[oneshort][Junseobver]Điều ước từ một ngàn con hạt giấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Lollipop
Viết bởi : Cao vuong
Tên gốc : 1000 con hạt giấy
Lảm nhảm : đây là fic đầu mk viết mong mn đọc cho nhận xét nhé . Đừng gạch đá quá em sợ . Fic có sad , có pink , bla bla ...
Đọc thôi
.........................................................
Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn... Câu nói này có thật sự đúng không ?
................................
Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng cậu sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Cậu rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi Junhuyng rằng rồi nỗi đau cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
Junhuyng đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình và đặt tên là Beauty . Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người anh yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
..................................................................................................

1000 con hạt giấy giờ em còn giữ không hả seobie , anh nhớ em ..... Một ý nghĩ bâng quơ xuất hiện trong đầu anh . Lúc đó cũng là một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, Junhuyng tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Anh nhận ngay ra đó là cha mẹ của Yang Yoseob . Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con họ chối từ đã làm được điều đó.
Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nào đó .... . Anh Vội vàng bước ra khỏi xe và bất giác đuổi theo họ. Và bất ngờ anh đã gặp lại người anh yêu nhất trên đời , vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm mà cậu từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh. Nhưng đây không phải điều anh mong muốn ... Tại sao vậy , tại sao em lại ngốc vậy seobie . Junhuyng cứ thế mà gào khóc , khóc nhiều lắm , nước mắt chảy ra mà lòng đau thắt lại . < tò mò nơi mà Junhuyng đến là đâu hk nèk? , au bật mí nhé , đọc xong đừng quá shock nha > . Nơi mà anh đi theo cặp vợ chồng kia là một nghĩa trang .và người với nụ cười đằm thắm ấy không ai khác là Seobie . < au :đọc tới đây chắc mn cng hỉu rồi ha :(((( > . vẫn nụ cười ấy trên tấm di ảnh nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng và cạnh bên là món quà anh tặng năm xưa (1000 con hạt giấy ) . Đến lúc này anh mới biết một sự thật cậu đã không hề đi Paris. Yoseob đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Cậu đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và cậu không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình.
..................................................................................
Trở về 2 năm về trước , lúc yoseob đang nằm trên giường bệnh trong thể trạng rất yếu . Yoseob mở mắt dậy khều ba và mẹ ra và nói chuyện :
- Umma , appa à ! Seobie biết là seobie không thể chữa hết căn bệnh này . Mai mốt con mà có đi xa thì 2 người nhớ để hủ hạt giấy này bên seobie nhé ! Con sẽ ở đó và cầu nguyện một điều ước từ hạt giấy , seob...seobie có thể ... < tới đây giọng cậu nghẹn lại nước mắt tràn ra đầm đìa bên gối > có thể ..có thể thấy được Hyungie của con với nụ cười đẹp nhất chứ không phải bây giờ .
Appa umma tới đây đã hiểu và hứa với Yoseob . Còn cậu sau khi vừa nói , vưaf khóc thì thuốc cũng đã ngấm và cậu chìm vào giấc ngủ.
2 tháng trôi qua và hôm nay , ngày mà tử thần gọi tên cậu . Đã cướp seobie xa khỏi cuộc sống này . Cậu hôm nay đẹp lắm mặt một bộ vest trắng , trên cổ thắt một cái nơ đen , mắt nhắm môi nở một nụ cười rất tươi . Một ngày cuối đông , một thiên thần tên Yang Yoseob đã ra đi .....
Tự bạch : Yang Yoseob
Tuổi : 27
Ra đi vì bệnh : ung thư máu
............................................................................
Trở lại Junhuyng đã khóc , nhưng người ấy cũng chẳng trở lại . Good bye baby , goodbye . Junhuyng cứ ôm hủ hạc và khóc dưới trời mưa , lạnh lẽo . Hôm nay là giỗ seobie đúng vào cuối đông . Seobie à ... Hôm nay lạnh quá , mọi thứ đều màu trắng , màu mà e thích này . Em vui chứ ? Riêng anh cảm thấy cô đơn quá em à ! Junhuyng nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng nghe mà sót xa . Một ý nghĩ chợt loé lên , anh đứng dậy bộ đồ ướt sũng , cầm hủ hạc lên nói nhỏ
Seobie à .... Em đang nhìn anh phải không , em có cô đơn không , anh đến với em nhé ? Chúng ta hãy yêu nhau ở thế giới khác nhé . Anh yêu em Seobie à .
Nói xong anh xông thẳng ra ngoài một chiếc xe tải đang đi tới tông thẳng vào anh . Anh đau đớn nhưng cảm thấy vui trong lòng , tay ôm hạc giấy , máu đỏ tươi cứ thế mà tuông ra . Appa umma yoseob thấy vậy liền đưa anh vào cấp cứu nhưng bác sĩ đã lắc đầu . Thêm một thiên thần nữa ra đi rồi anh à , cầu mong hai tụi nó gập nhau , hãy yêu nhau thật nhiều nhé con yêu của mẹ , <mẹ yoseob nói vs chồng mình và nhớ đến đứa con nhỏ yêu quý của mình >
............................................................................
Còn về phần Junhuyng và Yoseob , ông tử thần đẹp trai < Doo Joon nhà ta đó > đã cho họ gập lại nhau , trên tay còn cầm cây kẹo rồi mặt khó hiểu nói
Ta giao cậu ấy về cho cậu đấy , người yêu cậu quậy quá ta chịu không nổi luôn . Mà hỏi chút nha Keo trần gian ngon à nha < mặt cười biểu cảm > bữa nào 2 người chỉ ta lên đó nhân tiện bắt người sẵn mua ăn thử lun heng !!!! < ấy dà đô ơi là đô , đường đường là thần chết mà lại ăn kẹo , mất hình tượng oppa quá em sorry nha >
Hai người không nhịn được cười rồi nói : ok ok lần sau kẹo sẽ còn ngon hơn cái lần này !!!!!
Dẹp ông thần chết này qua một bên đi . < Đô : ê đang cao trào cho ta xuất hiện tí nữa ik . Au : thôi oppa gây rối người ta , gấy rối luôn câu chuyện cảm động của e rồi . Bữa khác em sẽ nói về anh nhìu hơn nha goodbye . Đô : ê ê ê ... Ta .... >
Seobie à ! Em ở đây với anh rồi , anh nhớ em lắm . Em cũng vậy nè . Vậy chúng ta quyết định cùng nhau đi tới bất cứ đâu nhé . Anh hứa đi theo em suốt đời . < đô mặt giận dữ nhìn nói : không cho ta xuất hiện ta vẫn xuất hiện , ở cõi chết mà làm như sướng lắm vậy . Au : thôi thôi mà ... >
Junhuyng đặt lên bờ môi nhỏ , thơm nồng của Yoseob một nụ hôn dài và sâu . Ngốk à yêu e lắm luôn !!!!!!
Điều ước đã thành sự thật và họ đã tìm thấy nhau ở một nơi rất xa . Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại. 1000 ngàn con hạt giấy đã cho ta một hạnh phúc vô cùng lớn .
- end -
P/s : ấy da đây là fic đầu của mk . Mn đọc cho nhận xét nhé . Phần đầu mk edit , phần sau au tự viết đó . Anh Đô nhà ta quậy quá phải k hi hi tại thấy buồn quá nên mk cho nó vuôi lên đó mn thấy seo . Đừng gạch đá quá nhé ! Mk sợ lém , đừng đọc chùa nhé . Được mai mốt mk viết nưax nha , ủng hộ và cho nhận xét thật lòng nhé . Lollipop
Fic đầu nên ngắn ngắn z nhé !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net