Q1 - Chương 5: Bị *** đến lên đỉnh liên tục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Beta: Meiyan, H.

Tuy rằng bây giờ là ban ngày nhưng toàn bộ vườn trường đều bị bao phủ trong một trạng thái tĩnh mịch, thỉnh thoảng lại có vài tiếng hét chói tai vang lên phá vỡ sự yên lặng, nhưng cuối cùng đều giống như sao băng chợt lướt qua trên bầu trời đêm, lấy tốc độ nhanh chóng mà trở nên im ắng như cũ.

Trên sân thể dục cũng rất yên tĩnh, mấy con thây ma lang thang vật vờ không có mục tiêu xác định, đang tìm kiếm con mồi của chúng nó.

Tại một mảnh không gian tĩnh lặng như vậy, một chút tiếng động đều có vẻ cực kỳ rõ ràng.

Chúng nó dường như nghe thấy tiếng vang gì đó, lắc lư tiến đến một phương hướng.

Cánh cửa nho nhỏ ngăn trở động tác của chúng, thế là tụi nó bắt đầu tìm cách phá cửa đi vào.

Zombie vây tụ từng nhóm ngoài cửa, nhưng người ở bên trong đó lại không để bụng.

Nguyễn Thời Hành từ tư thế cưỡi ngựa bị đặt thành chính diện nằm ngửa, người đáng lí nên nằm trên nệm lại đang đè hắn mãnh liệt đụ địt.

Đôi mắt thiếu niên đỏ hồng như máu, khiến cho màu da có vẻ càng thêm tái nhợt, tóc đen tán loạn, khuôn mặt xinh đẹp dính đầy dục vọng.

Y nắm lấy chân của thiếu niên cường tráng dưới thân, động tác đưa đẩy hông càng nhanh, hung ác mà muốn chịch chết hắn.

Nguyễn Thời Hành bị đụ có chút thần trí không rõ, bắp đùi chắc nịch do thường xuyên luyện tập giờ phút này lại mềm nhũn quấn ở vòng eo nhỏ gầy của thiếu niên, tay có chút vô lực giơ lên nắm lấy không khí hư vô mờ mịt.

"Đừng mà... A... Sâu quá..."

Cánh môi đỏ tươi sưng to phun ra hơi thở nóng rực, tiếng rên rỉ chỉ có tăng thêm chứ không giảm.

Áo trên của hắn đã sớm bị cởi khi đang dây dưa với nhau, cơ ngực rèn luyện dị thường kiêu ngạo bây giờ lại biến thành đồ chơi trong tay người khác.

Tay Loan Ngọc bắt lấy cặp vú không ngừng lay động kia, ác độc lôi kéo đầu vú đã sưng to, nghe thấy Nguyễn Thời Hành phát ra thanh âm rên rỉ đau đớn lại trộn lẫn vài phần phóng đãng mới chịu buông ra, lộ ra nụ cười vừa lòng thoả mãn.

Lỗ đít vốn khít rịt ở trong quá trình bị dương vật không ngừng đụ biến thành một cái huyệt động không khép lại được, nhan sắc cũng từ nhạt nhẽo biến thành đỏ tươi giống như gái điếm bị ngàn người cưỡi.

Điểm G bị va chạm liên tục khiến cho tiếng rên rỉ của Nguyễn Thời Hành trở nên cao vút, hắn nức nở một tiếng, muốn thoát khỏi cuộc làm tình quá mức điên cuồng có thể khiến hắn chết chìm này, nhưng lại bị Loan Ngọc chặt chẽ giữ lấy, chỉ có thể nghẹn ngào đón nhận dương vật không ngừng đâm vào thịt huyệt, phảng phất muốn đóng đinh hắn ngay đây.

"Không muốn... Ohhhh... Không được, sướng a a a... Bị đụ bắn... Muốn bắn... Raaaa!!!... Ah... Ah..."

Dương vật Nguyễn Thời Hành đã tê dại không chịu nổi, bị đụ đến nghẹn ngào khóc kêu, thân thể hắn bỗng nhiên co rút lại, eo bụng nhịn không được ưỡn về phía trước, giống như một cây cung đã lên sẵn tên.

Hắn sướng đến mức mặt mũi trắng bệch, trước mắt biến thành màu trắng, tại mảnh không gian trắng tinh đó bắn ra tinh dịch đặc sệt.

Ở trong tình huống dương vật không hề bị chạm vào, hắn cứ như vậy mà bị địt bắn.

Tinh dịch bắn về phía trước rồi sau đó rơi xuống bụng hắn cùng xung quanh nệm, có một ít thậm chí còn bắn lên người Loan Ngọc.

Loan Ngọc rên rỉ một tiếng, lúc Nguyễn Thời Hành bắn, hậu môn của hắn cũng co bóp cực mạnh, ở trong lúc cái lỗ đĩ của hắn xoắn chặt cật lực đòi uống sữa, Loan Ngọc cũng bắn tinh.

Từng luồng tinh dịch nóng hầm hập rót ở trên thành ruột mẫn cảm của hắn, khiến cho thân thể cường tráng của Nguyễn Thời Hành hơi hơi rùng mình.

Sau khi bắn tinh xong, rốt cuộc lý trí cũng về lại với Nguyễn Thời Hành, hắn nhìn cánh cửa muốn bị đâm hỏng, có chút lo lắng.

Tuy trước mắt thì hai người họ đã đủ an toàn, nhưng nếu thây ma ngoài cửa vẫn cứng đầu kiên trì đâm đi vào thì khả năng sẽ có chút nguy hiểm.

Lúc hắn muốn ngồi dậy đi lấy thêm vài món đồ đạc chống cửa, Loan Ngọc trên người hắn cảm giác được hắn rời khỏi, bất ngờ ấn chặt hắn tại chỗ.

Thân thể mềm mại của Loan Ngọc đè lên người Nguyễn Thời Hành, dịu nhẹ hôn cổ hắn, môi lưỡi lưu luyến ở hai điểm nhỏ trước ngực vừa mới bị yêu thương quá độ.

Cơ ngực no đủ bị thiếu niên tuỳ ý xoa niết để lại từng dấu tay đỏ tươi, hình ảnh diễm lệ như vậy càng thêm kích thích dục vọng bạo ngược của người khác.

Dương vật nửa cương cứng còn ở trong thân thể Nguyễn Thời Hành, hắn bị động tác Loan Ngọc làm cho có chút ngứa, nghiêng nghiêng đầu, muốn tránh né nụ hôn đang dừng ở trên gò má mình.

Động tác này tựa hồ đã kích thích Loan Ngọc, trong nháy mắt Nguyễn Thời Hành đã bị y kiềm chế thật chặt.

Cằm hắn bị Loan Ngọc bắt lấy, không có cách nào trốn tránh nụ hôn của y.

Kỹ thuật hôn môi của Loan Ngọc vụng về thực, không nên kêu hôn, hẳn là kêu cắn, động tác của y cực kỳ thô bạo, tràn đầy ý vị muốn đoạt lấy cùng độc chiếm.

Bây giờ thiếu niên đã lui đi biểu tình nhút nhát sợ sệt lúc trước, nhưng vẫn còn tồn tại vài phần tối tăm, một đôi mắt đỏ rực phảng phất cũng không thể hoà tan được bóng tối nồng đậm trong đó, giống như một con quái vật xinh đẹp.

Nguyễn Thời Hành nhìn bộ dáng này của Loan Ngọc, biết nếu cùng y nói đạo lý làm người "cần cù thì bù thông minh, có làm thì mới có ăn" chắc chắn y sẽ nghe không hiểu, dứt khoát thay đổi thái độ mềm nhẹ, thuận theo dò ra đầu lưỡi đòi lấy, thuận tiện dạy cho y cách hôn chính xác là như thế nào.

Môi lưỡi giao triền phát ra tiếng nước tấm tắc, Nguyễn Thời Hành bị hôn đến độ nứng lên, không tự giác kẹp chặt căn dương vật ở trong mông mình.

Có lẽ là không còn nghe thấy tiếng động bên trong, âm thanh tông cửa của thây ma cũng dần dần biến mất.

Dương vật Loan Ngọc dưới tình huống bị lỗ đít Nguyễn Thời Hành vừa hút vừa kẹp lại cương lên, y để Nguyễn Thời Hành quỳ xuống, nâng mông lên thật cao, tay y không chút lưu tình đánh lên cái mông đầy đặn căng tròn của hắn.

Cảm giác xấu hổ khi bị đánh mông làm Nguyễn Thời Hành cảm nhận được khoái cảm lạ lẫm, hắn than nhẹ ra tiếng, lỗ đít lại càng co rút kịch liệt, cái lỗ bị đụ tới sưng đỏ kia nịnh nọt lấy lòng căn dương vật nóng bỏng, chờ nó lần thứ hai lại đem đến khoái cảm dục tiên dục tử cho mình.

Động tác ra vào mãnh liệt bỗng nhiên dừng lại, Nguyễn Thời Hành có chút bất mãn mà kẹp kẹp.

Lúc Nguyễn Thời Hành chưa chú ý tới thì đôi mắt của Loan Ngọc đã chậm rãi rút đi màu đỏ tươi, trở lại thành màu đen thuần.

Y khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, ngơ ngác lại tham lam thị gian thân thể cường tráng mê người dưới thân, hai cánh mông to mọng bị đánh đến sưng đỏ, phảng phất như hai quả đào ngon miệng mềm mại.

Lỗ đít bị đụ sưng của Nguyễn Thời Hành đang dâm đãng mà kẹp lấy dương vật y, vòng eo vặn vẹo, giống như một con chó cái đang nứng tình, tràn đầy hơi thở dâm mị mê loạn.

Đĩ đực!

Loan Ngọc cắn chặt răng, ở trong lòng hung hăng nhục mạ, y không nghĩ tới Nguyễn Thời Hành sẽ dâm đãng và hạ tiện như vậy, ở ngay lúc này vậy mà cũng có thể động dục, lại chủ động cưỡi trên dương vật y, để y lúc bị mất lý trí địt đến bắn.

Thèm khát tới mức vậy sao!

Gấp không chờ nổi vậy sao!

Trong lòng Loan Ngọc vừa tức giận lại thẹn thùng, hai loại cảm xúc phức tạp đan chéo vào nhau, nghĩ đến Nguyễn Thời Hành không hề vứt bỏ y, phần cảm động cùng ỷ lại kia giờ phút này đều biến thành lửa tình hừng hực.

Nguyễn Thời Hành cảm thấy được khác thường, nghiêng đầu về phía sau nhìn lại, Loan Ngọc vẻ mặt ngây ngốc, đôi mắt đen nhánh lộ ra chút phức tạp, hiển nhiên y đã thanh tỉnh.

"Không làm nữa hả?" Nguyễn Thời Hành khàn giọng hỏi: "Nếu cậu không muốn thì cứ coi như tôi chiếm tiện nghi cậu, thời buổi này ai biết được khi nào mình chết đâu, nhẫn nhịn một chút."

Giọng điệu hắn lười nhác, cố gắng bò về phía trước một chút, định rút cây đồ vật kia từ trong thân thể ra.

Nguyễn Thời Hành nghĩ chắc Loan Ngọc bị đồng tính luyến ái ghê tởm tới óc rồi, cũng do hắn suy nghĩ không chu đáo, thân phận Loan Ngọc là ngựa giống, trai thẳng sắt thép, thẳng như ruột ngựa, tuy y có thể tiếp thu đàn ông khẩu giao, nhưng là đàn ông luôn là loại động vật nửa người dưới, có thể tiếp thu khẩu giao chưa chắc đã tiếp thu chuyện làm tình, hơn nữa vẫn là đối với thân thể không hề dính dáng gì tới một chút nữ tính này của hắn.

Nguyễn Thời Hành cố tình nói như vậy, hắn cảm thấy nếu Loan Ngọc nghĩ hắn là đĩ điếm hoặc là hạ tiện thì cũng không sao cả, dù gì lúc trước cũng đã khẩu giao rồi, nhưng hắn vẫn muốn giải thích một chút, rốt cuộc hắn cũng không thèm khát tới mức như vậy, nếu hắn không biết cốt truyện cũng như nhiệm vụ, hắn khẳng định sẽ không làm ra những việc như thế này.

"Nếu cậu không tiếp thu được, hoặc có chướng ngại tâm lý gì đó, cùng lắm thì về sau tìm thêm vài cô em bù đắp lại tinh thần."

Nguyễn Thời Hành đĩnh đạc khuyên bảo, căn dương vật kia từng chút rút ra khỏi thịt huyệt mẫn cảm của hắn, khoái cảm tê dại làm hơi thở hắn có chút không xong, trong giọng nói cũng phát ra vài âm tiết rên rỉ.

Chút thẹn thùng cùng nóng bỏng trong lòng Loan Ngọc còn chưa kịp biểu đạt ra tới, đã bị lời nói của Nguyễn Thời Hành kích thích thành những thứ khác.

Hắn cũng không nhìn lại bộ dạng dâm đãng hiện tại của hắn, thế nhưng dưới tình huống như vậy lại kêu y về sau thì đi tìm phụ nữ, vậy còn hắn thì sao, hắn sẽ đi tìm thằng đàn ông khác phát tình cầu chịch, ở dưới thân người khác bị địt tới bắn tinh hay sao?

Loan Ngọc chỉ tưởng tượng tình cảnh như vậy, trái tim đã ê ẩm chịu không được, lòng đố kị cùng phẫn nộ vào giờ phút này đạt tới một độ cao chưa từng thấy.

Căn dương vật kia chậm rãi theo động tác của Nguyễn Thời Hành rời khỏi miệng huyệt, người phía sau đột nhiên một tay đem hắn kéo lại, khúc thịt nóng bỏng một phát bị đút sâu vào bên trong, địt Nguyễn Thời Hành đến phát ra một tiếng rên rỉ thật dài.

"Sau đó thì thả cậu đi cưỡi cặc của thằng khác hả?! Mấy thằng đó có thể làm cậu sướng như vậy sao, có thể lớn hơn so với tôi sao?!"

Thanh âm thiếu niên trong sáng lại non nớt, nhưng bên trong cũng chứa tràn đầy âm lãnh cùng lạnh lùng.

Nguyễn Thời Hành bị địt vài cái, ở trong từng cú va chạm như mưa rền gió dữ, đôi vú trước người hắn cũng theo đó lay động, cọ xát với đệm mang tới từng trận khoái cảm tê dại.

Hắn hừ cười một tiếng, lời nói có chút đứt quãng.

"Lớn như cậu... A... Thì không có ai hết... Ô... Địt tới rồi..."

Sắc mặt Loan Ngọc hoà hoãn một chút, nhưng trong nháy mắt lại đen như đáy nồi, tức hộc máu muốn bóp chết Nguyễn Thời Hành, rồi lại không nỡ, chỉ có thể dùng sức đánh vài cái trên mông hắn trút giận.

"Cậu bị mấy người đụ qua rồi? Hả?"

Y đè ở trên người Nguyễn Thời Hành, thanh âm hơi có chút nghiến răng nghiến lợi ở bên tai hắn hỏi.

Thuần thục như vậy khẳng định đã ăn qua không ít dương vật đàn ông rồi, Loan Ngọc ở trong lòng âm thầm u ám ghen ghét nghĩ.

Tốt nhất mấy gã đã từng ngủ với Nguyễn Thời Hành đừng để cho y gặp được!

Nếu không là tới công chuyện với y!

"Bây giờ chỉ có... A... Chỉ có mình cậu... Cặc bự của anh trai đụ tôi thật sướng... A a... Quá nhanh..."

Nguyễn Thời Hành rất biết dỗ người, vốn dĩ người từng ngủ với hắn chỉ có mấy mống, hơn nữa đều là chuyện của thế giới trước, cũng không cần thiết nhắc lại ở thế giới này, hắn dứt khoát dựa vào lỗ đít kẹp lấy dương vật Loan Ngọc, muốn dời đi lực chú ý của y.

Tuy rằng Loan Ngọc thay xương đổi thịt trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng trái tim vẫn là y của trước đó.

Y sao có thể chịu nổi chuyện này, dựa theo tuổi để nói thì tuổi của Loan Ngọc vẫn còn nhỏ hơn Nguyễn Thời Hành vài tháng.

Người mà y từng nghĩ là mạnh mẽ tới mức không thể vượt qua bây giờ lại đang ở dưới thân bị y địt thành chó cái, dâm đãng kêu y anh trai, cái loại cảm giác thoả mãn cùng chinh phục của giống đực này lan tràn trong người y, lại thêm tính tình độc chiếm phức tạp của y đối với Nguyễn Thời Hành, làm tinh thần y đạt đến thoả mãn cực hạn.

Trong không gian chật hẹp tràn đầy hương vị tình dục, thân thể thuộc về thiếu niên kề sát ở bên nhau.

Người nằm ở phía dưới trên người tràn đầy dấu vết của tình dục, ngực và đùi lại càng nặng nề.

Trên đầu vú là vết cắn của Loan Ngọc, ở đùi càng là trải rộng rậm rạp dấu hôn xanh tím, rõ ràng là một người thoạt nhìn hung ác, lại bị người ta đụ tới bất lực nghẹn ngào kêu rên.

"Không chịu nổi nữa rồi... Hic..."

Nguyễn Thời Hành lắc đầu, hắn đã bị làm bắn ba lần rồi, người ở phía trên tựa hồ như một cỗ máy không biết mệt mỏi mà liên tục cày cấy, hắn đã liên tiếp cao trào rất nhiều lần, đến nỗi thần trí có chút mơ hồ không rõ, cũng không dám lại phát tình nữa, chỉ có thể nghẹn ngào xin tha.

Lúc này Loan Ngọc mới là lúc hứng thú bừng bừng nhất, y ăn xong đầu vú ngọt ngào của thiếu niên, lại đi hôn môi hắn, mê luyến có được khối thân thể ấm áp này, Nguyễn Thời Hành càng khóc y lại càng hưng phấn.

Mặc kệ Nguyễn Thời Hành xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn không vứt bỏ y không bỏ rơi y, giữ gìn y quan tâm y, vậy thì hắn nên là của y, đừng nghĩ chạy thoát.

Y phải canh giữ hắn thật cẩn thận, tránh hắn ăn không đủ no lại đi tới chỗ thằng nào phát tình, về sau thấy dương vật ai to thì cũng muốn cứu, y quyết không cho phép điều đó xảy ra!

Nguyễn Thời Hành bị đụ tới có chút mơ hồ đần độn, hắn bị Loan Ngọc ôm lên, tư thế giống như xi tiểu cho trẻ nhỏ, ở trong phòng lung tung đi lại.

Đi một bước lại đâm vào một chút, khoái cảm từ cây dương vật kia gần như phải ép buộc hắn phát điên.

Loan Ngọc ôm hắn, đi tới trước mặt gương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net