Chap 3: Đã lâu không nói chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay ngày 25/5 sinh nhật tròn 17 tuổi của Thiên Thu tôi đây. Hiện tại tôi đang nằm dài sau hiên nhà, ăn bánh, uống nước trái cây và không khí thật nóng nực. Trong nhà chỉ có hai bà cháu (ba mẹ tôi đã ra đi sau 1 vụ hỏa hoạn thương tâm - thật sự không thể nhớ ra khuôn mặt của họ như nào nữa vì lúc đó tôi còn rất nhỏ, ảnh của họ cũng đã bị thiêu rụi cùng với căn nhà). Bà tôi đã già đi nhiều theo năm tháng và hiện đang nghỉ trong nhà. Cái thời tiết này thật chẳng muốn đi đâu cả! Nóng quá điiiiiii... Mọi người biết không? Nhà bà tôi gần sát nhà Thiếu Phong cách nhau có đúng mảnh vườn, vậy mà có tin được không chứ? Đã 7 năm trời kể từ ngày tôi cứu cậu ta, không một lần cậu ta bước sang bên này dù là nửa bước và đây chính là vị trí "địa lợi "nhất của nhà bà tôi có thể nhìn được thẳng vào phòng của Thiếu Phong. Mà cũng lạ thật! Bàn học của cậu ta kê ngay cửa kính. Đã 7 năm, 7 năm ròng tôi nằm đây phục cậu ta vậy mà cậu ta không thèm đánh mắt sang dù chỉ một cái. Thật chỉ muốn dùng một mồi lửa thiêu rụi nhà của cậu ta mà!!! Nhưng không được! Nhà bà tôi ngay bên sợ bén lửa sẽ to chuyện! Thôi tốt nhất là nên "án binh bất động ".

Hôm nay ngày 25/5 sinh nhật 17 tuổi của Thiên Thu và cũng như mọi ngày nghỉ khác, cậu ta nằm ở hiên sau nhà- nơi mà tôi có thể nhìn cậu ấy bất kì lúc nào. Thật chẳng hiểu sao cậu ấy lại nằm ở đó chăm chăm nhìn về phía tôi. Đã 7 năm kể từ ngày tôi yêu cầu cậu ấy tránh xa tôi. Nhưng sao cậu ấy lại làm theo chứ? Đó chỉ là lời nói trong lúc bực tức, không đáng quan tâm nhưng tại sao? Tôi muốn đứng trước mặt cậu ấy nói với cậu ấy rằng hãy thân thiết như trước nhưng tại sao lại không thể? Chẳng lẽ do bản tính sĩ diện của đàn ông??? Trời... cậu ta lại lăn ra ngủ rồi! Bây giờ mình có thể tha hồ nhìn cậu ấy mà không bị phát hiện. Mình điên thật rồi, sao phải ngồi đây nhìn ngắm cậu ta mỗi ngày chứ ? Thật điên khùng...

Thứ hai

Oáp! Một ngày nóng nực lại tới! Mình sống sao đây! Thôi cố gắng, sắp nghỉ hè rồi tha hồ ở nhà ăn dưa hấu bà trồng, xem phim, đọc truyện đi chơi trên núi với bọn Mỹ Lệ.... Aaaaaa nghĩ đến đã thấy vui rồi! - sáng sớm thay vì mở mắt thì Thiên Thu lại mở mồm trước thật là "giang sơn dễ đổi bản tính khó dời " -ư mmm mấy giờ rồi nhỉ (vươn vai). Hả? 7 giờ rồi! Trời ơi chết tôi rồi...... Thiên Thu cuồng cuồng nhảy khỏi giường chuẩn bị đi học - bà ơi tại sao không gọi con dậy! Giày đâu rồi? Ơ mũ chỗ nào vậy? Cặp cặp cặp ,chết thật quên chưa chải tóc _thưa bà con đi học -Thiên Thu tay sách nách mang chạy ra cổng

Hả sao trời tối thui thế này? Nhà ai cũng tối thui! Ựa trời ơi quên mất đồng hồ của mình bị chết....hầy làm mình thót tim -Thiên Thu vỗ đầu than thở.

Thật ra sáng hôm nào Thiên Thu cũng rình ở cổng đợi Thiếu Phong rời khỏi nhà là sẽ giả vờ đi ngang qua rồi lại tỏ ra vẻ mặt ngạc nhiên về sự trùng hợp nhân tạo này

Mới có 5 giờ, mình phải đợi bao lâu đây! Hay đi ngủ nhỉ? Mà không được nếu ngủ có khi lại ngủ quên! Không được... Không được!

Và y như lời nói của cô nàng, kèm theo phần quà đầu tuần đầy hấp dẫn là xách nước tưới cây vào buổi chiều

Cho chừa cái tội đi học muộn! Này, tớ nghĩ có khi cậu lại tạo ra 1 truyền thống độc đáo cho nhà trường :truyền thống đi học muộn đấy nhỉ! Há há há

Chẳng cần nhìn mặt, nghe cái ngữ điệu châm chọc người khác biết ngay là tên Mã Tuấn đáng ghét rồi

Xin lỗi cuộc đời đi nhá! Hôm nay tôi dậy hơi bị sớm đó nha! 5 giờ đã dậy rồi đó, chẳng qua... chẳng qua....

Chẳng qua cầu muốn giữ gìn truyền thống tốt đẹp của mình nên thôi lại đi ngủ đúng không? Tớ nói có sai đâu! - Mã Tuấn chặn họng Thiên Thu

Cái tên này... chết đi

Cú hất thần lực của Thiên Thu khiến tên Mã Tuấn ướt nhẹp như chuột lột

Hahaha! Này thì có sai đâu! Muốn nữa không? -Thiên Thu dơ cái xô lên trước mặt Mã Tuấn

Hắn không những bực tức mà còn trêu lại -Nếu là người tớ thích thì bao nhiêu xô nữa cũng không vừa

Đồ điên! -Thiên Thu vẫy tay ra hiệu đuổi hắn đi - đi đi trước khi quá muộn!

OK man! Tí tớ sẽ quay lại -Mã Tuấn quay đi không quên vuốt tóc một cái để cố tỏ ra ngầu lòi- Mỹ Lệ rủ nhóm mình đi ăn thịt nướng đấy! Nhớ đợi đây tí bọn mình cùng đi

Bọn mình? Nổi cả da gà -Thiên Thu rùng mình

Thì 3 người chả là bọn mình - Mã Tuấn dừng lại hướng về phía Thiên Thu

(chẳng lẽ là Thiếu Phong? Chắc không phải cậu ta đâu! Mọi lần rủ 5 lần 7 lượt mà có bao giờ đi đâu!!!)

Bảo Lôi Vũ nhanh lên nhé! Nghe tiếng lòng réo gọi tên thịt nướng là đã không chịu nổi rồi

Lôi Vũ đi cùng Mỹ Lệ trước rồi! Tớ, cậu và Thiếu Phong cùng đi đến đó!

(trời chẳng lẽ sáng nay mình quên không đánh răng? không mình đánh tận 2 lần cơ mà! Híc)

Xì xì -Thiên Thu đuổi Mã Tuấn như đuổi gà

30' sau

Oooa... Mỹ Lệ thật giàu có! nếu cậu mà là con trai chắc tớ đã gả cho cậu rồi! Nhìn xem này bao nhiêu là thịt, ăn vỡ bụng có khi cũng không hết - Thiên Thu sáng mắt khi thấy đồ ăn

Vậy còn tớ vất đi đâu? Mã Tuấn uỷ khuất

Cậu á? Xi chuồng cánh OK?

Cậu... Cậu.. - Mã Tuấn thở hắt ra.

Thôi ăn đi bữa này tớ với Lôi Vũ khao các cậu cứ ăn cật lực nha! -Mỹ Lệ lên tiếng

Ưm - Thiên Thu gật lia lịa, tay không ngừng gắp thịt vào mồm

Thật chả có ai trên đời này giống Thiên Thu nhà tớ! Cậu ấy chính là có 1 không 2 - Mã Tuấn bắn như súng liên thanh - tính cách cởi mở, thoải mái... rất hợp với mẫu người lí tưởng của tớ

Phụt.... Trời ơi xin lỗi Thiếu Phong... xin lỗi... tớ không cố... ý - Thiên Thu rối rít xin lỗi (mồm lại nhanh hơn não rồi)

Không sao, các cậu cứ ăn đi, tớ về trước - Thiếu Phong vừa nói vừa trộm nhìn sắc mặt đờ đẫn của Thiên Thu

(cái gì thế này 7 năm qua không một lần nói chuyện vậy mà bây giờ... không! Đây là thời cơ thích hợp phải bắt lấy mới được, dù gì cậu ta cũng mở lời rồi mà) -Thiên Thu nghĩ ngợi lung tung không để ý Thiếu Phong đã đi gần đến cửa

A! Mình cũng vừa nhớ ra là có việc ở nhà cần làm, mình về trước đây! - Thiên Thu với lấy cái túi không quên nhét vài miếng thịt nướng thơm lừng vào miệng -Hẹn mai gặp lại -Thiên Thu vội chạy ra cửa

Trên đường

Chóp chép... Chóp chép - Thiên Thu đi theo sau Thiếu Phong vừa đi vừa tiêu thụ nốt mấy miếng thịt nướng trong miệng - Ực...nuốt hết luôn! Ơ... ơ... ơ...(chết thật nghẹn... nghẹn rồi) ơ... ơ.. iếu... ong.. ơ -Thiên Thu quỵ xuống khó thở, tay với về phía Thiếu Phong

Cậu sao vậy? - Thiếu Phong nghe thấy tiếng ngã quỵ đằng sau liền quay lại bắt gặp khuôn mặt tím tái của Thiên Thu

Ơ... ơ - Thiên Thu chỉ vào cổ họng

Cậu nghẹn rồi, mau uống nước đi -Thiếu Phong vội lấy chai nước uống dở trong túi ra đưa cho Thiên Thu

Thiên Thu chụp lấy như chụp vàng uống ừng ực, trong khi đó Thiếu Phong vỗ lưng xuôi nghẹn

Hà... Suýt toi! Cảm ơn cậu nha! - Thiên Thu thở phào nhẹ nhõm rồi quay sang Thiếu Phong tươi cười cảm ơn

Ừ về thôi! Tớ với cậu cùng về -Thiếu Phong nói từng từ một, mặt hơi ủng hồng

Ưm

Haizz! Hôm nay là một ngày dài thật dài nhưng thành quả thu được không tệ. OK, tạm ổn! Với tiến độ này xem chừng mùa hè năm nay sẽ vui lắm đây! Bộ 5 siêu đẳng sẽ tái xuất giang hồ một lần nữa -một tương lai tươi sáng đang chờ đón chúng ta - Thiên Thu nằm trên giường suy nghĩ mông lung rồi chìm vào giấc ngủ
_Một ngày đẹp trời trôi qua _

_CHẤM _

SẼ CỐ GẮNG HẾT SỨC ♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net