuân, Support của YE sẽ tương đối thiên về tướng giỏi đánh theo nhóm, lần này lại chọn một tướng giỏi bảo vệ như Braum, vậy..... có phải đường dưới của OR sẽ trực tiếp giành Xayah hay không đây?" Tống Á Hiên hơi nghiêng đầu suy đoán lựa chọn tướng của tuyển thủ tiếp theo.

"Ồ! Thật sự là Xayah?!" Thật sự bị Tống Á Hiên nói đúng rồi, vì Braum cộng Xayah rất dễ chơi, vì thế OR lựa chọn giành Xayah trước không cho đối thủ đạt được ý muốn, sau đó sẽ chọn Rakan - tướng phối tốt nhất với Xayah - để làm hỗ trợ."

【Đây là Tống Á Hiên?】

【Xayah thật kìa!】

【Con trai có triển vọng rồi!】

Tống Á Hiên không chú ý đến tin tức bình luận cho lắm, mà nhanh chóng suy nghĩ xem AD của YE sẽ chọn tướng gì để phối với Braum, "Không còn Xayah, OR trước đó còn cấm cả Varus, YE có thể lấy, Sivir nhỉ? Sivir tương đối hợp với Braum."

【Không thể chứ?】

【Sivir không dễ đánh Xayah】

【Lấy Bánh Xe Mẹ thì có có thể bị đè chết thôi】

(*) theo search thì Bánh Xe Mẹ có vẻ là biệt danh của tướng Sivir, ai rõ hơn thì cmt tui sửa nhé

"Đúng rồi, Sivir không dễ đánh Xayah, vậy thì..... À! Ashe sao? Hoặc là Kaisa đi! Kaisa khá ổn."

Qua vài giây, chiến đội YE khóa lấy Kaisa, không nghi ngờ gì, đây là sự khẳng định cực lớn dành cho Tống Á Hiên, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng gấp bội.

【Sivir không dễ đánh】

【VN hoặc Kaisa đều tạm được】

【Ồ hố! Kaisa thật kìa】

"Còn nhớ Kaisa của Tiểu Nguyên ở giải mùa xuân có trạng thái rất tốt, chiêu lớn đánh theo nhóm diệt được cả đội, quả thực đã để lại ấn tượng rất sâu cho tôi, xem thử hôm nay Kaisa của cậu ấy có thể lần nữa phát huy thao tác bắt mắt hay không."

Trong buổi livestream tối nay, một mình Tống Á Hiên thuyết minh ra ảo giác như có hai bình luận viên, miệng nhỏ liên tục nói đầu óc liên tục nhảy số, "Thế cục đã rất rõ ràng rồi, ván này OR đánh tiết tấu hậu kỳ, bây giờ mục đích của YE là phải dùng những tướng mạnh để nắm chắc điểm tiết tấu của tiền kỳ, cố gắng kết thúc thật nhanh trận đấu, nếu không hậu kỳ căn bản không thể đánh với OR."

(*) tiền kỳ là giai đoạn trước, hậu kỳ là giai đoạn sau

Thế mà giây sau OR chọn ra XinZhao đi rừng, còn có Zoe đi đường giữa, "Ê? Giành XinZhao hả? Vậy là vẫn có ý đánh tiền kỳ sao?"

"YE đã lấy Ornn, wow......." Tống Á Hiên mơ hồ nhíu mày, "Đội hình này của YE, năng lực đánh theo nhóm mạnh thật đó."

【Đinh Trình Hâm chơi Ornn lão làng rồi!】

【Đinh ca chơi Ornn rồi!!】

"Quả thật, đã rất lâu không thấy Ornn xuất hiện trong trường đấu rồi, lần này lên sàn có thể là thủ thuật gì mới đây. Ố? Jungle của YE đã chọn Nocturne."

Tống Á Hiên dựa vào lưng ghế nhàn hạ nói, "Vậy xem ra trận đấu này không đánh hậu kỳ, toàn bộ đều hợp lại ở tiền kỳ, sẽ rất đặc sắc nha~ Nhưng tôi cược OR sẽ thắng, tôi khá coi trọng đội hình của OR."

【Hahaha】

【Ornn cũng ra sân rồi, thế mà anh lại coi trọng OR?】

【Vì Mã ca chứ gì??】

【Con trai tôi quả nhiên là người hâm mộ của Mã Gia Kỳ】

Đây chẳng phải là nhảm nhí à? Cậu đương nhiên là vì tin tưởng bạn trai cậu rồi, "Mấy người xem thường Zoe linh hoạt của tôi à?"

【Hahaha】

【Đúng nha, Văn ca cũng Zoe lão làng, thao tác Zoe thành thục lắm luôn】

【Không phải Văn ca nên là anh trai xã hội linh hoạt sao?】

"Mọi người đợi đó đi, ván này đội hình hai bên đều vây ở đường giữa đường dưới để đánh, căn bản không có chuyện của TOP, vì thế đây cũng là nguyên nhân tôi coi trọng OR hơn."

"Được rồi, trận đấu bắt đầu rồi, chúng ta cùng xem thử biểu hiện của hai bên nào."

......

Trải qua cuộc chiến bền bỉ dài 4 tiếng đồng hồ, cuối cùng Tống Á Hiên cũng chạm đến kết thúc của trận đấu, uống cạn ly nước lọc giải khát thứ ba: "Vậy chúng ta lần nữa chúc mừng chiến đội  OR và LLI giành được thắng lợi của tối hôm nay, đồng thời cũng hy vọng chiến đội YE của chúng ta có thể cố lên, cố gắng tìm lại trạng thái của mình."

"Tối nay Văn ca của chúng ta ván thứ hai bo3 đã giành được Quadra Kill đặc sắc, cơ bản có thể liệt vào hạng 1 các thao tác đặc sắc của tuần này rồi." Ánh mắt trong trẻo chỉ cần vừa nhắc đến Lưu Diệu Văn thì sẽ không nhịn được cong thành vầng trăng khuyết, phỏng chừng đến bản thân cậu cũng không nhận ra ý cười của mình dịu dàng đến đâu.

【Văn ca của chúng ta?】

【Tống Tống không phải người hâm mộ của Mã ca nữa ư?】

【Mã không yêu nữa ư? Con trai tôi thay lòng rồi!!】

"Hehe, không có đâu, Mã ca tối nay cũng chơi rất hay, lẽ nào tôi không được làm người hâm mộ của hai người cùng lúc sao?"

【Toang rồi, con trai tôi thay lòng thật rồi】

【Người hâm mộ của Văn ca lại tăng thêm một vị streamer nổi tiếng rồi, thật sự không hổ là anh ấy】

【Văn ca yyds】

【Mã Gia Kỳ mới là xịn nhứt nha!!】

"Được rồi~ Thuyết minh của tối nay kết thúc tại đây, nhớ đến xem màn thuyết minh trận đấu hấp hẫn vào giờ này của ngày mai nha, tạm biệt mọi người."

Vác thân xác mệt lử tắm rửa một rận mới khiến bản thân thả lỏng hơn, nhìn khóe mắt rã rời trong gương, Tống Á Hiên bỗng nhiên cảm thấy sự cố gắng trong mười mấy ngày qua đều rất xứng đáng, ít nhất tối nay cậu không chỉ biết kinh ngạc liên mồm nói những từ thổi phồng như "Giỏi quá", cậu còn có thể phân tích trận chiến, nói đến sảng khoái thích thú, hóa ra làm bình luận viên là cảm giác như thế.......

Vừa ra khỏi phòng tắm thì nhận được cuộc gọi của Lưu Diệu Văn, "Streamer, ăn khuya không?"

"Hả?" Tống Á Hiên cúi đầu nhìn nhìn đồ ngủ sọc của mình, "Nhưng vị người hâm mộ này, tôi tắm rửa rồi."

"Streamer không đói hả?"

Ánh mắt nhỏ linh hoạt nhìn thời gian, mười một giờ rưỡi, "Đói."

"Đói thì mở cửa."

Nhanh nhạy nhìn về chiếc cửa ký túc màu xanh trắng, ngầm hiểu đi ra mở cửa, không khí ngột ngạt xộc đến từ hành lang trái ngược hẳn với sự mát mẻ trong phòng.

Người mình thích ở ngoài cửa đang xách một hộp gà rán chiên giòn không giấu nổi hương thươm chờ đợi sự đón tiếp của mình, "Streamer, giúp người hâm mộ xách đồ ăn chứ?"

Tống Á Hiên mới chẳng thèm xách túi gà rán đó, trêu ghẹo ôm lấy cổ Lưu Diệu Văn nhỏ giọng nói, "Streamer cảm thấy người hâm mộ thơm ngon hơn gà rán."

Khóe miệng sau khẩu trang của Lưu Diệu Văn hưng phấn cong lên, ôm lấy vòng eo mềm mại của cậu bước vào ký túc khóa cửa lại, "viên sữa ngọt" trông có vẻ tâm trạng rất tốt, hai tay đó thì đang làm xằng làm bậy trên eo mình, cực kỳ ngang tàng.

Tống Á Hiên đè Lưu Diệu Văn ở cánh cửa không cho hắn nhúc nhích, vừa tháo khẩu trang cho hắn đã không đợi được hôn lên mặt hắn một cái, "Người hâm mộ nửa đêm gõ cửa phòng streamer, việc này mà truyền ra ngoài không phải chuyện nhỏ đâu đó."

"Hmm? Người hâm mộ chỉ mong sao được trói cùng với streamer cho mọi người đều nhìn thấy." Lưu Diệu Văn đặt thức ăn xuống, thứ gì có thể thơm ngon bằng bảo bối trong tay chứ?

"Ba hoa." Tống Á Hiên nâng ngón trỏ vẽ theo đường hàm dưới sắc lạnh của hắn, nói, "Này, em nói anh nghe, tối nay em không có làm hỏng gì cả."

Lưu Diệu Văn rất hưởng thụ cái ôm lấy lòng của Tống Á Hiên, ôn nhu trả lời cậu, "Ừ, anh biết, anh có xem đoạn sau của live."

Cố ý dừng hai giây như đang nghiêm túc nhấn mạnh, "Biểu hiện của em rất tốt."

"Vẫn là phải cảm ơn anh, không có anh giúp thì em không tiến bộ được nhanh như thế."

Lưu Diệu Văn dùng ngón tay gảy sóng mũi cậu, "Cảm ơn anh làm gì, đều nhờ bản thân em, nếu không có cuốn sổ chi chít chữ đó thì cũng không thuận lợi như tối nay."

"Vậy được, nghe có vẻ hình như anh cũng chẳng có tác dụng gì hết." Tống Á Hiên vờ như nhàm chán nhận lấy túi gà rán muốn tiễn khách, "Anh trai giao hàng đưa hàng xong rồi thì mời về cho."

Lưu Diệu Văn sao có thể thuận theo ý cậu được?

Xoay người đè "Viên sữa ngọt" vào cánh cửa, nhéo nhẹ thịt mềm ở bên eo cậu, giành lấy gà rán bỏ xuống đất, "Streamer cảm ơn người hâm mộ thế này sao?"

"Vậy anh muốn gì đây? Là thế này sao, người hâm mộ." Sau lưng là cánh cửa ký túc xanh trắng lạnh buốt, vươn tay vòng lấy cổ Lưu Diệu Văn, hời hợt hôn nhẹ lên môi hắn, chóp mũi cọ nhẹ qua chóp mũi.

"Người hâm mộ cảm thấy vẫn chưa đủ."

Sự va chạm của tia lửa đèn điện đủ để châm lên ngọn lửa trong cơ thể, một tay chống bên đầu Tống Á Hiên, dùng đầu lưỡi nóng rực của mình tiến hành đánh chiếm bờ môi cậu, tay còn lại giữ lấy gáy ép cậu ngẩng mặt tiếp nhận sự nhiệt tình của mình.

Nụ hôn đang say đắm và kịch liệt, bàn tay chống bên đầu "viên sữa ngọt" vô tình chạm vào công tắc điện cạnh cửa, người trong lòng nhân lúc Lưu Diệu Văn mở mắt ngẩn người thì bật ra tiếng thở hổn hển mờ ám, "Ưm.... sao lại tắt đèn rồi?"

Bỏ đi, tắt đèn càng tốt.

Trong bóng tối bất tận, nụ hôn của Lưu Diệu Văn bớt đi vài phần dịu dàng mà trở nên công kích hơn, tuy rằng bóng tối lấy mất cảm giác an toàn ở thị giác, nhưng những giác quan khác lại khuếch đại vô hạn trong màn đêm, như có như không dây dưa xen lẫn với tiếng nước lọt vào màng nhĩ, sức lực ở đầu lưỡi khiến Tống Á Hiên thấy tê rần mất sức, bản thân dường như cát chảy của biển cát, chỉ dựa vào điểm tựa ở cổ cậu để miễn cưỡng chống đỡ được.

Tiếng thân mật đứt quãng, tiếng ghế bị di chuyển vang lên trong ký túc tối mịt, âm thanh cuốn sách mất trọng lực rơi xuống đất, tiếng ngộp ngộp khi bất cẩn đá trúng góc bàn, trong lúc hoảng loạn đè trúng tủ đồ phát ra tiếng cót két, sau cùng còn có âm thanh cả hai cùng ngã người xuống đệm giường.

Trong bóng tối, nhiệt độ trong không khí âm thầm dâng lên, khung cảnh bị màn đêm che phủ lộn xộn như có cơ bãi quét qua mà kẻ đầu têu của trận tai họa này giống một tên trộm chuyên nghiệp, như cá gặp nước trong bóng đêm, quấy nhiễu khiến Tống Á Hiên trở nên mơ hồ.

Bối rối muốn gạt đi lớp ngăn cách cuối cùng, Lưu Diệu Văn lại tóm lấy bàn tay đang lay động của cậu, giọng nói trầm thấp khàn khàn nỉ non bên tai cậu, "Tối mai em có phỏng vấn phải không?"

Trong màn đêm, Tống Á Hiên chớp mắt nhất thời không hiểu có ý gì, tâm trí bị người phía trên khiêu khích đến mơ hồ, đến giọng nói lúc trả lời cũng rất mềm mại: "Ừm~"

Lưu Diệu Văn im lặng vén lọn tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán cậu, hắn phát hiện Tống Á Hiên thật sự rất dễ toát mồ hôi.

Tay của Tống Á Hiên luồn vào giữa những sợi tóc của Lưu Diệu Văn, xoa nhẹ, "Sao dừng lại thế? Có phải anh không được không Lưu Diệu Văn?"

Lưu Diệu Văn "quen việc dễ làm" bật đèn ngủ ở đầu giường lên, giây sau hắn liền hối hận rồi. Người đang nằm trong đệm chăn đuôi mắt đỏ ửng, xương hàm dính một ít son đỏ, khóe mắt mơ hồ còn bám một giọt nước mắt, quần áo sớm đã không thấy tung tích, nhưng để lại không ít vết hằn, đều là nhờ mình cả.

Túm lấy ga giường vo thành nắm đám, lần nữa hít sâu một hơi mới nhìn về Tống Á Hiên, hôn đi giọt lệ ở khóe mắt, lại trân trọng hôn lên trán, giở trò nhéo cái má phúng phính của cậu, đôi mắt anh đào sắc bén và phong phú mang tính công kích chăm chú nhìn vào con ngươi cậu, "Anh đang lo cho em, anh sợ em không được."

Kỹ nghĩ về ý trong lời của hắn, Tống Á Hiên lờ mờ cảm thấy lạnh sống lưng, "Ha, vậy thì em phải cảm ơn vì sự chu đáo của anh rồi."

"Đừng khách sáo." Lưu Diệu Văn dịu dàng hôn nhẹ lên mí mắt cậu, ở đấy hơi hơi ửng hồng.

Với ánh đèn vàng mờ ảo, Tống Á Hiên chăm chú nhìn vào đôi mắt anh đào nóng rực đến mức muốn bén lửa của Lưu Diệu Văn, "Mắt của anh đẹp thật đó."

"Ừ, mắt anh đẹp hơn của em."

"Không biết xấu hổ, dậy đi em muốn ăn khuya."

——————————————

【Mắt của em thật đẹp, bên trong chứa mưa bóng mây, năm tháng, núi non, sông lớn, mây mù, hoa điểu.....】

【Nhưng mắt của anh càng đẹp hơn, vì trong mắt anh, có em.】

——Dư Quang Trung

🐺🐟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net