Chương 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1: Điên cuồng chiếm đoạt, cậu của hắn.

"Ưm...tô hận...anh...." - Trong căn phòng rộng lớn, ánh sáng yếu ớt mờ nhạt. Cậu thiếu niên thân hình nhỏ bé xích lõa nằng trên giường. Cậu đang cố gắng chống đỡ cơn khó chịu tự hạ thân truyền đến, nó làm cậu đau cũng càng làm cậu cảm thấy nhục nhã.

Tay chân bị dây trói lại nên cậu không thể cử động. Điều cậu có thể làm duy nhất chính là mắng chửi hắn - Vương Tuấn Khải. Hắn quá độc ác, hắn nói yêu cậu nhưng lại giam cầm cậu, cậu hận hắn, hận hắn vì đã lấy đi sự tự do của cậu.

Đã bao lâu rồi cậu cũng không biết bên ngoài như thế nào. Kể từ ngày đầu tiên gặp hắn cuộc sống cậu hoàn toàn thay đổi.

Một thiếu niên yêu cuộc sống như cậu - Thiên Tỉ lại bị hắn giam cầm ở đây. Cậu không muốn hoàn toàn không muốn. Cậu đã nhiều lần trốn đi nhưng không thành. Mỗi lần như vậy, cậu sẽ bị hắn bắt lại dùng mọi biện pháp đê tiện, hèn hạ để trừng phạt cậu.

"Em có thể hận tôi, em có thể muốn giết tôi, nhưng....em có chết cũng phải ở bên cạnh tôi." - Hắn từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt màu lam dán sát vào thân thể cậu. Người này làm hắn điên loạn, người này khiến hắn mất bình tĩnh. Khiến hắn chỉ có thể giam cầm bắt cậu lại nhốt ở bên người.

"Anh..bĩ ổi, vô sỉ,...đừng mơ...dù có chết tôi vẫn, phải rời khỏi đây....." - Mặt kệ cơn đau từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến, cậu điên cuồng vùng vẫy. Cậu muốn thoát khỏi hắn, thoát khỏi xiềng xích của hắn.

"Em đừng nghĩ đến nữa, bởi vì điều đó sẽ không bao giờ thành hiện thực. Tỉ em nên nhớ rõ...Em Là Của Tôi." - Hắn khom người xuống, bàn tay thon dài không ngừng di chuyển khắp thân thế cậu. Lúc tay hắn không cẩn thận chạm vào những vết thương do hắn gây ra cho cậu, khiến cậu không nhịn được đau đớn mà rên nhỏ.

Những biểu hiện nhỏ như vậy của cậu cũng đủ khơi dậy thú tính của hắn. Vương Tuấn Khải khẽ cúi người xuống, kéo khóa quần, dương vật bị nhốt phía trong mạnh mẽ bật ra.

Sặc mặt Thiên Tỉ trắng bệt, cậu vừa vùng vẫy, vừa cố gắng thu nhỏ cả người lại.

Hắn nhếch mép nhìn cậu, đôi mắt đỏ ngầu sâu thẳm, bị bảo phủ bởi ham muốn dục vọng.

Hắn mạnh mẽ khảm vào thân thể cậu, khiến cậu đau đớn mà hét lớn. Tuy đây không phải lần đầu tiên mà hắn thô bạo như vậy chiếm lấy cậu, nhưng cậu vẫn không nhịn được đau đớn tột cùng. Hạ thân như bị xé làm hai mảnh, đau đến phát khóc.

Đổi lại hắn vẫn vậy điên cuồng di chuyển, điên cuồng đâm rút. Mỗi lần như vậy hắn đều kéo ra hơn một nửa rồi mạnh mẽ đi vào. Cậu đau đớn rên rỉ, cảm giác như hạ thân sắp bị hắn đâm thủng. Mỗi tất da thịt đều tràn ngập đau đớn.

"A...xin...anh đau." - Tiếng rên rỉ kèm theo tiếng nức nở chỉ làm hắn thêm mạnh bạo. Con thú dữ trong người hắn như bị cậu khơi dậy, mạnh mẽ cắn xé từng nơi trên thân thể nhỏ bé.

"Tôi...không chịu nỗi." - Không thể làm gì khác ngoài cầu xin hắn dừng lại, không thể làm gì khác ngoài khóc thét. Đau đớn cùng khoái cảm không ngừng dâng lên như muốn làm cậu điên vậy.

Không biết qua bao nhiêu lần, đến khi thể dịch nóng ấm tràn ngập trong hạ thể thì cậu cũng hết sức mà ngất đi.

Đến lúc này sự bình tĩnh của hắn mới trở lại, hắn dịu dàng bế cậu dậy giúp cậu lau sạch thân thể.

Hắn trầm ngâm nhìn cậu thật lâu, hắn hiểu rõ hắn làm như vậy là không đúng. Hắn đối với cậu như thế chỉ khiến cậu thêm căm ghét, thêm hận hắn. Nhưng hắn chỉ có thể làm vậy, chỉ có như vậy hắn mới được ở bên cạnh cậu, mỗi ngày được nhìn thấy cậu. Đổi lại cậu hận hắn, hắn cam chịu.

Dịu dàng ôm thân thể run rẩy không ngừng của cậu vào lòng, hắn hôn lên tóc cậu. Hắn muốn một ngày được nhìn thấy cậu cười với hắn, dịu dàng ôm lấy hắn, mừng hắn trở về. Nhưng hắn rõ hơn ai hết điều đó hoàn toàn không thể. Cậu đối với hắn chỉ có hận.

Hết Chương 1.

Fic mới, cầu ủng hộ. 😀😀😀 Ngứa tay quá hổng chịu nổi đăng luôn a~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net