Bước 1: Xác định mục tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Binh pháp tôn tử có câu, "Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng", muốn trợ giúp chuyện luyến ái của một người, trước tiên phải hiểu rõ đối tượng của y, từ sở thích, tính cách cho tới các mối quan hệ xã hội mới có thể từng bước từng bước trở thành quân sư đáng tin cậy."

---

"Đội trưởng, đây là sách gì vậy?" Lô Hãn Văn tò mò nhìn quyển sách được đặt trên bàn hội nghị, bìa ngoài phấn hồng rực rỡ, phía trên còn in một dòng chữ vàng lấp lánh uốn lượn – "AO luyến ái cứu tinh – Thiên tính chính là điểm mạnh", lời dẫn bên trong được đóng khung in đậm đến chói mắt: "Vạn ngàn AO cảm động, đã tác hợp hơn trăm đôi tình lữ còn đang mơ hồ. Tác giả - Nữ thần tình yêu tái thế."

Này là cái quỷ gì vậy??? Từ tên sách tới tác giả đều mang phong vị thô tục không chấp nhận được, lời đề lại còn viết lung ta lung tung không ra làm sao, vị tác giả này coi mình là minh tinh điện ảnh hay sao, còn tự tin đề cử như thể đề cử một tác phẩm đạt Oscar như vậy? Chỉ là một quyển sách bé xíu viết về chuyện luyến ái, làm sao có thể khiến cho nhân loại cảm động cơ chứ? Còn chưa hết, ngay từ tiêu đề đã cho thấy một sự thật rõ ràng, tác giả này nghiêm trọng coi thường BETA, nàng có biết BETA chiếm hơn 80% trong quần chúng, là đại đa số trong xã hội hay không? Cho dù BETA không phát tin tức tố hấp dẫn bạn tình cũng không tồn tại kì mẫn cảm, nhưng không có nghĩa là BETA không có người yêu hay đường tình của BETA nào cũng dễ dàng nhàm chán không đáng nhắc tới!!! Hơn nữa, quan trọng nhất là, một quyển sách như vậy tuyệt đối không nên xuất hiện ở trong Lam Vũ, các tuyển thủ Lam Vũ thuần khiết đáng yêu nên ngoan ngoãn cũng nữ thần Vinh Quang bàn luận luyến ái mới đúng, không cần thêm một nữ thần tình yêu linh tinh gì đó đến đây nháo loạn. Sau đó nữ thần Vinh Quang sẽ nói, nàng chắc chắn không để tà môn ngoại đạo xấu xa nhơ bẩn trên đời động tới các tuyển thủ của nàng a a a a a!!!!!

Thân là một BETA kiêm tuyển thủ thuần khiết trong sáng, Trịnh Hiên vừa liếc mắt nhìn thấy quyển sách trong tâm đã nổ ra ngàn vạn lời thổ tào.

"Không phải sẽ hảo hảo hỗ trợ Thiếu Thiên sao? Cùng tới học tập một chút, anh đã quan sát một thời gian rồi, quyển sách này nhiều tuần liên tiếp đứng đầu trên bàng xếp hạng sách dành cho AO, tuyệt đối sẽ không có sai lầm." Dụ Văn Châu vừa trả lời vừa thuận tay lật mấy trang sách, Lô Hãn Văn nghe hắn nói vậy cũng hứng thú tiến đến cùng xem.

Được rồi Đội trưởng, tôi sẽ không hỏi sao anh lại cất công đi xem mấy thứ vớ vẩn kiểu như bảng xếp hạng sách dành cho AO, nhưng sao khi anh nói hỗ trợ Hoàng thiếu mà trên mặt lại bày ra biểu tình như chuẩn bị xem kịch vui vậy? Trịnh Hiên đau khổ nhắm mắt đánh đuổi biểu tình thần bí ban nãy mình vừa tận mắt chứng kiến ra khỏi đầu.

Hơn nữa, anh còn bảo Tiểu Lô cùng xem loại sách này? Tiểu Lô là vị thành niên, vị - thành – niên đó được không? Đến cùng là Đội trưởng đang suy nghĩ cái gì vậy, thật TMD khó hiểu mà, quả nhiên không hổ danh là một trong tứ đại tâm tạng, không không, là một trong "Tứ đại chiến thuật sư".

"Ôi, áp lực như núi." Trịnh Hiên gục xuống bàn thở ra một hơi, trong lòng vì mình mà thắp nến.

Cũng không thể trách Đội trưởng được, ai bảo Kiếm Thánh của bọn họ xưa nay chưa từng để lộ ra nửa điểm yếu nhược cần người dựa dẫm của OMEGA đây? Muốn tìm đối tượng cho y, nói thì dễ nhưng làm thì khó, suy cho cùng ALPHA đều là loài sinh vật có tự tôn và kiêu ngạo ngất trời, ai có thể chấp nhận bạn lữ của mình lại là một OMEGA khí tràng mạnh mẽ không thua gì bản thân đây? Nhân duyên của Hoàng Thiếu Thiên xác thực rất hảo, bất kể ai trong liên minh cũng đều có mối quan hệ tốt đẹp với y, nhưng chuyện này cũng phát sinh ra một vấn đề khác, y đối xử với người nào cũng nhiệt tình như nhau, làm sao biết y thực sự có thích ai không để mà hỗ trợ?

Thực ra Trịnh Hiên có thể hiểu được vì sao Dụ Văn Châu quyết định xuống tay từ Diệp Tu, đơn giản là với một OMEGA như Hoàng Thiếu Thiên, xứng đáng làm bạn lữ của y chỉ có thể là một ALPHA ưu tú trong ưu tú, có thể giúp y tình nguyện không cố chấp dùng thuốc ức chế mà tự mình trải qua mẫn cảm kì. Quét mắt khắp liên minh, người có khả năng ấy cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ngoại trừ Dụ Văn Châu chính là các ALPHA trong "Ngũ thánh" – Hàn Văn Thanh, Vương Kiệt Hi và Diệp Tu. Trong đó, đối tượng tốt nhất để lựa chọn, hiển nhiên chính là Diệp Tu rồi.

Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải người trong cuộc, làm sao biết chính xác chính chủ suy nghĩ thế nào? Trịnh Hiên trong lòng thắp nhang cầu khấn, tốt nhất đừng chọn sai người, nếu không sau này thiệt thòi chính là Hoàng thiếu.

Tất cả các thành viên Lam Vũ đều theo lệnh của Đội trưởng mà tập hợp đầy đủ ở phòng họp chiến đội, đương nhiên là trừ vị đội phó kia. Khi Trịnh Hiên còn đang bày ra vẻ mặt mộng bức, Dụ Văn Châu đột nhiên đóng quyển sách trên tay lại, nghiêm túc nói với mọi người: "Anh có một nhiệm vụ cho tất cả chúng ta, hi vọng mọi người đều hảo hảo phối hợp."

Khi Dụ Văn Châu nói câu ấy, khóe môi hắn hơi cong lên thành nụ cười đầy ý vị, Trịnh Hiên xin giơ tay thề với trời, mỗi khi nhìn thấy nụ cười ấy của Dụ Văn Châu, nếu không muốn bị chỉnh thảm tốt nhất nên cẩn trọng một chút, đừng chọc vị Đội trưởng tư văn ưu nhã này phật ý.

Việc Dụ Văn Châu muốn bọn họ làm kì thực rất đơn gian, chính là tìm một chút tư liệu liên quan tới Diệp Tu, ít nhất mỗi người phải có thông tin nào đó báo cáo lại, càng nhiều càng tốt, một tuần sau sẽ tập hợp lại bàn luận tiếp, sau đó nhân cơ hội nào đó nói cho Hoàng Thiếu Thiên nghe.

Một tuần thời gian trôi đi rất nhanh, chẳng mấy chốc mọi người đã lần nữa cùng nhau ngồi ở phòng họp, vị trí Đội phó vẫn như cũ trống không.

Bầu không khí có điểm nghiêm túc ngưng trọng, Dụ Văn Châu nhìn qua một lượt tư liệu trong tay mọi người, hài lòng mỉm cười: "A Hiên, cậu tới trước."

Người đầu tiên bị điểm tên chính là tuyển thủ cùng xuất đạo mùa giải thứ tư với hắn và Hoàng Thiếu Thiên.

"Ây, tôi... tôi biết Diệp Tu có một em trai sinh đôi, cũng là một ALPHA."

"Ừm, rất tốt. Cảnh Hi?"

"Em tra được Diệp Thu trước đây là sinh viên Đại học B, hiện tại đang là Tổng tài Diệp thị, thân trị phi thường cao, lương hàng năm hơn một trăm triệu."

"A Viễn?"

"Diệp Thu có nếp sống rất tốt, không hút thuốc không uống rượu không háo sắc không trăng hoa, trong cuộc sống lên được phòng khách xuống được phòng bếp, chính là một ALPHA gia giáo điển hình."

"A Hiểu thì sao?"

"Diệp Thu thông thạo bảy thứ tiếng, yêu thích đọc sách, thưởng trà và cưỡi ngựa, hơn nữa cầm kì thi họa mọi mặt tinh thông, từ nhỏ đã đạt được vô số giải thưởng lớn nhỏ."

"Còn Hãn Văn, em tra được cái gì?"

"Em cảm thấy không đúng lắm, nhưng mà Diệp tổng vóc dáng rất tốt, vai rộng eo thon vận Âu phục rất đẹp, hơn nữa lại chăm chỉ luyện tập thể thao, cơ bụng sáu khối tỉ lệ chuẩn của chuẩn."

"Xem ra Diệp Thu là một đối tượng rất tốt nha." Dụ Văn Châu sau khi nghe xong liền tổng kết lại, bắt đầu nâng cằm trầm tư, hình như đang tính toán kế hoạch gì đó.

Mới là lạ!!! Trịnh Hiên tinh ý biết bao nhiêu, ngay từ đầu đã phát hiện ra có điểm không đúng, rốt cuộc là các người muốn hợp tác Hoàng thiếu với Diệp Thần hay em trai Diệp Thần đây??? Mà lại nói, Hãn Văn em từ đâu học ra mấy từ miêu tả đó vậy? Anh đã nói là không nên cùng Đới Nghiên Kì xem tiểu thuyết lung tung rồi, lần này là cái gì vậy? Bá đạo tổng tài cưng chiều kiều thê kiêu ngạo???

Nhìn tất cả đồng đội đều hưng phấn châu đầu ghé tai bàn luận, Trịnh Hiên rốt cuộc không nói ra được, đành nuốt lại tất cả tâm tư của mình vào trong, uể oải chống tay xuống bàn quyết định ngủ một chút.

Chờ tới khi hắn tỉnh lại, mọi người đã tính đến kế hoạch cùng nhau tới thành phố B một chuyến. Tuần sau là trận đấu của Lam Vũ tại sân khách Vi Thảo, Dụ Văn Châu quyết định nhân cơ hộ này thay Hoàng Thiếu Thiên hẹn gặp Diệp Thu, ngay cả lịch trình đi đâu làm gì cũng được lên rất hảo rồi. Trịnh Hiên trong lòng thở dài, cũng chỉ nói ra được một câu áp lực như núi.

Việc di chuyển giữa các thành phố trong mùa giải thi đấu là chuyện thường tình, chỉ lần trận đấu lần này lại rơi đúng thời điểm kì mẫn cảm của Hoàng Thiếu Thiên. Kì thực Hoàng Thiếu Thiên chưa từng nói với bất kì ai bản thân phải trải qua kì mẫn cảm như thế nào, cũng chưa bao giờ ở trước mặt bọn họ để lộ ra một điểm thất thố nào. Trịnh Hiên thân là BETA sẽ không cảm nhận được tin tức tố của Hoàng Thiếu Thiên, mà y bình thường cũng không giống những OMEGA khác, thế nên Trịnh Hiên cho đến giờ vẫn không tưởng tượng được hình dung kì mẫn cảm tới như hồng thủy mãnh thú là có ý gì. Chẳng qua lần thi đấu này có điểm không đúng, sáng nay thời điểm Trịnh Hiên nhìn thấy Hoàng Thiếu Thiên từ đội thất đi ra, khóe mắt đỏ bừng, mím môi không nói lời nào, hắn có chút không dám lên tiếng gọi làm phiền y.

Hoàng Thiếu Thiên vừa lên máy bay liền chọn vị trí ngồi cạnh Trịnh Hiên, không giống những lần khác đặc biệt cùng Dụ Văn Châu tách ra. Máy bay vừa cất cánh, y đã nghiêng người dựa vào vai Tống Hiểu nhắm mắt thiếp đi, suốt cả quãng đường di chuyển Lam Vũ chiến đội yên tĩnh lạ thường, ngoài trừ Dụ Văn Châu, mọi người đều có điểm không quen.

Tuy lần này thi đấu là ở sân khách, thế nhưng các đội viên đã sớm quen thuộc với hoàn cảnh này, thích ứng rất nhanh. Buổi tối, Trịnh Hiên đi tìm Hoàng Thiếu Thiên cùng ăn bữa khuya, chẳng qua là bị từ chối, Hoàng Thiếu Thiên lúc ấy còn đang uống thuốc ức chế. Nhìn va li hành lí mở rộng trên bàn cũng bày đầy thuốc là thuốc, không hiểu sao nhớ tới trước đây từng nghe các OMEGA nói chuyện với nhau về tác dụng phụ của thuốc ức chế trong kì mẫn cảm, hắn nhìn Hoàng Thiếu Thiên so với bình thường an tĩnh hơn mấy phần, đột nhiên cảm thấy thực ra mình không hiểu gì về y cả.

Nếu như có thể tìm được một người toàn tâm toàn ý với Kiếm Thánh nhà hắn để y sau này không cần phải sử dụng thuốc ức chế, không cần chịu đựng khổ sở mỗi khi đến mẫn cảm kì, như vậy thật tốt.

Giá mà thật sự có người như vậy, đó đúng là kết quả tốt nhất.

Trong trận đấu này, Lam Vũ bại trước Vi Thảo, bởi vì Hoàng Thiếu Thiên tâm thái không tốt lắm, Lam Vũ không đạt được trạng thái tốt nhất, cuối cùng lấy kết quả 3:7 mà hòa bình kết thúc.

Lam Vũ cùng Vi Thảo bắt tay sau trận đấu, Dụ Văn Châu thay mặt chiến đội trả lời một số vấn đề của phóng viên, sau đó cùng Trịnh Hiên lôi kéo Hoàng Thiếu Thiên rời đi từ cửa sau hội trường. Hai người đều nhất trí không cho Hoàng Thiếu Thiên biết bọn họ đang đi đâu, chỉ qua loa nói là muốn đi ăn một bữa cơm. Hoàng Thiếu Thiên cũng không hỏi nhiều, chỉ bày ra vẻ mặt không để ý lắm, thế mà Trịnh Hiên trong lòng căng thẳng tới mức có cảm giác như đang lừa gạt con gái đi ra mắt gia trưởng nhà người ta. Lạy Chúa trên cao, sự xuất hiện lần này của hắn chỉ là tránh một O hai A ở cùng một chỗ xảy ra chuyện gì bất trắc mà thôi!!!

Tới nơi, phục vụ viên cửa hàng dẫn ba người tới một gian phòng đã được đặt trước, Hoàng Thiếu Thiên vừa thấy người đang chờ sẵn không khỏi kinh ngạc: "Lão Diệp? Sao anh lại ở đây? Anh tới xem tôi... chúng tôi thi đấu? Sau không nói trước với tôi? Nếu biết anh sẽ tới tôi sẽ đến... ách, sẽ đến dẫn anh đi dạo một vòng nha."

Y vừa vào phòng liền lải nhải không ngừng, Trịnh Hiên dù sao cũng không có năng lực kinh người như Dụ Văn Châu, không cản nổi bản tính thoại lao của y, đành nhắm mắt làm ngơ đem chờ Dụ Văn Châu hảo hảo xử lí.

"Thiếu Thiên, vị này là em trai song sinh của Diệp Thần, Tổng giám đốc Diệp thị Diệp Thu." Dụ Văn Châu giới thiệu với Hoàng Thiếu Thiên một chút, sau đó nhã nhặn bước tới chào hỏi hàn huyên với Diệp Thu, lưu lại Hoàng Thiếu Thiên ở phía sau tự lẩm bẩm gì đó một mình.

Trò chuyện quá một chung trà, bốn người cùng ngồi xuống dùng bữa, Trịnh Hiên tự giác chọn vị trí cạnh Dụ Văn Châu để Diệp Thu và Hoàng Thiếu Thiên có cơ hội ngồi cùng nhau. Vì Diệp Thu đến sớm hơn nên hắn đã lên trước thực đơn, hiện tại chỉ cần gọi phục vụ bưng đồ ra, tất cả đều là những món Hoàng Thiếu Thiên yêu thích. Hơn nữa Diệp Thu cũng rất có phong độ lịch thiệp ưu mĩ, từ đầu đến cuối cùng Hoàng Thiếu Thiên duy trì khoảng cách thích hợp, vừa không quá xa cách lạnh nhạt cũng không có tứ chi tiếp xúc khiến người ta thấy phản cảm, không nhanh không chậm giới thiệu từng món, thỉnh thoảng còn giúp y rót trà gắp đồ, cực kì tỉ mỉ chu đáo. Hoàng Thiếu Thiên cũng không bài xích Diệp Thu chăm sóc mình, duy trì nụ cười thân thiện, trò chuyện với hắn cũng rất hợp ý, xem chừng hai người thực vui vẻ.

Dụ Văn Châu tựa hồ đối với một màn trước mắt này rất hài lòng, nhưng Trịnh Hiên vẫn có cảm giác có điểm không đúng. Hắn thỉnh thoảng phiêu mắt về phía Hoàng Thiếu Thiên, y một lần lại một lần cúi đầu nhìn điện thoại di động, Diệp Thu gắp đồ cho y cũng chỉ qua loa nói một câu cảm tạ, ngoài ra không có bất kì cảm xúc nào khác. Trịnh Hiên rốt cuộc phát hiện ra, Hoàng Thiếu Thiên đối Diệp Thu quá khách khí, trực tiếp coi hắn là bằng hữu bình thường, mà hiện tại chú ý của y cũng không đặt trên vị Diệp tổng ưu tú này.

Vốn là dung nhan ủ rũ nhìn điện thoại, không biết vì có chuyện gì mà y một nhiên nhoẻn miệng cười tới phong xuân ấm áp, sau đó bắt đầu triển khai tốc độ tay kinh người mà gõ chữ trên điện thoại, cũng không biết là đang trò chuyện với ai mà tâm trạng tốt như vậy.

"Hoàng thiếu, trước đây cậu từng tới thành phố B sao?"

Diệp Thu trong lúc rót trà cho y thuận tiện hỏi một câu, chẳng qua không nghe lại được đáp án từ Hoàng Thiếu Thiên. Y ban nãy còn vui vẻ như vậy, lúc này lại ngẩn người cúi mặt nhìn điện thoại, một chữ cũng không lên tiếng, Dụ Văn Châu thấy tình huống có điểm không ổn, liền thay y đỡ lời một hai câu. Cơm tối cũng ăn không sai biệt lắm, hắn nhắc Trịnh Hiên đưa Hoàng Thiếu Thiên về trước, sau đó lấy lí do Hoàng Thiếu Thiên vừa thi đấu xong hiện tại có điểm mệt mỏi, lần này xin phép cáo từ trước. Diệp Thu cũng rất sảng khoái gật đầu, thậm chí còn nhắc nhở Dụ Văn Châu mau đưa y về nghỉ ngơi, đồng thời hẹn lần sau nếu Lam Vũ tới thành phố B sẽ cùng dùng bữa tiếp.

Sắc mặt Hoàng Thiếu Thiên rất không tốt, Trịnh Hiên đưa y về khách sạn cũng không biết làm sao, rốt cuộc đổ cho mẫn cảm kì.

Chỉ một buổi chiều không đụng tới điện thoại, tới tối khi Trịnh Hiên mở QQ lên liền bị một trận hoảng hồn: Hơn năm trăm tin nhắn chưa đọc, group chat của tuyển thủ nhà nghề bị nổ tung tới lộn xộn thành một đoàn bởi một bài viết trên mạng với tiêu đề "Đấu Thần cùng Thương Vương đàm luận luyến ái", bên dưới còn rất nhiều lí lẽ thể hiện nghi vấn của chủ bài viết.

Diệp Tu, ALPHA độc thân của liên minh, nam nhân đệ nhất Vinh Quang.

Chu Trạch Khải, OMEGA độc thân của liên minh, khuôn mặt đại diện của Vinh Quang.

Điều đáng nói ở đây là, cả hai chính chủ đều rất tâm đầu ý hợp, cùng không xuất hiện hay lên tiếng bất kì điều gì về chuyện này.

Rất tốt, cô A quả O định cùng nhau phát cẩu lương cho liên minh hay sao?

Scandal của Diệp Tu và Chu Trạch Khải tuy khiến cả liên minh lẫn fan hâm mộ sôi trào nhưng cũng không tồn tại được lâu. Dù sao tuyển thủ chuyên nghiệp cũng đều đã quen với việc fan dựa vào một số câu nói hay vài hình ảnh tùy ý mà tự biên tự diễn thành cả ngàn kịch bản, có điều hai nhân vật lần này bị đưa lên YY quá sức kinh bạo, ai nấy đều nhân cơ hội mà trào phúng một hồi. Quan trọng hơn nữa hai vị đại thần kia vốn không thường xuất hiện trong diễn đàn tuyển thủ, lần này từ đầu tới cuối cũng không thấy mặt đâu, xem ra không hề có ý định giải thích, mà Luân Hồi chiến đội cũng bày tỏ "Không can thiệp vào chuyện luyến ái của đội viên" khiến nhiều người càng thêm nghi hoặc, không khỏi ồn ào suy đoán thực giả một trận.


_ End Bước 1 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net