Chương 52: Trừng phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng mà, Giang Ninh rất nhanh đã kiến thức được uy lực của những đồ chơi nhỏ nhìn vô hại này.

Những đạo cụ tròn hình ống hút vừa khít với bộ ngực sữa thịt hơi phồng lên và đầu vú run rẩy dựng đứng, Giang Ninh có chút không thích ứng ưỡn ngực, cũng may ngoại trừ cảm giác bị hút mạnh, cũng không có cảm giác quái dị nào khác.

Nhưng khi nhìn thấy nam nhân lại cầm lấy một chiếc nhỏ khác hướng xuống, Giang Ninh rốt cục cũng cảm giác được sợ hãi, đôi mắt màu hổ phách đầy nước hiện ra bối rối, nhưng bây giờ cậu bị trói trên ghế, không còn đường để trốn.

Dù cho đeo găng tay nhưng ngón tay vẫn thon dài đẹp mắt tách ra âm thần, lộ ra tiểu âm đế núp ở bên trong. Bùi Quân Trạch dùng một tay khác không chút lưu tình ấn vật giống như chiếc cốc hút nhỏ vào âm hạch.

Không khí bị đè ép, chất liệu silicon trong suốt có thể thấy rõ tiểu âm đế bị ép thành một đoàn, nhìn đáng thương cực kỳ.

"Ô......" Giang Ninh nghẹn ngào một tiếng, chỉ vẻn vẹn kích thích như vậy, đã khiến bắp đùi của cậu không cầm được phát run, bắp chân thon dài cân xứng, ngón chân trắng nõn nhịn không được cuộn mình.

Cúc huyệt bị nhét vào một cây gậy đấm bóp mô phỏng màu da thịt, nếp uốn ở cửa huyệt bị kéo căng siết chặt gậy đấm bóp.

"Thả lỏng." Bùi Quân Trạch mặt không đổi sắc, đưa tay vỗ vỗ đùi không ngừng run rẩy của Giang Ninh.

Tay đeo găng tay đẩy ra miệng huyệt, nhét tất cả máy rung vào, sau đó lại dùng ống hút trong suốt trong như ống hút ngực bao lại toàn bộ âm phụ, đầu ống hút được nối với một ống trong suốt, cuối ống là một bình rỗng.

Sau một phen giày vò như thế, trán Giang Ninh toát ra mồ hôi mịn, hé môi phát ra âm thanh lẩm bẩm như động vật nhỏ.

Đáy mắt Bùi Quân Trạch xẹt qua một tia vui vẻ, hắn tháo găng tay ném lên bàn, cúi người nhẹ mổ mấy lần lên cánh môi đỏ bừng rung động của Giang Ninh, thấp giọng hỏi: "Chuẩn bị xong chưa?"

"Ô...... Em không được......" Giang Ninh khóc nức nở cầu xin, chỉ như vậy thôi cậu đã cảm thấy không chịu nổi.

Đôi mắt màu hổ phách nước nhuận cầu xin tha thứ nhìn nam nhân, đuôi mắt phiếm hồng, nước mắt như trân châu rơi xuống.

"Ngoan." Bùi Quân Trạch hơi nheo mắt lại, dùng ngón cái thay cậu lau nước mắt một bên mặt, nói khẽ: "Đây là trừng phạt, đủ rồi sẽ kết thúc, nhanh thôi."

Giang Ninh nghẹn ngào một tiếng, thấy mình thật sự trốn không thoát, chỉ có thể gian nan gật đầu.

Bùi Quân Trạch lui về sau một bước, cầm lấy mấy công tắc trên bàn theo thứ tự bật mức thấp nhất.

"Ô a a a a! Ha ha a a!"

Đầu vú bị xoa bóp đè ép, gậy đấm bóp trong cúc huyệt cũng bắt đầu rung lên, càng làm cho Giang Ninh sụp đổ chính là, âm đế còn đang bị vật nhỏ kia mút và rung ở tần số cao, máy rung bên trong hoa huyệt cũng cùng nhau chấn động xoa bóp huyệt thịt.

Ngọc hành lập tức đứng thẳng, không kiên trì được bao lâu liền phun ra chất lỏng trắng sữa vẩy lên bụng dưới co rút chập trùng.

Hoa huyệt đột nhiên rụt lại tăng cường phun ra từng cỗ từng cỗ chất lỏng trong suốt, phun lên ống hút trong suốt, chất lỏng dư thừa từ từ chảy xuống ống vào trong bình.

Giang Ninh không cầm được nước mắt, tay chân cố gắng giãy dụa nhưng vẫn một mực bị trói trên ghế, cậu ngửa đầu sụp đổ kêu khóc: "Không được a a a! A Trạch ô a a a! Cứu em -- A a a!"

Thân thể trắng nõn dưới kích thích nhanh chóng nổi lên sắc khí phấn hồng, thân thể của cậu khống chế không nổi co rút run rẩy.

Kỳ thật Giang Ninh lâm vào bộ dáng cao trào cũng không có xinh đẹp như ngày thường, nhưng lại khiến Bùi Quân Trạch không thể rời mắt.

Mái tóc bị mồ hôi thấm ướt, tan rã ánh mắt, cánh môi mở ra có thể nhìn thấy chiếc lưỡi nộn hồng bên trong, nước bọt không cầm được từ khóe miệng chảy ra, gương mặt tinh xảo tràn đầy si thái.

Tất cả những điều này đều khiến Bùi Quân Trạch điên cuồng. Hạ thân sớm đã chống lên lều vải, hắn lại không chút nào để ý.

Máy kiểm soát bên bàn đã bị nam nhân nâng cao một ngăn.

"Ô --" Thân thể Giang Ninh cứng đờ, sau đó là không ức chế được run rẩy.

Chất lỏng trong bình lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy từ từ dâng lên.

Điểm mẫn cảm không ngừng bị kích thích, suy nghĩ của Giang Ninh sớm đã bị từng cơn sóng thủy triều liên tiếp đánh tan, lỗ tai oanh oanh. Cậu cơ hồ chưa từng rời khỏi cao trào, chỉ có thể há lớn miệng không ngừng thở từng ngụm từng ngụm, chỉ có thể ngẫu nhiên từ trong cổ họng hừ ra khí âm, bị buộc đến gần như sụp đổ.

Bừng bừng phấn chấn âm hành cứng đến nỗi đau nhức,con mắt Bùi Quân Trạch phát ra tơ máu, hắn tiến lên một bước cẩn trọng giật ra ống hút đang rung và hút toàn bộ âm hộ ném xuống đất, dâm thủy ào ào chảy đầy đất.

Hai ngón tay thô lỗ đâm vào bên trong hoa huyệt đã lầy lội không chịu nổi, trong tiếng kêu khóc của Giang Ninh móc ra máy rung bên trong.

Một viên, hai viên...... Mấy viên máy rung rơi trên mặt đất lăn vài vòng sau đó vẫn như cũ không ngừng chấn động.

Vật nhỏ dán trên âm đế và đầu vú cũng bị nam nhân lấy xuống, đầu vú sung huyết trở nên sưng đỏ, run rẩy trong không khí, âm đế càng là sưng đỏ gấp mấy lần, làm sao cũng không co lại được.

Gậy đấm bóp trong cúc huyệt không bị rút ra, vẫn kính nghiệp không ngừng xoa bóp ruột thịt nộn hồng co rút nhúc nhích, dịch ruột non thuận theo gậy đấm bóp tích tích đáp đáp chảy ra.

Mặc dù hậu huyệt vẫn bị kích thích, nhưng miễn cưỡng vẫn trong phạm vi tiếp nhận của Giang Ninh, hiện tại cậu toàn thân bất lực, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm thở dốc, lồng ngực đơn bạc rõ ràng chập trùng, kéo theo đầu vú không ngừng lắc lư.

Bùi Quân Trạch cúi đầu, ngậm lấy đầu vú đỏ bừng say sưa ngon lành bắt đầu ăn, bàn tay dán vào bên trên âm hộ trấn an xoa xoa, đem âm hộ đỏ bừng xoa đến ẩm ướt.

Giang Ninh nửa khép suy nghĩ, được dỗ dành thoải mái hừ hừ, thanh âm mềm giống như mèo nhỏ.

Thấy cậu đã bình tĩnh lại, Bùi Quân Trạch ngồi dậy, chậm rãi kéo quần xuống, ánh mắt và động tác không hợp vội vàng xao động và ngang ngược.

Độ cao của ghế vừa vặn phù hợp, côn thịt bừng bừng phấn chấn bắn ra, vừa vặn đánh vào hoa huyệt ướt sũng.

"A! Ưm......" Giang Ninh khẽ kêu một tiếng, thân thể hơi nảy lên giống như cá bị đặt trên thớt.

Bùi Quân Trạch cúi đầu, cầm thân gậy chống trên cửa huyệt đỏ tươi, ưỡn về phía trước, quy đầu cực đại thế như chẻ tre gian nở hoa huyệt, ép vào miệng tử cung đóng chặt.

Giang Ninh khó nhịn nhíu lại lông mày, lẩm bẩm nói: "A! Thật trướng......"

Hoa huyệt và cúc huyệt đều bị lấp đầy, bụng dưới bị chống nâng lên, hình dạng quái đản mà sắc tình, huyệt thịt vô thức siết chặt âm hành thô to trong cơ thể.

Quá trướng...... Ưm......

Bởi vì nhẫn nại, trán đã che kín mồ hôi. Bùi Quân Trạch mặt không thay đổi cởi trói trên người Giang Ninh, hoàn toàn ôm người vào trong ngực.

Da thịt kề sát, hai người đều không hẹn mà cùng thở phào một hơi.

Bùi Quân Trạch ôm lấy Giang Ninh, tránh đi bừa bộn trên đất trở lại giường lớn trong lồng.

Cuối cùng, hắn không thể nhịn được nữa, bóp lấy eo nhỏ gầy điên cuồng đút vào, âm thanh trứng đập cực kỳ vang dội, đủ để nghe ra lực đạo của hắn cực nặng.

"Chậm một chút, chậm một chút a a a a! Không! A a!" Giang Ninh giãy dụa eo, bị thao đến mức chỉ có thể ngửa đầu thét lên kêu khóc, tay không ngừng vuốt cánh tay bóp eo mình của nam nhân.

Mạnh mẽ lực đạo từng chút một không ngừng đánh vào miệng tử cung, cổ tử cung đã sớm bị thao quen tượng trưng chống cự mấy lần, liền thuận theo dung nạp quy đầu cực đại.

Gậy đấm bóp bên trong hậu huyệt cũng cẩn trọng chấn động, xoa bóp mỗi một tấc ruột thịt, một tia nếp uốn cũng không bỏ qua.

Thân thể Giang Ninh bị ép kéo căng, chỉ có thể bất lực dung nạp hai cây thô to ở trong cơ thể cậu gây rối tác quái.

-----

Aly: Tui đã trở lại rồi đây😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net