Chương 21->25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21

Thời gian: gần 11 giờ đêm.

Địa điểm: quán cà phê của Sohu.

"Hình như lúc nào cũng tới đây..." NetEase phiền muộn. Cẩn thận ngẫm lại, từ lúc Google gặp Baidu thì toàn gặp chuyện xui xẻo. Ngay cả kế hoạch làm ăn của gã đều không có cách nào tiến hành đúng hạn. Google à, tôi còn chưa có đòi anh tiền bồi thường đấy...

Sohu cũng là vẻ mặt khó chịu: "Hình như tôi cũng chưa có đồng ý với việc mấy người uống xong cà phê là phủi mông đi cái một như thế nha? Trong sổ nợ tôi còn ghi nè, trong vòng một tuần, nếu không tìm được tin nào để tám thì đừng có tìm tôi uống trà, tôi là bị mấy người bức chứ bộ..."

Cho nên nói, tiền càng nhiều, người càng keo kiệt, đã có hai chứng cứ rành rành rồi đây.

Tianya và Myfreshnet chạy ào vào trong quán, Myfreshnet vừa ngồi xuống là đã nâng cà phê lên uống cho đỡ sợ. Là chuyện gì đã xảy ra?

"À? Thằng quỷ Tianya cho xe chạy đến 120 km/h, làm tôi cứ mãi lo sẽ bị cớm bắt."

"Coi chừng bị súng điện tử ghi nhớ bản số xe rồi đó." Mop nói.

"Không có việc gì." Tianya thản nhiên."Xe của Google mà. Lúc hắn rời buổi tiệc thì không thèm lấy áo khoác cũng chẳng lấy xe, cho nên tôi dùng chìa khóa trong áo khoác hắn để lái xe. Nộp tiền phạt và bị bấm bằng lái này nọ đều quy tội về cho chủ xe, tôi bất quá chỉ là một người bạn bình thường của hắn thôi."

... Tất cả mọi người ở đây đều cảm giác lành lạnh sau gáy. Vật họp theo loài, bạn bè của Google đều là thể loại phúc hắc máu lạnh này sao?

"Có điều... Myfreshnet cũng tới, hơi ngạc nhiên à nha." Sina thẳng thắn. Dù sao lúc này cũng đã mười một giờ, phụ nữ bình thưởng hẳn là đã đi ngủ để giữ gìn nhan sắc.

Myfreshnet khách sáo: "Sao lại nói thế, tin tức giật gân như này thì phải ghé qua xác nhận một chút chứ, bằng không tôi lại cảm thấy lo lắng nữa." Sau đó trực tiếp vào đề: "NetEase, ảnh chụp đâu?"

"Ở đây." NetEase mở ra một xấp ảnh chụp trên bàn, khoảng chừng chục tấm, chụp vừa đúng một màn đú đởn của Yahoo và Baidu. Nhìn sơ qua cũng sẽ nhận ra kỹ thuật chụp ảnh phải gọi là chuẩn như Lê Duẩn, bao quát toàn bộ quá trình Yahoo xuất hiện từ đằng sau, rồi áp Baidu lên cửa thủy tinh, vẻ mặt Baidu lúc giãy dụa cũng như khi rời đi, nếu như tỉ mỉ nghiên cứu một chút, sẽ phát hiện ra nhiều chi tiết đáng giá để suy ngẫm.

"Người chụp ảnh là một nhân viên của tôi. Gã được phân công đi theo Baidu. Vốn là định chụp Google với Baidu cơ..." Sohu tập trung tinh thần nhìn trần nhà tự hỏi gì đó, không để ý đến ánh mắt ra hiệu của NetEase."Nhưng lại không nghĩ rằng sẽ chụp được màn này. Khi chuyện phát sinh thì xung quanh cũng không có người, hơn nữa trên mạng lúc này cũng không có tin tức nào như vậy, có thể nói rằng mớ ảnh chụp này duy nhất... Ảnh chụp Baidu và Yahoo cùng nhau..."

"Sau đó thì sao? Người nhân viên dũng cảm của anh bây giờ đang ở đâu thế?" Tianya có hứng thú với người này, NetEase là công ty gì mà lại có nhân viên lợi hại như vậy nhỉ? Lần sau mình nhờ nhân viên của gã lắp camera ngầm tại phòng làm việc Google có được không nhỉ?

"Đương nhiên là đang đi nhận tiền thưởng rồi, chỉ cần gã cam đoan là sẽ không nói ra ngoài..." NetEase chơi đùa với mớ ảnh chụp trong tay, "Có điều dường như tên kia rất say mê với quá trình rửa ảnh, hoàn toàn không quan tâm sau khi rửa xong thì hình ảnh trên đó là gì....". Vì vậy NetEase lần này chỉ cần mua chuộc tên kia bằng một thiết bị chuyên dùng để rửa phim là được, người đơn giản luôn rất dễ bị lừa mà, ha ha ha.

"Lẽ nào giữa Yahoo và Baidu... có gian tình? ?" Mop chớp chớp đôi mắt to ngây thơ, phối hợp cùng giọng điệu vô tội, vô cùng mê người.

"Ơ... Thật lạ nha, vẻ mặt Baidu có gì đó không đúng..." Sina chăm chú nghiên cứu ảnh chụp Baidu, "Nhìn dáng vẻ của cậu ta thì sợ hãi chiếm phần nhiều đấy! Nếu nói bọn họ có gian tình thì không phải là hơi gượng ép sao?"

NetEase nghĩ Sina có chút ấu trĩ: "Lẽ nào Yahoo không đè được Baidu ư?"

Sina vừa nghe liền biến sắc, điên cuồng trừng NetEase.

NetEase tiếp tục lẩm bẩm: "Ừm, Yahoo là một tiểu thụ... Hai tiểu thụ với nhau thì khả năng phát sinh cái chuyện đòi hỏi kỹ thuật cao độ kia cũng thấp nhỉ..."

Sắc mặt Sina càng thêm tái nhợt, tiếp tục điên cuồng trừng NetEase.

(Lời tác giả: E hèm, cho nên ta nói Sina chú em cứ thuộc trường phái bảo thủ, nhìn kiểu nào cũng là mệnh bị đè mà... – -〡〡〡)

Sohu im lặng một hồi cũng chịu hết nổi, quỷ dị lên tiếng: "Net... Ease..."

"Gì?" NetEase lạnh lùng, không có gì để nói thì cũng đừng bày đặt làm cái mặt như bị quỷ quấn thân thế kia nha...

"Tôi muốn mua bản quyền ảnh chụp..." Đây là tư liệu sống tuyệt vời, vô cùng tuyệt vời đó! ! ! Sohu thấy ảnh chụp, trong nháy mắt liền nghĩ ra tiêu đề mới để nhiều chuyện, nếu như ảnh chụp tới tay thì...

"Đừng có mơ." NetEase thẳng thừng cự tuyệt."Bây giờ sự tình đã rối lắm rồi, chuyện này mà bị đem ra trước công chúng, thì quan hệ giữa Google, Baidu và Yahoo không phải sẽ thêm phức tạp sao?" Một nguyên nhân khác là nếu Google thấy những bức ảnh này, thì sinh mệnh của gã sẽ khó mà đảm bảo an toàn được... NetEase rất yêu cái mạng mình, sao có thể đem ra chơi đùa khơi khơi vậy được?

Đột nhiên yên tĩnh. Đường nhìn của tất cả từ từ tập trung trên một người. Myfreshnet nhìn ảnh chụp, nét cười gian trên mặt vô cùng rõ ràng, thỉnh thoảng nuốt nuốt nước miếng, sau đó tiếp tục nhìn ảnh cười cười.

Phụ nữ quả nhiên rất là nhiều chuyện... Đó là suy nghĩ đầu tiên trong lòng mọi người.

"Ừm... Nếu như tôi đoán không sai thì trình tự hẳn là như vầy..." Myfreshnet nhanh chóng sắp xếp các bức ảnh theo thứ tự trong đầu mình, sau đó...

"Ừa... Hai người này đang nói những gì? Dựa theo biểu cảm trên ảnh, hẳn là sẽ như vầy nè..." Myfreshnet tràn ngập hăng hái, lần lượt giơ từng ảnh lên." 'Baidu cục cưng muốn đi đâu đây? Anh đã chuẩn bị phòng thật tốt rồi, ngay trên tầng 22 nhé, bây giờ mình cùng đi hưởng thụ thời gian tuyệt vời tối nay đi!', 'Yahoo anh... Buông tay! Tôi sẽ không làm theo lời của anh nữa. Google đối xử với tôi ôn nhu hơn anh nhiều, tôi muốn đi tìm anh ấy!', 'Cưng nói gì cơ? Hắn rất ôn nhu ư? Ha hả, lẽ nào cưng thực sự không biết, thuộc tính S của tên khốn kia là siêu cấp đó. Đừng để vẻ ngoài của hắn lừa gạt, cưng theo anh đê, anh sẽ yêu thương chiều chuộng cưng vô vàn', 'Tôi... thật ra...', 'Gì vậy Baidu, cục cưng của lòng anh?', 'Thật ra... Anh... không thể nào thoả mãn được tôi cả... Mà Google lại hoàn toàn khác hẳn anh... Vậy nên, xin lỗi, ngài Yahoo, tạm biệt...' " ( S trong SM: Sado-masochism ~> Ác – thống dâm, gọi chung là bạo lực tình dục >w<)

... Khán giả, lặng im.

Myfreshnet lấy xấp hình cuối cùng từ tay NetEase đang hoá đá: "Ừa... Yahoo nhìn bóng Baidu rời đi xuyên qua lớp kính thủy tinh, vẫn đang cười... Quyết định rồi, này sẽ được viết là 'Yahoo nhìn bóng Baidu rời đi, sau vài phút ngắn ngủi cảm thấy mất mát liền tự động viên tinh thần một lần nữa: 'Baidu cục cưng à, xin lỗi cưng, anh cũng đã che giấu thân phận super S của chính mình... Vậy nên, anh thật rất chờ mong được thấy hình ảnh cưng quỳ xuống bên chân ai đó mà nỉ non van xin đó...' . Ừa... Chuẩn đấy!"

Ngẩng mặt lên mới phát hiện gương mặt dại ra của bọn đàn ông con trai đang ngồi. Myfreshnet bất chợt phản ứng: "A! Xin lỗi, tôi tưởng rằng nơi này là box thảo luận của "chị em hủ nữ", mấy cái này... Các anh có quyền xem như mình chưa từng nghe thấy gì hết nha..."

Sohu vẻ mặt rệu rã: "Làm sao đây làm sao đây?! ! Trình độ nhiều chuyện của nhỏ này còn vượt xa cả mình nữa! ! Tính mạng nguy hiểm rồi, tính mạng nguy hiểm rồi a a a! ! !"

Mop khóc lóc an ủi Sohu: "Này đã không phải là nhiều chuyện, thậm chí cũng không phải là YY nữa, mà là hủ hồn siêu việt bao hàm hết hai khái niệm kia, vượt qua mọi rào cản, coi rẻ mọi chướng ngại a a a! ! ! ! Em còn tự xưng là thiên thần YY, nhưng giờ đã đến lúc chắp tay dâng tặng chị ấy danh hiệu này rồi, hu hu hu hu..."

NetEase mặt đen thui: "Này... đã không thể dùng hai chữ "Câm nín" là có thể đơn giản tóm lược tâm trạng lúc này của mình rồi, nhưng mà cũng ứ biết phải nói cái gì cho được..."

Tianya nâng ly cà phê lên uống, tay hơi run. Chắc bị doạ cmnr.

Sina... không nghe được hàm ý của phần then chốt, cho nên không có biến đổi sắc mặt, trái lại còn nghi ngờ biểu cảm như bị mắc nghẹn của mấy người kia.

Myfreshnet vừa nói xin lỗi, vừa quan sát phản ứng của từng người. Khứa khứa! Thật là thú vị, tuy dòng máu hủ bị bại lộ nhưng cũng đã thu hoạch rất lớn... Được nhìn thấy những vẻ mặt này thì thật là rất đáng giá ~~ mặc dù bại lộ có hơi quá trớn một chút...


Chương 22

"Vậy rốt cuộc bây giờ chúng ta phải xử lý ra sao đây?" Thật vất vả mới lấy lại tinh thần giữa những câu nói khó đỡ của Myfreshnet, mọi người bắt đầu tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ.

Chuyện này... Hiện tại, tuyệt đối không được nói cho Google biết, nhưng mà... ai có thể đảm bảo hắn sẽ không thu được tin tức chứ? Năng lực tình báo của Google đã thuộc trình bá đạo trên từng hạt gạo, cả thế giới đều biết, cho nên, có lẽ để Google thấy những bức ảnh này vẫn là tốt hơn cả.

"A..." NetEase vẫn đang mang vẻ mặt ủ dột. Sao lại chọc tới cái tên phúc hắc công Google kia chứ. Baidu ơi là Baidu, cậu đây là tính kéo bọn anh chết chung với cậu đó ư...

Tianya đứng dậy, phủi áo: "Đi trước đây."

"Hơ?" Những người khác rất ngạc nhiên, "Không ở lại nghĩ phụ biện pháp sao?"

"Với tình huống bây giờ thì... " Tianya ung ung nói, "Muốn nghĩ cũng cóc nghĩ ra đâu! Vậy nên cô chú muốn làm gì thì làm đi, đừng lãng phí thời gian, tôi còn có một kế hoạch của công ty chưa hoàn thành nữa."

"Ừ." Mop cũng đứng lên duỗi người."Em phải đi về ngủ. Xin lỗi vì không bàn bạc tiếp được nhé ~ "

"Để tôi chở cậu về." Tianya nói với Mop xong, nhìn Myfreshnet cũng đang nhìn hắn: "Sao thế, không đi về cùng bọn tôi à?"

"À, không..." Myfreshnet giãn khóe miệng, mỉm cười."Tôi vừa nhờ NetEase chở tôi về rồi, hai người đi trước đi."

"Hồi nào... Ui da!" NetEase gập người, rút chân phải ra khỏi đế giày cao gót đang ra sức giẫm lên."Tôi nói cô..." Giương mắt thấy động tác ra hiệu "chớ có lên tiếng" của Myfreshnet, gã chẳng thể làm gì khác hơn là im lặng nhe răng trợn mắt.

Sina và Sohu cũng chuẩn bị rời đi. NetEase kéo Sina: "Này, có muốn tôi chở cậu không?"

"Không cần." Sina xoay người đi, "Anh chở Myfreshnet về đi."

.

.

"Kia... xin lỗi nha... Chỉ là..." Ngồi trong xe, Myfreshnet áy náy nhìn NetEase.

"Hả? À... Không đau đâu, đừng lo." NetEase cho xe nổ máy.

"Không phải chuyện này... Vừa rồi Sina là ghen tị nhỉ? Bởi vì anh đưa tôi về đó..."

NetEase vừa tính lái xe chợt dừng lại, tràn ngập sợ hãi nhìn về phía Myfreshnet: "Cô... cô... cô... rốt cuộc là..."

"Tôi chỉ một lòng muốn Tianya chở Mop, không nghĩ tới phản ứng của Sina lại lớn như vậy, lão bà của anh thật đúng là khó đối phó ha ha ha..." Myfreshnet cười đến vô tội vạ, NetEase nghe được mà sợ táng thần hồn.

"Thì ra là như vậy. Tôi vẫn luôn nghĩ Sina cũng là biệt nữu thụ nha..." Myfreshnet hưng phấn vặn vẹo ngón tay, "Đầu tiên nè, thấy anh đi với người khác thì sẽ ghen; thứ hai nè, cho dù vẫn chú ý anh nhưng vẫn chưa từng tỏ thái độ; thứ ba nè..."

"Hai điều kia đã làm tôi mệt chết rồi..." NetEase bất đắc dĩ, "Thật ra có lúc ngẫm lại tôi và cậu ta hoàn toàn là hai kiểu người khác nhau, hẳn là không có khả năng xuất hiện cùng nhau, thế nhưng..."

"Không từ bỏ cậu ấy được sao?" Myfreshnet thu hồi giọng điệu trêu chọc.

Có thể là chưa từng nói chuyện về Sina với người khác bao giờ nên NetEase có hơi chần chờ, nhưng rất nhanh liền thừa nhận: "Không sai."

Sina, gia khỏa yên lặng hiếm thấy trong giới Internet. Mỗi lần tụ tập đều chỉ thấy cậu ấy ngồi lặng ở một góc, một mình một ly rượu. Khi không ai nói chuyện với mình, cậu ấy cũng không tìm cách bắt chuyện, vẫn chỉ là lặng yên mà thôi.

NetEase thậm chí cũng không biết vì sao mình lại thích bóng dáng cô độc ấy nữa. Nhưng mỗi khi tiệc tàn, chuyện đầu tiên sau khi gã về nhà là bật máy tính lên và nhập vào tên người kia.

"Nè, tên nhóc âm trầm bên kia là ai vậy?"

"Sina đó! Anh chưa nghe qua bao giờ sao?... À mà cũng phải thôi, hai người vốn đâu chung đường đâu..."

Sau khi xem lướt qua trang web của cậu, NetEase phát hiện mình đã bị cậu mê hoặc thật sâu rồi. Sau đó, cảm giác tựa như đợi chờ.

Hai người dần dần từ không quen trở thành bạn bè. Nhưng NetEase vẫn không nói cho Sina tình cảm thật sự. Có lẽ là sợ cậu bị doạ, nhưng NetEase cũng thừa nhận đây chẳng phải là nguyên nhân chính.

"Nè, không nói chuyện này nữa." NetEase nhớ tới chuyện cũ liền vội vã lảng sang chuyện khác, "Bên phía Google... Cần dùng lý do nào đây, cô có nghĩ ra cái gì không?"

"Cần gì lý do lý trấu chứ ..." Myfreshnet ôm chặt bao ảnh trong lòng."Trực tiếp đưa ảnh chụp cho hắn là được rồi!"

"Cái gì? !" NetEase nắm chặt tay lái, "Cô bị đứt nơ ron thần kinh hở?!"

NetEase đương nhiên không có khả năng lý giải suy nghĩ hủ nữ của Myfreshnet. Với cô mà nói, mối quan hệ giữa Google và Baidu đã bùi nhùi lắm rồi, vì vậy che giấu xấp ảnh này chỉ càng gây thêm gượng gập, chẳng bằng...

"Dừng lại chỗ này một chút! Dừng một chút NetEase! !"

"Ở đây... Đây là công ty Google mà... Này, cô cầm túi ảnh chụp chi vậy? ! Myfreshnet, cô quay lại cho tôi! !"

"Google còn đang ở công ty không?" Myfreshnet vừa chạy vừa hô to với nhân viên tiếp tân.

Nhân viên tiếp tân bị Myfreshnet tông cửa hù cho một trận. Hơi hiếu kỳ quan sát tay cầm của Myfreshnet một chút, người nọ căng thẳng trả lời.

"Có ạ. Goo... à không... Sếp bây giờ vẫn chưa trở lại, đang ở phòng Kỹ thuật lầu mười lăm..."

"Cám ơn!" Chạy ào đến cửa thang máy, tốc hành mở cửa chui vào trước khi NetEase cách đó không xa đuổi kịp, Myfreshnet gửi tặng gã một cái mặt quỷ ── Thành công! Tiếp theo là tìm cho ra Google ~~

"Chết tiệt!" NetEase đấm mạnh vào cửa thang máy. Con nhỏ này, rõ ràng là đang mang giày cao gót, sao lại có thể hành động nhanh nhẹn như vậy được chứ? !

Phòng Kỹ thuật lầu mười lăm của công ty Google rất ư là đặc sắc. Toàn bộ tầng lầu đều dùng thủy tinh công nghiệp cao cấp để ngăn ra, các nhóm sẽ được làm việc trong những "Phòng chứa Bí Mật" có hình dáng khác nhau. Mỗi ngày mặt trời mọc, ánh dương quang màu da cam sẽ rọi lên của sổ từ hướng đông, lần lượt xuyên qua những bức tường trong suốt, phản chiếu lấp lánh những sắc màu rực rỡ.

Khi màn đêm buông xuống, những chiếc đèn vuông nhỏ được lắp trên tường thủy tinh toả ra ánh sáng màu xanh biển, mang đến cảm giác như đại dương mênh mông. Người đi lại giữa các dãy phòng có lúc còn ngỡ mình như một chú cá giữa miền biển xanh ấy. Không ít nhân viên trong công ty thích làm việc từ chiều đến tận nửa đêm, đơn giản là vì phòng làm việc này đem lại cho họ một cảm giác an toàn khó diễn tả thành lời.

(Nói thêm một chút, cái chữ 'Phòng chứa Bí Mật' bên Trung dịch ra là "Mật thất" nhưng khi dịch qua tiếng Anh với GG trans là "Chamber of Secrets", y chang tên truyện Harry Potter and Chamber of Secrets, nên Cá dịch theo tựa truyện HP bên Tiếng Việt luôn, cho kool~ hê hê)

Myfreshnet âm thầm bơi tới sau lưng Google: "Ê, anh đẹp trai, có việc tìm anh này."

Google mặt vô biểu cảm quay sang.

"Chúng ta đi ra ngoài nói."

Vài tiếng đồng hồ không gặp, khi thấy Google lần thứ hai, Myfreshnet vẫn nhìn ra được nét buồn bã trên mặt hắn.

Tùy tiện tìm một bàn làm việc trống, bật công tắc chiếc đèn bàn nho nhỏ, ánh sáng trắng bạc liền trải ra khắp mặt bàn.

"Sau khi anh rời đi, Baidu cũng đi. Sau đó ở cửa phòng tiệc thì chụp được màn này..." Myfreshnet mở túi tài liệu ra. NetEase vừa đuổi tới cửa thì nhìn thấy cảnh này, bắt đầu cầu khẩn: Thánh thần ơi, hãy ban cho con lòng dũng cảm đề tiếp tục tồn tại... và sự may mắn...

Hai tay không hề run rẩy, sau khi bình tĩnh xem qua ảnh chụp, Google ngẩng mặt lên, mỉm cười.

"Có vẻ không giống ảnh photoshop ha."

Myfreshnet không cười: "Đừng nghĩ tôi vô dụng đến thế chứ. Tóm lại là anh nghĩ sao hả, Google?"

"Chỉ là ảnh chụp mà không có thanh âm tư liệu... thì chỉ thiên về 'khả năng' mà thôi. Thế nhưng, cho dù khả năng này có xảy ra hay không cũng chẳng quan trọng..."

Google lúc này, toàn thân trên dưới bắt đầu tản mát ra khí chất nghiêm túc không thể coi thường. Sau vài giờ suy nghĩ ban nãy, hắn nói ra quyết định cuối cùng của mình thật rõ ràng:

"Baidu đã có chính chủ là tôi, bất kì ai muốn cướp em ấy đi..." Google tiếu lí tàng đao, "Ngược chết ngay."

Chương 23

Xe thắng gấp, đầu Mop thiếu chút nữa là đụng ngay vào kính chắn gió.

Tianya nhìn chằm chẳm vào chướng ngại vật suýt gây tại nạn giao thông cách đó khoảng năm thước, vẻ mặt tức giận và bất đắc dĩ.

"Baidu? !" Mop nhảy xuống xe, bổ nhào đến, "Sao anh lại ở chỗ này?"

Đây là ngoại ô nha, sao anh có thể lết tới đây được? Cái tên ngu ngốc nhà anh sao lại ăn mặc mỏng manh như thế kia? Chẳng lẽ không sợ cảm lạnh ư?...

Câu còn chưa kịp nói ra thì đã biến thành sự thật. Sau khi Baidu hắt xì một cái rõ to thì ánh mắt dại ra thêm một phần.

Tianya vươn đầu: "Kéo cậu ta lên xe mau!"

.

"Đúng vậy, bây giờ cậu ấy đang sốt cao, đang ở nhà Mop... Là nhặt được trên đường đó, tớ cũng không biết trước đó có bị ai bắt cóc không nữa... Không cần kích động như vậy, tớ đùa ấy mà... Nói chung là giờ cho cậu địa chỉ nhà Mop này... Yên tâm, trước lúc cậu đến tớ sẽ rời khỏi đó..."

Điện thoại như vậy, thà là thông báo với tên Google rằng: "Baidu bị cảm rồi, cậu mau tới đây xem đi", đằng này không chịu, bày đặt gọi tới để khiêu khích hắn: "Ê, tới đây nhanh coi, tớ mém đâm chết người nè, mau qua nhặt xác về đi". Bất quá nguyên nhân làm Tianya khó chịu thì rõ rành rành ra đó rồi. Tâm không cam lòng không nguyện mà cứu tình địch, cho dù bình thường có cố gắng hào hiệp đến cỡ nào đi chăng nữa, dưới loại tình huống này mà nói, thì thật quá đỗi gượng ép.

"Đã ngủ rồi..." Mop ra khỏi phòng ngủ, "Hơn nữa cũng không có sốt nghiêm trọng như vậy, anh nói hơi quá rồi... Ôi chao?" Cậu làm động tác đánh hơi bốn phía, "Bình dấm chua cuối cùng cũng bị đổ ra rồi à? Chua lè luôn rồi kìa..."

"Cậu im ngay cho tôi." Tianya ra sức cốc đầu Mop. Mop nhảy nhảy tránh né, cười kiêu ngạo: "A a.. Cái thanh tâm quả dục của Tianya anh đâu mất rồi vậy? Sao không chịu giả bộ nữa? Tôi còn tưởng rằng anh còn tính làm mặt than này, còn thật sự tính làm ra vẻ lạnh lùng nữa này..."

Chuông cửa thanh đột ngột vang lên. Hành động đầu tiên của Mop là tống Tianya vào toilet.

"Ngồi ngoan trong đó nghe chưa... Để cho Google thấy thì chịu chết đi là vừa."

Đúng vậy, ai bảo hắn chẳng chịu suy nghĩ mà nói với Google mấy câu như thế làm chi.

Mop mở rộng cửa, Google liền chạy ào vô: "Baidu đâu?"

"Đã ngủ rồi. Yên tâm đi, không bị sao hết á." Mop giải thích với Google, Baidu chỉ là hơi bị cảm chút xíu mà thôi, không sốt đến mức chết lên chết xuống như lời Tianya. Hơn nữa ở trên xe, Baidu trong lúc mệt mỏi cũng đã nói rõ với Mop vàTianya, cậu ấy bất tri bất giác đi thật xa, thấy xe chạy đến mà không chịu đứng lại là do bị đèn làm hoa mắt, không còn nguyên nhân khác nào nữa đâu.

Google nghe xong mới chịu thả lỏng một chút:"Tianya, thằng chết tiệt này... Nó đâu rồi?"

"Đã... Đi rồi." Mop không giống cái gã NetEase nói dối không chớp mắt, ít nhiều cũng có phần chột dạ. Google nhìn vào mắt Mop, ngẫm lại thằng nhỏ này cũng chẳng chọc ghẹo gì hắn, nên thôi không chấp."Quên đi, lần sau gặp nó tôi sẽ xử sau. Tôi tới đón Baidu."

"Ôi chao? Anh muốn đem ảnh đi đâu?"

"Đương nhiên là về nhà cậu ta rồi."

"Anh biết địa chỉ nhà ảnh hở?"

"Ừ." Google đi theo sau Mop vào phòng ngủ, nhìn Baidu đang say ngủ trên giường. Cẩn thận ôm lấy cậu, Google ra hiệu chào tạm biệt Mop, Mop đi phía trước nhẹ nhàng mở cửa cho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei