Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mười giờ rưỡi, Mew dừng xe trước nhà.

   "Gulf." Mew đè bàn tay đang tháo dây an toàn của Gulf, xoay người nhìn cậu.

  Gulf bị ánh mắt nóng bỏng của anh làm đỏ mặt, tuy cậu cũng không nỡ tách ra, nhưng lý trí vẫn còn, nắm tay anh trấn an, "Lần sau chúng ta lại đi chơi, được không?"

   Mew liếc nhìn phòng khách trong nhà vẫn con sáng đèn, thở dài trong lòng, nhoài người qua ôm cậu hôn lên trán một cái rồi nói, "Được, lần sau lại đi."

   Gulf ôm lại anh, cọ cọ vào cổ.

  "Đã về rồi?" Mild ngồi một mình trong phòng khách, vẫy vẫy tay với Gulf nói "Gulf, đến đây, tao có chuyện nói với mày."

  Gulf cho là Mild tức giận chuyện buổi chiều cậu trốn nhà đi hẹn hò, vội chạy đến rót trà cho Mild lấy lòng, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh giơ tay thề "Mild, bảo đảm lần sau sẽ không như vậy."

  Tâm trạng hơi nặng nề của Mild bị dáng vẻ xin thề của cậu làm cho dễ chịu, ánh mắt có chút tránh cứ liếc nhìn Mew, giơ tay chọt lên trán cậu "Bảo đảm cho tao nghe một chút à, chuyện hôm nay tao nói không phải chuyện này."

  Gulf ngẩn cả người "Không phải chuyện này? Vậy chuyện gì?"

  "Run có nói với tao, Fiat về nước rồi." Mild cẩn thận lời nói, muốn tra hỏi cho ra chuyện.

  Mew có chút sửng sốt, ngồi đối diện hai người, bàn tay khẽ nắm chặt, sắc mặt trầm xuống. Trong lòng anh là người biết rõ nhất mục đích lần này của Fiat.

   "Ừm, có gặp qua."

  "Gặp qua? Tên đó không làm gì mày chứ." liếc nhìn qua sắc mặt Gulf, Mild cũng không phát hiện được điều gì, trong lòng có chút bất an khó nói.

  Chỉ là theo lời Run, Fiat cũng không dễ gì cho qua chuyện này.

  "Không sao, có Mew, hắn cũng không dám làm bậy."

  Mild hơi cảm kích "Quả nhiên mày rất thích Mew."

  "Nào có..."

* ** ** ** *

  Lúc trước Mew cũng mời cậu đến văn phòng chơi mấy lần, nhưng lúc nào cậu cũng có chuyện gì đó, nên vẫn luôn không đi được. Hôm nay Mild có việc ra ngoài, cậu ở nhà một mình, trong đầu cậu, ừm, tất cả đều là những lời nói tối qua, làm việc gì cũng không vào, ngồi coi phim cũng thất thần, một người ngốc càng dễ suy nghĩ lung tung, đi sớm không bằng vừa lúc, bây giờ đi ra ngoài dạo cũng tốt.

  Gulf nhận bánh ngọt đồ ăn vặt mua cho mấy nhân viên trong văn phòng mà nhân viên bán hàng vừa đưa, cậu nhìn tòa nhà đối diện, sửa sang đầu tóc, sau đó bước đến. Điền xong đăng ký ở quầy lễ tân dưới sảnh tòa nhà, Gulf bước vào thang máy ấn tầng mười tám.

  Phòng làm việc này của Mew vẫn là chi nhánh, nhân viên cũng không nhiều, nên chỉ thuê hai tầng trong một tòa nhà trung tâm làm nơi công tác. Không phải giờ cao điểm đi làm, thang máy đến rất nhanh, cũng rất vắng, Gulf bước vào thang máy nhìn tầng trệt dần xa, hít sâu một hơi giảm bớt sự khẩn trương đột nhiên nhảy ra.

  Ting~

  Cửa thang máy mở ra, Mew xuất hiện ngay cửa. Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, khẩn trương trong lòng nhanh chóng biến mất, bước đến cười hỏi, "Sao lại chờ ở cửa, em đến không làm phiền anh chứ, anh có bận không."

Mew nhận hộp bánh trên tay cậu, trả lời "Không bận, em ăn sáng chưa."

   "Rồi, trước khi Mild ra ngoài có làm đồ ăn sáng cho em."

  Mew gật đầu, tiện tay đặt bánh ngọt lên bàn tiếp tân, nói với cô gái lễ tân, "Cầm lấy chia cho mọi người, buổi trưa có thể tan tầm sớm, không cần thông báo cho tôi."

  "Cám ơn ông chủ." Cô gái lễ tân vui vẻ ra mặt tiếp nhận bánh ngọt, lại phất tay với Gulf, "Cậu chủ, lại gặp mặt."

  Gulf mỉm cười nói "Chị gái, lại xinh đẹp hơn rồi."

  Cô gái lễ tân không ngờ cậu còn nhớ rõ cô, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, trả lời, "Nào có, là cậu chủ càng đẹp trai mới đúng,cậu chủ trông còn đẹp trai hơn buổi liên hoan cuối năm!"

 
Mew bị màn 'liếc mắt đưa tình' của bọn họ làm đen mặt.

  Từ đám người trong công ty, cô gái đã sớm biết cậu chủ chính là vị cứu tinh lớn nhất, cô gái lễ tân gan lớn không nhìn ông chủ mặt lạnh, tiếp tục cười với Gulf.

  "A." Mew cười lạnh.

Gulf nhéo anh một cái, hướng cô gái khoác tay rồi kéo Mew đi vào bên trong văn phòng, nhỏ giọng nói "A cái gì, đừng ghen bậy ghen bạ."

  Mew nắm chặt tay cậu, dùng ánh mắt lạnh băng cảnh cáo liếc nhìn đám nhân viên hơi rục rịch khi thấy hai người bước vào.

  Đám nhân viên chuẩn bị ôm đùi cậu chủ kinh hãi, chỉ dám chào hỏi Gulf từ xa.

  Gulf chào từng người một, trộm trừng mắt nhìn Mew một cái, sợ mấy nhân viên không được tự nhiên, cậu nhỏ giọng hỏi, "Văn phòng của anh đâu?"

  Hai mắt Mew sáng lên, ôm vai cậu đi vào một căn phòng sâu bên trong, đưa người vào phòng xong hắn quay đầu lại nhìn lướt qua cảnh cáo đám nhân viên đang nhìn lén, bước vào rầm một tiếng đóng cửa lại.

  Một cô gái tóc quăn ngồi trong góc sờ sờ cái bụng hơi phồng lên, líu lưỡi, "Ông chủ thật là đáng sợ, suýt chút nữa dọa cục cưng trong bụng tôi rồi."

* ** ** ** *

   Chào mọi người, chuyện học hành công việc sao rồi😗.

  Em vừa trở lại sau một tuần cực khổ ôn kiểm tra chất lượng đầu năm :))) , vậy nên t7 vừa rồi ko đăng truyện được, thành thật xin lỗi 🤧.

Mà mọi người bận lắm chứ cũng đừng bỏ em nha, tổn thương á 🥺. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net