Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Đình là một người mù.

Ba tháng trước, gia đình cậu đã sắp xếp một buổi hẹn hò giấu mặt cho cậu.

Mọi người nói rằng đối phương đến từ một gia đình khá giả và có ngoại hình điển trai. Nhưng điều duy nhất làm mọi người phải chú ý đó là tính khí thất thường của anh ta.

Lâm Đình không thể từ chối, vì vậy cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hẹn hò giấu mặt.

Không ngờ rằng đối phương lại nhẹ nhàng và ân cần hơn cậu tưởng tượng rất nhiều.

Anh ấy sẽ nhẹ nhàng nắm tay Lâm Đình.

Anh ấy sẽ mỉm cười trìu mến khi Lâm Đình vô tình nói sai điều gì đó.

Anh ấy sẽ cẩn thận để tránh làm tổn thương Lâm Đình.

Người ấy sẽ bất chợt hôn lấy Lâm Đình trong sự ngạc nhiên.

Ba tháng sau, Lâm Đình không ngờ đến rằng.

Người được cho là người hẹn hò giấu mặt của cậu đã bỏ trốn và chưa từng xuất hiện để gặp cậu.

- Lâm Đình:?!

- Lâm Đình: Vậy rốt cuộc mình đã cưới ai??!

—————

Thần Sở Hàn có một bí mật được giấu kín.

Lúc còn nhỏ, anh đã vô tình bị bỏng nên bây giờ anh có một vết sẹo rất lớn trên mặt. Nó che phủ gần như một nửa khuôn mặt của anh, để lại dấu ấn sâu sắc trong cuộc đời anh.

Dù anh là người rất xuất sắc và có nhân cách tốt, nhưng vẫn có rất nhiều người nhìn anh ấy bằng ánh mắt kỳ lạ vì vết bỏng đó.

Cho đến khi Thần Sở Hàn gặp một người.

Người đó rất xinh đẹp, có giọng nói nhỏ nhẹ và dịu dàng. Dù đôi mắt đối phương nhìn anh có chút mờ nhạt, nhưng trên môi vẫn luôn nở nụ cười ôn hoà.

Điều quan trọng nhất là cậu ấy không hề sợ hãi khi Thần Sở Hàn cho cậu xem vết sẹo của mình.

Thần Sở Hàn thừa nhận rằng anh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Nhưng đến lần thứ ba khi người đó nhầm lẫn và cố ăn một miếng giấy như là một miếng bánh, Thần Sở Hàn dường như đã nhận ra điều gì đó.

Người đàn ông trước mặt anh... không thể nhìn được.

Tâm trạng của Thần Sở Hàn đột ngột chìm sâu vào đáy vực. Cảm giác như bản thân anh bị đùa giỡn một cách tột cùng.

Đột nhiên, ngón tay của người đó vô tình chạm vào má anh, khi đầu ngón tay mềm mại trượt qua vết sẹo khiến anh hơi ngứa ngáy.

"Đây có phải là dấu vết đặc biệt của anh không?" cậu ấy hỏi.

Thần Sở Hàn có hơi ngạc nhiên và định đáp lại.

Bỗng nhiên người đàn ông nhướng mày mỉm cười.

"Điều này tuyệt thật đó"

"Vậy về sau em sẽ không cần phải lo lắng việc không thể tìm thấy anh nữa," cậu ấy cười nói.

....
P/s:
Bản dịch chỉ đăng duy nhất ở trang wattpad QUIN123QN
Vui lòng không reup, không chuyển ver
Xin cảm ơn, mời tận hưởng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net