43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43:
     
Câu này vừa được gửi đi có vài giây, Diệp Thần chợt thấy có gì đó không ổn, vội vàng thu hồi.     
     
Thẩm Mặc Phong hô hấp nặng nề: Chậm rồi, nghe thấy rồi.

Đâu chỉ nghe thấy, trong đầu cũng xuất hiện hình ảnh.
     
Ánh mắt Diệp Thần tan rã, ba hồn bảy vía bắt đầu rơi vào trạng thái phân li: “...” 
     
Cậu rõ ràng đã tìm từ quỳ liếm rồi mà!

Sao lại thế? !
     
Thẩm Mặc Phong dường như biết cậu đang suy nghĩ gì, tốt bụng phổ cập khoa học: Tìm từ khoá trên weibo có lúc sẽ không hiển thị toàn bộ, nhưng vẫn có thể tìm được bằng cách lướt từng bài. 
     
Nói cách khác, nếu như chị gái bán tài khoản đăng một trăm bài có từ quỳ liếm trên weibo, Diệp Thần tìm từ quỳ liếm, có thể cậu sẽ chỉ tìm được chín mươi bài, còn mười bài còn lại mặc dù lúc tìm từ khoá không hiện lên, nhưng dựa theo dòng thời gian thì vẫn có thể tìm từng từ từng từ một, đây là một cái bug (lỗi phần mềm, lỗi hệ thống) của weibo, có tính ngẫu nhiên và gian lận.  
     
Nhưng không phải ai cũng biết cái bug này...Ví dụ như Diệp Thần.
     
Diệp Thần: "..."
     
Weibo thế này không phải là đang hại người sao??
     
Chẳng đợi hồn phách Diệp Thần trở về vị trí cũ, Thẩm Mặc Phong đã gửi tới một tấm sát chiêu cuối cùng.
     
Đó là một album ảnh tại bể bơi mà Thẩm Mặc Phong chụp cho một tạp chí nổi tiếng trong những năm đầu mới vào giới, quy mô rất lớn, trong bức ảnh Thẩm Mặc Phong mặc quần bơi, quấn khăn tắm, giữa hai khối cơ ngực rắn chắc là một cái rãnh nông bóng loáng vì thấm đẫm nước, hai đường nhân ngư rõ ràng như được chạm khắc lên, kéo thật dài về phía quần bơi, rồi biến mất không còn tăm hơi….Đây không phải là dụ người ta suy nghĩ linh tinh, chuyện này quả thật là kí đầu ép người ta suy nghĩ linh tinh. 
     
Mà caption của bài chia sẻ này….
     
—— "A a a a ta tui có chế độ an sinh xã hội đặc biệt! Tui không care tui không care trong bụng tui có bé cưng của anh iu nha nha nha nha nha…”
     
Đương nhiên, câu có chế độ an sinh xã hội đặc biệt này cũng bị bug của weibo ẩn đi mất.
     
Trong đầu Diệp Thần vang lên một tiếng “oành” rồi trống rỗng ngay tức khắc, qua một lúc sau mới cứng nhắc nói :”Anh Thẩm, trong bụng tôi...nhiều nhất chỉ có cơm của ngài thôi…” 
     
Thẩm Mặc Phong vốn đang nhộn nhạo khắp người, nghe thấy câu này lập tức bật cười thành tiếng. 
     
Thế nhưng anh không nghi ngờ tài khoản này là giả, mặc dù anh chưa từng yêu đương nhưng cũng biết người trong cuộc như thế nào, nếu xem xét một cách bình thường thì có rất nhiều 0 (aka bot) mềm mềm moe moe âm thầm nói chuyện rất “nữ tính”, mấy câu trong bụng có bé cưng thế này vẫn nói được.   
     
Một bên khác, nhân vật Diệp Thần có hơi thay đổi, đứng ở vị trí của Thẩm Mặc Phong để phân tích vấn đề —— ví dụ như có một nghệ sĩ nam là fan của Diệp Thần, bên ngoài thì kính trọng cậu, sùng bái cậu, bộ dạng kính cẩn trông như thằng cháu trai, trên thực tế là là người đồng tính, có ý đồ kia với cậu, quay đầu một cái lại lên weibo quỳ liếm, bảo hiểm xã hội, có em bé….có toan tính đến dục vọng với cậu.
     
Diệp Thần phản cảm đến mức dựng cả tóc gáy.
     
Thôi xong, anh Thẩm nhất định sẽ cảm thấy tui rất buồn nôn...Diệp Thần sắp điên đến nơi, vẻ mặt như đưa đám, phí công giải thích :”Anh Thẩm tôi sai rồi, ngài đừng giận tôi, tôi không phải không tôn trọng ngài làm bậy làm bạ đâu, tôi chính là mất não, thấy bọn họ đều nói như thế tôi mới làm theo, tôi là thẳng nào, tôi thực sự không hề nghĩ ngài như vậy, sau này tôi nhất định sẽ không đu theo phong trào nữa, não sẽ vận động nhiều hơn..”
     
— -- -- một bên khóc hu hu nhận sai xin tha thứ, một bên vô cùng lo lắng vội vàng đăng nhập weibo chuẩn bị điên cuồng xoá lần thứ 2. 
     
Thẩm Mặc Phong thậm chí còn lười cười nhạo chuyện Diệp Thần tự cho mình là trai thẳng, chỉ không nhanh không chậm nói: Tôi đoán cậu đang chuẩn bị xoá weibo, thực ra tôi đã lướt đến tháng 1 năm ngoái, cap mấy chục tấm hình, bây giờ cậu bắt đầu xóa, không có tí tác dụng gì.  
     
Diệp Thần nghe vậy, tức thì sầu đến nhăn nhó mặt mày: “...” 
     
Khó trách cả ngày không có tí động tĩnh nào! 
     
Anh Thẩm nhà tui đường đường là một ảnh đế, cuối cùng là rảnh rỗi đến mức nào vậy? Rảnh lắm hả? ! 
     
Diệp Thần ra sức lau mồ hôi, gõ chữ trịnh trọng nói xin lỗi: Anh Thẩm, đều là lỗi của tôi, nếu như khiến ngài có cảm giác không thoải mái thì tôi thật sự rất xin lỗi, tôi xin lỗi. 
     
Giây phút này, cậu thậm chí còn chuẩn bị tinh thần thẳng thắn thú nhận tài khoản weibo phụ của mình cho Thẩm Mặc Phong, lời giải thích cậu cũng đã nghĩ xong: Bởi vì khôg có thói quen chia sẻ những vấn đề liên quan đến nghệ sĩ ngôi sao nên tài khoản phụ thật không có cái gì lên quan đến Thẩm Mặc Phong, sợ idol nhìn thấy lại không vui, vì vậy mới nghĩ đến hạ sách này mua vui cho idol vân vân….Những cái này cơ bản cũng là sự thật.  
     
Về chuyện cậu từ đầu đến cuối là fan pha ke, có chết cậu cũng không thừa nhận...
     
Thẩm Mặc Phong khẽ xì một tiếng: "Không phản cảm, cũng không giận cậu vì chuyện này, ảnh gửi cho cậu chính là trêu cậu một chút thôi...Đừng phản ứng mạnh như thế.” 
     
Giọng điệu anh vẫn như bình thường, quả thật không có tức giận như Diệp Thần tưởng tượng, Diệp Thần đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy anh Thẩm nhà cậu xứng đáng là tể tướng trong bụng có thể đỡ thuyền, không thèm tính toán chuyện này với cậu, nhưng cậu thả lỏng chưa được vài giây thì nhận ra trong lời nói của Thẩm Mặc Phong có chứa ẩn ý, lanh lẹ đáp: “Ngài không giận tôi chuyện này, thế...ngài giận tôi chuyện gì vậy?”  
     
Thẩm Mặc Phong ha ha cười lạnh, gửi tới một tấm ảnh chụp màn hình.

Trong ảnh là thông tin về một nam diễn viên trẻ đang hot đang đóng vai chính của một bộ phim trên IP website, tên diễn viên trẻ đang hot này tên là Trương Côn Hạo, vào giới giải trí sớm hơn Diệp Thần 2 năm, theo đuổi kiểu phong cách chó sói nhỏ phản nghịch lưu manh ngon giai. Năm ngoái Diệp Thần đã từng hợp tác với cậu ta, và lần hợp tác được nhắc đến trong bài đăng này là một bộ phim thanh xuân vườn trường, Diệp Thần là nam phụ, vào vai một học sinh ưu tú đa tài, Trương Côn Hạo thì lại đóng vai nam chính - một tay trùm trường hung hăng, các anh tay trong tay vây quanh nữ chính. 
     
Nhưng caption bài chia sẻ của chị gái kia là —— "Làm sao bây giờ, tui muốn trèo tường (ngoại tình), a a a a a Trương Côn Hạo nhìn góc nào cũng thấy siêu siêu bảnh trai siêu siêu lễ phép, da cũng cực kỳ đẹp, cận cảnh thế này cũng không nhìn thấy lỗ chân lông…”
     
Diệp Thần thất thanh kêu lên: "A a a a a!"
     
Gái à gái định đón máy bay cho Trương Côn Hạo hả gái! Cái giọng điệu kiểu tiếp xúc gần gũi là có ý gì? !
     
Với cả chị gái à chị là fan ba năm sao vẫn còn nghĩ đến chuyện trèo tường vậy chị? !
     
Anh Thẩm của tui có chỗ nào không bằng Trương Côn Hạo? Kỹ năng diễn xuất và sắc đẹp của anh Thẩm nhà tui có thể giã cậu ta ra bã! (Chồng em là nhất)
     
Thấy Diệp Thần mãi vẫn không trả lời, Thẩm Mặc Phong gõ chữ: Hello? Thần Thần, vẫn còn đó chứ?
     
Thẩm Mặc Phong: Có muốn giải thích với idol hàng thật giá thật của cậu không?
     
Diệp Thần - cậu trai còn zin chưa từng nắm tay bạn khác giới bỗng sinh ra ảo giác bị cô vợ chính thức bắt gian tại trận, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, lúng túng trả lời: Thì là...nói linh tinh thôi.  
     
Thẩm Mặc Phong cùng cậu nghiền ngẫm từng chữ một: “Muốn trèo tường”, thế trèo chưa? 
     
Diệp Thần trả lời ngay tắp lự: Không trèo!
     
Thẩm Mặc Phong: Thế “muốn” bao lâu rồi?”
     
Mồ hôi Diệp Thần tuôn như mưa rơi: Cũng chẳng muốn bao lâu, một ngày. 
     
Thẩm Mặc Phong chậm rãi tra hỏi: Đóng web drama với cậu ta, tiếp xúc gần gũi, thế là thích cậu ta?
     
Diệp Thần: Thật sự không thích anh ta, chỉ là nghĩ như thế thôi. 
     
Thẩm Mặc Phong bị lời nói của cậu chọc cười, lại vẫn cứ ra vẻ khó chịu, cố tình gây sự nói: Tôi không đẹp trai bằng cậu ta sao? 
     
Diệp Thần: Ngài đẹp trai nhất, thật sự, anh ta không bằng được, phải tạo nét thì mới đẹp trai. 
     
Thẩm Mặc Phong: Cậu chắc chắn không? 
     
Diệp Thần: "..."
     
Diệp Thần trỗi dậy niềm ham sống dụ dỗ nói: Anh ta có gây chú ý cũng khó nhìn, ban nãy tôi bị mù. 
     
Thẩm Mặc Phong cười đến đau bụng: Vậy tôi không lễ phép bằng cậu ta ư?
     
Diệp Thần: Ngài lễ phép, ngài còn có phong độ của một quý ông. 
     
Thẩm Mặc Phong còn chưa kịp hỏi câu tiếp theo, Diệp Thần đã tự giác nói: Hơn nữa da dẻ của ngài cũng tốt hơn anh ta, ngài lại càng không có lỗ chân lông. 
     
Thẩm Mặc Phong được dỗ đến toàn thân thư thái, đang định bỏ qua chuyện này, Diệp Thần tự cho là mình thông minh bổ sung thêm: Dáng người của ngài cũng đẹp hơn anh rta, bụng anh ta nhỏ được như vậy thực ra đều phải dựa vào hậu kỳ. 
     
Thẩm đại thiếu gia đột nhiên tức giận: Cậu nhìn rồi? 
     
Diệp Thần son sắt thề thốt: Nhìn rồi! Nhìn rõ rành rành luôn!
     
Bởi vì lúc quay chung có học một lớp bơi mà! 
     
Thẩm Mặc Phong: "..."
     
Cũng vì một câu lắm mồm này, Diệp Thần dỗ năm phút mới dỗ dành được Thẩm Mặc Phong.
     
Diệp Thần móc tim móc phổi bày tỏ: Anh Thẩm, đời này tôi thực sự chỉ hâm mộ một mình ngài, những người khác cũng không phải fan thật, đều là loại fan vớ vẩn mây khói phù du...
     
Diệp Thần vừa nói vừa cảm thấy bản thân như một thằng đàn ông cặn bã nói những lời chót lưỡi đầu môi, tựa như nói với người vợ chính thức rằng “Kiếp này anh chỉ yêu một mình em, chuyện với những con đàn bà khác chỉ là tuỳ tiện vui đùa thôi.” 
     
...Lòng dạ anh Thẩm của tui cuối cùng là rộng rãi hay là nhỏ nhen, sao lại có yêu cầu với fan cuồng cao như thế? Diệp Thần dỗ dành đến hoảng hốt không thôi, lờ mờ cảm thấy hành động của Thẩm Mặc Phong quả thực như đang ăn giấm, mà suy đoán này lại quá to gan, cũng rất vô lý, Diệp Thần ngay lập tức ép nó xuống. 
     
Cuối cùng, Thẩm Mặc Phong rốt cuộc mở  lòng từ bi nói: Được, việc này coi như xong.
     
Diệp Thần tứ chi xụi lơ ngã ở trên giường: "..."
     
Cảm giác bây giờ chính là hối hận, cực kỳ hối hận.  
     
Cậu còn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại, Thẩm Mặc Phong đã gọi điện thoại tới.
     
Diệp Thần quỳ gối trả lời điện thoại, yếu ớt nói: “Anh Thẩm."
     
Thẩm Mặc Phong cảnh cáo nói: "Không cho xóa weibo, không cho cài đặt chế độ chỉ mình tôi, tôi đây có không ít ảnh chụp màn hình, cậu lén lút xoá cái nào, tôi sẽ phát hiện ra đấy.”
     
Diệp Thần đang có ý đó: "..."
     
Thẩm Mặc Phong lạnh lùng uy hiếp nói: "Nếu như bị tôi phát hiện, tôi sẽ..."
     
     Diệp Thần run rẩy,  hướng ngỗ nghịch phụ hoàng lề sách duỗi đi một tia hô hấp: "Ngài liền?"
     
Thẩm Mặc Phong: "Tôi sẽ tịch thu tài khoản phụ của cậu.” 
     
Diệp Thần kêu rên: "Rốt cuộc thì ngài đang âm mưu cái gì vậy…”
     
Thẩm Mặc Phong nhịn cười nói: "Ảnh thú vị."
     
Diệp Thần nén giọt nước mắt: “Vậy ngài cứ chơi đùa đi, ngài không tức giận là được…”

Nam tử hán đại trượng phu, để ân nhân cứu mạng chơi đùa một chút có há gì?

Một vấn đề nghiêm trọng tưởng như không thể nào cứu vãn nổi cứ như vậy mà kết thúc một ách qua loa.      
 
Diệp Thần không dám lên acc clone tiêu huỷ chứng cớ, cũng may Thẩm Mặc Phong không nhắc lại chuyện này, cứ như thể không thật sự quan tâm, Diệp Thần nơm nớp lo sợ mấy ngày nay, thấy Thẩm Mặc Phong không lên tiếng, hơn nữa còn phải  như ngựa không ngừng vó trồng trọt và chạy lịch trình khắp nơi, không có thời gian nghĩ bậy nghĩ bạ, trái tim đang lơ lửng trên cổ họng cũng dần buông xuống. 
  
Trước hôm giao thừa hai ngày, Diệp Thần hoàn thành một đống công việc do Cố Thu sắp xếp, không ngừng chạy sang Italia. Lần công tác chụp ảnh đại diện thương hiệu này kéo dài 7 ngày, không tính thời gian đi đi về về thì lịch trình khá thoáng, trên danh nghĩa thì nói là vì công việc nên bỏ qua kỳ nghỉ xuân, nhưng trên thực tế thì lại chẳng khác gì đi nghỉ dưỡng ở Italia. Ông chủ thương hiệu khá hào phóng, cử chuyên gia trông nom vấn đề tiền nong ăn mặc chỗ ở đi lại của Diệp Thần ở nước ngoài, điều đáng nói nữa là nơi Diệp Thần ở không phải là khách sạn, mà là một toà nhà có bề ngoài hơi bị được, khiến Diệp Thần lần đầu tiên nhìn thấy không tránh khỏi việc liên tưởng đến những biệt thự xa hoa như những pháo đài cổ, nghe nói là đây là nhãn hàng đặc biệt dành tặng Diệp Thần, vô cùng có lòng. 

“Lò sưởi này vẫn có thể nhóm lửa đây.” Vẻ mặt Tiểu Cao như chưa chứng kiến cảnh đời ngồi xổm trước lò sưởi nghiên cứu: “Cái này được nhóm ra như nào vậy? Cứ như trong phim ý…”
     
“Tôi rất thạo nhóm lửa đấy, hồi trong thôn hôm nào tôi chả nhóm.” Diệp Thần chất phác nở nụ cười, xắn ống tay áo tới gần: “Cậu muốn nhìn tôi nhóm thử cho cậu xem.” 

"..." Tiểu Cao nuốt một ngụm nước bọt, "Không, không cần."
     
Phong cách hội hoạ của anh Thần nhà tui bị bẻ không có đường về rồi...     

-------

TAT các bác ơi tui phát hiện ra một số (thực ra là nhiều) lỗi xưng hô trong quá trình edit :(( giờ vẫn đang trong quá trình sửa lại những lỗi ấy nên bác nào đọc thấy khó chịu thì thông cảm cho tui xíu nhaaa ^^

tui vẫn up truyện bình thường nha các bác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net