khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng trong lành với những hạt sương mai còn động lại trên chiếc lá, ánh nắng chiếu gọi qua từng tảng cây xuyên qua ô cửa sổ nhỏ vào phòng. Có một con người đang ngủ say xưa tròn mộng đẹp còn chưa muốn thức chính là nó trần bảo Đình thì bỗng đâu vang lên tiếng kêu lớn ồn ào tên nó, người dám phá giấc ngủ của nó không ai khác đó chính là con bạn thân của nó tên nguyễn bảo thy...

Thy chạy thẳng lên phòng của nó không thèm gõ cửa mà lấy chạy đạp cửa tông thẳng vào trong dùng hết binh khí của một con người nhỏ nhắn chiều cao 3 mét bẻ đôi của mình la lớn tên nó.....Trần bảo như Đình cậu có chịu dậy hay không hay đợi mình nén xác cậu ra ngoài đường hả..??Nó sợ xanh mặt mài tức tốc ngồi dậy không dám chậm một giây nào vì sợ cái người vừa mới phát ra âm thanh đó làm thật....nó tức tốc chạy vào nhà vệ sinh làm vscn chưa được 3 phút thì nó xuất hiện với dáng vẻ đẹp không thể chê vào đâu được tóc dài được chảy chuốt và được buộc cao gọn gàng khuôn mặt trái son hồng hào chân mài lá liễu mắt bồ câu mũi thì cao vuốt cùng với dáng cao chuẩn người mẫu nhìn nó bây giờ không khác tiên giáng trần làm cho cô nàng tiểu thy nhà ta ngây ngất dù đã chơi chung với nhau từ bé đến lớn nhưng chưa bao giờ không khỏi trầm trồ ngắm nhìn mê say như thế...trong lòng ngực của tiểu thy có cái gì đó đập liên hồi và hình như đã đập lỗi vài nhịp thì phải... giá như cậu là con trai thì tốt rồi mình sẽ nhất định làm vợ của cậu không biết từ đâu tiểu thy lại hình thành ý nghĩ ấy và ngày một lớn dần mà mình không hay biết ....

Nó: nhìn đủ chưa bảo cô nương biết ta đẹp rồi nên nhìn nữa là ta tính tiền nhé! (mặt nó bây giờ gian xảo vô cùng)...Tiểu Thy đang mãi mê đấm chìm trong suy nghĩ bỗng nhiên nghe câu đó giật mình mặt đỏ ửng lên hết ,bây giờ  trông như mới cắn trúng quả ớt vậy.Nó thấy thế thừa nước lấn tới: sao không trả lời hehe có phải thích tôi rồi phải không? Mặt của tiểu thy càng ngày càng đỏ lên bây hơn nữa.Nó thấy mà cũng mắc cười muốn chọc ghẹo cô bạn thân một chút nữa nhưng thôi nó không ngừng lại mà chọc nữa là sẽ có chuyện lớn đấy ( nó ko mún ms sáng sớm bị đánh)...nó bắt đầu hỏi chuyện: qua đây kiếm tôi có việc gì vậy? tiểu thy nghe nó hỏi vậy mới chợt nhớ lại là mình qua đây kiếm nó có việc gấp: cậu không nhớ hôm nay là ngày gì à?...Nó chán nản nhìn nhỏ bạn thân trước mặt mà trả lời: trời ơi chị ở trên núi mới xuống à! Thời đại gì rồi mà còn phải đi tận nơi dò kết quả vậy ! haizz chỉ cần lên mạng vào trang web của trường đại học rồi nhấn tên với số báo danh là biết kết quả liền rồi chẳng phải sao..!haizz mà trên mạng có kết quả từ tối hôm qua rồi thím hai của tôi à...Tiểu thy từ mặt xấu hổ chuyển sang giận dữ mà trách móc nó: sao cậu biết rồi mà không nó với mình báo hại mình thức trắng 1 đêm lo lắng...sáng ra đi coi kết quả xong qua báo cho cậu biết liền...vậy mà cậu....Nó mệt mỏi quá sự cần nhằn tối ngày của tiểu thy nên nó tìm ra cách để tránh nạn bị nghe lời giải đạo bằng cách: chắc sáng giờ cậu chưa ăn sáng đúng không?..Tiểu thy nghe nó nhắc đến liền thấy đói như vẫn còn quạo nó nên không thèm trả lời nó mà tiếp tục trách móc nó.Nó sắp chịu hết nổi nên liền xuống nước năng nỉ, bạn thy đẹp gái dễ thương cho mình xin lỗi nhé mình sai rồi...mình dẫn bạn đi ăn sáng và mua đồ để chuẩn bị vô học nhé..!Tiểu thy vừa nghe được ăn còn lại được đi shopping miễn phí nên hai mắt sáng rực lên bao nhiêu cơn giận liền tan biến trở lại vui vẻ và gật đầu lia lia hết...Nó nhìn thấy như thế trông lòng nó cảm thấy mình đúng là tài giỏi mà chỉ một chiêu nhỏ đã lừa được bà thím làu bào nổi cáu hồi nảy giờ có thể vui vẻ như con nít vậy haha...nó trở về thực tại bằng một cái đánh trời dán của tiểu thy nhà ta.Nó vội vãi hối thúc tiểu thy: bây giờ có đi ko? Ko đi tôi đi nhé..nó vừa nói xong bỏ đi liền.Tiểu thy nghe thấy thế liền chạy theo nó vừa chạy vừa chửi đồ bảo đình chết tiệt chờ tui với.......thế là nó và tiểu thy vui vẻ đi vui chơi hết một ngày..

Tối đến nó xem tivi cùng với ông nội mà nó cứ thở dài hết thở dài lại nhăn mài những hành động đó đều lọt vào tầm mắt của ông nội nó hết...ông đã nuôi nó từ lúc 3 tuổi tới giờ nên ông luôn quan tâm, rất thương và hiểu nó nên ông biết nó sắp có chuyện muốn nó: con có chuyện gì muốn nói hả bảo đình? Nói đi ông nội nghe!..Nó không ngạc nhiên vì sao ông biết nó sắp có chuyện muốn nói vì từ nhỏ đến lớn ông luôn là người hiểu rõ nó nhất và luôn là người nó kính trọng nhất: dạ thưa ông nội ! con đậu đại học rồi ạ...người ta thông báo một tuần nữa con sẽ vô học chính thức ạ ! và thứ 7 tuần nay con phải lên sài gòn rồi ạ...nhưng con....nó chưa kịp nó hết thì ông nội nó đã ngắt lời: ta đã biết rồi ba mẹ con nói cho ta biết hồi chiều rồi...ba mẹ con đã mua nhà trên đó cho con rồi...con cứ lên đó học hành cho tốt vào...đừng lo cho ông, ông tự biết chăm sóc mình mà với lại còn cô dì và mí chú kế bên mà con đừng lo...nếu có nhớ thì 1 tháng về thăm ông một lần là được...thôi không nói nhiều nữa ta đi ngủ đây....ông vừa nói vừa bước lên vào vì ông không muốn làm cho nó lo lắng không nỡ đi vì mình..Ông đi rồi còn nó ở một mình trong phòng khách buồn rầu lo lắng suy nghĩ rồi...nó nhìn về hướng phòng của ông rồi mỉm cười tự thầm nói: con cám ơn ông...đã đến lúc con thực hiện ước mơ và tương lai của mình rồi ông ạ..!!!

Mình mới lần đầu viết chuyện nên mong mấy bạn góp ý cho mình thêm tiến bộ hơn nhé....nếu được 50 người đọc và 3 bình luận trở lên mình sẽ đăng chap kế tiếp nhé....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net