dinhcapluumanh 5/5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 347: Chuyện đương nhiên

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: pinotran

Biên: Ooppss

Hướng Nhật cũng không đắc ý quá lâu, dường như chỉ trong nháy mắt, một đạo bạch quang từ bên trái đánh ập vào mặt hắn. Không kịp né tránh, Hướng Nhật vội vàng đưa tay lên ngăn cản, lại một trận đau nhức kim châm muối xát như bị nướng trên lửa.

"Đáng chết!" Hướng Nhật thầm mắng một câu rồi nhìn sang bên trái, ở đó chỉ có người đẹp tóc vàng, mặc dù không nhìn thấy cô nàng có bất kỳ tư thế công kích nào, nhưng hắn có thể khẳng định chính là cô nàng ra tay.

Bởi vì hai người khác đều đang chiếu cố đến gã có ký hiệu quỷ dị nằm trên mặt đất kia, căn bản không thể ra tay được, vả lại phương hướng cũng không đúng. Hướng Nhật lập tức xác định cô nàng chính là người vừa mới đánh lén mình, nhất thời năm ngón tay duỗi ra, hướng về chỗ đối phương liên tục vẽ mấy cái, chỉ nghe mấy tiếng "xì xì" nhẹ vang lên, hình như có cái gì đó giống như tiếng vải bị xé. Song ở trong quán bar ồn ào hầu như không nghe thấy gì, chỉ có dùng mắt mà xem xét.

Hai tai gã nam nhân gầy yếu có đồng bạn đang bị thương nằm kia hơi động, nhưng nhanh chóng bị thương thế của bạn mình làm chuyển hướng chú ý.

- Lần này xem như là cảnh cáo, lần sau sẽ không có chuyện dễ dàng như vậy.

Hướng Nhật thu tay lại, cũng không cảm thấy nhục nhã hổ thẹn vì không đánh ngã người đẹp tóc vàng trước mặt kia, thực ra, mục tiêu của hắn không phải là cô nàng.

Người đẹp tóc vàng dường như bị câu nói này của hắn chọc giận, cũng không để ý đến tiếng động bên cạnh mình, hai mắt một nhắm một mở, Hướng Nhật ở phía đối diện bất chợt cảm thấy cả không gian sáng ngời, không khỏi lấy tay che mắt.

- Maria, dừng tay!

Lão già tóc vàng bên cạnh cũng phát hiện cử động khác thường của cô gái, liền vội vàng lên tiếng ngăn lại.

Đúng lúc này, nữ sĩ quan cảnh sát cùng Hầu Tử chạy tới: - -

- Hướng Quỳ, xảy ra chuyện gì vậy?

Bởi vì ở khoảng cách khá xa, nàng cũng không biết lưu manh đã nói gì với đối phương, nhưng thấy bên đối phương đột nhiên có một người đi ra, sau đó lại không hiểu sao té xuống đất, Thiết Uyển có chút khẩn trương, sợ hai bên có xung đột gì lập tức mang người chạy tới.

Dù sao, một bên là người yêu của mình, một bên lại là khách cấp trên giao phó cho nàng phải bảo vệ đặc biệt, Thiết Uyển thật không muốn hai bên xảy ra chuyện không hay, như vậy nàng sẽ khó xử cả hai đằng.

- Không có gì.

Hướng Nhật mặt biểu hiện vô cùng bình tĩnh, thật ra trong lòng kinh ngạc không thôi. Lúc vừa rồi khi người đẹp tóc vàng đối diện mở mắt trong giây lát, hắn đột nhiên có cảm giác như mấy triệu bóng đèn nóng sáng chiếu rọi vào người, đồng thời toàn thân tiếp theo cũng hơi đau như kim châm.

Hướng Nhật nhìn thoáng qua người đẹp tóc vàng đã khôi phục lại vẻ bình thường do sự ngăn cản của lão già tóc vàng, ít ra hắn cho là vậy, bất giác nghĩ lại có chút sợ hãi. Nếu như đối phương toàn lực công kích hắn, so với mức độ đánh lén lúc nãy, cho dù hắn không bị trọng thương e rằng toàn thân trên dưới da thịt cũng không còn được lành lặn nguyên vẹn.

Hơn nữa, lúc nãy đối phương đã đem thực lực cao nhất của mình giới hạn lại ở mức độ thấp, nếu như xuất ra toàn bộ thực lực, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Mịa kiếp, con nhỏ nước ngoài này rốt cuộc là quái vật gì vậy? Không những biết phát nhiệt còn biết phát sáng, chẳng lẽ là mặt trời hay sao?

Dĩ nhiên, Hướng Nhật cũng không hoàn toàn e ngại đối phương, bản thân hắn có kỹ năng "kiếm chỉ", chỉ cần ra tay tiêu diệt trước khi đối phương phát ra dị năng, vạn sự đều tốt lành. Nhưng làm như vậy quá đẫm máu, mấy tên điểu nhân này tuy đáng ghét nhưng không đến mức phải đưa chúng vào chỗ chết.

- Chúng ta đi thôi!

Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật cảm thấy không nên ở lại đây quá lâu, trước mắt chủ yếu phải đi về, sau đó hỏi thăm người đẹp băng giá Liễu Y Y chi tiết đám điểu nhân này, nếu không, hai ngày sau đụng độ với đối phương, chẳng lẽ thật sự phải đại khai sát giới? Đương nhiên khả năng này không phải không có!

- Giáo mục Matthew, Leyden ra sao rồi?

Thấy đối phương dễ dàng rời đi, mặc dù vẫn còn chút tức tối, nhưng người đẹp tóc vàng cũng không ra tay đánh lén lần nữa, tập trung quay sang hỏi thăm thương thế của đồng bạn.

- Không sao, chỉ bị thụ thương nhẹ nên đã bất tỉnh.

Lão già tóc vàng hơi hơi cau mày, dường như có chỗ nghĩ không thông. Người đẹp tóc vàng vẻ mặt cũng căng thẳng:

- Tại sao như vậy được, thân thể Leyden cường đại như vậy, chắc sẽ không...

- Ta cũng không rõ, vừa rồi "mật giả" kia dùng lực cũng không mạnh cho lắm, điểm này chúng ta cũng có thể cảm nhận được, nhưng lại có thể đả thương Leyden, đây mới thật sự là chỗ đáng sợ của hắn.

Lão già tóc vàng cẩn thận phân tích, đột nhiên như nhớ ra điều gì vội hỏi:

- Maria, lúc nãy ta thấy hắn cũng ra tay với cô, cô không sao chứ?

- Không sao!

Người đẹp tóc vàng lắc lắc đầu, thực ra, nàng cũng thấy kỳ quái, vừa nãy đối phương quả thật có vẽ tay như công kích mình, nhưng bản thân vẫn không có gì bất thường.

- Không đúng!

Gã nam nhân gầy yếu bên cạnh đột nhiên chen ngang, hắn không cho rằng "mật giả" kia lại làm vài động tác vô dụng, khẳng định có chuyện gì đó bị bỏ qua. Bất giác, hắn nhớ lại mấy tiếng "xì xì" kỳ quái nhè nhẹ lúc nãy.

Đảo mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỗ ghế người đẹp tóc vàng đã ngồi lúc nãy, nhìn kỹ lại, bỗng chốc toàn thân hắn khựng lại, tay chỉ thẳng vào ghế salon giọng run rẩy nói:

- Mấy người xem!

Hai người bên cạnh lập tức bị giọng của hắn hấp dẫn, nhất thời cả hai cùng nhìn về phía tay hắn chỉ, chỉ thấy trên mặt ghế salon không biết từ lúc nào xuất hiện năm lỗ nhỏ cỡ ngón tay chọc xuyên qua.

Năm cái lỗ nhỏ này vừa vặn ấn vào đúng một bóng người đang ngồi, ngay giữa chỗ cao nhất, xem như ngay trên đầu, còn lại bốn dấu khác nằm rất chỉnh tề đối xứng nhau, trái phải mỗi bên hai dấu, giống như người làm ra mấy cái lỗ nhỏ này đã sớm tính toán cẩn thận chính xác.

Lão già tóc vàng mắt co lại, lão đương nhiên có thể đoán chuyện gì đã xảy ra từ mấy cái lỗ nhỏ này, chính vì vậy mới khiến lão càng thêm khiếp sợ trong lòng.

Lúc nãy đối phương ra tay lão cũng nhìn thấy, nhưng không cảm nhận được tí sóng năng lượng nào, ngay cả nữ đại tư tế thực lực sắp đuổi kịp Giáo Hoàng cũng không phát hiện ra, điều này tượng trưng cho cái gì?

Nó nói lên sự thực, nếu như đối phương dùng chiêu này để đánh lén, người bị đánh lén tuyệt đối không có nửa điểm may mắn.

Sắc mặt người đẹp tóc vàng rất khó coi, đối với vị trí sắp xếp của năm cái lỗ nhỏ này, có thể nói nàng hiểu rõ hơn bất kỳ người nào, bởi vì vị trí của chúng nằm đúng ngay chỗ của nàng vừa ngồi lúc nãy.

- Anna, may là vừa rồi hắn không ra tay đánh chết cô, nếu không...

Gã nam nhân gầy yếu không nhịn được rùng mình thốt lên.

- Nếu không thì thế nào?

Người đẹp tóc vàng quay đầu lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua. Gã nam nhân gầy yếu giọng như bị kìm lại, không nói ra thành lời. Đối với thiên tài của Giáo Hội ngàn năm khó kiếm được này, hắn thật không dám mảy may đắc tội.

Lão già tóc vàng bên cạnh đương nhiên hiểu rõ tâm lý háo thắng của nữ đại tư tế, chỉ e năm cái lỗ nhỏ này đã đả kích nàng một vố đau, lão không khỏi lên tiếng giải vây:

- Maria, điều trước mắt chúng ta phải suy nghĩ là làm sao đánh bại mấy người "Tổ Hiên Viên", cô hiểu chưa?

Lão lúc này nói rõ ràng, chuyện của mật giả trước tiên cứ để qua một bên, đợi giải quyết xong đại sự quan trọng hàng đầu rồi mới quay lại tính sổ. Người đẹp tóc vàng gật gật đầu, nhưng ngay sau đó lại nói:

- Nhưng đợi sau khi chuyện đó xong rồi, tôi hy vọng ông có thể lại theo tôi đến chỗ này một chuyến nữa.

olo

Cùng lúc đó, thành viên của tổ thần bí cũng đang thảo luận việc chuẩn bị chiến đấu, vẫn là trong căn phòng đặc biệt ở khách sạn cách căn nhà Hướng Nhật đang ở không xa.

Nhưng số người trong căn phòng ngày hôm nay so với hôm qua hiển nhiên tăng lên không ít. Trừ năm người ban đầu ra còn có thêm sáu người mới, trong số đó có ba nữ và ba nam.

Ba người nữ là chị em sinh ba, khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi, thoạt nhìn giống như ba học sinh trung học ngây thơ dễ thương. Trong ba nam nhân cũng có một cặp sinh đôi, nhưng tuổi tác của bọn họ lại lớn hơn rất nhiều, phỏng chừng trên dưới ba mươi. Hơn nữa, trọng lượng cơ thể của bọn họ tuyệt đối phải một trăm ký trở lên.

Nam nhân còn lại gây sự chú ý của người khác hơn cả, nhìn cũng không ra tuổi tác cụ thể của hắn, bởi vì cái đầu với mớ tóc bù xù dài ngoằng che hết quá nửa khuôn mặt, nhưng nhìn cái cằm nhẵn nhụi của hắn, e rằng tuổi tác cũng không lớn bao nhiêu. Hắn ăn mặc rất thoải mái, một bộ y phục bình dân màu đen rộng thùng thình, chân mang một đôi giày thể thao cũng màu đen, tạo cho người ta cảm giác phóng đãng bất kham. Nhưng chỗ hấp dẫn sự chú ý của người khác nhất vẫn là sợi dây chuyền to đeo trước ngực, dây chuyền có một bức tượng phụ nữ lõa thể dài chừng hai tấc, bức tượng này rất tinh xảo, dường như hiện rõ từng chi tiết nhỏ. Hơn nữa hắn lại đeo bức tượng nữ lõa thể dễ dàng khiến cho phụ nữ đỏ mặt này ở bên ngoài mà không giấu vào trong áo, bên cạnh đó tay còn thường xuyên sờ vuốt bức tượng, thật sự quá dâm đãng.

Nhưng mấy người ở đây dường như sớm đã quen với thói quen tầm thường này của hắn, cũng không có ý kiến gì, chỉ có mấy người phụ nữ không dám nhìn hắn một cái, dường như chỉ có làm như vậy mới có thể chứng minh bản thân mình thuần khiết đến cỡ nào.

- Này, dâm đãng, Bắc Hải chơi vui chứ?"

Thanh niên quái dị tóc đỏ Kha Nam dường như rất quen thuộc khoác vai hắn hỏi thăm.

- Vui cái rắm chó, một tí cũng đếch có, hơn nữa lần này trên người còn mang nhiệm vụ như vậy, không chết chắc cũng bị lột da.

Quái nhân tóc dài bị gọi là "dâm đãng" lại không vì hai chữ này mà cảm thấy ngại ngùng, miễn cưỡng đập tay của đối phương đang khoác lên vai mình:

- Đúng rồi, các ngươi nói xem sư đệ của lão già biến thái đó rốt cuộc có thật sự lợi hại đến như vậy hay không? Đừng đến lúc đó hại toàn bộ chúng ta bị người ta quay như dế.

- Lợi hại hay không đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao?

Viên đội trưởng tiếp lời, rồi phân tích tình hình:

- Nhưng theo ta thấy, Trương lão luôn nói hắn có thực lực đó, ước chừng cũng không kém hơn bao nhiêu, huống chi lần này không phải còn có ngươi sao, Thải Hồng?

- Đã nói bao nhiêu lần rồi đừng gọi ta là Thải Hồng, đừng tưởng ngươi là đội trưởng thì có thể kêu tên người ta loạn lên như thế.

Quái nhân tóc dài giấu hai ánh mắt dày đặc ý uy hiếp trong mớ tóc dài đang bắn thẳng về phía viên đội trưởng, tiếp theo lại nói:

- Hơn nữa ta ở đây cũng không nhất định hữu dụng, mấy tên điểu nhân này không phải nói muốn diệt là diệt, đối phương mỗi lần đều phái đến đội ngũ hùng mạnh hơn lần trước. Ta nhớ lần trước có lão già cực kỳ lợi hại gọi là "Matthew", lão già họ Trương biến thái còn bị lão "Matthew" kia cho nếm một vố đậm.

- Vậy mấy người chúng ta lần này chẳng phải là chết rất bi thảm sao?

Tóc đỏ Kha Nam ở bên cạnh rên lên thành tiếng.

- Chết thì không đến nỗi, nhưng khả năng biến thành heo quay thì cực kỳ lớn.

Quái nhân tóc dài có chút hả hê nói, đột nhiên lại chuyển hướng sang người đẹp băng giá Liễu đại tiểu thư ở bên cạnh, đùa giỡn nói:

- Y Y, chúng ta đã nhiều ngày không gặp mặt, qua đây để anh nựng em cái!

Nói rồi dang hai tay ôm tới.

Liễu Y Y thẹn thùng thoái lui:

- Ta nói chị Hồng nghe, chị có thể đừng học theo cách bọn đàn ông nói chuyện được hay không? Nghe chị nói xong chúng tôi đều nổi da gà hết đây này.

Quái nhân tóc dài dừng lại một chút, rồi nhanh chóng nhắm đối phương đánh tới:

- Con nha đầu chết tiệt, lại còn dám kêu ta là chị hả? Giỏi lắm, tối nay nhân lúc ngươi đang ngủ ta sẽ lột sạch quần áo của ngươi!

Những người bên cạnh dường như đối với điều này cũng đã sớm tập mãi thành quen, xoay đầu nhìn sang một bên. Liễu Y Y đang muốn chuồn đi điện thoại trên người đột nhiên vang lên, nàng ngẩn ra một lúc, ngay lập tức vừa vặn bị đối phương bắt lấy.

- Chị Hồng, ta đi nghe điện thoại.

Liễu đại tiểu thư giãy dụa song quái nhân tóc dài cũng đã đoạt được điện thoại của nàng.

- Ta nghe giúp ngươi.

Nói xong, hắn bấm điện thoại rồi để gần bên tai. Nhưng không đến hai giây, lại thấy hắn "rụp" một tiếng cúp điện thoại.

- Ai gọi tới vậy?

Liễu Y Y trong lòng không khỏi căng thẳng, nàng cho rằng lúc này người có thể gọi điện thoại cho nàng dường như chỉ có nam nhân đó.

- Không biết, là tiếng của một gã rất kiêu ngsạo, ta cúp máy rồi.

Quái nhân tóc dài tỉnh bơ thoải mái trả lời, không chút áy náy vì đã tự ý cúp điện thoại của người khác, dường như cho rằng cái này là đương nhiên.

__________________

Tạp Chí Lầu Xanh Số 13

Bấm Quảng Cáo và Thanks ủng hộ:"Người Người Xem Phim Sex, Nhà Nhà Xem Phim Sex, Ngành Ngành Xem Phim Sex" và "Sex Đến Mọi Nhà, Sex Đến Mọi Người"

Mọi trường hợp gõ chữ không dấu mà mình bắt gặp trên toàn diễn đàn sẽ bị ban nick vĩnh viễn. Các bạn lưu ý.

Trả lời kèm theo trích dẫn

NgaoDu

Xem Hồ sơ

Gửi tin nhắn đến NgaoDu

Tìm thêm bài gửi bởi NgaoDu

Sponsored Links

phim cap 3 nguoi lon

.

Cũ 02-15-2010 #362

NgaoDu

Lầu Xanh: nơi khám phá nguồn cảm xúc của bản thân

Avatar của NgaoDu

Ngày gia nhập: Feb 2007

Bài gửi: 41,962

Rep Power: 517

NgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud ofNgaoDu has much to be proud of

NgaoDu vẫn chưa có mặt trong diễn đàn

Mặc định

Chương 348: Mật báo

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: khoaTD07139

Biên: dendaycung

- Tối hôm qua anh gọi điện cho tôi phải không?

Sáng sớm hôm sau, khi Hướng Nhật vừa mới vào phòng học, người đẹp băng giá Liễu đại tiểu thư đã lấy lý do chuyện quan trọng cần bàn bạc để "mượn" hắn từ bên người mấy vị đại tiểu thư.

- Đúng vậy.

Hướng Nhật gật đầu, vốn hắn còn hơi bực mình vì đang gọi điện thoại lại bị đối phương tự nhiên cúp máy, nhưng hắn cũng không mặt dày gọi lại, cúp thì cúp, không chừng đối phương có việc gì đó cũng nên. Hắn định hôm nay tới trường sẽ tự mình hỏi nàng, không ngờ mình còn chưa mở miệng, đối phương đã tìm đến mình trước.

Thấy nam nhân thừa nhận, Liễu Y Y có phần mất tự nhiên:

- Thật ngại quá, buổi tối hôm qua tôi..... Bởi vì có việc bận nên phải cúp máy.

- À, không sao cả.

Hướng Nhật đáp vô thưởng vô phạt, đương nhiên hắn không để tâm đến việc nhỏ nhặt này, nhưng thật ra lại cảm thấy ngạc nhiên trước phản ứng của đối phương, cho dù cúp điện thoại của mình cũng đâu đến nỗi phải lo lắng như vậy? Chẳng lẽ sợ mình ăn thịt nàng sao?

Hai mắt chăm chú nhìn nam nhân một hồi, khi thấy trên mặt hắn không có vẻ gì khó chịu, Liễu Y Y mới nhẹ cả lòng, nàng chuyển sang hỏi:

- Đúng rồi, anh tìm tôi có việc gì sao?

- Thật ra tôi muốn hỏi bọn người đến từ Vatican có dị năng gì?

Trên thực tế, chuyện này nếu Liễu đại tiểu thư không hỏi thì Hướng Nhật cũng sẽ nói ra.

Liễu Y Y ban đầu còn không hiểu tại sao nam nhân lại đột nhiên quan tâm đến vấn đề này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nàng tưởng nam nhân vì sắp "đối địch" với đối phương nên muốn dò xét hư thực một chút. Nghĩ thông suốt, trong lòng nàng có phần thấp thỏm không yên, bởi vì rất nhiều người bên đối phương không dựa vào dị năng để công kích, vì thế câu hỏi của nam nhân nàng không biết nên trả lời như thế nào, nhất thời chỉ biết lí nhí:

- Cái này tôi không rõ lắm....

- Không rõ lắm?

Hướng Nhật nhíu mày, câu trả lời này thật sự ngoài dự liệu của hắn. Theo như hắn nghĩ, đối phương sắp đối phó với phe mình, dù thế nào cũng phải tìm hiểu một chút về đối phương chứ? Biết người biết mới ta trăm trận trăm thắng! Huống chi đây không phải lần đầu tiên giao thủ, đã có kinh nghiệm từ những lần chiến đấu trước, chẳng lẽ một chút cũng không biết?

- Ý tôi muốn hỏi là dị năng gì......

Thấy nam nhân hiểu nhầm ý mình. Liễu Y Y đỏ mặt, sau đó vội nghiêm mặt giải thích, đồng thời cũng có chút hối hận vì trước kia không hỏi đồng đội chi tiết về "địch nhân", nếu không thì đã trả lời được câu hỏi của nam nhân. Chưa an tâm, Liễu Y Y còn nói thêm:

- Bởi vì bọn họ mỗi lần lại phái tới một nhóm khác, cho nên dị năng không giống nhau. Hơn nữa họ phần lớn bọn họ không sử dụng dị năng mà dựa vào thánh lực để công kích.

- Thánh lực? Đó là gì?

Hướng Nhật sửng sốt, đây là lần đầu hắn nghe nói đến sự tồn tại của cái này trên đời. Đồng thời cũng biết thêm một điều, không phải nàng không rõ về dị năng của đám người phương tây, mà dị năng của bọn chúng mỗi người mỗi khác.

Có vẻ Liễu Y Y hiểu rất rõ về thánh lực, nghe nam nhân hỏi, nàng không ngắc ngữ như lúc trước, ngược lại chậm rãi nói:

- Thánh lực là một loại đị năng đặc biệt của những người thuộc tòa thánh Vatican, nghe nói chỉ những tín đồ Cơ Đốc thành tín nhất mới có thể sử dụng, chủ yếu dùng để trừ tà và tịnh hóa ma quỷ.

- Trừ tà và tịnh hóa ma quỷ?

Trong lòng Hướng Nhật khinh bỉ không thôi, chắc lại là một đám đạo sĩ chuyên làm trò để dọa người, nhưng khi nghe thấy hai chữ "tịnh hóa", trong lòng liền nghĩ đến một thứ:

- Cơ thể người bị thánh lực đánh trúng có phải sẽ rất nóng hay không, giống như bị lửa thiêu ấy?

- Cái này tôi cũng không rõ lắm, nhưng chắc là như vậy.

Liễu Y Y nhíu mày, nàng do dự nói.

Hướng Nhật suy nghĩ một lúc rồi lại hỏi:

- Vậy ngoại trừ cái này, bọn họ còn có thủ đoạn công kích nào không?

- Còn cả dị năng nữa, cũng giống đại đa số dị năng giả, nhưng trong nội bộ tòa thánh dị năng giả không nhiều. Hơn nữa, nghe nói bọn họ còn có một phương pháp cổ xưa để có thể đạt được sức mạnh cường đại, chính là lễ rửa tội.

Liễu Y Y bổ sung.

-Lễ rửa tội?

Hướng Nhật bắt đầu có hứng thú, lễ rửa tội chính là thánh lễ của đạo Cơ Đốc, tín đồ Cơ Đốc nhân danh cha, con và thánh thần dùng nước để thanh tẩy tội lỗi, đương nhiên hắn biết những điều thường thức ấy, chỉ không ngờ làm vậy cũng có thể đạt được sức mạnh.

- Uhm.

Liễu Y Y gật đầu nói, nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ cổ quái:

- Làm lễ rửa tội chủ yếu là để đạt được sức mạnh của thiên sứ, tuy nhiên mỗi người lại thu được sức mạnh khác nhau, có ít có nhiều. Hơn nữa sự cường đại của sức mạnh còn biến hóa theo cấp bậc thiên sứ, nếu thiên sứ càng mạnh thì sức mạnh đạt được cũng càng mạnh.

- Thiên sứ?

Hướng Nhật thấy ong cả đầu, cứ như đang nghe chuyện Ngàn lẻ một đêm vậy, lại nhìn vẻ mặt quái dị của Liễu đại tiểu thư, xem ra đối phương cũng đang suy nghĩ giống mình, không biết việc này nàng nghe được từ đâu. Hắn nén sự nghi hoặc lại để hỏi tiếp:

- Vậy bọn họ phân cấp như thế nào? Ý tôi là loại thiên sứ nào lợi hại?

Liễu Y Y hình như cũng rất tinh tường về cái này, không cần suy nghĩ nàng đã nói:

- Thiên sứ chủ yếu phân thành ba cấp thượng trung hạ, mỗi cấp lại phân thành thượng trung hạ. Cấp cao nhất là thần thánh, có sí thiên sứ, trí thiên sứ cùng tọa thiên sứ. Cấp thứ hai là tử cấp, có chủ thiên sứ, lực thiên sứ cùng năng thiên sứ. Cấp thứ ba là thánh linh, có quyền thiên sứ, đại thiên sứ cùng thiên sứ.

- Tôi hỏi nè, trên thế gian này thật sự có thiên sứ sao?

Hướng Nhật rốt cuộc nhịn không được mở miệng, cô nàng này không phải đang giỡn với mình đấy chứ? Nhưng xem cái cách nàng nói dứt khoát và nhanh gọn như vậy, hình như không giống ngụy tạo, mà cứ như là đang nói theo sách vở vậy.

Liễu Y Y cười khổ:

- Cái này chỉ sợ phải đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#toiloi