CHƯƠNG 112

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 112

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Di động bỗng nhiên leng keng vang lên một tiếng, cậu cầm lấy vừa nhìn, là Chu Hải Quyền gửi tin nhắn.

Chu Hải Quyền nói: "Ngủ chưa?"

"Chưa có," Tiếu Dao trả lời, "Đang muốn ngủ đây."

"Vậy em mở cửa cho tôi đi."

Ngay sau đó cậu liền nghe thấy bên ngoài có người gõ gõ cửa.

Tiếu Dao ôm chăn ngồi dậy, ánh sáng màn hình di động chiếu sáng mặt mày.

Đều lúc này, Chu Hải Quyền tới làm gì? Cậu phải mở cửa cho anh sao?

Tiếu Dao mở đèn đầu giường, ngồi một hồi, rốt cuộc vẫn là xuống giường, đi qua mở cửa.

Chu Hải Quyền trên người ăn mặc áo lông mỏng, tiến vào nói: "Nói với em mấy câu rồi ngủ."

Tiếu Dao liền đóng cửa phòng lại, Chu Hải Quyền tiến vào nhìn nhìn phòng cậu, nói: "Nhỏ hơn chút so với phòng kia của tôi."

"Cho nên đắt hơn so với bên này a," Tiếu Dao nói, "Anh cũng không mệt sao, còn chưa đi ngủ."

"Tiểu tử vừa rồi kia là ai, đồng nghiệp của em?"

Tiếu Dao gật gật đầu, thấy Chu Hải Quyền chủ động hỏi tới, liền nói: "Anh tới vừa lúc, anh ấy muốn phương thức liên hệ của anh, tôi có thể cho anh ấy không?"

Cậu nói xong liền nhìn về phía Chu Hải Quyền, mí mắt hơi hơi gục xuống xuống dưới, bộ dáng muốn nhìn lại không nhìn, môi hơi hơi nhấp, nói: "Nếu anh đồng ý thì, tôi sẽ cho anh ấy."

"Em muốn cho thì cho." Chu Hải Quyền nhẹ giọng nói, âm điệu bất tri giác liền thấp. Tiếu Dao nghe xong, môi nhấp càng khẩn, thanh âm cũng thấp, ngữ tốc cũng chậm lại, nói: "Người ta muốn là số điện thoại của anh, tôi nói không cho được sao?"

"Ân," Chu Hải Quyền nói, "Em định đoạt."

Tiếu Dao liếm liếm môi, liền ngồi xuống ở trên giường mình, cậu cảm thấy chính mình quá đê tiện a, Chu Hải Quyền theo đuổi mình, cậu không đáp ứng, lại cũng không muốn người khác đi theo đuổi Chu Hải Quyền. Cậu đây là cái tâm lý cổ quái ích kỷ gì nha. Cậu cảm giác có chút hổ thẹn, lại nhất thời không biết muốn nói gì, hai tay muốn cắm vào túi quần, mới phát hiện mình là không có mặc quần, chỉ mặc cái quần xà lỏn. Cậu liền đem đôi tay giao nhau đặt ở trên đùi, cúi đầu khụ một tiếng, nói: "Tôi hôm nay chạy một ngày, chân đều sắp chạy đến đứt mất......"

"Đã đi nơi nào?"

"Tháp Eiffel, Viện bảo tàng Louvre, Khải Hoàn Môn, còn có Đại lộ Champs-Élysées." Cậu ngẩng đầu lên, thấy Chu Hải Quyền lại dùng loại ánh mắt rất nhiệt tình nhìn mình, liền lại rũ xuống nhìn đất, nói: "Ngày mai chúng tôi muốn đi Disney."

"Hôm nay có ăn cơm đàng hoàn không?"

Tiếu Dao liền cười, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Hải Quyền: "Không có, cơm trưa chúng tôi đều là ở trên đường gặm hamburger, cơm chiều ăn cũng là hamburger. Bởi vì không quen thuộc với quán ăn Paris, hoặc là quá đắt, hoặc là không phải chúng tôi muốn ăn."

"Tôi quen thuộc Paris," Chu Hải Quyền nói, "Đã tới rất nhiều lần, ngày mai tôi có thể làm người dẫn đường."

"Anh chính là đặt biệt tới làm dẫn đường cho tôi sao?" Tiếu Dao cười hỏi.

Đương nhiên không phải. Nhưng anh đột nhiên tới Paris, cũng không phải nguyên nhân như kiểu nam chủ phim thần tượng vì theo đuổi nữ chủ, không có nguyên do liền tặng kinh hỉ.

"Hôm nay là sinh nhật em a." Chu Hải Quyền nói.

Tiếu Dao nghe vậy sửng sốt một chút.

Sinh nhật? Cậu suy nghĩ một chút, sau đó lộ ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ. Chính cậu cũng không nhớ rõ, hôm nay là sinh nhật mình. Kỳ thật cũng không xem như sinh nhật mình, là sinh nhật "Tiếu Dao", nông lịch mùng ba tháng giêng.

"Chính mình cũng đã quên?" Chu Hải Quyền cười hỏi, sau đó từ trong túi móc ra cái hộp, "Cho em, sinh nhật vui vẻ."

Tiếu Dao nhận lấy, mở ra vừa nhìn, là một cái đồng hồ.

Cậu thật là chưa hiểu việc đời, thấy đóng gói như vậy, còn tưởng rằng...... Là nhẫn...... Cậu còn khẩn trương vài giây, nghĩ Chu Hải Quyền sao lại đột nhiên đi tặng nhẫn cho mình......Cậu chính là quá thích bổ não, quẫn.

Bất quá cậu chưa từng mua đồng hồ quá đắt, chưa từng thấy qua đóng gói tinh mỹ như vậy, bên ngoài hộp cứng, bên trong là vải mềm màu đỏ, một chiếc đồng hồ nam rất tinh xảo, cậu nhớ tới không lâu trước đây Triệu Chi Lan nói mấy câu linh tinh đồng hồ của Chu Hải Quyền đắt giá thế nào, liền nói: "Nếu là quá đắt, tôi sẽ không thể nhận."

"Em yên tâm, hai ta hiện tại lại không phải đối tượng, tôi tặng đồ đều có chừng mực." Chu Hải Quyền nói, "Đeo lên thử xem."

Tiếu Dao không biết có nên nhận hay không, nhưng Chu Hải Quyền đã lấy lại đeo lên thay cậu.

"Quả nhiên cổ tay em có hơi nhỏ." Một mắc cuối cùng mới cài vào vừa tay.

Tiếu Dao rất rối rắm, cậu nghĩ, cậu đã cự tuyệt Chu Hải Quyền theo đuổi, còn lấy quà sinh nhật anh tặng, có phải hay không không tốt lắm.

"Cái kia...... Tôi sẽ không theo anh yêu đương, tôi còn là......"

Cậu liền đem đồng hồ lại gỡ xuống, cậu đột nhiên cảm thấy chính mình không hiểu đạt được thị phi đúng sai, lại cảm thấy cự tuyệt món quà này quá vô tình, lại cảm thấy lý nên cự tuyệt. Cậu vì cái gì lại rối rắm chuyện này đây, không phải hẳn là không chút do dự cự tuyệt sao? Nếu đổi lại đối phương là Chu Hải Vinh, mình hẳn là không nói hai lời đã trả về rồi?

Là bởi vì Chu Hải Quyền đối tốt với mình quá sao?

Chu Hải Quyền đối với cậu là rất tốt, cứu cậu, bảo vệ cậu, việc nhỏ cũng đều suy tư, nhớ kỹ. Đối người khác cao lãnh, xa cách như vậy, đối mình lại ôn nhu, cẩn thận như vậy.

Tiếu Dao đột nhiên đặc biệt hoảng loạn bực bội, cậu đem đồng hồ nhét vào trong tay Chu Hải Quyền, đứng lên nói: "Ai nha tôi biết anh muốn làm gì, anh...... Đều là tôi sai."

Không thích một người, hẳn là kiên quyết mà cự tuyệt anh, rời xa anh, khả năng chính là thái độ của cậu không đủ rõ ràng, mới khiến Chu Hải Quyền thành như vậy, cậu như vậy ngược lại là thương tổn anh. Chính là Chu Hải Quyền từng nói với cậu, đây là mối tình đầu của anh, thỉnh cầu cậu đừng thương tổn anh, cậu bởi vì không muốn thương tổn anh, khả năng ngược lại thương tổn anh.

"Tôi không thể nhận." Tiếu Dao nói.

"Trước kia tặng lễ, đều là để cho người khác chuẩn bị trước cho tôi, tôi cũng không có kinh nghiệm tặng quà gì," Chu Hải Quyền nói, "Em nếu là không thích, tôi......"

"Không liên quan gì đến món quà, nếu anh xem tôi là bạn bè, đưa cái gì tôi đều sẽ nhận lấy, anh đây là dùng thân phận bạn bè tặng quà sinh nhật cho tôi sao?"

"Không phải," Chu Hải Quyền rất dứt khoát mà nói, "Tôi không thể lừa em."

Chu Hải Quyền nói: "Tôi mấy ngày hôm trước mới biết được sinh nhật em, suy nghĩ vài ngày phải tặng em cái gì, tôi đã chọn thật lâu. Tôi với bạn bè sẽ không tốn nhiều tâm tư như vậy, hai chúng ta cũng không có khả năng làm bạn bè."

"Vậy tôi không thể nhận." Tiếu Dao nói, "Cảm ơn anh, thực xin lỗi, anh thật sự rất tốt, nhưng là......"

Nhưng là mình không thích nam nha.

Cậu nói với Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền lại không tin.

"Tôi rất tốt?" Chu Hải Quyền nói, "Nếu tôi rất tốt, vì sao em lại không thích, bởi vì liên quan đến lão nhị? Em sợ người khác nói xấu?"

"Bởi vì tôi không thích nam a......" Cậu đột nhiên có chút không đủ tự tin, "Tôi không có cảm giác gì với đàn ông mà ......"

Chu Hải Quyền bỗng nhiên đến gần vài bước về phía cậu, cậu ngồi xuống giường: "Anh...... Anh làm gì?"

"Thật sự không có cảm giác với đàn ông?" Chu Hải Quyền hỏi.

Này đương nhiên là thật sự!

Tiếu Dao liền nói: "Anh thật sự rất tốt, chính tôi cũng không tìm không ra anh có khuyết điểm gì, nhưng tôi thật sự đối với anh, không có gì...... Không có xúc động gì ......"

Hơn nữa cậu đối Chu Hải Vinh cũng không có, càng không cần phải nói Triệu Chi Lan bọn họ.

"Tôi có tốt đến vậy?" Chu Hải Quyền lại dựa vào càng gần, cậu liền nằm hẳn xuống giường, Chu Hải Quyền bò lên trên giường, từ trên nhìn xuống cậu, "So với em trai tôi càng tốt hơn?"

Đây là đương nhiên a...... trong số nam nhân cậu gặp qua, xuất sắc hơn Chu Hải Quyền, thật đúng là không có.

"Tôi ở etrước mặt em luôn là rất tự ti," Chu Hải Quyền từ trên cao nhìn xuống, giống như cánh tay vừa động, người liền sẽ áp đến trên người cậu: "Luôn cảm thấy người quay chung quanh bên cạnh em, đều tốt hơn anh, em nói với tôi, tôi tốt ở chỗ nào?"

Tiếu Dao mặt đỏ lên, khả năng cậu vốn dĩ đã đầu óc sung huyết, hơn nữa hiện giờ nằm nhìn lên trên, lực đánh vào thị giác đặc biệt lớn, cậu liền có chút hoảng hốt, rõ ràng cảm thấy Chu Hải Quyền lời này mang theo quỷ kế, cậu vẫn là nói: "Anh...... Anh đều tốt a, nhiều người thích anh như vậy, bọn họ lại không phải người mù......"

"Nhưng là tôi chỉ thích em," Chu Hải Quyền nhìn cậu, thần sắc nghiêm túc, "Rất nhiều người thích tôi, nhưng tôi cũng chỉ thích em."

Tiếu Dao cảm giác trong thân thể mình nghẹn một cổ khí, rất muốn lập tức trút ra, lại không dám, chỉ nói: "Tôi thật không thích nam nhân, anh đừng nên cưỡng bách tôi."

Chu Hải Quyền không nói lời nào, chỉ từ phía trên nhìn thẳng xuống, nhìn mặt Tiếu Dao càng ngày càng hồng. Là nhẫn nại, giống nghẹn dục vọng mãnh liệt, như cao trào sắp xảy ra, nhưng người không chịu thừa nhận, không chịu tiết lộ, gắt gao thủ khẩu khí kia, chỉ cần nhẫn tâm mà chọc, liền miệng vỡ mà ra.

Tiếu Dao nghĩ thầm, Chu Hải Quyền dám can đảm lại càng tới gần một bước, cậu liền một chân đá qua.

Kết quả Chu Hải Quyền bỗng nhiên từ trên người cậu dời đi, nằm sang bên cạnh cậu.

Tiếu Dao sửng sốt một chút, ngược lại không biết phải làm sao bây giờ. Cậu tình nguyện Chu Hải Quyền trực tiếp hôn xuống, như vậy cậu liền có đủ lý do phẫn nộ mà đá văng anh.

Chu Hải Quyền sắp bắt đầu giả đáng thương sao? Cậu mỗi lần nhìn thấy Chu Hải Quyền giả đáng thương đều sẽ mềm lòng.

"Tôi muốn thử xem," Chu Hải Quyền nằm ở bên người cậu bỗng nhiên nói, "Được không?"

Thử cái gì?

Thử theo đuổi mình?

Tiếu Dao liền nói: "Anh thử cũng vô dụng......"

"Vậy em sẽ không tức giận chứ?"

"Không tức giận, chính là...... Chu Hải Quyền......"

Lời của cậu chỉ nói một nửa, Chu Hải Quyền bỗng nhiên xoay người ngăn chặn cậu, cậu nháy mắt minh bạch Chu Hải Quyền là muốn thử cái gì, anh muốn thử một chút cậu với nam nhân có phải thật sự không cảm giác hay không!

Ta sát!

Cậu lập tức liền muốn đứng dậy, lại bị Chu Hải Quyền gắt gao ấn, nói: "Đừng nhúc nhích!"

Chu Hải Quyền nói lại đột nhiên sờ tai cậu, Tiếu Dao lập tức hừ ra tới, thân thể run lên, Chu Hải Quyền liền đứng dậy, cười nhìn cậu: "Không cảm giác?"

Vành tai mình quá nhạy cảm, vừa sờ đến vừa ngứa lại vừa nhột, một loại tư vị đặc biệt khó có thể chịu đựng. Cậu duỗi tay đẩy tay Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền nói: "Em không muốn chứng minh cho tôi xem sao? Chứng minh em với nam nhân không có cảm giác, tôi sẽ hết hy vọng, thế nào?"

Tiếu Dao có chút ngốc, quá nóng, đầu óc cũng có chút trống rỗng, còn chưa mở miệng, Chu Hải Quyền liền nói: "Hay là em sợ hãi phát hiện mình có cảm giác với tôi?"

"Tôi không có."

"Vậy được, em nhìn tôi," Chu Hải Quyền nhìn chằm chằm cậu, sắc mặt cũng có chút hồng, "Tôi là đàn ông, em nhìn rõ không? Trăm phần trăm đàn ông." Anh nói, lại sờ sờ lỗ tai cậu.

......

......

Cậu có thể nói không trách anh, chỉ đổ thừa thân thể cực phẩm thụ quá mẫn cảm rồi! Một sờ ba run, cả người điện lưu loạn nhảy! Tiếu Dao cuối cùng thật sự chịu không nổi, dùng ra hết sức lực đẩy Chu Hải Quyền ra. Phản ứng quá mức mãnh liệt khiến Chu Hải Quyền cũng có chút giật mình, nhưng lại rất hưng phấn. Mẫn cảm đến vậy, thật kích thích.

Chu Hải Quyền ngồi dậy, nhìn nói:

"Em còn có cảm giác rất mạnh?"

"......"
----------------------------
Hôm qua đi xa về hơi đuối thôi chứ hong phải trốn đâu nhe


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net