Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Mục Cao Cách mơ màng ngủ, Lâm Vĩnh Gia ở thư phòng hoàn thiện bản kế hoạch kinh doanh của mình, vốn dĩ chuyện này cậu đã sắp quên béng rồi, thầy giáo online trông như thế nào còn chả nhớ, thậm chí hồi nãy tìm mãi mới thấy folder khởi nghiệp trên máy.

Nhưng bệnh tình hôm nay của Mục Cao Cách làm Lâm Vĩnh Gia ý thức được đây là thế giới hư cấu nhưng cũng vừa là thế giới thật, không ai biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì. Thì ra những tình huống không hề xảy ra trong tiểu thuyết lại có thể phát sinh với tất cả mọi người, thậm chí nam chính cũng không thoát được.

Cảm giác bất an này làm Lâm Vĩnh Gia muốn làm gì đó, cậu không muốn mình đứng ngoài cuộc, Mục Cao Cách cũng chỉ là người thường mà thôi, tương lai xảy ra chuyện bất ngờ nào, Lâm Vĩnh Gia hy vọng cậu có thể đủ mạnh để trở thành chỗ dựa cho anh.

Nhìn bản kế hoạch kinh doanh mấy chục ngàn chữ, Lâm Vĩnh Gia vừa gõ đầu vừa sửa, cậu muốn sửa xong rồi đưa Mục Cao Cách nhìn xem, dù sao anh cũng là người chuyên nghiệp, nếu có chỗ nào không ổn anh cũng có thể chỉ ra cho mình, như thế xác suất thành công sẽ cao hơn.

Sau khi sửa xong nội dung của ba chương, Lâm Vĩnh Gia cảm thấy không còn gì phải sửa nữa, cậu nằm liệt trên bàn cầm điện thoại định chơi hai trò chơi để thư giãn. Nhưng đột nhiên cậu nhận được tin nhắn đến từ Hứa Thanh.

Hứa Thanh Như: Có đó không?

Bé ngoan của Mục ca: Có đây, sao vậy?

Lâm Vĩnh Gia rất ngạc nhiên, Hứa Thanh sao lại đột nhiên tìm mình.

Hứa Thanh Như: [ ảnh chụp ]

Hứa Thanh như: Có lẽ cậu nên rời khỏi Mục Cao Cách nhanh nhanh đi.

Hứa Thanh Như cẩn thẩn cân nhắc từ ngữ của mình, cố gắng truyền đạt một cách uyển chuyển, nếu là những người khác, anh có khi còn bảo mai mau kết thúc quan hệ bao dưỡng đi, đừng tiếp tục thích Mục Cao Cách, anh ta không xứng. Nhưng nhớ lại ngày đó Lâm Vĩnh Gia vô cùng tinh tế mà giáo dạy mình dùng đồ trang điểm, Hứa Thanh Như cảm thấy nội tâm Lâm Vĩnh Gia có khi mong manh hơn rất nhiều người.

Nội tâm Lâm Vĩnh Gia kỳ thật không mong manh như vậy, nhìn ảnh chụp Hứa Thanh Như gửi, thiếu chút nữa bật cười, thế giới này thật nhỏ, đây không phải cặp song sinh lần trước Đinh Cảnh tìm sao?

Người này vẫn chưa từ bỏ ý định mà lẻn vào tiệc rượu để dụ dỗ Mục Cao Cách sao?

Cậu đương nhiên tin tưởng Mục Cao Cách sẽ không làm những việc này, nhưng điều này cũng không trở ngại cậu ghen, cậu bấm lưu bức ảnh này, quyết định chờ Mục Cao Cách hết bệnh rồi làm ồn ào, cái loại mà phải cần nói rất nhiều lời ngon tiếng ngọt mới có thể dỗ được, cho anh biết phải giữ khoảng cách với những người thèm muốn anh ở bên ngoài.

Thấy Lâm Vĩnh Gia vẫn không nói chuyện, Hứa Thanh Như đinh ninh cậu đang khổ sở, liền tiếp tục gửi tin nhắn an ủi.

Hứa Thanh Như: Cậu luyện đàn nhiều năm như vậy, có thể tỏa sáng trên sân khấu lớn hơn, đừng vì loại người này mà làm khổ mình.

Hứa Thanh Như nghĩ đến chuyện cũ mà Lâm Vĩnh Gia kể về cậu và Mục Cao Cách, Lâm Vĩnh Gia là một người có tài năng âm nhạc đến mức bị người khác ghen ghét, cậu nên tỏa sáng ở những sân khấu đẳng cấp thay vì bị kẹt trong nhi nữ tình trường.

Hứa Thanh Như là kiểu người có mục tiêu thì sẽ đi kiên trì đến cùng, giống như mục tiêu là trở thành ảnh đế, anh cứ mười năm như một mà cố gắng, cho nên cũng cổ vũ Lâm Vĩnh Gia như vậy.

Nhưng Lâm Vĩnh Gia thì không phải, cậu có chút thụ sủng nhược kinh, không ngờ vai chính thụ sẽ quan tâm mình đến thế, tuy rằng không rõ vì sao vai chính thụ lại như giáo viên chủ nhiệm khuyên học sinh tiến bộ, nhưng cậu vẫn rất biết ơn Hứa Thanh Như đã quan tâm cậu.

Bé ngoan của anh Mục: Cảm ơn cậu đã nói với tui, nhưng có phải có hiểu lầm gì không, anh Mục sẽ hông làm chuyện như vậy.

Lúc này Hứa Thanh Như mới chú ý tới nick name của Lâm Vĩnh Gia, nhìn bộ simp bồ không đổi của Lâm Vĩnh Gia, anh cảm thấy hơi lực, thậm chí hoài nghi mình liệu có nên quan tâm việc này hay không, dù sao quan hệ của anh và Lâm Vĩnh Gia cũng không đặc biệt thân thiết, mở miệng nhắc nhở cũng đã là tận tình tận nghĩa.

Bé ngoan của anh Mục: Đợi một chút, tui để anh Mục tới giải thích một chút.

Gõ xong những lời này Lâm Vĩnh Gia liền cầm di động chạy về phòng ngủ, quang minh chính đại mà lấy điện thoại Mục Cao Cách thêm wechat Hứa Thanh Như, còn cố ý sửa lại nick name Mục Cao Cách.

Anh Mục của Gia Gia: Xin chào, tôi là Mục Cao Cách.

Hứa Thanh Như nhìn nick name của Mục Cao Cách, trong giây lát không phản ứng kịp, biệt danh wechat của Mục Cao Cách và Lâm Vĩnh Gia sao lại...... khiến mọi người cảm thấy ngượng giùm.

Anh Mục của Gia Gia: Tôi nghe Gia Gia nói rằng anh đã hiểu lầm chuyện tối hôm qua, ảnh chụp hẳn là do góc độ mà thôi.

Lâm Vĩnh Gia mỉm cười tay nhanh mà đánh chữ giải thích chuyện này cho Hứa Thanh Như, giải thích xong rồi còn dùng tài khoản của Mục Cao Cách thổ lộ tình yêu sâu sắc với mình.

Anh Mục của Gia Gia: Tôi yêu Gia Gia như vậy, sao có thể dính dáng đến người khác được.

Hứa Thanh Như đọc mấy dòng này, cảm thấy những lời này không thể là lời một người có đầu óc kinh doanh nhạy bén sẽ nói ra, nhưng nếu đây không phải anh ta nói...... thì Lâm Vĩnh Gia có thể dễ dàng mà sử dụng điện thoại của anh ta, mối quan hệ của hai người có lẽ tốt hơn mình nghĩ.

Hứa Thanh Như: Quấy rầy rồi.

Anh Mục của Gia Gia: Không có việc gì, cảm ơn cậu đã quan tâm Gia Gia nhà chúng ta, không có việc gì tôi sẽ xóa kết bạn với cậu được không, danh sách bạn bè của tôi có người khác Gia Gia sẽ ghen.

Lâm Vĩnh Gia khoe xong tình cảm thì tay chân lanh lẹ xóa Hứa Thanh Như ra khỏi danh sách bạn bè của Mục Cao Cách, xóa sạch chứng cứ phạm tội, sau đó bắt đầu nói chuyện với Hứa Thanh Như bằng điện thoại mình.

Bé ngoan của anh Mục: Thế nào rồi? Anh Mục đã giải thích rõ ràng chưa?

Hứa Thanh như: Ừm...... Nhưng tôi vẫn kiến nghị cậu không nên từ bỏ dương cầm, sự nghiệp âm nhạc và tình yêu cũng không xung đột.

Hứa Thanh Như sở dĩ cảm xúc như thế, là bởi vì gần đây nhận kịch bản điện ảnh có nội dung liên quan đến piano, nói về thăng trầm trong cuộc đời của một nghệ sĩ dương cầm.

[............]

Kịch bản là Đoạn Lẫm trực tiếp đưa cho anh, Hứa Thanh Như xem xong kịch bản lúc cảm thấy rất áp lực, đây là một kịch bản hay, nhưng mà......

"Kịch bản như vậy, có thể vượt qua kiểm duyệt sao?" Hứa Thanh Như hỏi Đoạn Lẫm.

"Yên tâm đi, kịch bản này sẽ thuận lợi phát hành." Đoạn Lẫm không biết vì sao mà kiên quyết trả lời.

Bởi vì rất xem trọng câu chuyện này, Hứa Thanh Như rất chuyên tâm nghiên cứu kịch bản, anh vào vai một công tử thượng lưu, vai nghệ sĩ dương cầm chưa được casting. Ngày hôm qua anh đáp ứng đi cùng Đoạn Lẫm tham dự yến hội chính là để trải nghiệm lối sống của trâm anh thế phiệt, họ sinh hoạt ra sao, là một thiếu gia tâm hồn nghệ sĩ không hợp với gia đình, anh ta sẽ cư xử như thế nào.

Người nghệ sĩ dương cầm lúc ấy hẳn là cũng muốn mình trở nên ưu tú hơn, sánh vai cùng bạn đời, nên mới có thể ở trong nhà không ngừng viết nhạc đến điên cuồng.

Bởi vì điều khoản bảo mật, Hứa Thanh Như không thể kể chi tiết câu chuyện với Lâm Vĩnh Gia mà chỉ tìm kiếm thông tin của một bậc thầy tên An Thành, hy vọng cậu sẽ xúc động.

Lâm Vĩnh Gia cảm thấy tên này rất quen tai, tra cứu tiểu sử An Thành mới nhớ tới, đây là chìa khóa để lúc trước Đoạn gia có thể tiếp nhận dự án Bích Thủy Hồ ngạn! Là vì Đoạn gia đồng ý hợp tác đầu tư bộ phim này cùng Trương gia, hơn nữa giúp Trương gia chuẩn bị các khâu từ sản xuất đến phát hành một cách suôn sẻ.

Lúc trước Hứa Thanh Như từ vai nghệ sĩ piano trong phim này mà lọt vào mắt công chúng, Lâm Vĩnh Gia nghĩ đến lúc đó có thể cùng Mục Cao Cách đi xem.

Cơ mà việc cấp bách bây giờ vẫn là tiếp tục hoàn thiện kế hoạch kinh doanh, rồi đến lúc mình trở thành tiểu Lâm tổng mới có thể bao nguyên một rạp chiếu phim đưa Mục Cao Cách đi xem.





* Đoạn [.....] là kịch bản phim do mình hơi lười edit và cũng không ảnh hưởng đến diễn biến cốt truyện nên mình sẽ không edit nhé (hoặc sau này mình sẽ bổ sung sau) 🥰🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net