chap 9: sinh nhật của Bảo Trân,công khai(p1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Hana đã hoàn thành nhiệm vụ cao cả xong rồi,Hana sẽ xả chap cho các you nhoa...

Bắt đầu:23:49 PM
Ngày:15/05

®®®®®®®®®®®®®®®

Cô thức dậy thấy trong người rất vui và thoải mái[Hana: chị này vẫn còn mơ mộng vụ ngày hôm qua đó...You nào không nhớ xem lại chap 7 nhoa],cô bước xuống giường đi vào WC làm VSCN, cô rất bình thản vì hôm nay là chủ nhật mà,xong cô đi xuống phòng khách thì thấy anh đang dán mắt vào 2 cái loptop và đóng tài liệu.Cô bước xuống định đi vào bếp thì anh gọi lại

-nè

-dạ

-hôm bữa cô nói là cô học thiết kế thời trang đúng không?

-sao vậy anh???!!!

-Cô lại đây xem thử mẫu thiết kế nào hợp với đồ đồng phục cho các công nhân

-hả_cô ngạc nhiên

Tiến lại chỗ anh ngồi xuống ngay bênh cạnh anh,ngồi nhìn vào loptop một lát cuối cô cũng chỉ vào màn hình loptop

-cái này được không anh_cô

-Cô cũng biết chọn quá ha_cô nhìn anh rồi cười-hì

-mà hôm nay ngày mấy ???

-hôm nay ngày 15/5,gì vậy anh[Hana: chị này ngốc thật,sinh nhật mình cũng không nhớ nữa

Trân:kệ ta,lo viết đi tg nhiều chuyện*hầm hầm*

Hana: chị ngốc em nói ngồc...không lẽ chị ngốc em nói thông minh*vẫn hồn nhiên*

Trân: NÈ*cầm dép lên* *chuẩn bị tư thế*

Hana:E hèm quay lại truyện thôi*cầm dép* héo mi...héo mi...]

-Cô không nhớ à hôm nay là sinh nhật tròn 20t của cô đó,đồ ngốc[hana: thấy chưa đã nói rồi mà

Trân:IM*quăng thêm chiếc nữa*]

-..._nghe anh nói xong cô đứng dậy đi vào bếp

-Cô chuẩn bị,tối nay chúng đi,sẵn tiện công bố luôn chuyện chúng ta đính hôn...bụi

-em biết rồi_cô

•°•° •°•° •°•° •°•° •°•° •°•°

Từ sáng đến chiều cô chẳng ăn gì,chỉ nằm ngủ và làm bài tập về nhà

Còn anh từ sáng đến giờ vẫn không lót dạ miếng nào.Tiếng chuông điện vang lên

-alo_anh

-sau 2 đứa chưa tới nữa_ông Lộc nói

-dạ tụi con đang chuẩn bị_anh này nói dối tài thật

-uk_ba cô nói xong liền ngắt máy không để anh nói 1 lời nào

Anh nói chuyện với ba cô xong thì thẳng lên phòng.Đi đến phòng cô anh thấy cô đang...ngủ,ngon lành đi lại gần anh định kêu nhưng không nở ,nên ngồi xuống và nhìn ngắm khuôn mặt đáng yêu này

1 phút

.

.

5 phút

.

.

10 phút

.

.

Cô từ từ mở mắt ra và...

-á á á á á á á..._cô hét lên-anh...anh...làm...làm...gì...gì...ở...ở...đây vậy?_cô cà lăm

-làm gì mà cà lăm dữ vậy_anh trêu

-anh...anh...vào...vào...đây...đây...đ...ây...đ...ể...làm...l...àm...gì?

-ừm...chuẩn bị đi,sắp tới giờ rồi đó_anh

-…..._cô không nói gì chỉ gật đầu rồi,bước xuống giường tiến đến tủ quần áo...lựa lựa,tìm tìm một lúc sau cũng ưng một bộ.Cô liền đi vào phòng tắm

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cô bước xuống phòng khách diện trên người là bộ đầm màu đen phần đuôi có ren, mang đôi giày cao gót màu đen và xoã răn cưa bồng bềnh màu cà phê. Anh nhìn thấy cô thì đơ vài giây...

-anh anh anh bị sao vậy_cô quơ quơ tay trước mặt anh

-không có gì,đi thôi_anh

Hai người họ đi ra thì thấy chiếc xe BMW×7,anh đi vào ngồi ghế lái xe còn cô thì đi vào ghế lái phụ ngồi.Trong xe chẳng ai chịu nói với ai một câu gì cả[Hana: không khí đang trong lành bị 2 người này làm cho ngợp sắp chít rùi -_-]cho đến khi đến nhà hàng

Tại nhà hàng Radar,nhà hàng 5 sao nổi tiếng nhất ở đây,mới nhìn ở ngoài là biết người có am hiểu 1 chút màu sắc tương đối không sáng lắm màu xám đen là màu chủ đạo nhìn khá âm ưu ,nhìn cũng nổi bật,có đến 3,4 tầng.Anh gửi xe xong cùng cô đi vào bên trong,họ vừa bước vào đã có 1 số xì xầm to nhỏ gì gì đó,có 1 số người nhìn với ánh ngưỡng mộ ,có 1 số như muốn chạy đến làm quen...bla bla bla....Cô đang mơ màng trong thế giới tuyệt đẹp này thì có một nói kéo cô ra khỏi giấc mơ đẹp này

-2 đứa tới trễ vậy?_ba anh hỏi

-dạ tại cô ấy chuẩn bị lâu thôi _anh

-ừ, 2 đứa ăn uống gì đi,chút ta giới thiệu 2 đứa với mọi người_ba anh nói

-dạ_cô và anh đồng thanh

Ba anh vừa đi,thì có một cô gái cái giọng ngọt như mía lùi mới hư[Hana:hana chém gió tí thui...]

-anh Nam...anh Hoàng Nam_cô gái đó gọi

Cô gái có cái giọng õng ẹo liền chạy tới chỗ anh và cô thì bám lấy cánh tay anh

[Sì top cho 1p để giới thiệu nhân vật mới—_—

Cô ả là:Lê Phương Nhiên,nhỏ hơn anh 1 tuổi,con nhà khá giả,đẹp nhờ son phấn,tính tình kiêu kì,đanh đá nhưng không thủ đoạn,làm không được việc gì thì từ bỏ ngay]

-nè,bỏ ra coi_anh hằn giọng với cô ả

Anh vừa nói vừa gỡ tay cô ả ra,cô ả nhìn ả nhìn thấy anh có thái lạ lùng thì nhìn sang cô khẽ nhíu mày

-đây là ai?_cô ả chỉ tay về phía cô

-à...ừm...cô ấy..._anh chưa kịp nói thì có 1 giọng nói khác đã cứu anh

-XIN CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐẾN DỰ TIỆC SINH NHẬT CỦA TIỂU THƯ BẢO TRÂN_lời nói của ba anh trên sân khấu làm mọi người phải ngước mắt lên dòm

-Hôm nay là sinh nhật tròn 20 tuổi của tiểu thư Bảo Trân và..._ba anh chỉ tay về phía cô và anh

Anh hiểu ngay liền nắm tay cô lên sân khấu,trước bao nhiêu ánh mắt

-Và tiểu thư Bảo Trân cũng chính là...con dâu tương lai của tôi

Mọi người ở dưới đều xì xầm bàn tán ví dụ như:

Ng1: Họ thật đẹp đôi thật

Ng2:Cũng được

Ng3: Anh ấy/cô ấy mới xứng với tôi

Bla...bla...bla...có người bình luận khác nhau

Kết thúc:19:02 PM
Ngày:18/05/2015


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net