Ánh trăng sáng - Chương 08

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Trừng tắm rửa xong mang theo mái tóc ướt sũng xuống tầng.

Trang Trì nghe được tiếng động ngước mắt nhìn sang.

Thiếu niên đang mặc áo phông rộng rãi của anh, cơ thể mảnh khảnh nhìn qua hơi yếu ớt. Làn da cậu rất trắng, trắng như sữa, giọt nước trên tóc thuận theo cần cổ thon dài chui vào cổ áo.

Không biết tại sao Trang Trì bỗng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vô thức liếm môi.

Hứa Trừng đứng trên bậc thang, trông thấy Trang Trì nhìn mình đến xuất thần, trước mặt anh là một đống mì gói đủ loại hương vị.

Cậu đi tới trước mặt Trang Trì, nhẹ nhàng búng trán anh một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh, hỏi: "Ngẩn ngơ gì đó?"

Lúc này Trang Trì mới chậm chạp phản ứng lại. Anh đẩy mì gói tới trước mặt Hứa Trừng: "Cậu thích ăn vị gì?"

Mùi sữa tắm trên người Hứa Trừng thoang thoảng trước mũi, Trang Trì nghiêng mắt nhìn gò má trắng nõn của thiếu niên gần trong gang tấc, cảm nhận được cảm xúc khác thường trong chính mình.

Anh mất tự nhiên kéo dài khoảng cách giữa hai bên.

Hứa Trừng thoáng liếc thấy hành động nho nhỏ của anh, hàng mày khẽ nhíu lại. Cậu chỉ vào một gói mì ăn liền hương vị hải sản: "Cái này đi".

"Được!"

Trang Trì cầm hai gói mì đi vào trong bếp, chốc lát sau đã bưng hai cái bát đi ra.

Một bát bình thường, một bát đỏ au.

Hứa Trừng không ăn được cay nhưng Trang Trì không cay không sướng.

Anh đưa đũa cho Hứa Trừng: "Ăn đi! Tôi nấu mì vẫn ổn lắm đấy!"

Hứa Trừng nhận đũa nếm thử một miếng.

Cậu ngẩng đầu lên, Trang Trì đang ngước gương mặt trông mong nhìn cậu: "Thế nào?"

"Rất ngon".

Rõ ràng chỉ là món mì gói bình thường, không biết tại sao Hứa Trừng lại cảm thấy hết sức ngon miệng.

Được người khác khẳng định, đôi mắt trong veo của thiếu niên trước mặt đầy vui mừng, đôi môi hé mở lộ ra cái răng nanh nhòn nhọn.

Hứa Trừng nhìn anh, sững sờ hỏi: "Trang Trì, có rất nhiều nữ sinh theo đuổi cậu phải không?"

Trang Trì rất đẹp trai, là thể loại nam sinh thể thao xán lạn như ánh mặt trời, hoàn toàn khác biệt với Hứa Trừng.

"Hả? Có lẽ thế." Trang Trì gãi gãi đầu: "Lúc tôi chơi bóng sẽ có bạn nữ tặng nước uống cho tôi, cái này có được tính không?"

Con ngươi Hứa Trừng sâu thẳm: "Không biết".

"Ồ, vậy hả". Trang Trì khuấy mì, hơi khó hiểu hỏi lại: "Cậu hỏi cái này để làm gì?"

"Không có gì, tùy ý hỏi một câu thôi".

"Ôi, dù sao cũng không sánh bằng cậu được!"

Hứa Trừng không nói tiếp, nghiêm túc cúi xuống ăn mì.

Trang Trì thích ăn cay nhưng không có nghĩa anh ăn được cay.

Không lâu sau đó đầu anh đã đầy mồ hôi, bờ môi đỏ bừng.

"Ôi mẹ nó chứ! Mì này cay quá!" Trang Trì điên cuồng dốc nước vào miệng: "Hứa Trừng, cậu có muốn nếm thử không?"

Hứa Trừng lắc đầu.

Uống nước xong vị cay trong miệng mới tan đi một chút. Trang Trì nấc một cái: "Thoải mái ghê!"

Ăn cay xong cả người nóng bừng, Trang Trì nâng tay nhấc vạt áo lên cởi thẳng áo trên người ra. Cơ thể thiếu niên khỏe mạnh lập tức bại lộ trước mặt Hứa Trừng.

Trang Trì là học sinh bên Thể thao, thường xuyên vận động nên vóc dáng rất tốt. Cơ bụng sáu múi, cơ bắp rắn chắc ngập tràn sức mạnh. Hiện giờ có vẻ anh đang rất nóng, trên da phủ một tầng mồ hôi mỏng.

Trong mắt Hứa Trừng thoáng hiện ra sự u ám.

Cậu hỏi: "Cậu làm gì thế?"

"Nóng!" Trang Trì thở phì phò: "Cậu không thấy tôi nóng đến toát mồ hôi rồi hả?"

"Không ăn cay được thì đừng ăn".

"Tôi cứ ăn đấy!"

Hứa Trừng: "..."

--

Trang Trì cảm thấy dáng người kẻ thích học hành như Hứa Trừng không thể tốt bằng mình, sau khi cởi áo xong anh cứ cố tình lắc qua lắc lại trước mắt cậu.

"Hứa Trừng, cậu thấy dáng người tôi thế nào?"

"Có phải đẹp lắm không?"

"Mỗi lần tôi chơi bóng nóng quá cởi áo đấu ra, mấy cô bạn bên ngoài luôn gào thét."

Nói xong anh còn cố ý bày mấy tư thế khoe cơ bắp.

Hứa Trừng không biết nói sao: "Không phải chỉ có cơ bụng thôi à? Có gì đáng khoe chứ".

"Thôi đi". Trang Trì bĩu môi: "Cái gì mà chỉ có cơ bụng thôi, cậu có không hả?"

Loại gà con chỉ biết học như Hứa Trừng làm sao có thể có!

"Có".

"Còn lâu tôi mới tin cậu, nhìn cái dáng người dây của cậu kìa".

Hứa Trừng cụp mắt suy nghĩ một hồi, cuối cùng cậu vén áo mình lên: "Nhìn đi".

Mẹ kiếp?

Thật sự có hả?

Trang Trì trợn to hai mắt.

Hứa Trừng thực sự có cơ bụng, sáu múi đầy đủ. Màu da trắng sữa phối hợp với cơ bụng thực sự đẹp mắt.

Trang Trì lập tức nhào tới: "Cho tôi sờ chút nào".

"Cút ra!"

Hứa Trừng phản ứng nhanh lập tức buông áo đứng dậy, đẩy Trang Trì không biết xấu hổ ra.

"Tại sao chứ? Chúng ta đều là con trai mà, tôi cũng có thể cho cậu sờ nè".

Bàn tay đẩy người của Hứa Trừng sững lại một giây: "Ai muốn sờ cậu chứ".

Trang Trì mặt dày mày dạn: "Cậu cho tôi sờ một chút đi, cầu xin cậu đó".

Anh cảm thấy hôm nay không sờ được cơ bụng của Hứa Trừng anh sẽ ngủ không ngon.

Hứa Trừng im lặng một hồi lâu mới tạm chấp nhận: "Chỉ một chút thôi đấy".

Nói xong, cậu vén áo phông của mình, cơ bụng sáu múi lần nữa lộ ra.

Trang Trì giơ tay phủ lên, xúc cảm trong lòng bàn tay nhẵn nhụi trơn mịn giống như tơ lụa. Anh trợn trắng mắt: "Mẹ kiếp, da cậu mịn ghê".

Hứa Trừng đẩy tay anh ra, sắc mặt nghiêm nghị nhưng hai tai đã đỏ lựng: "Được rồi".

Trang Trì toại nguyện, hì hì ghé sát tai Hứa Trừng: "Cậu có muốn sờ của tôi không?"

Đầu ngón tay Hứa Trừng khẽ động đậy, cậu quay đầu đi.

"Không muốn!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net