Page 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày này qua tháng nọ, mùa này qua buổi kia, hai người trải qua sóng gió những kỉ niệm vui buồn đắng cay có đủ để rồi nhận lại là một cuộc sống bình yên bên người mình thương. Người lớn người bé vẫn đi làm vẫn ở cùng một nhà vẫn cùng ba nuôi trải qua những tháng ngày êm đẹp vốn có. Mùa đông năm đó cả hai có nhau, dành cho nhau cái ôm ấm áp thay cho cái mở lời đồng ý làm nửa kia của cuộc đời mình. Cuối xuân đầu hè ta cưới rồi này. Một đám cưới chỉ có ba mẹ và đồng nghiệp của cả hai đến dự, một đám cưới nhẹ nhàng thơ mộng ở Đà Lạt. Cả hai đều bàn bạc chọn chỗ cưới lâu lắm rồi nhưng vì người lớn biết người bé không thích ồn ào tấp nập như không khí ở thủ đô này nên trong đầu loé lên hai chữ Đà Lạt rồi chọn. Một đám cưới kì lạ nhất trên đời thì phải, không phải các mâm cỗ đầy đủ thức ăn mặn, thanh đạm mà chỉ là những cái bánh ngọt cái kẹo cùng đồ uống do hai người tự làm, đặc biệt, chiếc bánh cưới cũng không đơn giản là màu trắng tinh khiết mà là màu đỏ tự nhiên của cherry, loại quả người bé thích ăn nhất cũng là chìa khoá để hai người có cơ hội gặp nhau. Điểm nhấn có lẽ là những khoảnh khắc bên nhau của hai người được ba nuôi chụp lại hay chính tay người lớn lưu lại. Bắt đầu buổi lễ, khách mời có lẽ sẽ khắc sâu vào trí nhớ mình đám cưới đầy tiếng cười này. Lúc bước ra bạn bé ngại đến đỏ cả mặt mày, đồng nghiệp của em lên tiếng đùa rằng

" Chưa gì mà Bình say quá " Mọi người được phen cười xỉu, còn người bị trêu thì ngại lắm đứng sau lưng bạn lớn thôi. Đến phần trao nhẫn không biết hai nhân vật chính  loay hoay cái gì mà chưa tìm được nhẫn cưới, thấy thế ba nuôi lại phải đứng ra đưa cho hai bạn cặp nhẫn ông vô tình thấy trong túi áo của mình. Đến phần trao nụ hôn, khách mời tưởng sẽ thấy màn chú rể hôn chú dâu nhưng với hai bạn này thì làm điều ngược lại, nhưng chỉ dám dừng lại ở bên má thôi. Cứ nghĩ đám cưới sẽ có rượu hả? Không đâu, là nước ép táo đấy, mọi người nghe không nhầm đâu. Lí do rất đơn giản vì bạn nhỏ nghĩ nó sẽ tốt cho sức khoẻ nên quyết định chọn nó. Ăn uống xong xuôi thì đến phần đi du lịch Đà Lạt và tấy nhiên đồng nghiệp của cả hai phải tự chi trả phí thức ăn còn chỗ ở thì có bạn lớn lo rồi. Đám cưới xong, cả hai xin hai bên gia đình được nhận con nuôi, là một bé trai kháu khỉnh trắng trẻo trông yêu vô cùng, bé còn rất ngoan và nghe lời hai bạn. Cứ thế một gia đình nho nhỉ đặc biệt lại mọc lên trong xã hội hiện đại này.

Có nhau là cảm thấy hạnh phúc lắm rồi, không cần thứ gì cầu kì, khoa trương chỉ cần là gia đình thì tấy cả đều rất trọn vẹn và yên bình.

- END -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC