Chương 30 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua không đến mấy ngày, Lâm Vĩnh Gia và Mục Cao Cách đã biết việc này là ai làm.

Khi trước Mục Cao Cách nhờ người bạn hay làm từ thiện có hứa hẹn sẽ đưa Lâm Vĩnh Gia ra ngoài ăn bữa cơm chung để ra mắt mọi người. Vừa lúc Hàn Ý và Diệp Hoa cuối tuần này về nước, mọi người tính toán tổ chức một bữa tiệc nhỏ với nhau.

Mục Cao Cách nắm tay Lâm Vĩnh Gia mới vừa vào cửa đã nghe Hàn Ý ồn ào nói: “Đại minh tinh tới.”

Làm cho Lâm Vĩnh Gia thẹn thùng trốn sau lưng Mục Cao Cách, trên đường tới đây cậu vẫn luôn thương lượng cùng Mục Cao Cách mình xài khí chất nào khi đối mặt với anh em của anh.

“Anh ơi bây giờ em nên để vibe đài các tao nhã vibe năng động trẻ trung hay là như nào nhỉ?” Lúc ở trên xe Lâm Vĩnh Gia lo sợ bất an hỏi, cha mẹ Mục Cao Cách mất sớm, hiện giờ đi gặp anh em bạn bè của anh thì cảm thấy như gặp trưởng bối trong nhà nên vô cùng khẩn trương.

“Em ở bên cạnh anh mà còn giữ mấy vibe đó được hả?” Mục Cao Cách nhìn dáng vẻ vô cùng khẩn trương Lâm Vĩnh Gia, cười sờ sờ đầu cậu. Anh không tin Lâm Vĩnh Gia Bé Gây Rối như này mà còn có thể làm bộ đài với chả các mỗi khi mình ở bên, phàm là nơi nào có anh Lâm Vĩnh Gia giống như là người không xương cốt hận không thể dính trên người anh.

“Hẳn là có thể!”

Lâm Vĩnh Gia lúc xuống xe vào nhà hàng đúng là biểu hiện rất tao nhã, người phục vụ thấy cậu rất giống cậu trai đang hot trên mạng gần đây “Người phát ngôn vườn trường” cũng không dám tiến lên quấy rầy.

Nhưng khi Lâm Vĩnh Gia ở cửa nghe được Hàn Ý trêu chọc gọi cậu là đại minh tinh, cậu giống quả bóng bị xì hơi bẹp xuống tránh ở sau lưng Mục Cao Cách, thiếu chút nữa đã quên Hàn Ý chính là người mình đã gặp qua ở trong video.

“Đừng lo em, chỉ cần anh thích em là được rồi.” Mục Cao Cách ở bên tai cậu nói.

Nghe được lời này Lâm Vĩnh Gia như được tiêm máu gà, khôi phục sự tự tin tràn đầy, rốt cuộc cậu hiện tại chính là bạn trai Mục Cao Cách, không thể để anh mất mặt trước bạn bè.

Ngồi xuống rồi Mục Cao Cách nhẹ nhàng giới thiệu Lâm Vĩnh Gia: “Đây là người yêu của tôi, mọi người làm quen một chút.”

Sau đó lại giới thiệu về những người khác cho Lâm Vĩnh Gia, mọi người tuổi tác xấp xỉ rất nhanh liền thoải mái với nhau. Lâm Vĩnh Gia không dấu vết nhìn quanh bàn một chút, trừ cậu và Mục Cao Cách, đang ngồi còn có Hàn Ý, Diệp Hoa, Triệu Húc Dương và vợ của anh ta.

Không biết Triệu Húc Dương và Triệu Dư Dương có quan hệ gì? Lớn lên cũng không giống nhau lắm.

“Mục Cao Cách cậu đối xử với Lâm Vĩnh Gia thật để bụng, mua nhiều thủy quân chất lượng cao như vậy để nâng đỡ em iu của mình.” Hàn Ý mới vừa về nước đã bị spam video của Lâm Vĩnh Gia, Lâm Vĩnh Gia trong phim truyền hình so với Lâm Vĩnh Gia trong video call của Mục Cao Cách ngày hôm đó khác nhau một trời một vực, làm anh suýt nữa không nhận ra.

“Này thật không phải tôi mua đâu, hẳn chỉ là trùng hợp thôi.” Mục Cao Cách thấy Lâm Vĩnh Gia đang rất muốn ăn món ở phía đối diện, nhưng lại ngượng ngùng duỗi tay ra, thế là anh xoay bàn cho cậu. 

“Không phải.” Diệp Hoa chắc chắn kết luận, nếu chỉ có một hai cái account marketing chia sẻ còn có khả năng chỉ là một sự trùng hợp, nhưng quy mô như thế thì sau lưng khẳng định có đẩy tay thao tác.

"Tôi nghe nói hình như là Trương gia làm.” vợ của Triệu Dư Dương là Tô Mạn là một người chuyên hóng hớt drama, mọi người dần dần thân thiết thì cũng thả lỏng để lộ bản tính.

“Tôi mấy hôm trước buôn chuyện với thái thái cách vách có nghe nói, Trương gia gần đây không biết vì lý do gì đột nhiên nâng đỡ một tiểu minh tinh. Thế thì chắc hẳn là Lâm Vĩnh Gia đi.”

“Trương gia? Chắc là vì để cảm ơn, gần đây công ty cũng nhận được một dự án hợp tác cùng Trương gia.” Mục Cao Cách thấy Lâm Vĩnh Gia gắp được đồ ăn mình muốn vào rồi, một lúc sau anh lại giúp cậu xoay bàn qua lại để cậu chọn đồ mình muốn.

“Cảm ơn? Là chuyện khi trước của Trương lão gia sao? Lão thế gia làm việc chính là địa đạo như thế, làm người ta không thể chê được gì.” Tô Mạn nói ra lời này mới ý thức được trên bàn cơm Mục Cao Cách và Diệp Hoa không phải xuất thân thế gia, hơi xấu hổ ngậm miệng lại, Mục Cao Cách biết cô cũng không có ác ý cũng không để ý, Diệp Hoa lại càng không thèm để ý loại chuyện này.

Lâm Vĩnh Gia thấy Tô Mạn đột nhiên yên lặng làm không khí hơi xấu hổ, cậu đành điều hòa không khí: “Trương lão gia? Ông ấy không phải họ An sao?”

Thấy Lâm Vĩnh Gia chủ động khơi mào đề tài, Tô Mạn ấn tượng về cậu tốt lên không ít, cùng cậu buôn chuyện: “Trương lão gia vốn họ Trương, mà Trương lão phu nhân cũng họ Trương, hơn nữa Trương lão phu nhân qua đời sớm không nhiều người biết, nên sau khi Trương lão gia sửa họ liền có rất nhiều người hiểu lầm ông ấy ở rể.”

“Thế Trương lão gia vì sao phải sửa họ ạ?” Hàn Ý tuy là công tử thế gia, nhưng chuyện của thế hệ trước cũng không biết nhiều lắm.

“Đây đều là chuyện đời trước, chúng tôi cũng không rõ.” Triệu Húc Dương nói, nhìn Tô Mạn có tám chuyện chưa đã lắm, cười nhẹ nhàng xoa mái tóc dài của cô.

“Được rồi, lát nói tiếp, ngoan ngoãn ăn cơm.”

Hàn Ý chịu khổ bị ngược cẩu quay đầu lại thấy Mục Cao Cách đang xoay bàn giúp Lâm Vĩnh Gia gắp đồ ăn, căm giận mà đè lại cái bàn không cho anh di chuyển, Mục Cao Cách hung dữ trừng mắt lại một cái.

Diệp Hoa thấy hai người ấu trĩ, nói với Lâm Vĩnh Gia: “Cậu khi nào thì rảnh? Để tôi bàn về bản kế hoạch của cậu.”

Lâm Vĩnh Gia nghĩ nếu nói mình lúc nào cũng rảnh thì hơi vô công rồi nghề chăng? Châm chước một chút nói: “Trừ thứ bảy ra thì tôi đều có rảnh.”

“Được,” Diệp Hoa nhìn thời gian biểu của mình, hẹn với Lâm Vĩnh Gia buổi chiều thứ sáu này.

“Buổi tối thứ sáu tôi có một bữa tiệc nhẹ với mấy nhà đầu tư, đến lúc đó tôi sẽ đưa cậu đi, chính cậu nắm chắc.” Diệp Hoa mãi mới nói một câu dài như vậy, Lâm Vĩnh Gia tự nhủ trong lòng mình phải biểu hiện tốt, nếu không thật có lỗi với bạn tốt của Mục Cao Cách.

“Anh Mục, ăn đi.”

Lúc Mục Cao Cách và Hàn Ý đang giằng co chưa phân được thắng thua, Lâm Vĩnh Gia gắp một con cua bỏ vào đĩa Mục Cao Cách, rốt cuộc Diệp Hoa giúp mình đến thế, lại bắt nạt vợ người ta thì không hay lắm.

“Được.”

Mục Cao Cách cũng theo ý Lâm Vĩnh Gia buông lỏng tay, bắt đầu bóc cua cho Lâm Vĩnh Gia và mình ăn, hai người ăn uống vui vẻ. Diệp Hoa quay đầu nhìn về phía Hàn Ý, tiểu ngốc tử Hàn Ý chiếc thắng cuộc thi xoay bàn đang khoe khoang gắp đồ ăn vào đĩa mình, thấy Diệp Hoa nhìn, mới tỉnh lại từ trong mộng học Lâm Vĩnh Gia gắp rau vào bát Diệp Hoa, sau đó bắt đầu ăn một mình.

“Ngốc.” Diệp Hoa ăn luôn miếng rau Hàn Ý gắp cho mình, bắt đầu bóc cua cho cậu.

Một bữa cơm ba đôi tình nhân ăn hoà thuận vui vẻ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net