Chương 6: Hội hữu ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor & trans: Hc Nguyt Linh Ngư

Bn dịch và edit thuc v @Sw33t_0c34n trên watt không đăng trên nn tng khác. Ai reup thì đến dog cũng không bng!!!

Đng quên vote và cmt cho tui zui nha c nhà iu🐳💞

_____________________________

Chương 6: Hi hu ái

Ngày hôm sau, Hứa Mão Mão giở lại trò cũ của mình, nhưng Thẩm Ngọc vẫn chỉ phạt cậu không được lên giường ngủ như cũ. Vì thế vào ngày thứ ba, trình độ Hứa Mão Mão tìm đường chết đã tăng lên được một level, không chỉ đem đồ ăn đi rải khắp nơi, mà còn tiểu một ít nước ở trong ổ. Hơn nữa vì muốn tăng hiệu quả lên, cậu cố ý tạt nước vào, còn tính cũng đi nghịch ướt nơi khác của phòng khách.

Khi Thẩm Ngọc trở về, thì nhìn thấy khắp nơi đều là những vệt nước sắc mặt có thể nói là biến đổi xuất sắc đến ngoạn mục, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hứa Mão Mão đang xấu hổ co rúm ở một góc bởi vì những hành động quá phá liêm sỉ của mình.

Xách ổ mèo thúi hoắc lên, Thẩm Ngọc nhíu mày nói "Oscar, ngươi xem ngươi đã làm ra chuyện tốt gì, ngươi trước kia chưa bao giờ đi tiểu bậy."

Hứa Mão Mão mềm mại đáp lại: "Meooo~~"

Cậu không thể chịu đựng được nữa đi, nam thần đại đại~~

Buổi tối hôm nay, Thẩm Ngọc không để ý nhiều đến chiếc mèo, hắn vẫn luôn ôm di động nói chuyện phiếm với bạn bè trên WeChat, lông mày trước sau gắt gao nhíu chặt, giống như đang tự hỏi chuyện gì đó rất nghiêm túc. Sau do, hắn gọi điện thoại cho Kiều Lăng Phong.

"Alo? Kiều Lăng Phong, tôi muốn nói một chút chuyện với cậu."

Hứa Mão Mão vừa nghe, dựng thẳng lỗ tai lên.

"......Đang vội? Được rồi, tôi sẽ nhắn lại trên WeChat sau" Thẩm Ngọc đang nói điện thoại, nhàn nhạt ngó Hứa Mão Mão một cái "Tốt nhất là ngày mai có thể giải quyết xong được chuyện này đi, Oscar đã thật sự quá náo loạn rồi."

Này, này, này! Rốt cuộc cậu cũng chịu không nổi được tôi rồi sao! Rốt cuộc tôi cũng phải bị tiễn đi rồi sao!

Hứa Mão Mão hưng phấn đến mức quét tới quét lui cái đuôi to ở trên mặt đất, cho dù Thẩm Ngọc không rảnh làm cơm chiều mà cho cậu ăn đồ hộp, cậu cũng sẽ không uể oải, thậm chí còn sẽ lấy hết can đảm mà liếm thử một miếng.

"Meo?"

Đây, đây là hương vị của hạnh phúc......grào grào!

Hứa Mão Mão bị choáng ngợp bởi mùi thịt thơm ngon, mỹ vị ướt át của cá hồi đóng hộp. Cậu cầm lòng không đậu mà ném xuống sự kiềm chế của con người, vùi đầu lại đem một miếng thịt cuốn vào trong miệng.

Dù sao, hiện tại ta cũng chỉ là một con mèo, mèo ăn đồ hộp của mèo đấy là điều thiên kinh địa nghĩa*!

(*) Thiên kinh địa nghĩa: chỉ cái đúng từ xưa nay.

Đến nỗi tiết tháo là cái gì, chờ đến khi ta khôi phục về hình người rồi lại nhặt về sau.

Bởi vì gây sự nên Thẩm Ngọc vẫn không cho cậu lên giường như cũ, ngay cả âu yếm vuốt ve cũng ít đi, cho nên toàn bộ buổi tối giá trị yêu thích thế nhưng cũng không tăng lên được một chút nào.

Hứa Mão Mão cô đơn lẻ bóng mà ở trong cái ổ tạm bợ mà Thẩm Ngọc đã dựng cho cậu, sờ sờ lục lạc tiến vào group chat.

Lịch sử trò chuyện trong nhóm vẫn điên cuồng tám chuyện như cũ, hơn nữa còn có hai con mèo trộm nói chuyện công khai, kết quả là bị trưởng nhóm nhìn rõ mọi việc cấm ngôn trong 24 giờ, cũng có mèo đã phát bao lì xì, bất quá khi đó cậu còn đang trong công cuộc tìm đường chết cực cực khổ khổ nên không giành được. May mắn thay tiến sĩ mèo hai ngày này có lẽ đang vội vàng nghiên cứu ra công thức mới, bao lì xì của nó tạm thời vẫn chưa được phát ra.

Ngoài ra ba lô lớn còn có 【 Một ngụm đồ hộp cao cấp của mèo 】, Hứa Mão Mão tham ăn vốn định lấy thịt ra, nhưng sau đó cậu nghĩ lại rằng nói không chừng về sau cậu có thể sử dụng chiếc lon đồ hộp này để trao đổi đồ vật với những con mèo khác, vì thế cũng tạm thời dừng động tác lại.

Sáng ngày hôm sau, Thẩm Ngọc thức dậy rất sớm, tối hôm qua hắn chơi di động đến rất muộn, dưới mắt có hai quầng thâm mắt nhàn nhạt, nhưng không biết vì sao tâm tình của hắn lại có vẻ như rất không tồi.

Hắn làm cơm thập cẩm cho Hứa Mão Mão, sau đó bế Hứa Mão Mão đã gây ra rắc rối ba ngày liên tiếp đặt ở trên bàn, tinh tế đánh giá, ánh mắt kia gần như có thể gọi là ôn hòa.

"Meo meo?" Nam thần cậu nhìn tôi làm cái gì? Cậu không cần phải khảo nghiệm tôi như vậy đâu, tôi nói cho cậu một điều là tôi còn có thể làm được nhiều hơn thế, nếu cậu còn tiếp tục kiên nhẫn với tôi như vậy, tôi sẽ xé nát nhà cậu có biết không hả!

Thẩm Ngọc đương nhiên nghe không hiểu, hắn chỉ cầm lấy lược, rất cẩn thận mà chải lông cắt tỉa móng vuốt lại cho cậu.

Sau khi xử lý xong lông mao toàn thân của Hứa Mão Mão, Thẩm Ngọc đoan trang lại một chút rồi nở nụ cười hài lòng.

【 Nhận được +100 giá trị yêu thích đến từ 'Thẩm Ngọc'】

Một trăm đối với Thẩm Ngọc mà nói thì là một giá trị tương đối khả quan, Hứa Mão Mão lại bối rối không hiểu ra sao. Hay là hắn không so đo những hiềm khích trước đây với mình nữa?

Kết quả là Thẩm Ngọc xách theo một cái lồng đi ra ngoài, mở lồng sắt ra nhẹ giọng nói với cậu:

"Hôm nay mang ngươi đến nhà Kiều Lăng Phong, tiến vào nhanh lên."

Meo! Hóa ra vừa rồi hắn trang điểm chải chuốt cho mình là đang muốn tạo ấn tượng tốt với chủ nhân mới! Xem ra Thẩm Ngọc thật sự có ý định đem mình đưa cho Kiều Lăng Phong!

Ngẫm lại như vậy, cậu vừa vừa vui vẻ lại vừa luyến tiếc, bất quá không sao, cậu đã lập tức lấy lại tinh thần!

Dưới ánh mắt chăm chú thúc giục của Thẩm Ngọc, Hứa Mão Mão ngoan ngoãn đi vào lồng sắt. Trên đường Kiều Lăng Phong không ngừng gọi điện thoại tới thúc giục, Thẩm Ngọc một bên lái xe một bên nói: "Đã biết, tôi lập tức qua đó ngay. Mà bên kia cậu đã chuẩn bị xong chưa, rốt cuộc ở đó có bao nhiêu con mèo?"

Kiều Lăng Phong: "Có 25 nhóc, chủng loại gì cũng có, bảo đảm sẽ làm hài lòng Oscar."

Hứa Mão Mão:??? Có ý gì đây?

Bất quá cậu cũng không thể nghe được lâu, bởi vì sự đong đưa do xe chạy mang đến quá mức thôi miên, khiến cậu suốt chặng đường đều mơ mơ màng màng, mãi đến khi tới nơi, Thẩm Ngọc mới đem cậu xách vào biệt thự của Kiều Lăng Phong.

Mới vừa bước vào biệt thự, Hứa Mão Mão đang ở trong chuồng liền nghe thấy tiếng mèo kêu hết đợt này đến đợt khác.

Những tiếng meo ô này nhỏ nhẹ mềm mại giống như con gái, hơn nữa Hứa Mão Mão còn có thể đại khái phân biệt được nghĩa của những tiếng kêu đó, chỉ là chúng nó nghe có vẻ bổn bổn, nói chuyện mồm miệng biểu đạt không rõ, Hứa Mão Mão phải cố gắng phân biệt lắm thì mới miễn cưỡng nghe ra được chúng nó đang nói: "Ai u, lại thêm một con mèo nữa đến đây muốn giành mèo đực với ta, thật chán ghét mà."

Hứa Mão Mão vừa xác định tình huống gì đang diễn ra, thì cái mũi mèo nhạy bén liền nhận thấy trong không khí tràn ngập một loại hơi thở quỷ dị mà mê người, hướng phát ra là từ chỗ tập trung tiếng mèo kêu nhất. Cậu vẫn đang ở trong lồng mà lòng lại tràn ngập sự kinh nghi bất định.

Lồng sắt được mở ra, Kiều Lăng Phong đi tới, vừa khoa trương vừa vui vẻ nói: "Cuối cùng tiểu bảo bối Oscar cũng tới rồi đây!"

Kiều Lăng Phong ôm cậu ra khỏi lồng rồi mang đi, tiếng thông báo giá trị yêu thích gia tăng liên tục vang lên. Bất quá Hứa Mão Mão không thể nghe rõ, bởi vì cậu chỉ vừa mới lộ ra bên ngoài trong nháy mắt thì những con mèo đó toàn bộ đều xôn xao lên, chúng nó còn đang thét chói tai.

"Nga nga nga, anh ấy chính là mèo đực của ngày hôm nay, các tỷ muội, lên!"

Một đoàn mèo trong đó có rất nhiều chủng loại quý hiếm, vô cùng vui vẻ vọt tới đây giống như ngửi thấy được mùi cá, vây quanh Kiều Lăng Phong đang ôm Hứa Mão Mão.

Hai mươi mấy đôi mắt mèo ngập nước giống như chết đói mà nhìn Hứa Mão Mão, tựa như đang nhìn một mâm thịt thơm ngon.

Bản năng của Hứa Mão Mão hoảng sợ lên, nhảy dựng lên trong lồng ngực Kiều Lăng Phong, như đạn đạo lẻn vào trong lồng ngực Thẩm Ngọc.

"Oscar, ngươi trốn làm cái gì vậy? Đi xuống chơi đi." Kiều Lăng Phong khom lưng bế một con mèo dưới chân lên, đưa đến trước mặt Oscar, "Nhìn đi, nàng đẹp không? Mèo cái của người đại diện của ta cũng đang trong kỳ động dục."

Kỳ động dục!!!

Hứa Mão Mão lập tức hiểu ra chủ đề của ngày hôm nay, Thẩm Ngọc có phải cho rằng cậu đang động dục, cho nên mới dẫn cậu tới đây để hẹn hò ư!!!

"Meo!!!!!!!"

Hứa Mão Mão kêu to, đại khái thanh âm quá thê lương, khiến hai nam nhân cùng với nhóm mèo cái đang háo hức muốn thử kỳ động dục bên dưới đều cứng đờ.

Nhóm mèo cái lui lại, nhỏ giọng meo meo nói thầm: "Anh ta hình như không thích ta."

"Meo meo meo meo meo!" Hứa Mão Mão gấp đến độ kêu to.

Nhân viên dọn phân của ta lầm rồi, ta không phải tới đây để hẹn hò.

Một con mèo mướp to mọng nâng cái đầu nhỏ lên: "Meo meo?"

Vậy ngươi tới đây làm gì? Đêm qua nhân viên dọn phân của ta đã đặc biệt nói hôm nay sẽ có một hội quan hệ hữu nghị lớn.

Không đợi Hứa Mão Mão kịp lời, có mấy con mèo táo bạo tùy tiện triển lãm dáng mèo quyến rũ mê hoặc của chúng nó, một số tin tức tố phát tán dường như không cần tiền: "Mèo đệ đệ đẹp trai, ngươi nhìn xem tỷ muội chúng ta đi, tới đây tới đây!"

Tin tức tố của chúng nó bay vào trong mũi Hứa Mão Mão, cậu liền lập tức cảm thấy một luồng xúc động đáng sợ truyền đến từ cơ thể.

Càng làm cậu hoảng sợ hơn đó chính là, hai vị chủ nhân còn cho rằng cậu cùng với nhóm mèo phía dưới tình đầu ý hợp, Thẩm Ngọc liền làm chủ buông cậu xuống, "Đi đi, nhìn xem ngươi thích bé nào."

Khi cậu vừa mới đáp xuống, các nữ sĩ mèo càng hưng phấn! Tiếng kêu kéo đến vừa dài vừa bén nhọn, những đôi mắt to ngập nước dường như hận không thể ăn tươi nuốt sống cậu!

"Meo meo!"

Các ngươi đừng đến đây! QAQ

"Meo ~~" đừng thẹn thùng mà ~ đệ đệ đẹp trai ~

"Meo ————!" Không!!!!

Hứa Mão Mão sợ tới mức chạy trốn khắp nơi, dùng hành động cực lực cự tuyệt sự đuổi bắt của nữ sĩ mèo.

Cậu kêu đến thật sự thảm thiết, không bao lâu nhóm mèo bị cậu liên tục kêu thảm thiết chỉnh đến cũng không còn một chút hứng thú gì, ủ rũ nói: "Chán ghét quá đi, mệt ngươi vẫn là một con mèo đực, hại bọn ta mong đợi trong vô vọng."

Hứa Mão Mão: "Meo."

Có mấy con còn chưa từ bỏ ý định đi theo phía sau, bày tư thế đùa nghịch ý đồ muốn câu dẫn cậu. Hứa Mão Mão dứt khoát trốn vào phía dưới một chiếc tủ nào đó, mà cái góc xó xỉnh kia vừa vặn lại chỉ có thể chứa được một con mèo, quả thực là phong thuỷ bảo địa dễ thủ khó công mà!

Kiều Lăng Phong lấy một cây gậy trêu mèo ra ý đồ muốn dụ cậu ra, ngược lại lại khiến cho hai mươi mấy con mèo kia chú ý đến, đem cậu vây quanh lại, giờ nhìn cậu giống như hoàng đế trái ôm phải ấp mà hưởng thụ một lát. Sau đó gã ném cây gậy trêu mèo xuống, quỳ rạp trên mặt đất nói với Hứa Mão Mão: "Tiểu bảo bối Oscar, mau ra đây hẹn hò nào!"

Hứa Mão Mão không một chút cử động.

Kiều Lăng Phong: "Sao lại thế này, thoạt nhìn cũng không giống như bị động dục. Hơn nữa ở đây nhiều mèo cái như vậy, nó không động dục cũng nên động dục rồi đi chứ!"

Thẩm Ngọc: "Mấy ngày hôm trước nó vẫn luôn rất nghịch ngợm, còn tiểu bậy khắp nơi mà."

Hứa Mão Mão khóc không ra nước mắt. Hóa ra ba ngày cậu liều mạng tìm đường chết làm Thẩm Ngọc hiểu lầm cậu đang bị động dục còn dẫn cậu tới đây để hẹn hò. Cái này quả thực là trộm gà không thành còn bị mất một nắm gạo.

Kiều Lăng Phong không cam lòng: "Tôi không tin nó không ra, vì trận xem mắt này, tôi và người đại diện đã chuẩn bị mở suốt đêm, điều động được bao nhiêu bé mèo trong vòng bạn bè đều đã điều động hết rồi."

Thẩm Ngọc cũng gật gật đầu: "Phỏng chừng là chúng ta làm có chút khẩn trương rồi, chờ một chút đi."

Vì muốn khiến Hứa Mão Mão ra khỏi ổ, bọn họ dùng sức dùng cả thủ đoạn, vừa ôn tồn mềm giọng an ủi vừa cầm thật nhiều món đồ chơi, còn có thêm cả những hộp cá hồi, thịt gà có nhãn hiệu Hermes mà những chú mèo yêu thích nhất.

Ngửi được mùi thịt, Hứa Mão Mão móc hai chân sau vào chân tủ, đưa cái đầu nhỏ ra dò xét, liếm hộp thịt đang đặt ở trước mắt.

Kiều Lăng Phong thấy thế, lén lút dịch chuyển hộp thịt, cười hì hì nói: "Muốn không? Nếu muốn thì ra đây đi."

Hứa Mão Mão liếc mắt trừng gã một cái, lại rút vào trong "chiếc vỏ" của mình.

Kiều Lăng Phong trợn mắt há hốc mồm nói: "Nó thành tinh rồi!"

Chờ đến giữa trưa, tất cả mèo đều đã đói bụng, chủ nhân của chúng nó thấy hẹn hò không thành công liền xin mang mèo về nhà. Kiều Lăng Phong chỉ có thể hảo ngôn hảo ngữ để cho bọn họ rời đi đồng thời còn tặng thêm món đồ chơi cho chúng nó nữa.

Thẩm Ngọc: "Nên ra đây rồi, Oscar."

Hứa Mão Mão cảnh giác vươn cái đầu ra, thấy trong phòng còn mấy con mèo, lại rụt đầu trở về.

Kiều Lăng Phong: "Này này, đó là mèo nhà ta, đều là thái giám hết rồi, ngươi đừng sợ!"

Mấy con mèo cao lãnh kia đang nằm trong ổ, vẫn không nhúc nhích, chỉ kêu meo meo vài tiếng.

Hứa Mão Mão để ý rằng trên cổ chúng nó không có chuông giống như hai mấy con mèo vừa rồi. Mặc dù bản thân cũng có thể đại khái nghe hiểu được tiếng mèo kêu của chúng nó, nhưng lại có chút cố sức. Hơn nữa đây hình như không phải bởi vì bản thân cậu có vấn đề, mà xem ra những con mèo này tương đối ngây thơ, biểu đạt cũng khó khăn.

Sau khi xác nhận bản thân thực sự an toàn, Hứa Mão Mão mới uể oải bò ra từ bên dưới, cậu vừa đói vừa mệt mà còn phải thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác, làm một con mèo đực rụt rè thật sự không dễ dàng gì mà.

Kiều Lăng Phong vuốt ve cậu mấy lần, nghe thấy giá trị yêu thích phốc phốc phốc mà tăng lên không ngừng, Hứa Mão Mão mới lấy lại một chút tinh thần, mảnh mai mà meo lên một tiếng.

Chỉ có điểm yêu thích này của anh mới có chút đáng giá.

Cậu mới vừa cảm kích Kiều Lăng Phong ở trong lòng tràn ngập sự khẳng khái, thì nghe thấy gã quay đầu nói với Thẩm Ngọc: "Hôm nay thất bại, nhưng cho dù lần này không động dục, về sau cũng sẽ động dục thôi. Nếu không, cậu cũng nên đi triệt sản cho Oscar đi là vừa."

Hứa Mão Mão cả kinh: "Meo!"

Tác gi có li mun nói: Chương này đc....Hahahahahahahaha

Mão Mão: QAQ Tác gi, sao ngươi có th làm như vy vi ta!!!

Thm Ngọc: Tính sai ri, ta vy mà lại đem bà xã ca mình đưa cho mt ngưi phụ n khác (mèo)

_____________________________
Hehe tui mi lên mạng tìm mt chút v ging Ragdoll nhị th thì có hình cũng y chang vi bé Mão Mão nè, dthw xu (ºº)

Bn dịch và edit thuc v @Sw33t_0c34n trên watt không đăng trên nn tng khác. Ai reup thì đến dog cũng không bng!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net