Nhà giam 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gã cầm đầu nhà giam và anh trai quyền cao chức trọng trở thành WC công cộng, cơ thể bị biến đổi trước mặt mọi người, cả hai dính liền với nhau cho người đụ (Ký tự minh họa: 3=3=3)

Nhiệm vụ hôm nay của Đằng Mạn là đi đến phòng giam số hai ở nhà giam để phỏng vấn một tên tội phạm giết người bất thành.

Lúc ông chủ phân công công việc thì tất cả đồng nghiệp của hắn đều không muốn đi, Đằng Mạn thì sao cũng được và cuối cùng thì nhiệm vụ này cũng rơi xuống trên đầu hắn.

Phạm nhân tên là Hách Minh Ca, tốt nghiệm tiểu học xong liền bỏ học để đi làm. Khoảng nửa năm trước, cậu ta đột nhiên cầm dao vọt vào nhà hàng xóm chém lung tung làm bị thương một người, Hách Minh Ca nhanh chóng bị cảnh sát lao vào khống chế, chứng cứ vô cùng xác thực nên cậu phải trực tiếp đối mặt với bản án mười năm tù giam.

Vụ án này cực kỳ oanh động, phán án cũng diễn ra nhanh gọn lẹ, nhưng ông chủ cứ cảm thấy tin tức này còn thiếu chút gì, mong muốn có thể khai thác từ một góc nhìn khác, tỉ như động cơ giết người của cậu chàng. Vụ án này nổ ra chẳng lẽ chỉ vì lời ra tiếng vào liền có thể xách dao tới cửa chém người ta sao? Xem qua hồ sơ lý lịch của Hách Minh Ca, cậu ta hẳn phải thuộc nhóm người có lối sống thu mình, quen phải nhẫn nhịn.

Đằng Mạn ngồi trong phòng khách, hắn nhìn cậu trai trẻ mặt mũi bầm dập phía đối diện, nhịn không được hỏi "Cậu đánh nhau?"

Hắn cảm thấy mấy nội dung mình cần phải phóng vấn cũng hung hãn gớm, nào là xách dao chém vào tận nhà, nào là ẩu đả trong nhà giam.

"Không."

Hách Minh Ca nhỏ giọng trả lời nhưng lại chẳng hề giải thích.

Đằng Mạn cũng không truy vấn, hắn nhảy qua đề tài này rồi lại không trực tiếp hỏi đến vụ án "Có thể kể chuyện đi làm công kiếm tiền mấy năm nay của cậu cho tôi nghe được không? Vì sao mới tốt nghiệp tiểu học đã thôi học?"

Hai người chậm rãi trò chuyện với nhau, Đằng Mạn lắng nghe một hồi liền hiểu, tính ra thì chuyện này còn phải ngược dòng từ chừng mười năm trước......

Đằng Mạn vừa thong thả nói chuyện phiếm với Hách Minh Ca, vừa phân tâm lắng nghe cuộc hội thoại của hai cai tù bên ngoài.

"Chú mày nói xem, chúng ta có nên chuyển Hách Minh Ca ra khỏi phòng giam của Lôi Hạo không, nếu còn đế như vậy nữa thì chỉ e Hách Minh Ca sẽ không chịu được mấy ngày."

"Đổi rồi thì mang ai vào thế? Lôi Hạo rõ ràng đã ngắm trúng Hách Minh Ca, gã không xách người đánh tới phục, đụ cho mấy chập thì căn bản sẽ không buông tay."

"Cái hình thể kia của Lôi Hạo thì ai chịu cho nổi, mấy người trước đó đều bị gã chơi tới nỗi phải nhập viện."

"Ai bảo gã là trùm trong cái nhà giam này chứ? Còn thêm thằng anh hai gã ở trên dòm xuống, ai dám rớ vào? Nếu chúng ta không may khiến đám phạm nhân náo loạn, tất cả chúng ta đều phải gánh tội!"

"......"

Cuộc phỏng vấn của Đằng Mạn với Hách Minh Ca kéo dài hơn nửa tiếng, hắn cũng hiểu được nguyên do cớ sự là do đâu liền đứng dậy rời khỏi nhà giam. Nhưng hắn cũng không đi hẳn, hắn ngồi lên một nhánh dây leo, để nó nâng hắn tới một độ cao nhất định, từ chỗ xa khoảng một km nhìn xuống toàn bộ nhà giam.

Thị lực của hắn rất tốt, hắn có thể thấy rõ các phạm nhân đang hoạt động ở bên trong. Rất nhanh, tầm mắt của hắn dừng lại trên một gã phạm nhân cao to dị thường, đoán gã hẳn là Lôi Hạo được nhắc tới.

Gã đàn ông này cao cỡ 2m, toàn thân đầy cơ bắp, riêng cánh tay thôi đã to bằng vòng đùi của đàn ông bình thường, càng chẳng cần nói tới đùi và eo lưng gã, thoạt nhìn chả khác con gấu là bao, cả người tỏa đầy hormone nam tính, vừa thấy đã biết đây là một gã đàn ông có nhu cầu tình dục cực cao.

Đằng Mạn cảm thấy khá hài lòng. Đàn ông như vậy mới có sức chịu đựng khi bị đụ lâu đụ dài. Gã này tuyệt đối có thể dùng rất bền. Mấy nhánh dây leo của hắn mọc thêm nhiều như vậy cũng chả dễ dàng gì, có thể dùng hợp lý thì tội gì phải phí phạm.

Lôi Hạo ngồi trên ghế dài ở sân banh, gã nhìn con mồi của mình vừa trở về từ phòng khách, cười lạnh trong lòng. Cứ cho là thằng lỏi này đi khóc lóc kể lễ với người bên ngoài, dù nó làm vậy thì căn bản cũng chẳng có bất kỳ tác dụng nào. Ngay cả giám thị trại giam cũng không dám sớ rớ tới gã. Vì gã có anh hai che chở, người trong nhà giam chỉ có thể chịu đựng nhún nhường chờ gã ra tù.

Chỉ còn một tháng nữa là gã được phóng thích, bất quá trong khoảng thời gian này, Lôi Hạo tính toán túm con mồi mình nhìn trúng vào tay, chơi thỏa thích mấy ngày, chơi đủ thì mới đi.

Hách Minh Ca thấy Lôi Hạo đi về phía mình, đáy lòng có hơi sợ sệt, cậu không nhịn nổi mà đi lùi vài bước. Mấy tay xung quanh đều theo phản xạ xoay người sang chỗ khác, sức lực của Lôi Hạo thật sự rất lớn, phạm nhân trong nhà giam này không có mấy ai chịu được một cái tát của gã.

Lôi Hạo đến gần Hách Minh Ca, gã nhìn chàng trai trẻ eo lưng thon gọn, đường cong mềm mại trước mắt, khó dằn lòng mà liếm môi, gã bước nhanh hơn, vung bàn tay to muốn túm Hách Minh Ca qua.

Xung quanh bất ngờ vang dội tiếng la hét kinh hoảng, Lôi Hạo vốn đang đắc ý, đột nhiên cổ tay gã bị thứ gì đó kéo lên, cổ chân cũng bị lôi theo ngay sau đó, túm thân thể gã ngã ngửa ra sau.

Lôi Hạo còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện tứ chi của mình đã bị dây leo xanh lục trói lại với nhau, cả cơ thể bị nó nhấc lên treo lơ lửng giữa không trung.

Gã đàn ông cơ thể to lớn bị cột tay chân treo trên không, trông cứ như miếng thịt heo bị treo trong tiệm thịt.

"Buông tao ra! Cút!"

Lôi Hạo gào thét, dây leo cũng không bịt miệng gã lại, cứ như nó đang thưởng thức cái phản ứng hoảng loạn của một gã đàn ông đô con như gấu đang cố gắng lắc lư cặp mông giãy giụa giữa không trung.

Phụt.

Xung quanh có vài tên phì cười thành tiếng, cái mông lớn của đại ca Lôi đây lắc qua lắc lại trông vui hết cỡ.

"Cút hết! Tao giết chúng mày! Đem tất cả bọn mày băm nát cho chó ăn!"

Lôi Hạo lửa giận ngập trời, gã mắng to, thanh âm của gã vang dội truyền xa, thế là càng nhiều người tụ tập tới đây, những cai tù khác cũng đua nhau chen vào, nhưng lại chẳng có ai dám tiến lên trên.

Trong ánh mắt hóng hớt chuyện vui của những người bên dưới, hai nhánh dây leo chui vào áo tù rộng thùng thình của Lôi Hạo, 'roẹt' một tiếng, quần áo của gã ngay lập tức trở thành một mớ vải vụn, lất phất tuột khỏi người Lôi Hạo.

Lôi Hạo - một gã ở phòng giam số hai xưng vương xưng tướng, không ai dám chọc, giờ đây lại bị bắt phải trần truồng đong đưa trước mặt mọi người. Tư thế này làm mông lẫn lỗ hậu của gã phô bày hết cỡ, lắc qua lắc lại giữa không trung cực kỳ gợi cảm.

Rất nhiều người mở to hai mắt, nhìn chòng chọc chỗ đó của gã, phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán, nhỏ giọng bàn tán với nhau. Hiện giờ Lôi Hạo đã bị dây leo lựa chọn biến thành một cái WC công cộng, ngoại trừ bị đụ thì gã chả làm được cái gì nữa, ánh mắt đám tù nhân nhìn về phía gã đương nhiên cũng sáng lên chút khác lạ.

"Thân thể Lôi đại ca cường tráng như vậy nhưng lỗ đít lại rất nhỏ nhỉ, nhìn qua có vẻ rất khít."

"Đợi gã bị đụ lâu dài rồi thì cũng lỏng thôi."

"Dây leo chui vào kìa, nó đang nới rộng cái lỗ dưới của Lôi Hạo để lát hồi chúng ta đụ gã càng thêm thư thái sao?"

"Chắc vậy, tao nghe nói đống dây leo này hình như là vật sống, nó siêu phối hợp với khách hàng của nó luôn, mày muốn 'WC' bày ra tư thế nào cũng được, nó chỉ cần mày bắn tinh dịch vào trong thôi"

"Vậy quá đơn giản, ông đây tích trữ đã mấy tháng, cuối cùng cũng được sung sướng một phen."

"Há chỉ một phen chứ? Nói không chừng chúng ta còn có thể giải tỏa mỗi ngày nữa cơ."

"......"

Lôi Hạo lộ cặp mông trần truồng bị treo giữa không trung, nghe lũ chó hoang nịnh bợ mình trước kia đang ở dưới thảo luận thân thể của gã. Gã tức tới nỗi không ngừng gào ầm lên. Sức đùi của gã cực lớn, ra sức vùng vẫy một hồi thế mà thực sự khiến dây leo buông lỏng chút ít. Nhưng rất nhanh, mấy nhánh dây leo khác liền quấn lên trên, có một nhánh trong đó còn chui vào rốn gã!

Ah! Lôi Hạo chỉ thấy bụng mình đau xót, dây leo đã phun ra chất lỏng quái dị trong người gã, làm ruột gã bắt đầu nóng lên, lỗ đít hé mở, vài giọt chất lỏng dính nhớp từ cửa hậu môn của gã trượt dài xuống.

Bên dưới ngay lập tức cười ầm lên.

"Chảy nước, ha ha, thân thể của Lôi Hạo thật sự là đàn ông à? Mới bị đụ cho vài cái liền nhiễu nhão như thế, ha ha......"

Có vẻ dây leo muốn chứng minh gã ta thật sự là một người đàn ông, nó kéo hai tay hai chân Lôi Hạo thành hình chữ X, phô bày nào là cơ ngực cơ bụng săn chắc, hơn nữa còn có dương vật khủng ở bụng dưới của gã, tất cả chúng đều lộ hết trước mắt mọi người.

Phạm nhân trong tù giam đều tắm chung với nhau, vô tình tạo điều kiện cho Lôi Hạo thường xuyên túm mấy người mà gã ưng bụng chơi một trận trong phòng tắm, rất nhiều người từng thấy cây gậy thịt khủng bố của gã, bọn họ sẽ luôn bày ra ánh mắt sợ hãi lẫn ngưỡng mộ. Cũng vì vậy mà Lôi Hạo chả bao giờ để ý đến việc người khác nhìn dương vật gã. Đôi khi gã còn cố ý để lộ nó ra ngoài dọa cho mấy tên vừa vào sợ tới mức mặt mũi trắng bệt.

Nhưng lần này thì hoàn toàn khác, những ánh mắt từ khắp nơi chẳng còn hoảng sợ hay ngưỡng mộ nữa, thay vào đó là những lời bàn tán chế nhạo. Nhưng điều khiến gã sợ hãi lại là cặp mông của gã sau một lúc bị dây leo liên tục đâm rút, chim lớn của gã vậy mà dần dần dựng đứng lên.

Một tên đàn ông chuẩn man như gã thế mà bị cắm mông tới cương. Gậy thịt màu tím đen dài chừng hai mươi centimet dựng thẳng trước bụng gã, theo từng nhịp đưa đẩy mà lắc qua lắc lại, niệu đạo phút chốc mở ra, 'phụt' phun ra chất lỏng trong suốt.

Đám tù nhân xung quanh cười tới ngã trái ngã phải, miệng Lôi Hạo không bị lấp kín nhưng giờ phút này gã lại nhắm chặt nó, mắng không nổi nữa.

Mấy cai tù ở chỗ xa cũng mặt đầy ý cười, dáng vẻ hiện tại của Lôi đại ca đây thật sự rất gợi dục.


Lúc này, một chiếc xe bất chợt đỗ lại ngoài nhà giam, một người đàn ông trung niên gần 40 tuổi bước xuống dưới, hai vệ sĩ theo sát sau hắn.

"Lôi Thắng đến rồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net