Chương 12: Cổ tử cung giản nở hàng ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Ninh trong nháy mắt hiểu ra là ai cho vào, lập tức sinh lòng ủy khuất, nhỏ giọng lầm bầm: "Không tốt chút nào......"

"Lão bà vất vả rồi." Bùi Quân Trạch hôn lên gương mặt trơn mềm mềm mại của Giang Ninh, giải thích nói: "Như vậy mới có thể cho thoa thuốc cho tử cung của em, và...... Khuếch trương, lần sau sẽ không bị thương."

Nghĩ đến mình đáp ứng nam nhân lúc bị thao mơ mơ màng màng. Nhưng là nghĩ đến việc mức giá trị bài xích giảm xuống 1%, há to miệng, vẫn chấp nhận cách làm của nam nhân.

Nghĩ đến điều gì đó, cậu nghi hoặc nhìn về phía nam nhân, hỏi: "Anh lấy thứ này ở đâu?"

Bùi Quân Trạch nhíu mày, không trả lời, ánh mắt nhìn về phía vali trong góc.

Giang Ninh nhìn theo ánh mắt của hắn, trong lòng nhất thời hiểu rõ, không thể tin nói: "Đây một chút đồ chơi nhỏ mà anh nói???"

Bùi Quân Trạch cười khẽ một tiếng, nhẹ mổ lên cánh môi đỏ bừng của cậu, không để ý nói: "Chỉ là vật nhỏ trợ hứng mà thôi."

Nhưng mà Giang Ninh rất nhanh đã bị cái gọi là đồ chơi nhỏ dùng để trợ hứng này, đùa bỡn đến nổi chỉ có thể núp ở trong ngực Bùi Quân Trạch, liên tục cao triều.

Ban đêm, trong thư phòng.

Bùi Quân Trạch không đến công ty đang ngồi trên ghế làm việc, con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, thấu kính có chút phản quang, một tay di động con chuột đang viễn trình làm việc, cả người nhìn cấm dục lại ổn trọng.

Mà Giang Ninh thì từ từ nhắm hai mắt, trán toát ra mồ hôi mịn, bàn tay che lấy bụng nhỏ, thân thể run rẩy ngồi trong ngực của nam nhân.

Âm thanh ong ong chấn động trong cơ thể không dứt bên tai.

Tử cung kiều nộn đang được máy rung tận tụy xoa bóp, hoa dịch không ngừng từ tròn tiểu huyệt chảy ra, thấm ướt quần Bùi Quân Trạch.

Máy rung từ buổi sáng đến bây giờ, vẫn luôn giày vò Giang Ninh, cổ tử cung của cậu thật sự là quá nhạy cảm, cho dù bật chế độ rung nhỏ nhất, khoái cảm bén nhọn vẫn khiến cậu khó có thể chịu đựng.

Bùi Quân Trạch xử lý xong văn kiện, lấy mắt kiếng xuống, cúi đầu hôn lên chóp mũi Giang Ninh, thấp giọng hỏi: "Còn tốt chứ?"

Giang Ninh mở mắt ra, đôi mắt màu hổ phách trong suốt ẩm ướt, cậu thở khẽ nhỏ giọng đáp: "Ừ......"

Bùi Quân Trạch ôm Giang Ninh trở về phòng ngủ, động tác nhu hòa đặt cậu lên giường, đứng thẳng người đi đến đồ vật trong góc, lúc trở lại bên giường trên tay nhiều thêm một máy rung, lớn gấp đôi chiếc trong người Giang Ninh, nhưng nhìn cũng không dày.

Giang Ninh nhìn thấy, mím môi, dùng ánh mắt ủy khuất nhìn về phía nam nhân.

"Ngoan." Bùi Quân Trạch cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi thơm ngọt, hai người môi lưỡi dây dưa.

Thiếu niên chỉ mặc áo, hạ thân phơi bày, bàn tay thuận theo eo trượt xuống, cuối cùng bao trùm trên máy rung đang làm cho âm hộ phát run.

Thân thể Giang Ninh theo bản năng mở rộng hai chân, lúc ngón tay tiến vào hoa huyệt cũng chỉ phát ra tiếng rên rỉ tinh tế.

Máy rung bên trong tử cung chậm rãi rút ra, được tận hưởng khoái cảm miệng tử cung lưu luyến không rời co rút lại, huyệt thịt siết chặt co rút, dâm dịch ấm áp phun ra ngoài, dính ướt tay Bùi Quân Trạch.

Rút máy rung ra khỏi cơ thể, Bùi Quân Trạch hơi nheo mắt lại, thấp giọng nói:"Lão bà thật là càng ngày càng nhạy cảm."

"Còn không phải do anh hại!" Giang Ninh đã miễn dịch với xưng hô buồn nôn này, nổi giận trừng mắt thủ phạm.

Bùi Quân Trạch lập tức thấp giọng nhận sai: "Là lỗi của anh, bảo bối."

"Hừ......"

Máy rung dính đầy chất lỏng sềnh sệch bị ném sang một bên, thay bằng máy rung khác lớn hơn nó một vòng đặt vào cửa huyệt khẽ nhếch phun ra dâm dịch, cổ tay hơi dùng sức, máy rung liền dễ dàng tiến vào.

Giang Ninh khẩn trương đưa tay bắt lấy cánh tay căng đầy của nam nhân, ánh mắt nhìn hạ thân của mình. Máy rung chậm chạp mà không cho cự tuyệt lần nữa đẩy ra miệng tử cung.

Giang Ninh mở to hai mắt, bị ép ra nước muối sinh lí thuận theo đuôi mắt thấm vào tóc mai, lồng ngực kịch liệt phập phồng.

Thẳng đến khi máy rung hoàn toàn mở ra miệng tử cung, Bùi Quân Trạch lúc này mới ngừng tay. Trấn an mổ nhẹ lên đôi môi sưng đỏ, Giang Ninh thút tha thút thít ngửa đầu đáp lại.

Cánh môi tách rời, nối nhau bằng một sợi tơ bạc thật dài.

Hạ thân căng đau đến cực điểm, Bùi Quân Trạch âm thầm hít vào một hơi, dùng ngón tay cọ xát gương mặt trơn mềm của Giang Ninh, khàn giọng nói: "Nghỉ ngơi trước một đi, anh đi tắm trước."

Vừa định đứng dậy, đột nhiên cảm giác được góc áo bị giữ chặt, Bùi Quân Trạch cúi đầu, nhìn thấy con mắt ướt sũng của Giang Ninh, hắn nghe thấy tiểu thê tử của mình nhỏ giọng nói: "Em có thể giúp anh......"

Ánh mắt Bùi Quân Trạch ngay lập tức trở nên nguy hiểm thâm trầm.

Giang Ninh đỏ mặt ngồi dậy, máy rung bởi vì động tác của cậu mà giật giật trong cơ thể, cậu nhịn không được rên rỉ một tiếng, may mắn chức năng rung không được bật, cũng không quá khó chịu.

Cúi đầu không nhìn ánh mắt của nam nhân, âm hành cương cứng đã chống lên lều vải, Giang Ninh lỗ tai đỏ lên đưa tay lên trên quần nam nhân, dùng sức kéo xuống, âm hành cực đại cứ như vậy bật lên ở trước mặt cậu.

Thật lớn......

Tim Giang Ninh đập thình thịch, thậm chí cũng hoài nghi trước đó mình ăn vật lớn như thế bằng cách nào.

Quy đầu mượt mà cực đại, quan trạng câu rõ ràng cứng rắn, mỗi lần đều có thể làm phẳng đi những nếp gấp trên vách hang, thân trụ to dài, gân xanh quay quanh cán, nhìn dữ tợn đáng sợ, gốc rễ là âm mao thô đen rậm rạp, thường xuyên mài âm thần và âm đế đến sưng đỏ, hai túi dưới đáy trĩu nặng.

Giang Ninh không tự chủ co rút tiểu huyệt, huyệt thịt siết chặt máy rung cắm trong cơ thể thể, thân thể khống chế không nổi nhớ đến tư vị âm hành to dài cực đại mạnh mẽ đanh thép tùy tiện rong ruổi trong nhục huyệt, hoa huyệt đã hoàn toàn bị nó chinh phục.

Cúi đầu xuống, chóp mũi tràn ngập mùi hormone của nam nhân, cũng không có mùi vị lạ khác, cậu thăm dò vươn đầu lưỡi, liếm một chút mã nhãn, ngoại trừ có chút đắng chát, không còn mùi gì khác.

Thân thể Bùi Quân Trạch trở nên căng cứng, khuôn mặt tinh xảo thuần khiết của thiếu niên đến gần côn thịt dữ tợn đáng sợ, liếm láp quy đầu giống như liếm kẹo que, hưng phấn đến mức âm hành cũng nhịn không được nhảy lên.

Giang Ninh hơi nghiêng người về phía trước, đưa tay nắm chặt thân gậy, há mồm ngậm lấy quy đầu cực đại. Miệng của cậu không lớn, bị căng khó chịu, không có kinh nghiệm, chỉ có thể ra sức phun ra nuốt vào.

Bởi vì không thuần thục, răng sẽ đập đến, khẩu giao rất ngây ngô, lại làm cho trái tim Bùi Quân Trạch khống chế không nổi kích động dâng trào.

Côn thịt của nam nhân quá to quá dài, Giang Ninh chỉ có thể miễn cưỡng ngậm lấy gần một nửa, vẫn còn một phần lớn lộ bên ngoài, chỉ có thể phối hợp với hai tay lột động lên xuống.

Bùi Quân Trạch sảng khoái đến thở hổn hển, bàn tay đặt trên đỉnh đầu Giang Ninh, chạm vào như thể đang khen thưởng.

Hơn mười phút sau, gương mặt Giang Ninh ê ẩm, ngón tay bủn rủn, nhưng âm hành của nam nhân như cũ thẳng tắp cứng rắn, không có dấu hiệu muốn bắn.

Cậu oán trách ngước mắt nhìn Bùi Quân Trạch.

Nghĩ đến cảm giác nam nhân khẩu giao cho mình, muốn hắn nhanh chóng bắn ra, Giang Ninh ra sức mút vào mã nhãn, đầu lưỡi không ngừng liếm láp lỗ nhỏ, động tác tăng tốc lột động lên thân gậy.

Bùi Quân Trạch kêu rên một thân, âm hành nhảy lên. Nhìn ra được Giang Ninh có chút mệt mỏi, cũng không còn ý định kiên trì, muốn để cậu phun ra, không ngờ nghe được thiếu niên mập mờ nói: "Cứ bắn ra như thế này......"

Hô hấp bỗng nhiên tăng nhanh, tinh quan thất thủ, Bùi Quân Trạch cứ như vậy bắn ra.

Trong miệng đột nhiên bị tinh dịch đắng chát rót đầy, Giang Ninh bị sặc phải ho khan, phun ra quy đầu, vô thức đưa tay che miệng, không muốn để cho chất lỏng chảy ra.

Gương mặt tinh xảo bị sặc đến đỏ bừng, tinh dịch màu ngà sữa theo khe hở ngón tay chảy ra, bức tranh này nhìn dâm mỹ đến cực điểm.

Bùi Quân Trạch hô hấp cứng lại, cau mày để tay dưới cằm Giang Ninh, giọng nói khàn khàn gấp rút: "Phun ra đi."

Giang Ninh chớp mắt, chảy ra nước mắt trong suốt, hầu kết nhỏ nhắn nhấp nhô mấy lần, nuốt xuống chất lỏng trong miệng, nhìn nam đôi thâm thúy đen nhánh của mắt nhân, hơi nhướng lông mày, nội tâm có loại khoái cảm giành được chiến thắng.

【Ting -- Giá trị bài xích giảm xuống 93%.】

Bùi Quân Trạch sững sờ, nhìn thấy khiêu khích trong mắt Giang Ninh, không khỏi đưa tay nhéo cằm của cậu, trao nhau nụ hôn tanh tanh.

-

Khuếch trương như tuyết kéo dài hai ngày, Bùi Quân Trạch vẫn luôn làm việc ở nhà bồi Giang Ninh. Sông nịnh cũng dần dần thích ứng, máy rung không ở chế độ rung, có khi còn có thể ngồi trên ghế sofa vẽ bản thảo.

Buổi tối, khi Giang Ninh đang nằm trên giường xem điện thoại, Bùi Quân Trạch trên tay cầm một máy rung lớn tiến đến bên giường.

Dù biết sớm muộn cũng sẽ đối mặt, nhưng khi Giang Ninh nhìn thấy máy rung, vẫn ngăn không được sợ hãi trong lòng.

Mặc dù máy rung này nhỏ hơn côn thịt của Bùi Quân Trạch một chút, nhưng nhìn bằng mắt thường vẫn rất nặng trĩu, cho nên lúc này mới lấy ra dầu bôi trơn.

Bùi Quân Trạch ngồi bên giường, chậm rãi thoa đều dịch bôi trơn lên trên máy rung, máy rung màu đen dưới ánh đèn phản chiếu ánh nước, Giang Ninh nhìn một màn này, nhịn không được run rẩy thân thể, nhưng vẫn nhu thuận mở chân ra.

Âm hộ nước chảy, lộ ra một đoạn vật thể nhỏ màu đen chôn bên trong, là máy rung đang làm giản tử cung.

Bùi Quân Trạch vươn tay, rút ra máy rung bên trong tử cung. Quá trình rút ra không thể tránh khỏi huyệt thịt bị kéo ra, Giang Ninh nghiêng đầu vùi mặt vào trong gối, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ lẩm bẩm, nhưng vẫn thuận lợi đem ra.

Khi máy rung lớn mở ra miệng nhỏ ở cửa huyệt, dịch bôi trơn có chút lạnh buốt khiến Giang Ninh run rẩy, siết chặt gối.

Máy rung to dài bôi trơn đẩy ra huyệt thịt dầy đặc, không để ý nó siết chặt ngăn cản, xác minh mục tiêu tìm đến miệng tử cung chưa kịp đóng chặt còn mở ra lỗ nhỏ.

Bùi Quân Trạch nghiêm túc nhíu mày, lực đạo trên tay hơi trầm xuống, chậm rãi đẩy máy rung vào trong cung miệng, có thể rõ ràng cảm giác được lực cản mạnh hơn hai lần trước.

"Ưm...... Quá trướng......" Giang Ninh ôm bụng dưới, kêu khóc rên rỉ: "Đau! A!"

Dù cho mấy ngày nay đã thành thói quen có vật gì đó bên trong tử cung, nhưng mỗi lần bị đồ vật tráng kiện như thế tiến vào, như cũ có chút miễn cưỡng, phần bụng một mảnh chua xót trướng đau.

Máy rung khó khăn chen vào miệng tử cung, nghe Giang Ninh kêu đau, Bùi Quân Trạch lập tức dừng lại động tác, vươn tay dùng lòng bàn tay lau nước mắt trên mặt cậu, nhẹ nhàng dỗ dành.

Có lẽ dâm tính trong thân thể mấy ngày nay được nam làm điều giáo dẫn ra, một lúc sau, cổ tử cung liền không biết giáo huấn ngậm lấy máy rung mút vào.

Giang Ninh khịt mũi, khóc sụt sùi nói: "Hiện tại khá hơn nhiều rồi...... Có thể tiếp tục......"

Bùi Quân Trạch hôn lên cánh môi bỏ bừng, âm thanh khàn khàn" Ừ" một tiếng. Ngồi dậy, bắt lấy một đoạn nhỏ máy rung lộ bên ngoài hoa huyệt, thoáng dùng sức đẩy vào, chỉ còn lại một chút đuôi, phần bụng bằng phẳng bị chống có chút phồng lên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net