Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hang động, Tang Niệm trầm ngâm nhìn bia đá trong tay. Rồi lại nhẹ nhàng liếc nhìn xung quanh.

Không biết ra rồi có quay lại được không?

Nghĩ nghĩ cô vẫn kiên định đặt tay lên bia đá. Ánh sáng nhàn nhạt rồi lại dần tỏa sáng rực rỡ. Ánh sáng bao chùm lấy cơ thể nhỏ nhắn của Tang Niệm.

Cạch!

Bia đá rơi xuống đất phát ra âm thanh trầm đặc. Ánh sáng tắt đi đã không còn thấy bóng dáng của Tang Niệm đâu.

Cả Xích Nguyệt đại xâm lâm đồng nhất nhìn về phía hang động của Tang Niệm.
___

Ba Lạp Khắc vương quốc, phía nam Thiên Đấu đế quốc, cùng Pháp Tư Nặc hành tỉnh tiếp nhưỡng, nói là vương quốc, kỳ thật diện tích của nó chỉ có lớn bằng ba phần tư của Pháp Tư Nặc hành tỉnh, phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, một trong tứ đại vương quốc trong cảnh nội của Thiên Đấu đế quốc. Ba Lạp Khắc quốc vương Côn Đức Lạp là đường đệ của quốc vương Thiên Đấu đế quốc Áo Khố Lạp.

Nam phương của Ba Lạp Khắc vương quốc, trực tiếp cùng Tinh La đế quốc tiếp nhưỡng, bởi vậy, tại trong tứ đại vương quốc của Thiên Đấu đế quốc, lực lượng quân sự của Ba Lạp Khắc vương quốc là cường đại nhất, cũng có thể nói là môn hộ của Thiên Đấu đế quốc.

Thiên Đấu đế quốc vốn có mười cái hành tỉnh, sau lại cấp cho tứ đại vương quốc, hình thành sáu phương thế lực, bản thân đế quốc trực tiếp khống chế năm hành tỉnh, tứ đại vương quốc khống chế một cái, còn có một công quốc tiếp cận vương quốc, chiếm cứ một hành tỉnh nhỏ nhất ở phía đông đế quốc.

Trên mặt ngoài, tứ đại vương quốc và một cái công quốc cũng chịu sự thống trì của Thiên Đấu đế quốc, nhưng trên thực tế, năm quốc gia này sớm đã trở thành quốc trung chi quốc, ngoại trừ cần phải tiến cống, hết thảy hoàn toàn tự chủ. Nếu không phải hoàng thất của Thiên Đấu nắm giữ trọng binh, có lẽ nội loạn sớm đã kinh xuất hiện rồi.

Tinh La đế quốc cũng có tình huống cùng loại, bởi vậy, thế của hai đại đế quốc nhìn qua thì mạnh, nhưng trên thực tế, lại đều đang đi xuống dốc. Nói không tốt, là một ngày cục diện của cả đại lục đột nhiên sẽ thay đổi.

Cảnh nội của Ba Lạp Khắc vương quốc có hai tòa thành thị trọng yếu nhất, một tòa chính là Ba Lạp Khắc vương Côn Đức Lạp ở lại cũng thành Ba Lạp Khắc thành, nơi này là trung tâm chính trị và kinh tế của cả Ba Lạp Khắc vương quốc. Mà một tòa thành thị còn lại là Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội, trung ương của Lập Mã bình nguyên nơi phì nhiêu nhất, có Tác Thác thành của Ba Lạp Khắc được xưng là vựa lúa.

Hai tòa thành thị này đều có trọng binh đóng, là trọng trung chi trọng của cả vương quốc.

Tác Thác thành là một tòa đại thành thị, điểm này từ phối trí đệ tam cấp của Vũ hồn chủ điện là có thể nhìn ra.

Lúc này vừa qua giữa trưa, trời nóng như hỏa, cửa tây của Tác Thác thành đi vào nữ hài tử. Nhìn qua, bộ dáng của nữ hài đều chỉ có hơn mười tuổi, trên người không mang hành lý gì.

Nữ hài một bộ y phục tinh xảo chủ đạo màu xanh tím. Màu tóc vàng dài quá eo được chỉnh chu gọn gàng. Khuôn mặt tinh xảo không lộ ra biểu cảm gì. Đôi mắt phượng xanh lam tĩnh lặng như mặt hồ. Khí chất trên người làm cô như tách biệt với mọi thứ ồn ào xung quanh. Lạnh nhạt, trầm ổn lại cao quý.

" Tiểu muội muội, có muốn cùng mấy ca ca chơi vài trò chơi vui vẻ không? "

Tang Niệm lạnh nhạt nhìn đám thanh niên xuất hiện trong tầm mắt. Nhìn qua liền biết không phải người đàng hoàng gì. Mấy người dân xung quanh nhìn thấy cũng chỉ đứng đó nhỏ giọng nghị luận chứ không ai can ngăn.

" Các người chắc chắn sẽ vui chứ? "

Nam tử đứng đầu cười bỉ ổi tiến lại gần: " Hắc hắc, đảm bảo vui sướng. "

" Tốt. "

Tang Niệm nói rồi bước đi vào con hẻm vắng. Mấy nam tử mặc dù có chút nghi ngờ về hành động của Tang Niệm nhưng lại thấy mỹ nữ đưa tới tay thì còn suy nghĩ gì nhiều nữa. Cả đám nhao nhao đi theo Tang Niệm vào hẻm nhỏ.

Người dân thấy bọn họ đi mất liền lớn tiếng nghị luận. Nào là nhìn bên ngoài nhưng bên trong không phải vậy. Rồi cái gì mà ham muốn tới nổi tự đưa mình đến.

1 khắc sau Tang Niệm không hao tổn gì từ bên trong đi ra. Người xung quanh vụng trộm nhìn nhìn cô.

" Nhìn gì? Chưa thấy mỹ nữ bao giờ sao? "

"....."

Chưa từng thấy người nào mặt không biểu cảm mà nói ra những lời đó. Mặc dù cô đẹp thật nhưng có cần tự luyến như vậy không?!!

Đến lúc Tang Niệm rời đi thì có người hiếu kì chạy lại ngó vào hẻm thì liền hoảng sợ. Một đám nam tử mặt mũi như bị chỉnh hình thất bại mà nằm vất vưởng trên nền đất.

Không nghĩ đến một nữ hài nhỏ nhắn như vậy mà đánh cho đám ác bá này không ra hình người.

Tang Niệm nhìn nhìn trời lại thẳng tấp đi vào một cửa hàng. Trên biển có khắc một dấu hiệu hình tròn, trên đó có mấy ký hiệu đặc thù. Người thường có thể không hiểu hàm nghĩa mấy dấu hiệu này nhưng sau một thời gian thu thập thì cô nhận ra được đây cùng với lệnh bài Vũ Hồn Điện giống nhau.

Phân biệt là một thanh kiếm, một thanh chùy tử cùng một lam điện phách vương long. Ba dấu hiệu này hợp cùng một chỗ, cùng lệnh bài của Vũ Hồn điện thật giống nhau. Không biết tại sao lại có thể bắt gặp ký hiệu này tại chiêu bài của một cửa hàng.

Tang Niệm bước vào bên trong. Bên trong cửa hàng chỉ có một người, cũng không thấy quầy hàng, trên ba mặt tường treo một ít vật phẩm, nhìn qua đều đã rất cũ rồi, bộ dáng một chút cũng không giống là có giá trị cả.

Người duy nhất nọ ngồi trên một cái ghế tựa bằng gỗ, mắt nhắm lại đu đưa theo nhịp chiếc ghế

Bộ dáng người này nhìn qua ước chừng khoảng năm mươi tuổi, mặc dù tuổi không nhỏ, nhưng vóc người khá to lớn, chiếc ghế nhìn có vẻ vững chắc theo nhịp lay động, dưới tác dụng thể trọng của y phát ra tiếng dát dát.

Người này có khuôn mặt dài khá đặc biệt, cằm nhô ra phía trước, xương gò má rất rộng, khuôn mặt rất phẳng, còn có điểm mũi ưng. Nếu cần một thứ để hình dung thì chỉ có thể nói khuôn mặt hắn giống như cái đế giày. Mặc dù nhắm mắt lại nhưng thoạt nhìn lại cảm giác có vài phần gian hoạt.

Trên mặt mang theo một bộ kính mắt thủy tinh gọng đen, gọng kính này là loại gọng vuông bình thường, nhưng nhìn thế nào cũng có loại cảm giác quái dị.

Bên cạnh đó là một đôi nam nữ hài nhìn cũng xêm xêm tuổi tác với cô. Nam tử đó dường như đang cùng trung niên nhân mua bán một khối thủy tinh.

Tang Niệm cũng không để ý mà đi xung quanh nhìn. Tầm mắt cô rơi vào một chiếc nhẫn tỉnh xảo. Đôi mắt kinh ngạc trừng lớn.

Tại sao nó ở đây?!!
___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net