Cảnh sát Tào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh giám bị cải tạo, khuếch trương niệu đạo, đụ cu, thủy hình, nhục mạ

Đằng Mạn nhớ lại lần gặp Hách Minh Ca trong nhà giam, từ lời trần thuật đứt quãng của cậu hắn cũng hiểu ra đôi phần, sau khi trở về thì đi tra xét hồ sơ của mười năm về trước, cuối cùng cũng rõ hết đầu đuôi mọi chuyện.

Mười năm trước, cha của Hách Minh Ca nảy sinh tranh chấp với hàng xóm Lý Chấn sau đó bị đối phương đánh đến chết, vốn cả vụ án cực kỳ rõ ràng đơn giản nhưng vì cảnh sát tra vụ án này lén nhận hối lộ của bên hung thủ nên bản án kết thúc bằng cách hung thủ mắc bệnh tâm thần, miễn trừ khởi tố hình sự, chỉ cần bồi thường chút tiền liền xong chuyện. Nhưng cái vị được đưa vào bệnh viện tâm thần để chạy chữa kia, chỉ mới sau một tháng đã khỏi hẳn bệnh rồi xuất viện, vẫn cứ ung dung sung sướng y như cũ.

Nhưng bên phía nhà họ Hách thì ngày càng sa sút, sau khi trụ cột của gia đình ngã xuống, bọn họ thiếu nợ rất nhiều tiền, người mẹ bệnh không dậy nổi, gắng gượng 5 năm cũng qua đời bỏ lại Hách Minh Ca bôn tẩu khắp nơi để nuôi ông mình và em trai. Nửa năm trước, khi cậu ta về nhà lại bị gã khốn nạn Lý Chấn khiêu khích mắng chửi, trong lúc nóng giận đã cầm dao đâm tới nhưng cậu chỉ làm gã bị thương một cánh tay đã bị đưa vào trại giam.

Đằng Mạn lập tức viết một tờ báo, sang hôm sau hắn liền nộp lên trên nhưng lại bị chủ biên trả trở về.

"Bài cậu đưa không đăng được, Tào Trạch này là ai cậu không biết đi tra thử à?"

"Vụ án năm đó do chính hắn tra án, tôi cũng tìm hiểu rồi, mấy năm nay hắn làm chuyện xấu cũng chẳng ít, khó trách thăng chức nhanh tới vậy"

Đằng Mạn bình thản đáp.

"Đúng vậy, cậu còn biết hắn thăng chức nhanh, người ta bây giờ là cảnh giám của trung tâm thành phố! Thứ này mà dám đăng lên thì tòa soạn của chúng ta còn không bị chỉnh cho chết mới là lạ?! Cần phải có chứng cứ, chứng cứ đó cậu hiểu không!"

"Phiền phức."

Đằng Mạn nhíu mày, những thứ đó đều là giao dịch ngầm. Nhìn vào thì biết ngay đầu đuôi ra sao nhưng cơ bản lại không tra được gì.

"Cho nên không đăng được, ngoại trừ pháp luật phán hắn có tội, nếu không hắn kiện chúng ta tội vu khống thì kẻ phải chết sẽ là chúng ta!"

Đằng Mạn khá bực bội rồi. Gì chứ? Đồ mà hắn chịu cực chịu khổ viết ra như vậy mà lại không được đăng?

"Trừ khi hắn không còn làm cảnh giám nữa thì những người chịu khổ năm đó may ra mới dám đứng lên, cậu xem vụ của Hách Minh Ca đi, từ đầu tới cuối cậu ta có dám nhắc tới nữa chữ Tào Trạch không? Không đúng chứ? Người ta rõ lắm, dám nhắc đến thì chết càng nhanh!"

Không làm cảnh giám? Đằng Mạn nhướn mày liếc sang chủ biên một cái, ừm, đơn giản.

10 giờ sáng, trước cửa của tòa án trung tâm thành phố tụ tập khoảng mấy trăm người, ai nấy đều mang tâm tình vui sướng chờ đợi.

Hôm nay là ngày thị trưởng trao huân chương cho mười vị cảnh giám xuất sắc nhất, những người này về sau gần như đều thăng chức cả, được đưa lên cương vị quan trọng hơn, thậm chí rất có khả năng rằng một trong số mười vị ở đây sẽ đảm nhận chức tổng cảnh giám trong tương lai.

Bởi thế nên hôm nay, trừ những người có phận sự ra thì còn có rất nhiều phóng viên và người dân đến ủng hộ, số lượng cảnh sát tuần tra quanh quảng trường cũng được tăng thêm.

Đằng Mạn cũng vác theo camera của bản thân đi vào.

Mười vị cảnh giám đứng trên bục vinh dự đều ở độ tuổi từ 30 đến hơn 40, tư thế nghiêm trang, cơ thể cường tráng, vừa nhìn đã thấy đáng tin. Đặc biệt là Tào Trạch trẻ tuổi nhất trong số họ, oai hùng đẹp đẽ, cảnh phục phẳng phiu bao lấy cơ bắp săn chắc, vai rộng mông hẹp cực kỳ điển trai.

Chính vì thế mà người ủng hộ cho Tào Trạch cũng nhiều nhất.

"Những cảnh sát kiệt xuất của chúng ta đều do chính công dân bỏ phiếu bầu chọn, bọn họ bảo vệ an toàn cho tất cả người dân, vẹn tròn phận sự trên cương vị của chính mình, nghiêm khắc chấp pháp......"

Thị trưởng mỉm cười đọc diễn văn, sau khi khen ngợi những cảnh giám được bầu chọn xong liền bắt đầu trao huân chương từ người đứng thứ mười.

Các cảnh giám đều tiến lên theo thứ tự, vào tư thế chào xong liền đứng chờ thị trưởng đeo huân chương trước ngực cho mình, sau đó lại đưa tay làm tư thế chào lần nữa với tất cả những người dân bên dưới, nhận lấy những tràng pháo tay lẫn hoan hô của mọi người.

"Cuối cùng, chúng ta hãy cùng chào đón người có nhiều phiếu bầu nhất - cảnh sát Tào Trạch!"

Bên dưới lập tức hoan hô dậy trời, nhiệt liệt hơn cả những lần trước đó. Thị trưởng cười tủm tỉm nhìn Tào Trạch đi đến bên người, trong lòng ông thật ra rất khinh thường hắn. Ông rất rõ, vị cảnh sát Tào này chả trong sạch như người dân lầm tưởng, nhưng người ta rất biết giao tiếp, mọi thứ qua tay đều vô cùng gọn gàng sạch sẽ, ai nấy cũng cứ mắt nhắm mắt mở cho qua. Xem tần suất duy trì hắn hiện tại, rất có thể cảnh tư năm sau sẽ là hắn. Khó trách thằng lỏi này tập thể hình mỗi ngày để giữ gìn hình tượng, người dân ai không nhìn vào vẻ ngoài đó đây.

Tào Trạch ưỡn ngực để thị trưởng cài huân chương vàng kim cho hắn, sau đó xoay người, nghiêm trang làm tư thế chào đối với những người dân bên dưới. Lập tức tiếng hoan hô lại vang lên khắp quảng trường, tiếng camera tách tách không ngừng. Lòng hắn vui vô cùng, cảnh tư hiện tại sang năm sẽ về hưu, chỉ cần hắn giữ vững lượng người duy trì như hiện tại thì vị trí đó tới 8,9 phần sẽ thuộc về hắn, trong khi đại đa số cảnh viên tốt nghiệp cùng hắn năm đó hiện giờ vẫn phải vất vả phá từng vụ án một thì hắn đây đã sắp bước lên một tầm cao mới, ai nấy đều phải ước ao, ghen tị nhưng làm gì có ai cản nổi bước chân thăng tiến của hắn đây.

Đằng Mạn đứng cách đó không xa, hắn cũng chụp vài tấm hình, nhìn cơ thể nam tính cường tráng, đẹp trai, đầy sức sống, thâm tâm cũng rất hài lòng.

Tách, Đằng Mạn búng tay một cái.

Tào Trạch đang chuẩn bị xuống đài thì bỗng nhiên hơi sửng sốt, hắn phát hiện bản thân không nhấc chân ra nổi. Hắn cúi đầu xem thử, kinh ngạc phát hiện một nhánh dây leo không biết đã cuốn lấy cổ chân mình từ khi nào, nó đang trói chặt hai chân hắn lại với nhau.

Nội tâm hắn giật nảy, không đợi hắn kịp phản ứng, nhánh dây leo kia đã men theo chân hắn bò lên trên, chỉ trong nháy mắt mà cẳng chân, đùi, eo bụng, cánh tay của hắn liền hoàn toàn bị dây leo chiếm cứ, nó trói cả người hắn thành một cây gậy.

Tiếng hét chói tai vang lên hết đợt này tới đợt khác, ai nấy đều sửng sốt nhìn vị cảnh sát trẻ tuổi bị dây leo lựa chọn, thậm chí còn có người muốn xông lên giải cứu hắn.

"Tại sao lại chọn cảnh sát Tào cơ chứ?"

Có người khóc lớn.

"Hức..., dây leo xấu xa, cảnh sát Tào là người tốt mà."

"Cô đừng nói nữa, coi chừng dây leo chọn cô bây giờ."

"Tôi là phụ nữ mà, dây leo chưa bao giờ chọn phụ nữ...... Huhu, tôi thích cảnh sát Tào lắm, anh ấy tốt lắm!"

Đằng Mạn chụp thêm mấy tấm nữa rồi gửi trực tiếp cho chủ biên, hắn cúi đầu bắt tay vào biên tập tin tức. Hầu như tất cả phóng viên xung quanh đều đang nhắn tin, thế nên hành vi của Đằng Mạn liền có vẻ hết sức bình thường. Hắn chậm rì rì gõ từng chữ: Chủ biên, bài báo hôm trước tôi gửi giờ đăng được rồi, tuyệt đối sẽ hot.

Chủ biên cũng phản ứng cực nhanh, chỉ một lát sau, Đằng Mạn liền thấy trang web công tác của mình đã đăng lên bài báo mà hắn biên soạn, thậm chí còn đăng kèm với ảnh hiện trường. Trên ảnh, cảnh sát điển trai cường tráng bị dây leo bó chặt hai chân, hai tay áp sát người, nó vòng lên tận miệng hắn, nhét vào trong, đè lại lưỡi hắn.

Ánh mắt cảnh sát Tào nảy lên tức giận lẫn hoang mang, toàn thân hắn đang bị bó như một cây gậy không thể cử động. Nhưng có thể chắc chắn rằng quần áo của hắn vẫn rất chỉnh tề, không bị lột sạch như những tên bị dây leo chọn trúng trước đó.

Kinh hoảng qua đi, hiện trường bắt đầu thì thầm to nhỏ "Có khi nào lần này nó bắt nhầm không? Dây leo không cởi quần áo của cảnh sát Tào, chắc xíu nữa nó sẽ thả anh ấy ra thôi."

"Mọi người nhìn, đây là bài báo của tỉnh Y, nó nói rất nhiều vụ án mà cảnh sát Tào tham dự đều có vấn đề......"

"Cái gì chứ, viết bậy thôi!"

"Mau xem bình luận, có cả những người bị hại lên tiếng này......"

"Đù, chẳng lẽ bài bào này viết là thật? Ô, xuất hiện thêm mấy người bị hại nữa kìa, dùng danh tính thật để tố tội, trời ạ, nhìn ảnh này đi, thật đáng sợ!"

Người ở quảng trường lập tức nghị luận sôi nổi, thanh âm càng lúc càng lớn, bọn họ lướt màn hình rồi lại dùng ánh mắt khó tin nhìn vị cảnh sát không thể nói chuyện trên bục.

Thị trưởng đã sớm lui ra xa, Tào Trạch xong đời rồi, hoàn toàn xong rồi.

Tào Trạch cũng nghe được những lời bàn tán bên dưới, hắn muốn giảo biện, muốn gào thét nhưng thâm tâm lại càng lúc càng rét lạnh. Những kẻ đó ngày thường bị hắn đè nặng tạo áp lực nên không dám mở miệng, một khi hắn gặp nạn, bọn chúng tuyệt đối sẽ bỏ đá xuống giếng.

Ánh nắng mặt trời chói sáng chiếu trên người hắn nhưng giờ đây Tào Trạch lại cảm thấy hơi lạnh. Hắn hoàn toàn không tưởng tượng nổi, nếu hắn cũng bị lột sạch rồi đặt trước mắt tất cả mọi người chờ đụ giống như những kẻ bị lựa chọn trước đó, hắn nhất định sẽ nổi điên.

Đúng lúc này, dây leo dần dần nhấc cảnh sát Tào bị trói thành gậy người lên.

Dường như tới tận đây dây leo vẫn chưa muốn phá hỏng cảnh phục phẳng phiu trên người Tào Trạch nhưng nó cũng không muốn phải từ bỏ việc phô bày khối thân thể này ra.

Phiến lá bén nhọn xẹt qua trước ngực cảnh sát Tào, cắt hai cái lỗ trên áo, vừa đủ để hai bên đầu vú của Tào Trạch lộ ra ngoài.

Phiến lá chậm rãi trườn xuống, nó tiếp tục cắt ba cái lỗ dưới đũng quần cảnh sát Tào, sau đó lôi dương vật lẫn trứng dái của hắn ra, mỗi bộ vị đều vừa vặn nhô ra khỏi từng cái lỗ, phiến lá lại bò lên mông hắn cắt một cái lỗ lớn ngay lỗ đít, lồ lộ nửa cái mông. Do hai chân hắn bị trói chụm lại nên ngoài cặp mông tròn trịa với kẽ mông ra thì cái lỗ quyến rũ đã bị ẩn giấu giữa khe đít mất rồi, tạm thời chưa thấy được.

Ừng ực, đám người bên dưới không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Cảnh sát Tào vẫn bận đầy đủ quần áo bị cố định giữa không trung, nhưng đầu vú, dương vật, tinh hoàn lẫn mông đều lộ ra ngoài, thật sự thì dáng vẻ này còn gợi dục hơn cả cởi sạch.

Tào Trạch mặt mũi đỏ bừng, lúc này cơ bắp cường tráng của hắn liên tục căng lên nhưng hắn vẫn không giãy ra nổi.

Một nhánh dây leo chui vào quần áo hắn, nó vừa tìm được lỗ rốn liền chui vào trong, một nhánh dây leo khác thì vòng sang mông hắn, tách mông hắn ra, chui vào lỗ đít của hắn, cứ như đằng sau có thêm một cái đuôi.

Sau đó, nhánh dây leo ở mông hắn bỗng nhiên chuyển động, nó thúc từng cú từng cú một vào tuyến tiền liệt của hắn.

Nhưng điều khiến Tào Trạch không chịu nổi lại là việc thành ruột của hắn chưa gì đã tiết ra đầy nước để bôi trơn cho cái thứ trong mông đang đụ hắn liên tục, dương vật của hắn còn cương cứng, chui qua lỗ rách ở trên quần mà dựng thẳng về phía trước.

"Cứng rồi, mới bị đụ ba phút mà cảnh sát đây đã chảy nước......"

Bên dưới lại truyền đến một đợt xì xào bàn tán.

Tào Trạch nhắm nghiền hai mắt, cố gắng làm lơ khoái cảm truyền đến từ lỗ hậu, hắn tuyệt đối không thể bị đụ xuất tinh trước mặt bao nhiêu người.

Bất quá hắn lo lắng suông rồi, vì dây leo cũng không muốn để cho hắn bắn.

Sau khi hắn cương cứng, một nhánh dây leo nhỏ xíu xiu chui vào từ lỗ tiểu của hắn, mặc hắn hoảng sợ ú ớ nó vẫn cắm tới tận đáy.

Tiếp đó, nhánh dây leo kia liền thong thả chuyển động mà đồng thời nó cũng lớn dần từng chút một.

Tào Trạch chỉ cảm thấy niệu đạo vừa đau vừa ngứa, cảm giác này quả thực rạo rực đến khó chịu. Miệng hắn cũng bị dây leo căng ra, một nhánh dây leo thô to chui vào yết hầu, đồng dạng bắt đầu đưa đẩy khai thác lên. Mà nhánh ở lỗ hậu thậm chí còn vừa đụ vừa phun vào rất nhiều chất lỏng kỳ quái.

Dưới ánh nắng chói chang của buổi trưa, cảnh sát Tào bị treo giữa không trung chơi đùa đã gần hai tiếng. Đám người dần tản ra, kiếm cho mình một chỗ râm mát gần đó để ngồi chờ, ánh mắt phức tạp nhìn Tào Trạch bị ba nhánh dây leo kích thước khác nhau đụ tới nước chảy giàn giụa.

Hiện giờ trên mạng đã bay đầy bài báo về vị cựu cảnh sát này, bây giờ nhiều người mới nhận ra trên tay hắn lây dính rất nhiều mạng người, đúng chất hắc cảnh* (những người đồng lõa trong các hoạt động tội phạm hoặc tham gia vào các hoạt động tội phạm)

Những người từng bỏ phiếu bầu cho hắn đều cực kỳ phẫn nộ. Người ở quảng trường bây giờ còn đông hơn buổi sáng nhiều, vô số người đổ xô đến đây chỉ vì muốn tận mắt chứng kiến quá trình cựu cảnh sát Tào biến thành thứ đĩ đực dâm dục.

Giờ phút này Tào Trạch đã bị dây leo đụ lên đỉnh rất nhiều lần, sau mông không ngừng nhỏ nước, vạt áo trước người cũng ướt nhẹp nước miếng, có vẻ hắn đã sớm được chuẩn bị xong nhưng dây leo vẫn chưa muốn đưa hắn cho mọi người hưởng dụng, nó tiếp tục đụ dương vật, lỗ đít cùng khoang miệng của hắn.

Dần dần, mọi người cũng hiểu ra, dây leo nó muốn mở nốt niệu đạo của Tào Trạch, để cảnh sát trẻ khỏe này dùng ba cái lỗ đi hầu hạ người khác.

Niệu đạo của hắn giờ đây đã rộng bằng hai ngón tay, dương vật cũng to lên cỡ cánh tay, nhìn qua đáng sợ dị thường. Có điều dưới tác dụng chữa lành của chất lỏng màu xanh lục, niệu đạo của hắn vẫn rất mạnh khỏe, bền bỉ, ngoài ra còn tăng sức co giãn.

Tào Trạch quả thực sắp điên rồi, cu của hắn vừa tê vừa đau nhưng thứ đồ bên trong vẫn còn đang lớn thêm, hoàn toàn không hề muốn dừng lại.

Vô số người quanh quảng trường đang chờ đợi, quan khán, quay chụp, thậm chí còn có mấy quán nhỏ tới đây bán cơm trưa, ăn vặt, thuận tiện cho mọi người ở lại vẫn có thể no bụng, ồn ào nhộn nhiệt chả khác một cái chợ ẩm thực.

Trong lúc nhất thời, Tào Trạch vậy mà cảm thấy thà bị kéo vào WC công cộng còn hơn, ít nhất không bị vây xem nhiều tới thế. Nếu có thể, kẻ luôn đặt nặng mặt mũi và tôn nghiêm như hắn đã sớm tự sát. Vô luận hắn giãy giụa gắng sức như thế nào thì đám dây leo đó vẫn rắn chắc như sắt thép, hoàn toàn không làm gì được.

Hắn có chút cảm giác mơ hồ rằng cái nhánh dây leo trong bụng mình chẳng những nối thẳng từ bụng đến dưới môn vị mà còn chui vào cả bàng quan.

Tào Trạch không rõ vì sao mình lại bị đối xử khác biệt với những gã bị lựa chọn trước đó. Cảm giác bị nới rộng dương vật thật sự quá khinh khủng, tưởng tượng cái cảnh sau này sẽ có những tên đàn ông khác đút cu vào trong, dùng dương vật của hắn để lên đỉnh, hắn liền cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Lần này dây leo vô cùng có kiên nhẫn, nó vẫn luôn cải tạo cơ thể cho Tào Trạch tới tận 9 giờ tối mới vừa lòng rút khỏi dương vật của hắn. Kích cỡ của con cu này vốn đã to lớn hơn người bình thường, giờ đây cái lỗ ở giữa nó còn bị nới rộng chừng ba ngón tay, nông thêm tí nữa thì bốn ngón cũng lọt, đủ để phần lớn đàn ông nhét vừa cu mình vào.

Dương vật của Tào Trạch thoạt nhìn cực kỳ đáng thương, thể tích gần như tăng lên gấp đôi so với ban đầu, biến thành một cây gậy thịt to bự, đã vậy nó còn sung huyết dựng đứng, trông chả khác cái ống pháo.

Dây leo vẫn không chịu lột sạch Tào Trạch, nó cứ để hắn mặc bộ cảnh phục bị cắt ra sáu cái lỗ phô bày cơ thể, nó lôi cảnh sát Tào đang chìa ba cái lỗ đỏ hồng nhỏ nước đến trước gốc cây có nhiều người ngồi nhất.

Người ở quảng trường vẫn còn rất nhiều, có người đang ngả lưng trên ghế dài dưới tán cây, nhìn thấy Tào Trạch bị kéo sang đây lập tức sáng mắt. Bọn họ đợi cả ngày còn chả phải vì muốn chơi thử cái cơ thể quái dị này của cảnh sát Tào à?

Dây leo tách hai chân Tào Trạch ra, để hắn khóa ngồi trên người gã đàn ông nọ. Theo động tác tách chân của hắn, nước từ lỗ hậu liền nhỏ xuống, làm ướt cả mặt đất. Còn dương vật đã cải tạo xong thì đang ghé sát vào con cặc đã cương cứng của gã đàn ông nọ.

Thân trên của Tào Trạch bị áp xuống, mông chu ra sau, cằm bị đặt lên chỗ tựa lưng của ghế dựa, yết hầu bị khai thác hoàn toàn tùy thời đều có thể nhét cu vào.

Gã đàn ông ngồi trên ghế cúi đầu nhìn dương vật quái dị của Tào Trạch, duỗi tay cầm lên, kinh ngạc than thở rồi nhét ba ngón tay vào.

Bên trong vừa nóng vừa ướt, vách thịt còn trơn láng mềm mại, có loại hấp dẫn mới lạ khác.

"Ui, thật sự dùng được này!"

Người nọ cảm thán nói.

"Tôi nhìn xem, thứ đó của cảnh sát Tào to tới vậy luôn, bên trong ổn không đấy, còn cứng như vầy, không lẽ nó còn bắn được?"

Dường như dây leo cũng biết việc mọi người rất thích thú với dương vật của Tào Trạch thế nên nó dứt khoát nâng mông cảnh sát Tào lên, triển lãm cái lỗ mà nó dày công cải tạo ra cho mọi người thấy.

'Ống pháo to' dưới thân của Tào Trạch đang dựng đứng, khi ánh đèn chiếu đến còn có thể thấy được cơ quan non nớt ở bên trong.

"Chỗ đó chắc là tuyến tiền liệt ha."

Có người mở to hai mắt "Đâm vào nó thì cảnh sát Tào lại chả sướng chết nhỉ? Đã vậy lại còn có thể bắn thẳng vào tuyến tiền liệt, tới lúc đó không chừng chúng ta và cảnh sát Tào sẽ đồng thời bắn vào nhau."

"Biết đâu còn có thể đái thẳng vào bàng quang, ha ha."

Gã đàn ông chơi đùa dương vật của Tào Trạch không nhịn nổi nữa, gã móc con cặc đã sớm cương cứng của mình ra, nhắm ngay cái lỗ tiểu của Tào Trạch rồi một phát thẳng tiến.

"Á đù, quào, cảm giác dị ghê, chậc, nhưng thoải mái vãi......"

Gã nắm dương vật của Tào Trạch, bắt đầu di chuyển để nó tuốt con cặc của mình.

"Dùng còn tốt hơn cả cốc tự sướng xịn nhất, trơn ghê, còn non nữa, sướng muốn chết."

Gã đàn ông sảng khoái thở dốc, phá trinh cho dương vật của cảnh sát Tào dũng mãnh. Hai con cặc cương cứng hoàn toàn cọ xát lẫn nhau, gã thoải mái chết đi được, Tào Trạch cũng bị kích thích vách thịt mẫn cảm tới ra sức lắc đầu.

Chưa kể dương vật của hắn vẫn còn hơi mềm, dù có đang trong trạng thái cương cứng hoàn toàn cũng không ngăn nổi thế tiến công của đối phương, tuyến tiền liệt ẩn sâu tận bên trong giờ đây đang bị công kích trực tiếp, lượng lớn chất dịch tiết ra từ tuyến tiền liệt khiến 'đường lối' vô cùng trơn tru.

Khoang miệng bị cưỡng chế mở ra bộc phát từng tiếng hét chói tai, Tào Trạch bị đàn ông đụ run lên từng cơn, quả thực còn dâm dục hơn cả đĩ đực thấp hèn nhất.


Gã đàn ông này đụ hắn càng hăng thêm nữa, chưa thấy có tên đàn ông nào vừa bị đụ mấy phát đã dâm đãng tới như vậy.

Đám người vây xem cũng cực kỳ hứng khởi, nhất thời không có ai đi lên chơi hai cái lỗ khác của Tào Trạch, cứ rảnh rang quan sát quý cảnh sát này bị đụ tới vặn vẹo điên cuồng rồi đột ngột phun nước từ lỗ hậu, ra là mới bị chơi một chút xíu đã lên đỉnh.

Nhưng dương vật vốn bị dây leo lấp kín tinh hoàn thì không bắn được thứ gì, dây leo vì bảo đảm độ cứng cho dương vật của Tào Trạch luôn trong trạng thái thích hợp để chờ đụ nên nó tuyệt đối sẽ không cho phép hắn xuất tinh. Con cặc của hắn sẽ vĩnh viễn giữ nguyên ở trạng thái cương cứng, thuận tiện cho khách hàng đút cu vào.


Gã địt dương vật của Tào Trạch dùng tay cầm chắc nó, dùng nó sóc lọ một cách điên cuồng rồi bắn tinh. Tinh dịch trực tiếp bắn vào niệu đạo đang mở, dừng lại ở bàng quan.

Nước đái trong bàng quan đã sớm bị dây leo rút cạn, về sau chỗ này cũng sẽ là vật chứa để thu nhận tinh dịch, nó đã không còn chứa nước đái được nữa. Chỉ cần cảnh sát Tào đứng thẳng, thân dưới của hắn sẽ ngay lập lức rò rỉ nước đái.

Đêm nay gần như tất cả đàn ông đều đụ thử dương vật của cảnh sát Tào, bọn họ đều rất hài lòng, chỉ có vài tên không tranh được mới miễn cưỡng chơi miệng với lỗ hậu hắn một xíu. Sau năm tiếng, dương vật của Tào Trạch đã bị địt sưng tới nổi chỉ có thể nhét vào mỗi đầu ngón tay, dây leo lúc này mới kéo hắn xuống lòng đất, tận tâm bảo dưỡng cây gậy thịt này cho tốt.

Lúc sau, cảnh sát Tào bị đặt ở WC công cộng cạnh quảng trường, trở thành bạn khỏa thân với ba gã nô lệ đã được sử dụng mấy tháng khác.

Những tội ác hắn từng phạm phải đều bị bới ra hết, cảnh sát trẻ trung đầy hứa hẹn lắc mình biến thành một kẻ rác rưởi ai thấy cũng phải căm ghét, dòng người tới lăn lộn hắn mỗi ngày luôn là nối liền không dứt.

Đặc biệt vị cựu cảnh sát đây còn có một 'cây pháo' to trước người vô cùng hấp dẫn.

Dây leo dường như

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net