Chương 14: Quy đầu mắc kẹt trong tử cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố nén cảm giác chướng bụng và khoái cảm mãnh liệt trong cơ thể, Giang Ninh nghiêng người, tựa đầu vào chiếc gối nơi nam nhân thường ngủ, ôm chăn mềm.

Bụng dưới lần nữa run rẩy, sâu trong hoa huyệt dâng trào ra lượng lớn âm dịch, Giang Ninh hơi nâng đùi còn đang run rẩy lên, đưa thay sờ sờ hạ thân, quả nhiên là một mảnh thấm ướt dinh dính. Cậu vùi mặt vào trong gối, lỗ tai nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, xấu hổ vì cơ thể của mình càng ngày càng dâm đãng mẫn cảm.

Bởi vì sự tình có chút phức tạp, Bùi Quân Trạch chậm trễ nửa giờ so với dự đoán, sau khi trở lại biệt thự, ngay lập tức lên lầu, sau khi mở cửa phòng ánh mắt vô thức nhìn về phía giường lớn.

Giang Ninh ôm chăn mền nằm nghiêng người, mớ tóc trên trán lại ướt đẫm mồ hôi bết vào vầng trán mịn màng cùng gương mặt đỏ ửng. Hai mắt nhắm nghiền, hàng mi cong cong run rẩy cơ thể thỉnh thoảng co giật, cậu khẽ cắn môi dưới hơi khô, bàn tay đè ép bụng dưới chua xót.

Bùi Quân Trạch đưa mắt nhìn về phía tủ đầu giường, phát hiện nước mình để đó trước rời đi vẫn còn nguyên, không khỏi nhíu mày.

Rời khỏi gian phòng rót thêm một ly nước ấm, Bùi Quân Trạch ngồi bên mép giường, dùng khăn giấy lau mồ hôi trên trán và chóp mũi Giang Ninh, nhẹ giọng hỏi thăm: "Bảo bối, chúng ta uống nước có được không?"

Bị bao phủ bởi mùi hương quen thuộc, Giang Ninh mơ mơ màng màng mở mắt ra, không nghe rõ nam nhân nói gì, chỉ theo bản năng từ trong lỗ mũi "Ừm" một tiếng, vươn tay muốn ôm ôm.

Được ôm như ý muốn, Giang Ninh cọ xát lồng ngực rắn chắc của nam nhân, lẩm bẩm một tiếng.

Khóe môi Bùi Quân Trạch hơi cong lên, trong mắt hiện lên một nụ cười bất đắc dĩ, hắn đưa ly nước áp vào đôi môi khô khốc của Giang Ninh.

Giang Ninh cúi đầu, nắm lấy tay nam nhân, gấp rút uống một ngụm nước.

Bùi Quân Trạch không thể không lên tiếng nhắc nhở: "Bảo bối chậm một chút, cẩn thận đừng để bị sặc."

Giang Ninh chớp chớp mắt, ngoan ngoãn chậm lại động tác uống nước, ngụm nhỏ ngụm nhỏ uống vào, còn có thể nhìn thấy đầu lưỡi nộn hồng như ẩn như hiện, nhanh chóng uống hết ly nước.

Nhìn người trong ngực uống nước như mèo nhỏ, Bùi Quân Trạch đã cảm thấy trong lòng giống như là có một ngọn lửa đang bốc cháy.

Đặt ly đã uống xong trên tủ đầu giường, ngón tay thon dài đốt ngón tay rõ ràng vén áo lên, xoa nắn đầu vú đỏ bừng to hơn trước đó gấp đôi, sau đó xẹt qua xương sườn, bụng dưới, cuối cùng bao trùm lên âm hộ đỏ mọng dinh dính, trêu chọc thân thể mà hắn vô cùng quen thuộc.

Một giọng nói trầm ấm như đàn Cello truyền vào tai Giang Ninh: "Đã chuẩn bị lâu như vậy, hôm nay để cho anh đi vào có được không?"

"Lão bà, anh muốn hoàn toàn tiến vào trong tử cung, dùng tinh dịch rót đầy tử cung của em."

Giang Ninh ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đen sâu thẳm của nam nhân, giật mình, cổ tử cung quấn chặt máy rung còn đang chấn động trong cơ thể, cậu nghe thấy chính mình run rẩy nói: "Được, được......"

Sau khi được sự cho phép Bùi Quân Trạch hầu kết nhấp nhô mấy lần, bàn tay vuốt vuốt bên trên âm hộ, sau đó tách ra âm thần, lộ ra phần dưới của máy rung.

Sau khi tắt công tắc rung, chậm rãi rút máy rung ra, lúc sắp rời khỏi cổ tử cung, Bùi Quân Trạch thậm chí có thể cảm giác được trở ngại ở miệng tử cung. Động tác trên tay dừng lại, một giây sau, bỗng nhiên rút toàn bộ máy rung ra khỏi cơ thể thiếu niên, lượng lớn dâm dịch phun ra ngoài, thậm chí thấm ướt quần Bùi Quân Trạch.

"A a a a a a! Ô --" Giang Ninh căng căng thẳng thân thể, khống chế không nổi rít gào lên, khoái cảm bén nhọn đột nhiên xuất hiện trong nháy mắt đưa cơ thể vốn mẫn cảm của cậu lên cao trào.

Hình ảnh trước mắt trở nên mơ hồ, bụng dưới co rút lấy thậm chí có chút đau đớn, Giang Ninh không thể không che bụng dưới, nỗ lực giảm bớt phản ứng quá mãnh liệt của cơ thể.

Lúc bị nam nhân ôm dạng chân ở trên người hắn, Giang Ninh vẫn chưa thể phục hồi tinh thần, tựa đầu vào vai nam nhân, miệng mở rộng không ngừng thở hổn hển.

Bùi Quân Trạch một tay nhẹ nhàng vỗ về sau lưng Giang Ninh, một tay khác kéo khóa quần tây. Móc ra côn thịt cương cứng dữ tợn đặt ngay cửa huyệt đang chảy nước, động thân eo đẩy âm hành đi vào, quy đầu cực đại đi vào, bị huyệt thịt mọng nước quấn chặt mút vào.

Giang Ninh ánh mắt mê ly, lẩm bẩm nói: "Ưm...... A! Thật lớn......"

Dù cho bị máy rung khuếch trương mấy ngày, nhưng vẫn sẽ bị âm hành to dài của nam nhân kéo căng không chịu nổi, huyệt thịt liều mạng nhúc nhích, phí sức phun ra nuốt vào côn thịt cực đại, âm thần dán chặt lấy thân gậy, cửa huyệt bị kéo căng đến cực điểm.

Bùi Quân Trạch hiện tại cũng cảm thụ không được tốt cho lắm, thân trụ bị huyệt thịt dầy đặc chặt chẽ không ngừng bao khỏa đè ép. Quy đầu áp vào cổ tử cung miệng, miệng tử cung bị máy rung mở ra không thể co lại ra sức mút vào mã nhãn mẫn cảm, khoái cảm không ngừng đánh thẳng vào lý trí của hắn.

Hít sâu một hơi, Bùi Quân Trạch đưa tay xoa xoa mái tóc đen mềm mại của Giang Ninh, nói giọng khàn khàn: "Lão bà, anh muốn đi vào."

Giang Ninh khịt mũi, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Ừm...... Vào đi......"

Bùi Quân Trạch ánh mắt thâm trầm, dùng sức đâm mạnh vào miệng nhỏ, quy đầu cực đại không cho cự tuyệt đẩy ra miệng tử cung kiều nộn, khoang tử cung mẫn cảm đến cực điểm sau một thời gian dài thích ứng, rốt cục cũng nuốt vào âm hành to dài đáng sợ.

"Ách -- A! Quá trướng -- A a a a!" Giang Ninh vạch một vết máu trên cánh tay người nam nhân, nước mắt bị ép chảy tràn khắp mặt, cằm nâng lên thành độ cong ưu mỹ, ngửa đầu rên rỉ thảm thiết.

Quy đầu lớn chừng quả trứng gà ép tử cung non mềm ngậm lấy, từ huyệt đạo đến khoang tử cung, tựa như ống bọc thịt được thiết kế riêng, vừa vặn bao bọc hoàn hảo côn thịt trong cơ thể, vô luận là huyệt thịt chặt chẽ co rút nhúc nhích, hay tiểu tử cung trơn mềm, đều có thể mang đến cho âm hành của nam nhân khoái cảm tột cùng.

Giang Ninh miệng há hốc, đôi mắt trống rỗng, khóe miệng chảy ra tơ bạc óng ánh, tràn đầy mê đắm. Khi tử cung non mềm hoàn toàn bị quy đầu cực đại gian làm, chiếc bụng phẳng bị ép thành hình dáng quái đản mà dâm mỹ, mang đến khoái cảm xa xa khiến Giang Ninh tưởng tượng còn muốn mạnh hơn, càng nhiều.

Bùi Quân Trạch thở dốc một hơi, nâng eo lên đẩy sâu vào trong, liền có thể nghe được người trong ngực sụp đổ thét lên kêu khóc. Chỉ có thể cố nén dục vọng muốn hung hăng điên cuồng, nhẹ nhàng chậm chạp trừu sáp trong tử cung.

Tư thế này để âm hành tiến vào cực sâu, tử cung bị đính đến biến hình, thậm chí còn tạo cho Giang Ning ảo giác dạ dày bị đội lên muốn ói.

"Quá sâu...... Ưm a...... A......" Giang Ninh ánh mắt mơ hồ, rên rỉ thì thào phàn nàn: "Sao anh lại, ha ha dài như vậy...... Ô a!"

Bùi Quân Trạch lập tức có chút dở khóc dở cười, chỉ có thể ôn nhu dỗ dành, dù sao đây cũng không phải hắn có thể khống chế.

Cứ như vậy nhẹ nhàng đút vào tử cung, Giang Ninh thở hổn hển phát ra một tiếng rên khe khẽ, thân thể không tự chủ được nghênh hợp thần phục.

Cổ tử cung và thành trong tử cung đã hoàn toàn thuận theo kẻ xâm nhập, ngoan ngoãn quấn chặt côn thịt của nam nhân, ra sức mút vào xoa bóp quy đầu, đồng thời chịu đựng lực đẩy quá mức của kẻ xâm nhập.

Bùi Quân Trạch rốt cục cũng thả lỏng lo lắng tròn lòng, chậm rãi rút quy đầu ra khỏi khoang tử cung.

Khi quy đầu cực đại rời khỏi tử cung nhỏ nhắn mẫn cảm, cổ tử cung chặt chẽ siết chặt, thành tử cung mút vào quy đầu như muốn giữ lại. Mép tròn của quan trạng câu cứng rắn, lúc rời khỏi bị kẹt trong khoang tử cung.

Bùi Quân Trạch hạ eo xuống, lui về sau, lại làm cho Giang Ninh bỗng nhiên kêu lên sợ hãi, thậm chí đè thấp người xuống, để tránh quy đầu mắc kẹt trong khoang tử cung.

"Lão công, đừng đi ra, đừng đi ra có được hay không...... Ha ha --" Giang Ninh kêu khóc, bị cảm giác trong nháy mắt cổ tử cung bị kéo đến ê ẩm vừa rồi dọa sợ, hồ ngôn loạn ngữ nói: "Cứ thao tử cung có được hay không, không đi ra, anh muốn làm thế nào cũng được......"

Cứ như vậy dính chặt, Bùi Quân Trạch đặt Giang Ninh lên giường, hôn nhẹ lên cánh môi đỏ bừng, nói giọng khàn khàn: "Ngoan."

Nắm chặt thân eo nhỏ gầy, chợt rút côn thịt ra khỏi huyệt đạo, rãnh trên quy đầu hung hăng kéo ra khoang nhạy cảm đến cực điểm, thổi qua huyệt thịt co rút, hoa huyệt trong nháy mắt dâng trào ra lượng lớn chất lỏng trong suốt

"A a a a!" Giang Ninh run rẩy đùi, nước mắt thấm ướt tóc mai đen như mực, kích thích mãnh liệt mới lạ thậm chí khiến thân thể của cậu không ngừng co giật, cậu kinh ngạc nhìn trần nhà, bàn tay vô lực che bụng nhỏ chua xót.

Sắp hỏng......

Tử cung sắp bị kéo ra......

Giang Ninh bị ý nghĩ này làm cho sợ hãi, đầu óc trống rỗng căn bản không có cách nào suy nghĩ, cậu kinh hoảng nhìn về phía nam nhân, giọng run run nói: "Tử cung giống như bị kéo ra...... Ô ô ô ô sắp hỏng......"

Kỳ thật tử cung mặc dù non nớt, nhưng cũng không thể dễ dàng bị kéo ra như thế. Chỉ là Giang Ninh bị dọa mộng, cộng thêm miệng tử cung sưng ê ẩm chết lặng, lúc này vẫn chưa kịp phản ứng.

Bùi Quân Trạch trong lòng hiểu rõ, tử cung không có khả năng bởi vì điều này mà bị kéo ra ngoài. Nhưng nhìn sắc mặt tiểu thê tử vốn hồng nhuận bị dọa đến tái nhợt thần sắc bối rối, từ bỏ phổ cập kiến thức khoa học, dụ dỗ nói: "Không có việc gì, lão công giúp em đẩy trở về là được rồi, sẽ không hỏng."

"Thật sao......"

"Ừm."

Giang Ninh thút tha thút thít nhìn gương mặt tuấn mỹ của Bùi Quân Trạch, đưa tay vòng qua cổ nam nhân, ngẩng đầu dùng gương mặt trơn mềm dán lên khuôn mặt của hắn, cọ xát, mang theo giọng mũi mềm mạnh vô cùng: "Cảm ơn lão công."

Lời nói mgây thơ mềm mại kết hợp khuôn mặt tinh xảo, công hiệu đối với Bùi Quân Trạch mà nói có thể so với thuốc kích thích, hơi thở của hắn trở nên nặng nề, giọng nói bởi vì kiềm chế trở nên khàn khàn: "Không có gì, lão công đẩy tiểu tử cung của lão bà trở về."

Chợt đẩy mạnh eo về phía trước, âm hành chống ngay hoa huyệt thế như chẻ tre xông mở tầng tầng bức thịt, hung hăng tiến vào khoang tử cung, đẩy bụng dưới bằng phẳng đến nhô lên, lại đem âm hành rời khỏi huyệt đạo, một lần nữa dùng sức đâm vào.

"A a a a a a! Lão, lão công a a! Chậm một chút a! Ách -- Chậm một chút a a a a!"

Huyệt đạo mẫn cảm và khoang tử cung kiều nộn dưới sự thao làm mãnh liệt, chỉ có thể biến thành bao thịt mềm mại, ra sức mút vào âm hành không ngừng trừu sáp. Quá nhiều khoái cảm liên tục không ngừng quét qua trong đầu Giang Ninh, thật sự là quá nhiều, quá khó để tiếp nhận, cậu chỉ có thể khóc lóc bất lực thét lên, không ngừng chìm nổi giãy dụa trong biển dục vọng gọi là khoái cảm.

Bùi Quân Trạch ngang ngược gần như điên cuồng, khoang tử cung và huyệt đạo hòa thành một thể, trở thành mũ côn thịt đúng nghĩa. Quy đầu cứng chắc thổi qua tử cung, huyệt thịt, đẩy dâm thủy ra khỏi hoa huyệt, rơi trên giường, mấy lần đã làm ga giường ướt đẫm, để lại một khối lớn sẫm màu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net