Page 15
Ngày này qua tháng nọ, mùa này qua buổi kia, hai người trải qua sóng gió những kỉ niệm vui buồn đắng cay có đủ để rồi nhận lại là một cuộc sống bình yên bên người mình thương. Người lớn người bé vẫn đi làm vẫn ở cùng một nhà vẫn cùng ba nuôi trải qua những tháng ngày êm đẹp vốn có. Mùa đông năm đó cả hai có nhau, dành cho nhau cái ôm ấm áp thay cho cái mở lời đồng ý làm nửa kia của cuộc đời mình. Cuối xuân đầu hè ta cưới rồi này. Một đám cưới chỉ có ba mẹ và đồng nghiệp của cả hai đến dự, một đám cưới nhẹ nhàng thơ mộng ở Đà Lạt. Cả hai đều bàn bạc chọn chỗ cưới lâu lắm rồi nhưng vì người lớn biết người bé không thích ồn ào tấp nập như không khí ở thủ đô này nên trong đầu loé lên hai chữ Đà Lạt rồi chọn. Một đám cưới kì lạ nhất trên đời thì phải, không phải các mâm cỗ đầy đủ thức ăn mặn, thanh đạm mà chỉ là những cái bánh ngọt cái kẹo cùng đồ uống do hai người tự làm, đặc biệt, chiếc bánh cưới cũng không đơn giản là màu trắng tinh khiết mà là màu đỏ tự nhiên của cherry, loại quả người bé thích ăn nhất cũng là chìa khoá để hai người có cơ hội gặp nhau. Điểm nhấn có lẽ là những khoảnh khắc bên nhau của hai người được ba nuôi chụp lại hay chính tay người lớn lưu lại. Bắt đầu buổi lễ, khách mời có lẽ sẽ khắc sâu vào trí nhớ mình đám cưới đầy tiếng cười này. Lúc bước ra bạn bé ngại đến đỏ cả mặt mày, đồng nghiệp của em lên tiếng đùa rằng
Có nhau là cảm thấy hạnh phúc lắm rồi, không cần thứ gì cầu kì, khoa trương chỉ cần là gia đình thì tấy cả đều rất trọn vẹn và yên bình.
- END -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net