1. Bị trượng phu thao trong thư phòng của công công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Công công: cha chồng.

"Phu nhân, ngài vào trước đi, thế tử còn đang nghị sự ở đại sảnh."

Tô Thanh gật đầu, để nha hoàn đưa hộp cơm trong tay cho mình, quay người tiến vào thư phòng.

Đây là lần đầu tiên y tiến thư phòng ở tiền viện của vương phủ.

Ngày thường thư phòng được công công là Hằng vương gia sử dụng, ngay cả trượng phu Lý Vũ cũng không thường xuyên đến đây.

Không biết lúc này trượng phu Lý Vũ vì sao muốn để cho mình vào đây tìm hắn?
.......

Tô Thanh thở phào, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Công công Lý Hằng thường đi sớm về trễ, ở đây sẽ không đụng mặt ông ấy ở đây.

Nói đến.......

Tô Thanh đối với công công Lý Hằng là vừa kính vừa sợ.

Y vốn là thân nam nhi, Lý Vũ đối với mình vừa nhìn đã yêu, không quan tâm thân phận nam nhi của mình, khăng khăng muốn cùng mình đầu bạc răng long.

Cầu xin gần nửa năm, mới khiến cho công công Lý Hằng buông tha, tạo cho mình một thân phận, giả làm khuê tú nhà lành mà gả vào.

Mặc dù chỉ là thân phận trắc phi của thế tử, nhưng Tô Thanh lúc trước xuất thân từ gia đình nghèo khổ, ngoại trừ một khuôn mặt cực kì yếu đuối trắng nõn, những mặt khác đều không trông cậy vào được.

Có thể tiến vào vương phủ, Tô Thanh đã tương đối thỏa mãn.

Đối với trượng phu Lý Vũ cũng coi như là ngoan ngoãn phục tùng.

Sau khi vào phòng, Tô Thanh đầu tiên là đánh giá một vòng, phát hiện nơi này mười phần sạch sẽ rộng rãi, bố trí cực kì đơn giản thanh nhã, y đặt hộp cơm lên trên bàn, do dự một lát, đưa lưng về phía cửa bắt đầu cởi quần áo trên người.

Lần này đến vội vàng, áo lót bên trong có vẻ như chưa được mặc tốt, siết vô cùng khó chịu.

Quần áo dần dần rút đi, thân thể trắng nõn trong suốt theo từng kiện quần áo rơi xuống đất lộ ra toàn bộ đường nét, thiếu niên mỹ lệ bên dưới ánh mặt trời có thể thấy rõ ràng lông tơ nhỏ bé......

Trong thư phòng tựa hồ vang lên một tiếng hít thở cực kì thô trọng khác........

Tô Thanh đột nhiên phát giác trong thư phòng một đạo ánh mắt lửa nóng thẳng tắp rơi vào trên người mình, y không khỏi vô thức quay người, lại phát hiện trong thư phòng không có một ai.

Gã sai vặt tựa hồ đã được Lý Vũ phân phó, lúc này đã đi xa.

Nội viện đối diện thư phòng cũng không có một ai.

Tô Thanh lại nhìn một hồi, phát hiện đúng là không có ai, y lắc lắc đầu, lúc này đang muốn mặc y phục lên, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận gió, có người từ phía sau dùng lực ôm lấy eo khiến y té nhào vào trên giường.

"A! Là ai!", Tô Thanh mới đầu còn kịch liệt giãy dụa, chờ y từ khía cạnh nhìn sang, nhìn thấy gò má của người ấy, lập tức buông lỏng cảnh giác, tùy ý đôi bàn tay to lớn làm loạn trên người dần dần trượt xuống, thậm chí chui vào trong quần lót.

"A...... Lý Vũ, chớ làm loạn, nơi này là thư phòng của phụ thân chàng...... Ưm......"

"Tướng công của em đã sớm nhớ nhung miệng nhỏ này........"

Lý Vũ gặm cắn trên làn da trên bả vai trần trụi của y, bàn tay chôn ở giữa hai chân không ngừng gây rối, không bao lâu đã tạo ra tiếng nước phốc phốc phốc phốc, Tô Thanh hưởng thụ đầu ngửa ra sau, híp hai mắt nhỏ thân thể bị cắm vào run run.

"Ưm...... Không được...... Không được...... Công công......"

Bình thường đều rất có quy tắc Lý Vũ lúc này lại không ngừng lại động tác trên tay, hai ngón tay cắm vào đã biến thành ba ngón, tiếng nước càng ngày càng vang đồng thời quần lót mỏng manh cũng dần dần biến trong suốt, hắn ghé vào bên tai Tô Thanh khàn khàn yêu cầu: "Bảo bối, mở rộng chân ra, ta trước hết sẽ cho em cao trào một lần, đợi đến tối trở lại trong phòng chúng ta sẽ hảo hảo chơi"

"Ưm...... Vậy chàng phải nhanh lên một chút......"

Tô Thanh nghe lời nhấc chân lên, mình dùng tay ôm lấy đầu gối, để cho địa phương ở giữa hai chân hoàn toàn lộ ra, mà lúc này phương hướng của bọn hắn, cũng không biết là vô ý hay cố tình đối diện với ngăn tủ trong thư phòng.

Lý Vũ cười cười theo tư thế của y cắm ngón tay vào sâu hơn, ngón tay hoàn toàn cắm vào, đồng loạt xoay tròn khuấy động bên trong chen chúc đi vào thịt mềm, đầu ngón tay hơi gấp trêu chọc vách trong mẫn cảm.

"A...... A! Lý Vũ, a...... Không được...... Ngừng một chút...... A ha......"

Tô Thanh bị hắn tra tấn nước mắt chảy ròng, bị chơi như thế năm phút toàn thân run rẩy, nắm lấy cổ tay Lý Vũ liên tục cầu khẩn, vì không thể gọi quá lớn xém chút cắn nát bờ môi.

"Bảo bối, thoải mái sao?"

Lý Vũ đâm mạnh vào bên trong, từ phía sau ôm lấy cơ thể cong cong vào lòng, nhẹ nhàng hôn.

Tô Thanh chảy nước mắt phát run, trong giọng nói đều là xuân ý mềm mềm, "Ưm...... Nhưng mà, Lý Vũ, em luôn cảm thấy còn có người khác ở trong phòng đó......"

Động tác Lý Vũ dừng lại, một lát sau vẫn cười cười, "Em hi vọng có người nhìn sao? Thật là dâm đãng........"

Quy đầu lớn dưới thân Lý Vũ khẻ tiến vào khe đít cảm giác đê mê thật sự quá khó có thể xem nhẹ, càng đừng đề cập đến nhiệt độ cơ thể nóng bừng dọa người của nam nhân, Tô Thanh nửa khép mắt cố gắng chịu đựng, mới vươn tay đẩy bụng dưới của Lý Vũ.

"Đừng như vậy......"

Lý Vũ trói ngược lại tay của y, lực đạo va chạm dần dần tăng lớn, bờ môi di chuyển đến bên tai cọ xát vành tai đỏ bừng, "Chỉ một lần, có được hay không?"

"Ưm...... Thế nhưng...... Thế nhưng......"

"Không có thế nhưng, hiện tại ta muốn chơi em, bảo bối, chẳng lẽ em thích ta tới cứng?"

Khí tức trên người trượng phu lập tức trở nên hung ác, trong lòng Tô Thanh nhảy mạnh, y không biết Lý Vũ đến cùng là thế nào, nhưng cũng có thể phát giác được lúc này hắn không hưng phấn giống bình thường, bởi vì nhiệt khí Lý Vũ phun ra bên lỗ tai y rõ ràng đã trở nên lộn xộn, bàn tay đang ôm eo y cũng đang dần dần nắm chặt.

Nói thật, cho tới bây giờ y chưa từng thấy qua đối phương như thế, nhất thời có chút lo lắng.

"Kia, vậy được rồi...... Nhưng chàng phải nhẹ một chút, em sợ người khác sẽ nghe thấy......"

Vừa dứt lời, Lý Vũ lại càng thêm hưng phấn, hắn ép Tô Thanh chống đỡ lên trên tường, bỏ qua màn dạo đầu, nắm lấy bắp đùi của y để y kẹp lấy eo của mình, nắm đại nhục bổng hằn lên gân xanh, khẽ nhếch quy đầu tách cửa huyệt ra, mười phần hung mãnh phá vỡ đường hành lang ướt át ấm áp, đồng thời đâm côn thịt to dài dữ tợn của mình vào.

"A a a!"

Tô Thanh nhịn không được hét lên, mười ngón tay của y đâm vào bả vai rắn chắc của Lý Vũ, đầu ngón tay trắng bệch, xém chút trực tiếp hôn mê.

"Bảo bối, ta làm ngươi dễ chịu sao?"

Lý Vũ thoải mái hít từng đợt khí, bị bên trong huyệt nhỏ khẩn trương không rừng co vào kẹp lấy mà hút, thứ khoái cảm này, mới là thứ mà một người nam nhân nên hưởng thụ.

Tô Thanh bình tĩnh lại nhịn không được nhẹ nhàng nện hắn, "Đã nói chàng nhẹ thôi...... A......"

"Nhẹ sao? Thế nhưng ngươi kẹp chặt như vậy, ta không có cách nào chậm lại, một mực hút lấy ta không buông, thật ra ngươi cũng rất thích không phải sao?" Lý Vũ hôn lên vành tai Tô Thanh, "Nơi này của ngươi giống như kẹp đặc biệt gấp, là bởi vì đang bên trong thư phòng của phụ thân sao? Hửm?"

"Không phải...... Không phải...... Ta không có......"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net