Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em dâm thật đấy." Sloane chọc ghẹo Dex, đưa mắt nhìn người cộng sự của mình không ngừng co quắp rồi cười lớn.

"Xin lỗi mà. Anh cũng biết là tôi có máu buồn rồi còn gì nữa. Thế việc anh cứ chọc đúng vào những điểm nhạy cảm đó của tôi cũng là lỗi tại tôi à?"

"Nhưng tôi thích những điểm nhạy cảm đó của em." Sloane khẽ giọng đáp lời, liếm một đường dọc theo phần bắp đùi non của Dex, hương vị của làn da anh lưu lại trên đầu lưỡi gã khiến cho gã mê muội. Gã càng liến gần đến điểm nhạy cảm giữa hai chân Dex thì anh lại càng co rúm người lại. Sau cùng, gã quyết định cho anh nghỉ ngơi một hồi, không tiếp tục chọc ghẹo anh nữa. Gã vươn người dậy, ghé sát vào người Dex và hôn anh. Gã đẩy lưỡi mình vào càn quét bên trong miệng anh, làm sâu thêm nụ hôn của hai người, một tay gã thì giữ chặt lấy bộ phận nhạy cảm đã cương cứng của cả hai. Gã chậm rãi ma sát, vuốt ve lên xuốg, thi thoảng lại bất ngờ siết chặt một cái, tận hưởng những âm thanh rên rỉ khó nhịn, đầy khát cầu của Dex. Người cộng sự của gã bỗng ưỡn cong phần lưng, mở rộng hai chân quấn quanh eo gã như đang mời gọi giục dã.

"Sloane." Dex bật lên một tiếng rên rỉ khe khẽ.

"Tôi đây?" Gã biết rõ Dex đang muốn gì, nhưng gã lại thích nghe chính miệng anh nói ra điều đó. Những ngón tay của Dex bấu chặt lấy bả vai gã khiến cho gã rên lên một tiếng đầy hưng phấn.

"Nhanh lên, tới chịch tôi."

Sloane mỉm cười, cúi xuống chiếm lấy đôi môi Dex, nhiệt tình hôn anh. Gã với lấy tuýp bôi trơn trên tấm thảm để ở ngay bên cạnh mình, vươn người dậy trong tư thế nửa quỳ nửa ngồi đầy phô diễn. Gã nở một nụ cười đầy ẩn ý rồi đưa cho Dex tuýp bôi trơn.

"Bé cưng, giúp tôi bôi trơn đi."

Dex khó khăn nuốt "ực" một cái rồi ngồi dậy. Anh nhận lấy tuýp bôi trơn từ tay Sloane, một mảng đỏ rực hiện lên trên gương mặt rồi lan tới tận mang tai; đến cả phần gáy và bả vai của anh cũng một màu đỏ hồng. Sloane cố gắng nhịn lại nỗi khát khao đè siết người đàn ông trước mặt mình xuống thảm. Thay vào đó, gã chăm chú quan sát Dex, nhìn anh từ từ bóp ra tay một lượng lớn gel từ tuýp bôi trơn. Anh đóng nắp tuýp bôi trơn lại rồi ném sang một bên, chậm rãi chống hai đầu gối xuống mặt thảm và ngồi xuống. Khi thấy Sloane đột nhiên nằm ngửa ra, Dex vẫn mù mờ chưa hiểu gã định làm gì.

"Tôi muốn em cưỡi lên người tôi."

"Cái đụ." Cả người Dex run rẩy một hồi kịch liệt.

"Đúng rồi, để chịch em đấy." Sloane đưa hai tay lên kê sau đầu, Dex chậm rãi di chuyển đến gần gã hơn. Anh mở rộng chân, ngồi đè lên phần bụng gã, bàn tay chứa đầy gel bôi trơn lần mò đến dương vật đang cương cứng đến đau của Sloane, nhẹ nhàng vuốt ve từ phần gốc cho đến ngọn. Sloane phát ra một tiếng rên rỉ đầy kìm nén, hơi thở nặng nề hơn thấy rõ. Gã rất thích nhìn người cộng sự của mình vào những lúc như thế này. Sự nồng cháy bỏng rát trong đôi mắt của anh, đôi môi hơi hé ra những tiếng rên nín nhịn trong khi bàn tay anh chậm rãi vuốt ve, xoa nắn dương vật của gã. Sloane nhắm mắt lại, chẳng hề kìm nén những tiếng rên rỉ thích thú, để cho bản thân tận hưởng cảm giác sung sướng. Khi Dex đã bôi trơn đầy đủ cho gã, xoa vuốt cho gã đến mức gã tưởng như mình sắp bắn ra luôn rồi, gã liền nắm lấy cổ tay anh và kéo người anh đè sấp lên gã. Gã khao khát được chiếm lấy đôi môi ấy của anh, đánh dấu chủ quyền của gã lên đôi môi anh. Gã mạnh bạo dùng lưỡi tách đôi môi anh, vươn vào bên trong, hôn anh một cách đầy kịch liệt và dữ dội. Gã bóp chặt lấy bờ mông của anh, đẩy Dex trở lại tư thế ban đầu, tách khỏi bờ môi của anh chỉ đủ để nói ra một câu với chất giọng trầm khàn. "Tự em chủ động làm cho tôi xem đi."

"Trời ạ." Dex cựa người, đưa tay lần mò về phía sau lưng mình. Anh nắm lấy dương vật cương cứng của Sloane, và rồi Sloane cảm thấy dương vật của gã đang từ từ chen vào giữa hai cánh mông anh. Gã cố gắng cắn chặt răng, ánh mắt dính chặt vào người Dex, chăm chú theo dõi anh từ từ đẩy dương vật của gã vào sâu bên trong mình hơn.

"Ư... Sướng quá... Dex." Sloane rên rỉ, hai bàn tay gã siết chặt lấy tấm trải bên dưới mình khi gã cảm nhận được hai cánh mông chật hẹp của Dex đang dần nuốt trọn lấy dương vật của gã từng chút một. Hai hàng lông mày của Sloane nhíu chặt lại, thấm đẫm mồ hôi, cơ hàm gã căng cứng mãi cho tới khi Dex đã đưa trọn được dương vật của Sloane vào bên trong cơ thể anh. Dex hơi nghiêng người về phía trước, Sloane khẽ để hai tay mình chạm đến lồng ngực của người gã yêu quý. "Mẹ kiếp, em mê người thật đấy."

Dex nở một nụ cười đầy ý xấu. Anh ngửa người ra sau và nắm lấy dương vật cứng ngắc của mình, tự ma sát, chậm rãi vuốt ve lên xuống. Ngay khi Sloane nghĩ rằng khung cảnh trước mắt đây sẽ khiến gã phát điên mất, Dex bắt đầu chuyển động cơ thể. Hai bàn tay của Sloane lần mò đến vùng eo của anh, gã chẳng thể nào kìm nén lại những tiếng rên rỉ của chính bản thân mình khi những động tác lên xuống nhẹ nhàng của anh dần chuyển thành những cú hích mạnh bạo như đúng những gì mà Sloane yêu cầu anh làm trước đó.

"Tôi... A... Mẹ kiếp..." Sloane chưa bao giờ cảm thấy vui mừng hơn khi Dex đã chủ động đề cập đến việc không sử dụng bao cao su nữa. Thực tế thì Sloane đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đưa ra vấn đề này, mặc dù gã không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ đến sớm hơn dự định nhiều như vậy. Nhưng chẳng có điều gì có thể ngăn cản bọn họ đi đến lựa chọn ngày hôm nay cả, chỉ trừ chính sự e ngại xuất phát từ phía Sloane. Giờ đây, gã đang ở bên trong cơ thể của Dex, trần trụi, khắng khít. Mỗi một động tác va chạm, mỗi một cử chỉ ve vuốt, mỗi một lần cọ xát da thịt cơ thể chỉ khiến gã càng khao khát có được nhiều hơn. Gã muốn cảm nhận Dex nhiều hơn thế nữa. Gã muốn tận hưởng sự gắn kết giữa hai người bọn họ. Gã khao khát nhiều thứ hơn đối với tương lai mà bọn họ sẽ có. Ý nghĩ này hiện lên trong đầu khiến cho gã khiếp sợ, và khi nỗi sợ hãi ập đến, gã tập trung toàn bộ sức lực và sự chú ý của mình vào người đàn ông anh tuấn trước mắt mình đây. Nếu cứ đà này gã sợ rằng bản thân sẽ không thể nào trụ lâu hơn được nữa, nhưng gã ép bản thân phải cố gắng duy trì, chưa được buông súng đầu hàng quá sớm, gã muốn được tận hưởng và trân trọng khoảnh khắc gã đang có hiện tại. Những động tác di chuyển lên xuống của Dex, từng tiếng rên rỉ và cả những tiếng thở dốc nặng nề của anh khiến cho Sloane càng lúc càng tiến gần hơn tới điểm cực khoái.

Động tác chuyển động của Dex gấp rút dần, bàn tay anh vuốt ve dương vật của mình cũng nhanh hơn. "Sloane, ưm... A..."

Sloane không thể thốt nên câu từ hoàn chỉnh. Gã chỉ biết gật đầu, ghi nhớ lại từng biểu cảm trên gương mặt của Dex vào khoảnh khắc anh đạt cao trào, xuất ra dòng chất lỏng ấm nóng lên khắp ngực gã. Vào khoảnh khắc lên đỉnh ấy, cả người Dex ưỡn về sau, để lộ ra vùng cổ cùng bờ môi khép hờ, tiếng rên rỉ ngắt quãng. Sloane nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh run rẩy từng chập, làn da trên người anh đỏ ửng, phủ đẫm một tầng mồ hôi bóng nhẫy. Khi anh lên đỉnh, hai cánh mông cũng siết chặt lấy dương vật đang đâm rút bên trong của Sloane. Gã không thể nào kìm nén nổi nữa. Dex lúc này đã kiệt sức, cả người đè lên trên ngực Sloane, thở dốc. Sloane giữ chặt lấy phần eo của Dex, ép chặt cơ thể anh xuống và thúc mạnh vào bên trong anh. Âm thanh của da thịt đụng chạm vào nhau khiến cho Sloane điên cuồng, từng cú thúc không còn giữ được nhịp độ nữa, gã chỉ biết không ngừng xâm nhập sâu hơn vào cơ thể anh. Cả gương mặt của Sloane chôn sâu vào hõm cổ anh, gã tham lam hít vào mùi hương trên cơ thể Dex, chỉ vậy thôi đã khiến gã như rơi vào cơn mê. Những cú hích không ngừng ở phần thân dưới hai người khiến cho Dex như ngạt thở. Dex luồn những ngón tay vào trong mái tóc của Sloane và siết thật chặt lấy.

Cơn cực khoái bao trùm toàn bộ cơ thể của Sloane, gã dồn hết sức mình đẩy một cú thật sâu vào bên trong cơ thể Dex. Gã không ngừng đẩy vào, những múi cơ trên người gã như căng cứng cực độ rồi bốc cháy. Gã xuất toàn bộ nhiệt tình của mình vào thật sâu trong cơ thể Dex, hai tay gã buông thõng hai bên. Gã không thể nào hít thở nổi, cả người nhễ nhại mồ hôi, chỉ có thể vô lực mà nằm đó. Dex đè lên người gã, dáng vẻ hơi chật vật. Cả hai người đều cố gắng điều chỉnh lại hơi thở của mình.

"Tuyệt... Mẹ kiếp... Quá sướng." Dex đã hồi lại được chút sức lực, giọng nói vẫn còn vương sự lười biếng sau cơn cực khoái. Hơi thở ấm nóng của anh phả vào gáy của Sloane. Tất cả những gì mà gã có thể làm lúc này đó là gật đầu. Gã tự nói với bản thân rằng giờ gã phải đứng dậy, giúp cả hai người lau chùi lại cơ thể, nhưng lúc này rồi thì gã còn thể hiện cho ai xem chứ. Gã vòng hai tay ôm chặt lấy Dex, và trước khi gã kịp nghĩ ngợi thêm được điều gì, hai mắt của gã đã dính chặt lại với nhau. Mãi cho đến buổi sáng ngày hôm sau, khi gã lờ mờ tỉnh lại thì đã thấy Dex đang quay trở lại giường. Anh nở một nụ cười ấm áp với gã. Thế quái nào mà Dex lại có thể thức dậy trước cả gã thế này?

"Đi giải quyết nỗi buồn đó mà."

"Rồi, cám ơn em vì đã chia sẻ thật lòng." Sloane cười đáp. Ngực gã giờ đã không còn lộn xộn như tối hôm qua, thế nên gã đoán rằng Dex không chỉ đơn thuần là dậy sớm để giải quyết nỗi buồn. Vả lại, lúc này nhìn anh cũng tỉnh táo đến lạ thường. "Em mới uống café rồi, đúng không?"

Dex chỉ khẽ lắc đầu, vẻ hơi xấu hổ. "Ừ, mới uống xong."

Thảo nào, mọi chuyện cũng dễ hiểu rồi. Còn hơn một giờ đồng hồ nữa mới đến lúc bọn họ phải thức dậy. Gã dám chắc rằng tới khi ấy Dex sẽ lại uống thêm một cốc café nữa trong lúc ăn sáng cho xem. "Lại đây với tôi." Sloane vỗ vỗ xuống chỗ trống bên cạnh gã và Dex chậm rãi đi tới. Đúng lúc đó, Sloane nghe thấy một giọng nói cộc cằn quen thuộc gọi tên gã. Cả Dex và Sloane đều cứng người lại.

Hai mắt Dex trợn lớn. "Có phải là..."

"Này, Sloane. Có trong phòng không?"

"Cái quái quỷ gì vậy?" Dex hít mạnh vào một hơi. "Ash có chìa khóa căn hộ của anh ư? Sao anh lại không nói trước với tôi chuyện này?"

Sloane loạng choạng nhảy xuống khỏi giường, mau chóng nhặt chiếc sịp boxer briefs đang rớt ở trên mặt sàn lên. "Thường thì cậu ấy không hay tự mình vào nhà. Em trốn mau đi." Gã cuống cuồng chạy ào ra khỏi phòng, suýt chút nữa thôi thì đã va luôn vào người Ash.

"Mẹ kiếp, Ash." Sloane thấp thỏm lùi lại, cánh tay đặt lên ngực, thở hổn hển. "Cậu làm tôi sợ hết hồn. Làm gì ở đây thế này?"

"Tôi gọi cho cậu mấy cuộc điện thoại liên tục mà không được. Thế nên tôi tự lái xe tới đây coi sao. Lúc đến thì tôi thấy có vẻ như cậu vẫn ở nhà, nhưng gọi cửa mãi mà không thấy cậu ra mở. Tôi chỉ lo cậu gặp phải chuyện không may gì đó. Thường thì giờ này cậu đã thức dậy lâu rồi mới phải." Ash nhìn chằm chằm Sloane một hồi, bỗng nhiên chửi tục một tiếng rồi hầm hầm xông vào phòng ngủ của Sloane. Anh ta nhìn quét quanh cả căn phòng một lượt rồi quay sang phía Sloane, ghim thẳng một ánh mắt sắc như dao vào người gã. "Đéo mẹ, tôi biết ngay mà!"

Sloane nhìn anh ta, vẻ cảnh giác. "Biết cái gì?"

"Hai tên các người vừa mới chịch nhau xong."

"Cậu đang làm nhảm cái khỉ mốc gì thế hả?"

"À, được, còn dám giở trò giả bộ ngây thơ đó với tôi đúng không?" Ash gật đầu, hai tay anh ta chống lên phần hông của mình. Sloane lờ mờ đoán được những gì xảy ra sắp tới đây sẽ chẳng hề tích cực cho lắm. "Được rồi. Trước tiên, trừ khi là cậu đang tự mình tập luyện cái trò thẩm du, chờ cho đến ngày nó được vinh danh trở thành một môn thể thao Olympic chính thống; nếu không thì chẳng có lý do gì mà nhìn cả người cậu lúc này vừa bơ phờ vừa xộc lên toàn mùi tình dục như thế cả. Hơn nữa, tới thời gian này buổi sáng rồi mà cậu vẫn còn ôm lấy cái giường chết dẫm kia."

"Sáng nay tôi hơi đau đầu, cho nên tôi nằm nghỉ thêm chút nữa." Sloane nhún vai, đáp lại Ash.

Ash nhướn mày nhìn gã. "Trên đầu giường cậu còn có một gói kẹo dẻo Gummy Bears đang bóc dở kìa."

"Thế giờ tôi thấy thích ăn loại kẹo đó thì không được à?" Ừ, lôi cái lý do ấy ra đến gã còn thấy ngượng, bên cạnh đó cả Ash và gã đều hiểu rõ điều này.

"Được, được lắm." Ash đi về phía tủ quần áo, Sloane cố gắng để giữ cho biểu cảm trên khuôn mặt gã không mảy may dao động. Không thể nào, chắc Dex sẽ không chui vào trốn bên trong tủ quần áo đâu. Chỗ ấy lộ liễu quá còn gì. Ash mở cánh cửa tủ ra, biểu cảm như vừa mới nuốt phải ruồi. "Có một thằng đần khỏa thân đang đứng ở trong tủ quần áo của cậu đây này."

Dex trợn lớn hai mắt, nhìn Ash. "Chuyện này không như những gì anh đang nghĩ đâu. Tôi làm rớt vài xu lẻ, chẳng may xu ấy lại chui tọt vào bên trong cửa tủ, thế là tôi vào đây để tìm lại mấy xu đó thôi mà, đang tìm thì quần áo trên người lại rớt hết cả xuống. Tôi nói thật đấy."

"Tên đần độn." Ash gầm lên, sau đó quay sang phía Sloane. "Còn cậu là một tên khốn kiếp. Sao cậu lại có thể giấu không nói với tôi chuyện này?" Anh ta lắc đầu. "Tôi biết mà. Trực giác tôi đã cảm thấy như vậy rồi, nhưng tôi cứ cố lờ đi bởi tôi nghĩ rằng đáng ra người bạn thân nhất của tôi sẽ mạnh dạn thú thật với tôi chuyện này cơ đấy." Dex chậm rãi đứng dậy, hai tay anh che đi bộ phận nhạy cảm của mình. Ash ngay lập tức quay lưng lại với anh, hai mắt dán chặt vào phía bức tường trước mặt. "Đéo mẹ, mặc quần áo vào ngay."

"Ý kiến hay." Dex chạy ào tới chỗ chiếc ghế bành, quần áo của anh đang vắt vẻo chỏng chơ ở đó, giữa đường thì lại bị Sloane túm tay kéo lại.

"Thật sự? Quần áo cậu rớt cũng siêu đấy nhỉ? Đó là cái lý do hay nhất mà cậu bịa ra được đấy à?"

Dex nhún vai, vẻ bất lực. "Tại tôi hãi quá." Người cộng sự của gã như đã sắp lên cơn đau tim tới nơi rồi. Sloane chẳng thể nào trách được Dex. Đến cả gã đây cũng phát hoảng vì cái tình thế hỗn loạn của hiện tại. Ash cất tiếng, ngắt ngang dòng suy nghĩ của gã.

"Tôi thề, nếu như cậu ta mà không mặc quần che ngay cặp mông thô kệch đó lại, tôi sẽ ngay lập tức..."

"Chúng tôi còn đã làm tình trong phòng tắm của anh vào hôm tổ chức tiệc sinh nhật cho tôi!"

"Đệch-Mợ! Các người dám làm tình trong phòng tắm của tôi?" Chỉ trong vòng có 5 giây mà biểu cảm của Ash chuyển từ kinh ngạc sang ghê sợ. "Trời đất thánh thần ơi. Làm ơn hãy nói với tôi là các người không xuất vào mấy cái khăn tắm của tôi đi."

Dex giơ hai tay lên, ra chiều bảo đảm. "Tôi thề là chúng tôi không hề xuất lên mấy cái khăn tắm của anh."

"Sao tôi phải tin lời cậu nói?"

"Thế nếu tôi nói với anh là tôi xuất vào miệng của Sloane thì anh có thấy nhẹ nhõm hơn phần nào không?"

Sloane và Ash cùng gào lên rầm trời. Thế mà gã đã nghĩ rằng ngày hôm nay chẳng có gì tệ hơn việc bị Ash bắt quả tang ngay tại giường cơ đấy. Đáng lẽ gã phải dự tính được tình huống vừa rồi mới phải.

"Không. Không hề. Điều ấy cũng không khiến tôi yên lòng chút nào. Suốt cả phần đời còn lại tôi sẽ chẳng thể nào thoát khỏi mấy cơn ác mộng mất! Tôi phải đổi lại toàn bộ khăn tắm. Đập đi xây lại cả căn nhà của tôi." Ash lắc đầu, dường như anh ta vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật đang hiện ra trước mắt. "Phòng tắm của tôi. Đấy là phòng tắm của tôi. Mẹ kiếp hai tên các người dám lôi nhau vào phòng tắm của tôi làm tình trong đấy." Ash tỏ vẻ như muốn nôn mửa tới nơi, Dex định mở miệng nói gì đó thì đã bị Sloane đưa tay lên bịt miệng lại, gã chỉ sợ anh lại nói ra điều gì đó khiến cho tình hình trở nên tồi tệ hơn. Có Ash và Dex cùng xuất hiện trong một căn phòng là đã đủ khiến cho tình thế ảm đạm lắm rồi.

"Dex, em xuống dưới tầng chờ tôi được không. Năn nỉ em đấy."

Dex gật đầu, lấy tạm quần áo che dậy những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể mình rồi chạy ào ra khỏi phòng ngủ. Sloane nghĩ rằng tốt nhất là nên đợi thêm một chút nữa. Gã không thể đoán được tiếp theo đây người bạn thân nhất mà gã có sẽ nói gì với gã. Khi gã nhìn thấy gương mặt của Ash trầm xuống, một cảm giác tội lỗi nặng nề đè lên lòng gã.

"Sao lại không nói với tôi?"

"Ừ, vì đáng lẽ ra mọi chuyện đã có thể tốt đẹp hơn so với lúc này nhiều rồi." May mắn cho gã là Ash không lên tiếng phủ nhận.

"Bao lâu rồi?"

"Quan hệ chính thức à?"

"Lại còn có cả giai đoạn quan hệ không chính thức nữa ư?" Ash ngồi sụp xuống giường, nhìn thấy tình trạng tứ tung lộn xộn khắp nơi thì bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó. "Có chỗ nào trong căn phòng này mà hai người còn chưa dùng làm chỗ quan hệ không?"

Sloane đưa tay chỉ về phía chiếc ghế bành. "Chỗ đó. Thường thì bọn tôi hay quăng quần áo lên trên ghế."

Ash đi đến chỗ ghế bành và ngồi phịch xuống. Cả căn phòng lại rơi vào trầm lặng. Ngay khi Sloane nghĩ rằng bản thân sắp bị sự im lặng này tra tấn đến phát điên rồi thì Ash liền lên tiếng. "Muốn nói gì?"

"Ban đầu chúng tôi chỉ là bạn giường. Quan hệ với nhau rất nhiều lần."

"Tôi không muốn nghe cậu kể về những thứ mà hai người đã làm từ trước khi bị tôi bắt quả tang." Ash nghiêng người ra phía sau, với lấy chiếc áo T-shirt của Sloane rồi ném sang cho gã. "Và giờ thì không còn là bạn giường nữa."

"Chúng tôi chính thức xác định qua lại với nhau cũng được một thời gian rồi." Sloane mặc chiếc áo T-shirt vào và đi tới phía giường ngủ, ngồi xuống.

"Từ khi nào mà giữa hai người đã không còn đơn thuần là chuyện tình dục?"

"Vài tháng trước." Sloane nhún vai. "Tôi chưa sẵn sàng để thừa nhận chuyện này."

"Vậy là nghiêm túc rồi. Cậu nghiêm túc với cậu ta ư?"

Sloane gật đầu.

"Cậu ta là một tên điểu cáng."

"Đừng." Sloane gần như nài nỉ. "Cậu là người bạn thân nhất của tôi, Ash à. Ngoài cậu ra, tôi cũng chỉ có Dex thôi. Cả hai đều là những người tôi coi như người thân trong gia đình của mình. Xin cậu đấy."

"Mẹ nó. Cậu thực sự để ý đến cậu ta."

"Đúng vậy. Em ấy rất quan trọng với tôi. Tôi biết có những khi Dex vẫn khiến cậu bực mình..."

"Bực mình là đang còn nói nhẹ đi nhiều."

"Nhưng khi ở cạnh em ấy, tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc. Sau sự việc của Gabe, tôi từng nghĩ rằng bản thân mình sẽ không bao giờ tìm lại được hạnh phúc nữa."

Ash xoay đi nhìn sang chỗ khác, dường như vài giây sau đó anh ta đang lạc trong suy nghĩ của riêng mình. Sloane căng thẳng đến mức không dám thở mạnh. Ở nơi làm việc, mọi chuyện đã rất khó khăn khi cả Ash và Dex luôn luôn tìm cách để "xử" nhau rồi. Bây giờ thì Ash đã biết sự thật, tình hình sẽ phát triển như thế nào đây? Gã vẫn không thể tin được rằng mối quan hệ của gã và Dex lại bị phát hiện sớm đến như vậy. Bí mật của riêng hai bọn họ rất nhanh rồi sẽ trở thành thứ chẳng mấy bí mật ngay thôi.

"Thực sự cậu ta khiến cho cậu cảm thấy hạnh phúc ư?"

Sloane chẳng hề ngần ngại mà đáp lời. "Đúng thế."

Ash lại rơi vào trầm tư. "Tôi sẽ không cư xử thân thiện với cậu ta chỉ vì cậu ta là bạn trai của cậu đâu."

Sloane cố gắng giữ lại nụ cười suýt chút nữa đã bật ra. "Được, mọi thứ vẫn như cũ, không phải thay đổi gì cả."

"Mọi thứ đã thay đổi hết rồi."

"Cậu vẫn cảm thấy ổn chứ?"

"Về cậu và Daley?" Ash khinh bỉ.

"Tôi hỏi hơi đần đúng không?"

"Tôi nghĩ như thế nào không quan trọng. Điều quan trọng là cậu có hạnh phúc hay không. Nhưng cậu phải cẩn thận. Chắc tôi cũng không cần phải nhắc lại cho cậu nhớ chuyện gì sẽ xảy ra nếu như bí mật về mối quan hệ hiện tại của hai người bị lọt ra ngoài. Tôi không muốn cậu bị cấp trên điều chuyển đi đâu."

"Cael biết rồi." Tốt nhất là gã nên nói luôn vào lúc này. "Shultzon cũng biết, nhưng tôi chưa bao giờ xác nhận lại điều đó với ông ta. Cậu cũng hiểu Shultzon là người như thế nào mà. Tôi cá là Bradley cũng biết luôn rồi, ngay từ đầu anh ta luôn muốn gán ghép hai chúng tôi lại với nhau mà. À, còn cả Lou nữa." Ánh mắt như muốn giết người của Ash khiến cho gã co rúm lại.

"Tay bartender chết dẫm đó và cả tên bạn trai cũ của Dex còn biết về mối quan hệ của hai người trước cả tôi nữa ư? Cái đéo gì thế hả?"

"Tôi không hề nói với họ. Tôi thề, không phải tôi đang tìm cớ biện minh cho bản thân đâu, nhưng thực sự tôi không hề tiết lộ với bất kỳ người nào hết. Vào cái đêm chúng ta gặp Lou tại quán bar, cậu ta đã bắt gặp cảnh chúng tôi đang tình tứ với nhau. Lúc ấy tôi và Dex cãi nhau, rồi sau đó lại làm hòa ở ngay khu hành lang ít người qua lại phía sau quán bar, Lou lại tình cờ xuất hiện vào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net