Hàn tổng: Vợ tui chiến tranh lạnh ở riêng rồi, phải làm sao đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01.

Trong một chuyến bay về nước, Cơ Phát quen Benny, hai người chuyện trò vui vẻ, Benny là một ông chủ cho thuê, mới đi du lịch nước ngoài về, đây là lần đầu trong đời anh ta ra ngoài du lịch.

Bước xuống máy bay, anh ta phóng khoáng mời Cơ Phát về nhà mình uống rượu, mà Cơ Phát, vốn luôn lạnh lùng hờ hững với sự đời, còn vui vẻ đồng ý, vứt hết hành lý cho trợ lý rồi đi theo người đàn ông xa lạ này luôn.

Hàn Diệp hay tin, sợ tới mức suýt móc điện thoại ra báo 110, nhưng gã bình tâm nghĩ lại, vợ gã có súng mà, chưa chắc Cơ Phát đã có chuyện gì, nhưng vợ gã đi theo thằng đàn ông khác, thì người có chuyện là gã đây này.

Gã túm trợ lý lại, hỏi hết đầu đuôi, xác định trợ lý chỉ biết thằng đàn ông đó tên Benny thôi, ôi Chúa ơi, Hàn Diệp sắp bùng nổ tại chỗ luôn rồi, nguyên cái thế giới này ít thì cũng có mấy trăm ngàn người tên Benny đó!

Ngay lúc gã đang lo sốt vó, cuối cùng Cơ Phát cũng gọi cho gã, “Hàn Diệp? Tôi xuống máy bay thì điện thoại hết pin tắt nguồn rồi, có chuyện gì không?”

Nghe cái giọng nhẹ tênh của vợ mình, Hàn Diệp ấm ức ghê lắm, "Mình đi đâu vậy? Trợ lý nói mình đi theo người khác rồi.”

"Gì mà đi theo người khác?” Cơ Phát nhíu mày, nói nghe như y đi ngoại tình không bằng, "Tôi đến chơi nhà bạn thôi, không phải bình thường lắm à?”

Cái vấn đề ở đây là, người bạn này của mình, tính trước tính sau gì cũng mới quen được mấy tiếng thôi mà mình đã theo người ta luôn rồi, thân làm chồng không sốt ruột sao được?

Nếu cái này là ngoại tình ấy, gã chắc chắn luôn, với cái tính đam mê chạy theo kích thích của vợ mình, thì có thể làm ra cái trò hoang đường này đó!

Cơ Phát không thèm quan tâm mấy cái tâm tư vòng vo Tam Quốc của gã, giờ y đang nằm trên chiếc sô pha cũ trong nhà Benny, bưng ly rượu tây rởm, lúc uống lúc không, rượu chưa say mà người đã tự say, y biếng nhác bảo: "Tôi uống tí rượu, định ở lại chơi một đêm, tối nay không về đâu.” Nói dứt câu, Cơ Phát cúp điện thoại luôn

Trong chớp mắt, Hàn Diệp như sét đánh ngang tai, đến khi tỉnh hồn lại, gã chộp ngay cái áo khoác tây trang, lao vèo ra khỏi văn phòng, khuôn mặt trợ lý đứng ngoài cửa ngơ ngác ngỡ ngàng, “Hàn tổng, mười phút nữa…… Họp.” Thấy CEO mình đã đi mất bóng, trợ lý biết chắc là trong nhà Hàn tổng có biến nữa rồi, quẹt giao diện iPad thông báo hủy cuộc họp.

Tất cả những người đang high trong cái căn nhà thuê cũ mèm này đều bị Hàn Diệp, lái xe vèo vèo tới đây, làm tụt hứng, làm ơn giùm, có ai lái siêu xe tới cái chỗ mà đậu bánh xe cũng không vừa này để kiếm vợ không?

Hàn Diệp lần theo định vị điện thoại Cơ Phát, khi tới cái chỗ với gã mà nói thì không khác gì chốn khỉ ho cò gáy, gã càng dám chắc là vợ mình bị người ta dụ mất rồi, mà lúc gã đập cửa bịch bịch bịch, một người đàn ông mặc áo đen, hơi gầy ra mở cửa, gã thấy cách bày biện ngổn ngang và đám người ăn mặc khác nhau tụ tập bên trong, gã đứng hình tại chỗ.

"Chào anh, cho hỏi anh tìm ai vậy?” Người đàn ông ra mở cửa lên tiếng trước.

"Tôi tìm……Benny.” Hàn Diệp lia mắt tìm Cơ Phát khắp nơi, người đàn ông nọ ngớ ra, "Tôi là Benny đây, bạn thân mến.” Anh ta chớp mắt, rồi cười cười, "Chắc anh là Hàn tiên sinh nhỉ, Phát có nhắc về anh, anh là anh nhà của cậu ấy.”

“Một anh nhà là ông lớn, mặc tây trang sang trọng và đi giày da, tới cái nhà thuê này!” Trong đám đông, có người cao giọng cười nói, "Ôi trời ơi, có ai sẽ ăn mặc như thế đến nhà thuê chơi không?”

"Tôi nghĩ anh ta chính là người điên hơn cả Cơ Phát trong party hôm nay đấy.”

Trong tràng cười này, Hàn Diệp hơi bối rối, thậm chí sắc mặt gã còn hơi tệ, lúc này gã mới thấy VK đỡ Cơ Phát ra khỏi cái nhà vệ sinh nhỏ xíu, chật chội. Rõ là y say mất rồi, cái áo sơ mi sặc sỡ hở toang, không ngại ngần khoe hết ngực và cơ bụng, cái cà vạt lỏng lỏng lẻo lẻo trên cổ nhăn như miếng giẻ, quần tây bị đứt một khuy, kẹt giữa vòng eo thon và cặp mông cong vút, khiến người ta muốn nhào tới tụt nó xuống hẳn, mái tóc dài bị vò rối, hai má đỏ au vì say rượu, nhìn người khác bằng đôi mắt xinh đẹp phủ kín màn sương mơ màng.

Cả đời Hàn Diệp chưa bao giờ được thấy bộ dạng này của Cơ Phát, gã siết chặt nắm đấm, biểu lộ nỗi nghi ngờ rằng VK có lôi vợ gã vào cái nhà vệ sinh bẩn thỉu để mê gian không. Gã sải bước qua đó, VK thấy vậy cũng thả tay ra ngay, Cơ Phát đã say chếnh choáng, thuận thế ngã vào lòng cái người đang bước lại gần, Hàn Diệp đỡ y, không quan tâm gì nữa, lấy áo khoác đắp kín người y.

“Hàn tổng, tôi chưa có làm gì hết, Cơ tổng uống say nên gọi tôi qua đón thôi.” VK giơ hai tay lên chứng tỏ sự trong sạch của mình, Hàn Diệp nâng mắt, lạnh lùng liếc xéo, Cơ Phát quen nhiều người vậy đó, đã có chồng là gã rồi, thì còn gọi tên này qua đón làm gì?

“Hàn Diệp?” Cơ Phát ngơ ngác cúi xuống nhìn cái áo khoác đắp trên người mình, “Anh tới chi vậy?”

“Anh qua đón mình.” Hàn Diệp ăn cú lườm của vợ, thấy tủi thân lắm, Cơ Phát định nói gì đó, tự dưng cổ họng lại gờn gợn khó chịu, y dúi cái áo khoác đang đắp trên người vào tay Hàn Diệp, rồi chui vào nhà vệ sinh, ôm cái bồn cầu tạm coi như sạch sẽ mà nôn thốc nôn tháo, Hàn Diệp đứng ngoài chỉ biết lo lắng suông, Benny qua làm chứng cho VK, “Phát uống nhiều quá, chắc cậu ấy không quen rượu ở đây, anh này cũng mới đến đây thôi.” Nói xong, anh ta quay đầu, kề sát vào tai VK, "Tôi biết anh, ngôi sao lớn.” Rồi nhún vai, “May mắn là rõ ràng những người khác không nhận ra anh.”

VK nháy mắt trêu ghẹo Benny, “Xem ra tôi vẫn chưa đủ hot, cũng xem như là một cái may mắn nhỉ?”

Benny nghe vậy liền cười, "Tất nhiên là không rồi, bọn họ đến bản thân mình là ai còn không nhận ra nữa kìa.”

Nghe câu này Hàn Diệp mới phát hiện trong party không chỉ có những tên say xỉn, hút thuốc, thậm chí còn tụ trong góc hút cần. Trời ơi, sao vợ gã lại đến chỗ này chứ? Gã lại bùng ý muốn móc điện thoại ra gọi 110. Cơ Phát hoãn lại một tí, lấy nước Benny đưa để súc miệng sạch sẽ, y nhìn Hàn Diệp, ánh mắt lành lạnh, “Đi thôi, về nhà.”

“…… À ờ.” Hàn Diệp mà gặp Cơ Phát là ngoan cực kỳ, đưa áo khoác cho y đắp thêm, Cơ Phát bước qua, vỗ vai Benny, kề sát tai anh ta, ngó ngó VK, có chút ý vị, “Sao nào, hợp gu bồ đúng không.”

Benny cũng kề sát y, "Ngôi sao lớn cỡ này, tôi xin được cảm ơn anh đây.”

Cơ Phát mỉm cười, đấm ngực anh ta, lấy một xấp tiền trong túi, tính toán đong đo, đếm vài tờ rồi nhét vào túi Benny, "Cưa đôi tiền xe, tiền năm bình rượu, không thiếu xu nào.” Y cười, vỗ túi tiền Benny, xách cái áo khoác của Hàn Diệp quẳng lên vai, thở dài đầy tiếc nuối, “Độc thân tốt biết bao.”

Benny đếm tiền, còn cười trêu một câu: "Chồng mấy người còn ở đây này.”

Nhắc tới Hàn Diệp là nét mặt Cơ Phát lạnh hẳn, Hàn Diệp nhíu mày, gã không ngờ Cơ Phát có đem tiền mặt theo, còn tính rành rọt số tiền trả cho ông chủ nhà thuê, người tổ chức party, gã không thích không khí ở đây, thường nghe thấy tiếng mấy người đang high ở trong góc nói bậy nói bạ một cách điên khùng. Gã túm cổ tay Cơ Phát, không nói không rằng, ra khỏi cái nhà thuê hỗn tạp đó.

* Benny là nhân vật Hạn đóng trong vở Rent hồi tốt nghiệp

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net