CHƯƠNG 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ngày hôm đó Nguyên soái chính xác là đang ôm trong lòng một beta! Có hình ảnh và bằng chứng đây (hình ảnh) (hình ảnh)]

[Ôi trời không thể tin được, tôi cũng là Beta!!! Nguyên soái ơi, hãy nhìn tôi đi, tôi có thể làm được!]

[Beta này là ai vậy, ai cho tôi xin ít thông tin với????]

[Bắt gặp tin tức ''siêu hot'' ngay bên nhà mình, đây không phải là sinh viên khoa Cơ giáp của trường chúng ta ư... Quá đỉnh!]

[Kể thêm một chút nữa đi, xem còn gì hay ho không?]

[Không biết có nên nói hay không... Thôi được rồi, để tôi kể cho biết bình thường mọi người hay chơi chung với cậu ấy đấy. Ngoại trừ ngoại hình đẹp trai, và tính cách tốt thì tôi cũng không thấy có gì đặc biệt.]

[À tôi biết thêm một tin này, cậu ấy là trẻ mồ côi và lớn lên nhờ trợ cấp xã hội]

[Chắc chỉ là tình nhân thôi nhỉ! Nói thật chứ, không chỉ là Beta mà xuất thân lại còn như vậy... Tôi không hề có ý phân biệt gì đâu nhé, nhưng quả thực cậu ấy không cùng đẳng cấp với Nguyên soái.]

[Tò mò ghê, làm sao mà cưa đổ được Nguyên soái thế nhỉ, nhờ nhan sắc à?]

[Nghe đồn... chỉ là nghe đồn thôi nhé! Cậu ta chính là lợi dụng lúc Nguyên soái trong kỳ dịch cảm bị kích thích mà làm chuyện ấy, sau khi mọi chuyện đã xong thì ngài ấy buộc phải chịu trách nhiệm. Chứ bình thường ai mà nghĩ được gu của Nguyên soái lại thấp kém, đến mức chọn loại người như này cơ chứ.]

[Lầu trên đừng quá đáng như vậy chứ, mấy người có thi đỗ được vào Học viện Quân sự Trian không? Mặc dù là trẻ mồ côi, nhưng cậu ấy cũng hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân mà vào trường Trian, đây chính là nơi đào tạo cao nhất của Đế quốc đấy, chỉ riêng điểm này đã đủ thấy được sự xuất sắc của cậu ấy rồi.]

[Đúng vậy, hơn nữa thành tích của cậu ấy luôn nằm trong TOP 3 toàn khoa, là một học bá chính hiệu đấy.]

[Tin tức mới nhất đến đây!!!!! Giáo sư của tôi dự định nhận cậu ấy làm học trò ruột đấy. À mà quên nói, giáo sư tôi nói đến chính ngài Pock.]

Tin đồn về chuyện tình cảm của Nguyên soái lan truyền khắp trên mạng, tin tức này xuất hiện đã khiến cho những lời bàn tán không hay gần như biến mất hoàn toàn. Tuy nhiên, vẫn còn một số ít người cố tình nhắc đến chuyện "bị kích thích vào kỳ dịch cảm" của Nguyên soái. Cho đến khi chính Nguyên soái, người chưa bao giờ xuất hiện trên mạng lưới bất ngờ đăng tải một thông báo:

Ayres Diat: "Không phải tình nhân, mà đó chính là người tôi yêu."

Lời tuyên bố ngắn gọn, súc tích không hề giải thích nhiều, nhưng hành động đăng tải thông báo công khai đặc biệt này để giải quyết ồn ào, đã thể hiện rõ thái độ của Nguyên soái: chính là bảo vệ Beta kia.

Việc Nguyên soái công khai chuyện tình cảm khiến dư luận bất ngờ, đây hoàn toàn không giống như hành động của người "bị buộc phải chịu trách nhiệm".

Ngay lập tức, cộng động mạng đồng lòng thay đổi thái độ hoàn toàn. Nhiều người còn bất ngờ "đẩy thuyền" cho cặp đôi này, họ phóng to những bức ảnh chụp chung của hai người để phân tích từng chi tiết nhỏ, và quả thực đã tìm ra được vô số "hint ngọt ngào" của cặp đôi này. Nhờ vậy mà các chủ đề liên quan, bỗng chốc leo lên top tìm kiếm liên tục trong mấy ngày nay.

Ngay lúc toàn bộ đế quốc đang đắm chìm trong niềm vui được "hóng hớt", thì hạm đội số 1 đã trở về Đế quốc.

Tài khoản chính thức của Bộ Quân sự đăng tải thông báo "Chào mừng chiến thắng trở về", sau đó ngay lập tức đăng tải thông báo thứ hai. Nội dung cụ thể chính là báo cáo phân tích nguyên nhân thất bại trong trận chiến đầu tiên tại hành tinh C09.

"Bọn chúng là những kẻ xâm lược nguy hiểm, chúng đã ký sinh lên cơ thể của Đại tá Fran, sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để đánh cắp quân nhu. Hành động như vậy chính là sự sỉ nhục vinh quang của Đế quốc, chúng tôi vô cùng đau buồn trước sự hy sinh của Đại tá Fran, thân xác tuy đã tan biến nhưng tinh thần của ông ấy vẫn luôn luôn bất diệt."

"Suốt hàng nghìn năm qua, Zerg (Trùng) đã coi loài người là thức ăn. Đây là cuộc chiến sinh tồn của nhân loại, chúng ta buộc phải chiến đấu đến cùng và không thể lùi bước. Nếu bạn phát hiện ra người nào nghi ngờ bị Zerg ký sinh, thì hãy đảm bảo an toàn cho bản thân, cũng như liên lạc ngay với chúng tôi."

Tại Bộ chỉ huy, Crick luôn theo dõi sát sao tình hình tiếp theo. Anh ta nhíu mày, vẻ mặt hiện lên nét uể oải, mái tóc đỏ dựng đứng hết cả lên: "Làm như vậy thật sự sẽ không khiến người dân lâm vào tình trạng hoang mang chứ?"

Edward nhìn chằm chằm vào màn hình xử lý dữ liệu, "Duy trì sự yên ổn như này có thể coi như mọi chuyện sẽ không xảy ra sao? Họ đã ngủ quên quá lâu trong ảo tưởng đất nước đã hòa bình, đến lúc ra ngoài nhìn thế giới thực rồi. Ngay cả tầng lớp quý tộc Đế quốc cũng có nhiều con Zerg ghê tởm như vậy, huống chi là các hành tinh khác?"

"Được rồi, hy vọng việc này sẽ có ích." Crick lẩm bẩm, liếc nhìn về phía văn phòng Nguyên soái ở xa xa.

Gia tộc Alcott đã nắm giữ vị trí Nguyên soái quá lâu. Hệ thống điều hành giờ đây đã mục nát, cũ kỹ và đầy sự bẩn thỉu. Giờ đây chỗ này đã có chủ nhân mới, hy vọng rằng Ayres sẽ đưa hệ thống điều hành đi đúng đường.

.

Vào lúc sáu giờ chiều, Minh Khê nhắn tin cho Ayres:

Minh Khê: [Anh xong việc rồi, em còn bận không?]

Sau nửa phút, Ayres lập tức trả lời: [Chờ hai mươi phút, em đến đón anh.]

Minh Khê: [Em đang ở bộ Quân sự à?]

Ayres: [Ừ.]

Minh Khê: [Nếu em bận thì không cần đến đón anh đâu.]

Ayres: [Ngoan, chờ ở đó.]

Minh Khê lập tức tắt màn hình, gương mặt hơi ửng đỏ. Một vài bạn học còn chưa đi về, thấy Minh Khê thu dọn xong nhưng vẫn ngồi yên tại chỗ liền trêu chọc: "Hôm nay không vội về ăn cơm hả?"

"Cậu ngốc à, chắc chắn là đang đợi Nguyên soái đến đón, phải đúng như vậy không Minh Khê?" Beta vừa nói vừa nháy mắt với Minh Khê.

Minh Khê hơi ngượng ngùng, gật đầu một cách mơ hồ.

"Wow, hai người tình cảm tốt thật đó, cho mình phỏng vấn một chút cảm giác yêu đương với Nguyên soái là như thế nào nào đi, được không?"

Minh Khê gãi đầu, cười ngại ngùng: "Có lẽ là... sợ cậu ấy chạy theo người khác."

Giọng điệu đùa cợt

Beta khi nãy hỏi chuyện cũng không để ý câu trả lời kia, lại cùng Minh Khê nói đùa vài câu vui vẻ rồi mới rời đi. Số người trong phòng thí nghiệm ngày càng ít, thế nên Minh Khê bèn xuống lầu sớm năm phút đứng chờ ở trước cửa. Đứng ở đây có rất nhiều cặp mắt tò mò lướt qua người cậu, cảm giác ngượng ngùng dâng lên. Beta đành phải ngẩng đầu giả vờ nhìn lá trên cây, không hề chớp mắt.

Rõ ràng là đang đợi người.

Nhiều sinh viên dừng lại, không có ý định di chuyển bước chân chỉ để nhìn xem Minh Khê đang đợi ai.

Từ xa một bóng hình cao lớn xuất hiện, sải những bước dài vội vã tiến đến.

Minh Khê nhẹ nhõm thở phào, lon ton chạy đến mắt sáng rực: "Ayres, em đến rồi."

Ayres tự nhiên nắm lấy tay Minh Khê, cảm giác rất nhẹ nhàng mềm mại đi rất nhiều, dường như có hơi mập hơn trước một chút. Đúng như bách khoa toàn thư về thai kỳ đã nói, alpha trong lòng thầm nghĩ nhưng mặt ngoài vẫn bình thản đáp lời: "Chạy nhanh thế làm gì? Đi đứng cẩn thận, hôm nay chân còn đau không?"

Minh Khê chớp chớp mắt: "À, cái đó...Không còn đau nữa."

Vừa dứt lời, alpha trước mặt bất ngờ khom người xuống trước mặt cậu. Hành động này khiến Minh Khê bỗng chốc ngỡ ngàng, nỗi lo lắng bỗng chốc dâng trào trong lòng: "Ay..."

Cậu kêu lên một tiếng, Ayres đã vội vàng vươn tay thò vào trong ống quần cậu, nhẹ nhàng mà nắn bóp bắp chân.

Minh Khê vội vã rụt chân lại, nhưng không thể. Bàn tay alpha ấm áp nhưng mạnh mẽ, xoa bóp bắp chân cậu từ trên đến dưới

Đang ban ngày ban mặt, xung quanh đã có nhiều người bắt đầu lấy quang não ra chụp ảnh. Minh Khê cảm thấy người hơi nóng, đầu đầy mồ hôi, nhẹ nhàng mím môi thúc giục alpha: "Ayres, anh đói rồi. Chúng ta đi thôi."

"Ừ." Ayres cuối cùng cũng đứng dậy, nắm tay cậu lần nữa, "Muốn ăn gì?"

"Gì cũng được, em thì sao?"

Hai người dần dần rời đi.

Hầu hết các sinh viên trong trường đều từng bàn tán, về việc Nguyên soái công khai chuyện tình cảm. Nhưng giờ đây, tận mắt nhìn thấy vị Nguyên soái lạnh lùng đó lại đi đưa đón một beta tan học, còn sờ bắp chân của beta khiến ai cũng cảm thấy không ổn.

"Đón đưa nhau thế này thì tốt quá rồi, còn cúi xuống sờ bắp chân. Ngài ấy vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ, đây là nam thần tuyệt vời gì vậy. Tớ hơi ghen tị rồi đấy."

"Cảm giác hoàn toàn là một cặp đôi đang yêu nhau nồng nhiệt."

"Cần thiết phải dính nhau như vậy sao... Tớ cảm thấy mình như chú chó đi trên đường bị đá một cước vô cớ vậy, trước đây khi Nguyên soái theo đuổi Lilith tớ nhớ là không giống như vậy."

"Cậu nói ít thôi, cẩn thận Lilith nghe thấy sẽ tức giận."

"Tại sao lại sờ bắp chân nhỉ?" Câu hỏi đến từ một người qua đường không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

...

Sau khi ra khỏi trường học, hai người nắm tay nhau bước vào nhà hàng mà Ayres thường đến đặt chỗ.

Ngay cả quản lý nhà hàng cũng bị làm cho kinh động, nên đích thân ông ta phải ra đón. Làm quản lý ở nhà hàng đều như vậy là người rất tinh ý, chỉ liếc mắt một cái là đã biết chuyện gì đang xảy ra. Ông ta nở nụ cười chuyên nghiệp, ân cần giới thiệu: "Thưa ngài, tầng trên cùng tuy không phải là phòng riêng nhưng có thể nhìn thấy cảnh biển. Tầng đó của chúng tôi có biệt danh là "Aegea", ý nghĩa thật sự tốt lại còn lãng mạn. Không gian này rất được các cặp đôi yêu thích."

Ayres gật đầu lạnh nhạt: "Vậy lên tầng trên đi."

Phong cách trang trí tổng thể của nhà hàng này không theo kiểu lộng lẫy xa hoa, mà chú trọng đến bầu không khí. Ánh đèn dịu nhẹ như ánh trăng êm dịu, ở giữa đại sảnh còn có người đang chơi một bản nhạc piano du dương. Những chi tiết ở đây đều được trang trí rất tinh tế, các bàn được ngăn cách bởi cây xanh và hoa tươi. Khoảng cách giữa các bàn khá xa, nên sẽ không gây ảnh hưởng lẫn nhau.

Rất phù hợp với bầu không khí hẹn hò.

Ayres cẩn thận đỡ Minh Khê ngồi xuống, sau đó mới quay lại vị trí đối diện.

Alpha dành cho vị công tước phu nhân tương lai sự tôn trọng và lịch thiệp.

Quản lý nhà hàng hiểu ý nhanh chóng, thái độ với Minh Khê càng thêm cung kính, trong lòng thầm nghĩ có nên báo cáo chuyện này lên cấp trên hay không.

Sau khi đã gọi món xong, người quản lý khéo léo rời đi. Lúc này vai Minh Khê mới có thể thả lỏng, cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng. Cậu bị ngăn cách bởi những bông hồng rực rỡ trên bàn nhìn sang đối diện, vẻ mặt phấn khích kể cho Ayres nghe chuyện ban sáng: "Khi đi thực tập về, anh vẫn có thể tiếp tục việc học của mình với thầy Pock."

Từ đầu đến cuối, Ayres chỉ im lặng lắng nghe và không biểu lộ quá nhiều cảm xúc trên gương mặt. Nhưng đôi mắt xanh biếc của hắn vẫn luôn tập trung vào Minh Khê. Khi nghe beta nói xong, hắn bất ngờ giơ tay véo nhẹ má Minh Khê - người đang nở nụ cười rạng rỡ trước mặt: "Thật hạnh phúc."

Minh Khê trừng mắt: "Em làm gì vậy?"

Mặc dù hơi bực bội, nhưng cậu không hề tỏ ra vẻ kháng cự.

Sự chạm nhẹ vào lòng bàn tay Iris khiến trái tim cô mềm đi, anh nhìn Mingxi và nói: "Chúng ta là tình nhân."

Minh Khê dừng một chút: "Ừ."

Lòng bàn tay Ayres chạm nhẹ vào mặt Minh Khê, khiến tận đáy lòng cậu trở nên mềm mại. Alpha nhìn beta một cách chăm chú: "Chúng ta là người yêu."

Minh Khê khựng lại một chút: "Đúng vậy."

Nhưng Alpha lại không hài lòng với sự do dự ngắn ngủi đó của cậu, bèn nhấn mạnh: "Nên em có thể làm những việc mà người yêu nên làm."

Có thể véo má, có thể tùy ý chạm vào và có thể hôn.

Minh Khê đặt tay lên bàn tay alpha đang đặt trên mặt bàn, nhẹ giọng nói: "Đừng giận nữa, anh chỉ bị em dọa sợ thôi."

Ayres lập tức nắm lấy tay Minh Khê, không hề khách khí.

"Ừ, không giận." Hắn nói.

Quản lý dẫn người mang thức ăn lên một cách yên tĩnh. Gan ngỗng, trứng cá muối, bít tết, súp kem, và tráng miệng. Cuối cùng còn mở một chai rượu vang đỏ.

Rượu vang đỏ trở thành vật trang trí, để tạo bầu không khí. Ayres luôn nhớ in trong đầu rằng người yêu của mình không được uống rượu, nghĩ đến việc hẹn hò còn phải hôn nên hắn cũng không uống.

Minh Khê không sử dụng dao nĩa thành thạo, miếng bít tết cắt ra nhìn khá tệ, bản thân còn chưa ăn được miếng nào thì alpha đối diện đã cất tiếng: "Đút em một miếng." Tự nhiên như thể đây là điều hiển nhiên.

Rõ ràng bản thân cắt một miếng bít tết cũng có thể toát lên vẻ thanh tao quý phái.

Minh Khê mím môi nhìn trái nhìn phải, thấy không ai chú ý đành dùng nĩa xiên một miếng bít tết đưa đến bên miệng alpha.

Ayres há miệng, đôi mắt xanh biếc vẫn không chớp mắt cắn lấy miếng bít tết.

Khoảng cách hơi xa, nĩa hơi run một mẩu thịt vụn dính vào khuôn mặt tuấn tú kia, trong nháy mắt đã phá hủy khí chất lạnh lùng xa cách của công tước đại nhân đáng kính. Minh Khê thu tay lại, nhịn không được bật cười: "Miệng em dính kìa."

Ngay giây tiếp theo, bàn tay đang thu lại một nửa của cậu bất ngờ bị một bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay. Cậu còn đang ngơ ngác, thì tay đã bị kéo đến bên mặt alpha khiến cái nĩa suýt chọc vào. Minh Khê bị dọa sợ vội vàng buông tay, chiếc nĩa "đinh" một tiếng rơi xuống đất.

Nghe thấy tiếng động quản lý vội vàng chạy đến xem xét tình hình, chỉ thấy nguyên soái đại nhân đang cưỡng ép một beta ngoan ngoãn như Minh Khê giúp mình lau miệng.

Quản lý: "..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net